[Hp] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 41


Rất nhiều ngày tiếp theo không có ai bị tập kích, mà hai đứa nhỏ bị hóa đá cũng được ma dược giáo sư Snape điều chế cứu thoát.

(thật cao hứng, giáo sư Snape có tiến bộ vượt bậc với ma dược), điều đáng tiếc chính là, hai đứa nhỏ cái gì cũng không biết.

Sự sợ hãi dần dần không còn, bọn họ giống như bình thường cùng nhau học cùng nhau sinh hoạt.

Bữa sáng, bầy cú mèo như ngày thường bay quanh trần đại sảnh Hogwarts, trong đó có một con cú mèo màu sắc sặc sỡ bay về phía bàn dài Slytherin, ném một phong thư bìa trắng trước mặt Blaise, Blaise có chút khó hiểu, mẫu thân rất ít khi viết thư, chỉ khi có chuyện gì trọng yếu mới có thể gửi thư đến trường.

Blaise mở thư ra, nhìn lướt qua nội dung sau đó ngẩn cả người.

Draco rất thân với Blaise nên cũng biết tính tình của phu nhân Zanibi, cậu có chút lo lắng nhìn vẻ mặt dại ra của bạn tốt, lên tiếng hỏi thăm: "Có chuyện gì sao?"
Blaise rất cứng ngắc nhìn Draco, chần chờ mở miệng: "Chú của tớ tỉnh." Cái này, ngay cả Draco cũng ngây người.

Các Slytherin ngồi cạnh Blaise sau khi nghe tin cũng ngây ngẩn cả người, phảng phất như vừa nghe thấy chuyện không tưởng.


Cha Blaise mất sớm, cậu là do một tay mẹ nuôi lớn.

Cậu có một người chú, theo lời mẹ cậu nói thì đó là người tương đối tốt.

Trong thời chiến, gia tộc Zanibi đứng ở vị trí trung lập, chú của cậu – Jess Zanibi lại là một người kiệt ngạo không ai kiềm được, chịu không nổi trói buộc, hắn cự tuyệt phục vụ Hắc ma vương, kết quả chọc giận Hắc ma vương, bị thần chú Curcio không ngừng tra tấn trong thời gian dài mà mất đi ý thức, từ đó liền sống phòng bệnh St.Mungo.

Blaise hàng năm đều theo mẫu thân đến St.Mungo thăm chú, cậu nghe mẫu thân kể rất nhiều chuyện xưa về chú, cho nên với người chú này, Blaise rất có hảo cảm.

Bị Curcio tra tấn đến hôn mê không thể trị khỏi, đây là thường thức, Blaise lần nữa mở thư ra, tinh tế nhìn, chữ mẫu thân chút viết ngoáy, xem ra bà cũng vô cùng kích động, từng chữ từng chữ cũng không có sai, là chú cậu tỉnh, "Thật, Draco, chú của tớ tỉnh." Blaise cũng kích động.

Cũng không phải Draco không tin, bởi vì sau một khắc, tin tức kia liền truyền khắp đại sảnh, nơi phát ra tin tức là bàn dài Ravenclaw, chỉ có Ravenclaw yêu thích học tập mới có thói quen đặt Nhật báo tiên tri, mà tin Jess Zanibi tỉnh lại không thể nghi ngờ là tin đầu trang.

...!
Ngày đó, Nhật báo tiên tri hết sạch không còn một tờ, trừ tòa báo chính phủ, những tòa soạn khác cũng đồng thời phái ký giả tới St.Mungo, đây là tin tức oanh động giới pháp thuật.

Các ký giả điên cuồng đều bị bác sĩ phụ trách của Jess Zanibi ngăn bên ngoài khu khám bệnh, nam nhân tốt nghiệp ở Hufflepuff tương đối thành thật, hắn nói thực cho ký giả, hắn cũng không làm thêm trị liệu nào, sỡ dĩ Jess tỉnh lại là do nửa tháng nay phu nhân Zanibi ngày nào cũng đem ma dược điều trị cho Jess.

Ma dược?! Có ma dược có thể chữa khỏi di chứng của Curcio?! Các ký giả đều phấn chấn, bọn họ chạy đến khoa Tổn thương do bùa chú, muốn tìm phu nhân Zanibi có thể vẫn ở đây nhưng phòng bệnh vốn dành cho Jess lại trống không, thì ra, trong ngày Jess tỉnh lại phu nhân Zanibi đã đón hắn về trang viên.

Đêm đó, xin một ngày nghỉ, Blaise trở về trang viên thì thấy người chú vừa quen thuộc vừa xa lạ này, chú cậu đang đứng trước bức họa cha cậu, hai anh em giống như đang nói chuyện gì đó.

"Blaise, con đã về." Phu nhân Zanibi nhanh chóng kéo con trai đến bên cạnh Jess.

"Người mạnh khỏe, chú." Blaise có chút không quen, nhìn chú nhắm mắt rất nhiều lần, nhưng nhìn chú mở mắt là lần đầu tiên.

"Blaise a, gọi ta Jess là được rồi." Jess ngoài dự đoán, thực hào sảng, hắn vừa khoa tay múa chân, vừa nói: "Thời điểm con vừa ra đời, ta còn ôm con, không nghĩ tới ta tỉnh lại thì con đã lớn như vậy."
Blaise có chút kinh ngạc, cùng bức họa cha mình luôn nghiêm túc bất đồng, người chú này tương đối thân thiết, cậu biết chú Jess trước kia là nhà lữ hành, thích du lịch, thích nghiên cứu các loại sinh vật thần bí, mẹ cậu vốn coi những chuyến phiêu lưu này như chuyện cổ tích mà kể cho cậu trước khi ngủ.


Nhưng dù thích mạo hiểm thế nào thì người chú này vẫn thực sự tốt nghiệp từ Slytherin, hơn nữa còn là quý tộc, Blaise không nghĩ tới người trước mắt này nói chuyện tùy ý như thế.

Thấy Jess không tự chủ mà xoa bả vai, Blaise cẩn thận hỏi thăm: "Jess, trên người còn khó chịu sao?"
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì, nằm nhiều năm như vậy, có chút phản ứng không thích hợp là rất tự nhiên." Jess duỗi tay, nhỏ giọng nói thầm câu tiếp theo: "Hắc ma vương chết tiệt..."
A?! Thanh âm không lớn không nhỏ, Blaise vừa lúc nghe thấy, cậu nhất thời toàn thân cứng ngắc, có lẽ trong Slytherin có không ít người không còn thích Hắc ma vương như trước, nhưng không có người nào nói rõ như vậy.

"Jess!!" Bức họa huynh trưởng lên tiếng cảnh cáo em trai mình.

"Blaise, đi thôi, ăn cơm." Không để ý anh trai mình, Jess kéo Blaise còn đang mất hồn chạy về phía phòng ăn, phu nhân Zanibi đi theo phía sau, bất đắc dĩ cười, đứa em này trời sinh chính là tính tình này.

Ăn cơm xong, Jess tuyên bố một quyết định.

"Cái gì, em muốn ra ngoài du lịch?" Phu nhân Zanibi không đồng ý: "Em vừa mới tỉnh, còn cần nghỉ ngơi thật tốt."
"Em cũng nằm nhiều năm như vậy rồi, xương cũng ngứa." Jess rất chấp nhất, "Hơn nữa ở đây làm gì, chờ ký giả tới phỏng vấn ư, chị dâu, chị biết em ghét nhất những thứ này."
Gia tộc Zanibi thời kỳ chiến tranh vẫn giữ vững lập trường trung lập, trong đó, nguyên nhân lớn nhất là người nhà này đúng là không có dã tâm gì, bọn họ càng giống một gia đình Ravenclaw, chấp nhất chuyện bản thân cảm thấy hứng thú mà không quản ngại thị phi bên ngoài.

Jess Zanibi chính là một đại biểu điển hình, hắn ghét Hắc ma vương vì người kia buộc hắn làm chuyện hắn không muốn, Jess quật cường cũng không nghe người ta định đoạt, đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn nằm nhiều năm như vậy.


Jess quay đầu nhìn Blaise cười: "Con muốn quà gì, chú trở lại sẽ mang cho con, báo con hay chó đuôi én, thế nào?" Những thứ này đều thích hợp làm thú cưng cho phù thủy nhỏ.

Mặc dù người chú này có chút bất đồng so với tưởng tượng của mình, bất quá Blaise rất thích hắn, Blaise nhìn sang mẫu thân vẻ mặt bất đắc dĩ, vừa ăn cơm vừa gật đầu.

"Blaise, dùng bữa xong thì trở về trường đi." Phu nhân Zanibi phân phó con trai sau đó quay đầu nhìn em trai luôn luôn kiêu căng: "Tùy em vậy, bất quá, không được dụ dỗ con chị, cũng đừng mang mấy thứ linh tinh về nhà."
...!
Thứ hai, đại sảnh Hogwarts.

Đủ loại báo được truyền tay nhau, Nhật báo tiên tri, Tin nhanh trong ngày, Tin tức ngày đó, vân vân, đồng thời còn đủ loại tạp chí, tỷ như: Làm ngược lại, Kỳ tích nhân sinh,...!
Trong đó, Nhật báo tiên tri nói như vầy: "Loại ma dược thần kì khiến người bệnh ngủ say tỉnh lại? Chìa khóa của sự thật hiện còn nằm trong tay phu nhân Zanibi, tôi mang tâm tình kích động tới trước cổng trang viên Zanibi, phu nhân Zanibi lấy cớ em trai cần nghỉ ngơi mà cự tuyệt phỏng vấn, nhưng phu nhân lại nói rõ, khoảng ba ngày sau, trang viên Zanibi sẽ công khai tiếp nhận ký giả tới phỏng vấn – đây là tin từ Ritta Skeeter." Hình đầu trang báo chính là đại môn trang viên Zanibi.

Tin từ những tờ báo cùng tạp chí khác cũng đại thể như vậy, đại sảnh Hogwarts luôn nghị luận vô cùng sôi nổi, các giáo sư cũng nhìn Blaise đã ngồi trên bàn dài, ngoại trừ Snape, hắn đặt tờ báo sang một bên, nhìn Godric một cái, nếu nói ai có thể làm ra ma dược như vậy, cũng chỉ có sư phụ hắn.

Tác giả: Thật ra, ta cảm thấy tính cách Jess Zanibi khá giống Sirus, bất đồng duy nhất chính là, nam nhân này kiêu ngạo vì là một Slytherin ~~~ Người này...ta chuẩn bị ghép với Remus Lupin ~~~ Hắc hắc ~~~.

Bình Luận (0)
Comment