Arthur và Molly cũng nhanh chóng đứng lên, trước tiên nhìn chung quanh: "George và Fred đâu?" Molly hoảng sợ phát hiện hai đứa con mình không ở đây.
Sirius đã rút đũa phép, hắn đến giờ vẫn không có hảo cảm với Giám ngục, hắn một tay kéo Harry qua, sợ con đỡ đầu của mình bị lạc: "Molly, hai đứa nhỏ kia mới ra ngoài, chúng ta ra ngoài có thể sẽ gặp."
Các phù thủy có thân phận trong khu ghế cao cũng nhanh chóng ra ngoài, mà bộ trưởng Fudge vội vàng hấp tấp đi tuốt đằng trước.
Đáng tiếc cũng không dễ dàng ra ngoài, phù thủy trong sân đông không nói, vừa rồi các cửa còn bị nổ, miễn cưỡng còn ba cửa ra vào có thể ra ngoài.
Nhưng ra ngoài cũng không nghĩa sẽ tốt hơn, những phù thủy chạy ra đầu tiên đều thấy được hình ảnh khiến họ vô cùng hoảng sợ, đối mặt với họ là mấy người khổng lồ, những thứ to con này đang ném mấy tảng đá xuống.
Bất đắc dĩ bọn họ đều lui về trong sân, không người nào muốn ra ngoài quyết đấu với người khổng lồ.
Lucius dẫn vợ con đi theo đám người xuống dưới, hắn biết ngoài những sinh vật pháp thuật này ra tuyệt đối còn có Tử Thần Thực Tử, mình không đáp lại lời hiệu triệu không có nghĩa người khác không biết.
Draco còn đang nhìn chung quanh, cậu hy vọng bạn bè mình vẫn bình an vô sự.
.
Truyện Ngôn Tình
Fred và George đã ra ngoài, bọn họ vừa đi qua cánh cửa kia không lâu thì cửa đã bị sụp xuống lấp kín rồi, bọn họ trợn mắt há mồm nhìn Dấu Hiệu Hắc Ám trên trời, tiếng kêu sợ hãi bên trong vọng ra đủ để tưởng tượng cục diện hỗn loạn đến mức nào.
Ngoài ra, còn có Giám ngục bay đầy trời chớ nói chi đến tiếng dã thú gào rú cách đó không xa.
"Gorril ----" Fred lớn tiếng gọi người bạn của mình đi phía trước, George cũng nhanh chóng chạy lên: "Nên làm gì bây giờ?"
Người nhà bọn họ còn đang ở bên trong, cặp sinh đôi gấp gáp nhìn Godric.
"Yên tâm đi, bọn họ không có việc gì." Godric trấn an, anh dự cảm sẽ xảy ra chuyện nhưng không nghĩ tới lại lớn thế này, chủ hồn kia lấy đâu ra khả năng lớn như vậy.
"Nhưng mà..." Fred và George lo lắng nhìn về phía sân vân động, một khắc sau bọn họ kiên định nhìn Godric: "Chúng ta có thể làm gì?"
Nhìn điệu bộ này quả thực là muốn đánh nhau, tuyệt đối không dùng lời, phù thủy trong sân vận động nhiều lắm, tùy tiện ra tay là có thể chết một đống.
Không thể mặc kệ nữa rồi, Godric nhanh chóng tự hỏi, lấy ma dược từ trong bọc tùy thân ra, nếu có thể khiến đối phương thức thời tự mình rời đi là tốt nhất.
Godric một hơi uống cạn ma dược trong tay, anh thuận tay ếm thần chú mở rộng lên y phục của mình, sau đó thân thể anh từ từ lớn lên, tóc dần dần dài ra, biến thành bộ dáng hai bảy hai tám tuổi, đây là dược tăng tuổi, anh quay đầu nhìn về phía hai đứa nhỏ đang ngẩn người: "Không được để bất kể kẻ nào tới gần em, một phút là tốt rồi."
Fred và George nhìn người đàn ông vừa quen thuộc vừa xa lạ này, vội vàng gật đầu, hai người lấy đũa phép ra, có lẽ cửa này vừa bị nổ cho nên cũng không có sinh vật ma pháp tiến tới.
Godric mở miệng, chậm rãi niệm chú ngữ, đũa phép của anh phát ra vầng sáng mê mông, một đoạn chú ngữ thật dài từ miệng anh thốt ra.
Rốt cục, Godric ngừng lại, anh chỉ đũa phép về bầu trời, sau đó một vầng sáng màu vàng phóng về bầu trời đêm, sau đó tựa như pháo hoa tản ra các hướng riêng của mình, bọn chúng thay đổi phương hướng trên bầu trời, dần dần bao trùm cả bầu trời trên sân vận động.
Ánh sáng màu vàng, đây không phải màu sắc của bóng tối, người bên trong ngửa đầu nhìn kỳ cảnh trên cao.
"Mau nhìn ----"
"Merlin, Giám ngục ---" Một đám Giám ngục bị chặn lại sau tấm lưới vàng kim, căn bản không thể nào tới gần, ánh sáng vàng lại tiếp tục lan từ bầu trời ra khắp mặt đất, những người khổng lồ kia sợ hãi lui về phía sau nhưng không có người ra ngoài nữa, không biết sao lại như vậy, tựa hồ bên trong sân vận động còn an toàn hơn bên ngoài.
Dấu hiệu Hắc ma vương trên bầu trời dần dần bị thay thế.
Godric nhìn về phía cặp sinh đôi, người này dù có lộ ra nụ cười nghịch ngợm cũng không khiến người ta cảm thấy đột ngột: "Em nghĩ cần cho vị Voldemort kia một cái cảnh cáo nho nhỏ."
Hai anh em còn chưa kịp phản ứng, người trước mặt đã biến mất, hiện ra trước mắt chính là một con sư tử khổng lồ đầy mạnh mẽ.
Xem ra hiệu quả của dược tăng tuổi cũng không tệ lắm.
Godric rất hài lòng với bộ dáng của mình, anh không để ý đến cặp sinh đôi đang ngẩn người, chạy thẳng về nơi cao hơn, anh đứng ở gò núi bên cạnh sân vận động, hít sâu một hơi.
Bị tình huống trước mặt gây chấn động không chỉ có người trong sân vận động mà còn có nhóm Tử Thần Thực Tử mặc áo chùng trùm đầu màu đen đứng ngoài cửa, bọn họ nhận được lệnh liền vui mừng chạy vội tới trận đấu Quidditch, thấy cảnh tượng như vậy bọn họ đều có chút không biết phải làm sao, chủ nhân cũng không đi cùng vậy nên bọn họ không nhận được lệnh rút trước hay tiếp tục chiến đấu.
Đột nhiên, một tiếng rống khổng lồ vang lên, đó tiếng sư tử rống.
Thanh âm vang vọng khắp sân vận động và bãi cỏ, nhưng đó cũng không phải âm khiến người ta cảm thấy kinh khủng.
Nhóm phù thủy đứng gần cửa kinh ngạc nhìn người khổng lồ sau cửa đá buông tảng đá trong tay ra, quay đầu hoảng sợ bỏ chạy.
Mọi chuyện liên tiếp xảy ra khiến nhóm Tử Thần Thực Tử khủng hoảng, chuyện đã không giống với kế hoạch, bọn họ chần chờ cuối cùng cũng nhận được lệnh của chủ nhân, cánh tay nóng rực cho bọn họ biết đã có thể rút lui.
Trận đấu đã không thể tiếp tục nữa, mặc dù lần này không ai tử vong nhưng bị thương cũng không ít.
Đến khi cảnh tượng trên bầu trời biến mất mọi người rối rít theo trật tự rời khỏi sân vận động, tâm tình mỗi người khó thể dùng ngôn ngữ để hình dung, cảnh tượng vừa rồi tuyệt đối có ý nghĩa hơn trận đấu.
Molly rốt cục tìm thấy hai đứa con khiến bà cực kỳ lo lắng ở bên ngoài, tất cả mọi người đang đàm luận về một màn vừa rồi, thú vị chính là học sinh Gryffondor rất tự hào nói là sư tử đuổi đi dấu hiệu Hắc ma vương, đây là sự kiêu ngạo của bọn họ.
George và Fred muốn đi tìm Gorril nhưng lại bị mẹ bắt được, trốn không thoát.
Sirius kéo Harry, dòng suy nghĩ của hắn cũng không cách nào bình tĩnh, đến tột cùng là người nào lại có thể tạo ra bức tường bảo vệ khổng lồ như thế, còn có sư tử rống, ít nhất, người bí ẩn này không phải kẻ địch.
Harry phát hiện Sal không thấy, cậu lo lắng nhìn chung quanh, Tom lần này giúp lão tổ tông tìm cớ: "Sal đi tìm em trai cậu ta, có lẽ đã về trang viên Malfoy."
Lucius chỉ sợ là người lớn duy nhất biết chân tướng, người ra ngoài sân vận động chỉ có Gorril, mà anh trai cậu ta vẫn ở bên trong, cho đến khi mọi chuyện kết thúc mới không thấy bóng dáng.
Như vậy ma pháp trận hùng tráng kia, ngoài thiếu niên nọ chỉ sợ không có ai.
Bất quá, tiếng sư tử rống vẫn khiến hắn cảm thấy không được tự nhiên.
Lucius không ở lại lâu, hắn dẫn theo vợ con về trang viên Malfoy, đối với Tom chưa từng ở cạnh hắn, hắn không có lập trường gì để đi tìm, người kia muốn về tự nhiên sẽ về, hắn không sai khiến nổi.
Tác giả: Chương sau, lấy tính mạng thề - hứa hẹn của Salazar Slytherin.
Kính thỉnh mong đợi ~~~.