[Hp Twilight Cross-Over] Tôi Chỉ Là Harry

Chương 16

Quà? Harry nghiêng đầu nghĩ, sau đó phẫn nộ nhảy dựng lên, “Lúc ta đang nghĩ xem muốn quà gì thì bị giáo viên gọi lên.Lại nói, Carlisle,làm ta xấu mặt chính là ngươi.Hừ!!” Harry giống như con mèo nhỏ xù lông rít gào với Calisle.

Carlisle bất đắc dĩ cười cười, “Được rồi, ta sẽ tặng ngươi hai món,thế nào?”

Harry cong đầu, ngạo kiều, này còn kém không ít!

Harry lên lớp khoảng được một tuần, cuối cùng cũng phân giải được không ít tri thức. Chỉ cần đi học nghe giảng,vấn đề của thầy cô cũng có thể trả lời được ít nhiều.Thời gian đọc sách nhàm chán, Harry lần nữa nhớ tới tiểu thư cái gì cũng biết, nếu Hermione ở đây thì chắc chắn cậu ấy cái gì cũng nắm được.

Ngày nhàm chán luôn chậm chạp trôi qua, Harry nghĩ tới một tháng đi học của cậu, thật ra chỉ qua có một tuần.Cái này làm Carlisle cười cười với cậu.

Muốn nói Carlisle và Harry trong lúc đó có biến hóa gì, thì phải là lúc tối Harry đang ngủ sau đó tự động chạy tới ôm một cái gối hình người mát mẻ. Đương nhiên, chính cậu cũng không biết. Mà Carlisle cũng không tính nói cho cậu.

Tóm lại,cuối tuần đầu tiên Harry vào thị trấn Forks cứ như thế mà trôi qua. Mà Harry lại có thêm một cái đuôi,Rupees.Cậu ta dường như có một hứng thú khó có thể lý giải với Carlisle.

“Harry,nghe chưa?Chúng ta có thêm một giáo viên mới.” Rupees kích động nói với Harry,còn hưu tay hỗn loạn.

“Vậy sao?” Harry nói cho có lệ, cũng không biết tên Rupees này có đụng chạm không chính đáng gì không, thế nhưng đem thời khóa biểu giống y như mình. Harry chỉ có thể âm thầm phun tào với việc này.Bạn không thể từ chối một người nhiệt tình như vậy, không phải sao?

“Nga. Được rồi. Harry.Cậu luôn buồn như vậy. Chẳng lẽ cậu không thể cười tới tớ sao?” rupees oán giận Harry chỉ nói có lệ với cậu.

Harry bất đắc dĩ, “Rupees,tới lớp rồi, tớ xuống chỗ cuối.” Harry vội vàng chạy tới chỗ cuối phòng, nhưng không để ý tới người đàn ông đang đứng trên bục giảng,đang hài hước nhìn cậu.

Rupees trừng mắt với Sirius, ngồi xuốngc chỗ của mình.

“Đã đến giờ học. Các bạn, tôi nghĩ các bạn cũng đã thấy được, từ giờ trở đi tôi là giáo viên môn này.Sirius Black.Rất vui khi được quen biết với các bạn.Hợp tác vui vẻ.” Ánh mắt Sirius thậm chí còn không thèm nhìn Harry, nhưng hắn biết đứa nhỏ vẫn cúi đầu kia, từ khi nghe tên mình liền nhìn mình.Sirius hơi động khóe miệng,cho mọi người một nụ cười thân sĩ.

Sau tiết học, các cô gái còn trong tuổi thanh xuân đều sinh ra hảo cảm với giáo viên mới của mình, thậm chí còn có vài người sau khi gặp Sirius,đều chạy tới lớp học của hắn. Đương nhiên, Sirius cũng chả để ý mấy chuyện này.

“Cậu Harry Cullen. Tan học tới văn phòng tôi.Vậy thì tan học.” Sirius nói xong liền bước ra khỏi phòng.

Harry không thể tin được mình nghe được gì, Sirius còn nhớ rõ mình. Đang lúc mình im lặng suy nghĩ xem nên bắt chuyện với Sirius thế nào thì hắn thế nhưng lại gọi mình. A, Harry vui vẻ cực kỳ.

Harry ôm sách vở, đi tới văn phòng Sirius dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người. Không thể không nói, Sirius có một văn phòng dành riêng cho mình. Đây là ưu đãi mà hiệu trưởng cho hắn.Để ngăn chặn những người khác phát hiện hành vi ác liệt của hắn.

“Tôi có thể vào không?” Harry đứng trước cửa phòng Sirius,nhìn hắn dò hỏi.

“Vào đi, Harry.Em đương nhiên là có thể vào. Nhớ đóng cửa.” Sirius đặt sách giáo khoa lên bàn công việc, nhanh chóng làm hai ly cà phê, xoay người đặt ở trên bàn trà, ngồi xuống sô pha “Ngồi đi. Harry.”

Harry rất nhanh đi qua, ngồi bên cạnh Sirius. “Ân. Harry. Không thể không nói.” Sirius chậm rãi uống một ngụm cà phê, dựa trên sô pha, “Anh rất nhớ em.”Sirius giọng điệu đùa giỡn,làm mặt Harry đỏ lên.

“Sirius.Tôi cũng rất nhớ anh.” Harry nắm chặt hai tay, “Anh,anh sao lại tới đây làm giáo viên?”

“Đây đương nhiên là bởi vì em. Harry.” Sirius buông cái ly trên tay xuống,ngồi ngay ngắn,Harry mặt đối mặt nhìn hắn, “Vì em là một tiểu lừa đảo.”

“Nga, Sirius,tôi không có lừa anh.” Harry nhìn Sirius,trong mắt còn có ủy khuất.

Sirius nhìn ánh mắt ủy khuất của Harry, cảm thấy hắn rút cuộc cũng hiểu, ánh mắt màu xanh biếc của cậu bé này đã vài lần làm hắn tỉnh dậy từ trong giấc mơ, đối với tình yêu thì vô cùng, nói như thế nào nhỉ, khờ khạo, đúng vậy, vô cùng khờ khạo.

“Harry, không ngờ em lại ngốc như thế.” Sirius nhìn Harry, một bàn tay của hắn chậm rãi nắm bả vai Harry, tay kia thì nhẹ nhàng gõ trán Harry,ánh mắt hắn đảo quanh trên cánh môi phấn nộn, “Anh nghĩ anh hẳn nên dùng phương thức trực tiếp nhất để cho em hiểu.”

Tay Sirius kéo mạnh vai Harry, Harry thuận thế ngã vào trong lòng hán, mà tay kia thì nhanh chóng chế trụ gáy Harry, hắn tự nhiên không buông tha cơ hội tốt mà mình đã tạo ra, nhanh chóng hôn lên đôi môi mà hắn đã mơ tới nhiều lần. Tựa hồ ngọt hơn so với tưởng tượng.

“Ngô...” Harry mở to hai mắt, cậu chưa từng nghĩ sẽ gặp Sirius, thế nhưng còn bị hôn.Tay cậu đẩy ngực Sirius, “Không. Si..” Harry vừa mới mở môi qua, lại bị đầu lưỡi hư hỏng của Sirius thừa dịp đưa vào, một nụ hôn sâu vô cùng, quá nóng tình.Mặt Harry dần dần đỏ ửng,sương mù cũng dần dần dâng lên trong mắt. Hô hấp dần dần bị cướp đi, sức lực muốn đẩy ra cũng dần dần biến mất, nhưng cậu không thể dùng pháp thuật với Sirius, cậu làm không được.

“Hô.” Trong nháy mắt Sirius buông Harry ra, Harry hít thở từng ngụm, sau đó liền rời khỏi người Sirius.

Sirius lấy tay vuốt ve môi mình, dư vị của Harry, “Harry.Em thật là ngọt.”

“Sirius.Sao anh có thể vậy được.Anh có biết là không thể làm chuyện này hay không.” Harry dính sát vào vách tường, chân cậu có chút yếu, toàn thân cảm thấy không còn sức lực, làm cậu cảm thấy nguy hiểm, cậu rít gào với Sirius.

Hiệu trưởng đang ở cách vách, nghe tiếng la của Harry, lập tức cảm thấy đưa cho Sirius một căn phòng riêng là sáng suốt cỡ nào. Đương nhiên, ông không biết đứa nhỏ này là của nàh Cullen, nếu không ông tuyệt đối sẽ không bình tĩnh như vậy.

“Harry. Chẳng lẽ em không vui sao? Biểu hiện lúc nãy của em cũng rất hưởng thụ mà.” Sirius chậm rãi tới gần Harry, hắn muốn lần nữa.Đó chính là hương vị mong nhớ ngày đêm.

Rầm rầm rầm, “Harry,cậy ở đâu?” Tiếng của Edward truyền vào tai Harry. “Vâng,tôi ở đây.” Harry nhìn thoáng qua Siriys, sau đó chạy ra ngoài.

Ánh mắt Edward xuyên thấu qua khe cửa nhìn Sirius,căm hận trong mắt làm Sirius có chiều hướng lui về phía sau.”Chúng ta về nhà. Harry.”

Harry gật gật đầu, xảy ra chuyện như thế, Harry cũng không có khả năng lên lớp.

Ngồi trên xe Edward, Harry uể oải cực kỳ,cậu không rõ vì sao Sirius lại làm như vậy. Thật sự là đáng giận. Mà mình thế nhưng còn không muốn thương tổn hắn. Harry hiểu được, là bởi vì khuôn mặt gần như là giống nhau với cha đỡ đầu kia, làm cậu không thể. Hơn nữa, ma lực của cậu cũng trở về không nhiều, thi triển thần chú cũng không chắc sẽ thành công.

Edward liếc mát một cái với Harry, anh đã báo tin cho Carlisle. Tin chắc y đang ở nhà lúc này.

“Harry,ngươi thế nào rồi?” Carlisle kéo Harry qua, nhìn cậu,ghen ghét trong mắt làm người ta khó có thể bỏ qua. Nhưng Harry hiển nhiên không có tâm tư quan sát Carlisle.

“Nga, Edward.Đây có gì đâu.Tôi cũng chả phải là con gái.” Harry oán giận nhìn Edward, cậu không muốhn Carlisle biết,từ bản năng cậu cảm thấy được việc này sẽ rất phiền.”Chỉ là bị hôn cái thôi, có…sao đâu.” Harry nhỏ giọng kháng nghị chú ý quán phận của Carlisle với mình, đương nhiên cậu có điểm chột dạ.

“Harry, ta nghĩ ngươi nguyện ý đi tắm trước đã. Thả lỏng một chút.” Carlisle phức tạp nhìn Harry, hay tay y khoát lên vai Harry, dùng sức thu tay lại, sau đó buông ra, “Đi nào.”

Harry gật gật đầu, nhìn nhìn Edward, xoay người đi lên lầu.

“Hiển nhiên,cậu ta không rõ tên khốn kia vì sao lại hôn cậu ta. Nhưng cậu ta lại không chán ghét tên khốn đó.” Edward nói, nắm lưng sô pha,gần như muốn bóp nát.

“Cha có biết,vừa rồi cậu ta thế nhưng lại tự tìm lý do cho mình vì sao lại không chống lại tên hỗn đản đó. Xin lỗi, Carlisle.Con nghĩ con không thể chấp nhận.” Edward phẫn nộ xoay người rời đi, bản năng đã cho rằng Harry chính là bạn đời của Carlisle, Edward không thể chấp nhận nỗi cái loại hành động phản bội này.

“Edward. Đừng như vậy.” Cuối cùng Carlisle cũng không gọi lại Edward.

Kỳ thật,Carlisle cũng không quá trách móc Harry.Lúc trước y cũng đã hiểu ra, y nhận định bạn đời, nhưng Harry vẫn có quyền lựa chọn. Vốn định cho Harry thời giam để chậm rãi chấp nhận mình, nhưng bây giờ Carlisle không thể xác định được, y ngóng nhìn hướng phòng của Harry, thở dài.

“Harry, muốn nói chuyện với ta không?” Carlisle bước vào phòng, y thấy Harry ngơ ngác ôm chăn ngồi trên giường.

“Carlisle.” Harry nhẹ nhàng kêu một tiếng, sau đó ưu thương nhìn y, “Vì sao Sirius lại hôn ta?”

Carlisle đi tới, ngồi ở bên giường, nhìn Harry, vừa tắm xong nên tóc vẫn còn ướt dính trên đầu, “Sao lại không lau khô tóc?” Thở dài, Carlisle lấy khắn, đứng cạnh Harry xoa tóc cho cậu.

“Carlisle. Ngươi có biết vì sao không?” Harry nói lại.

“Harry. Ta nghĩ hắn thích ngươi.” Carlisle cau mày, y đã đánh cuộc một lần, đánh cuộc Harry không thích Sirius Black, đánh cuộc Harry chỉ xem Sirius Black như cha đỡ đầu.

“Thích?” Harry do dự một chút, “Carlisle,nhưng mà, ” hắn là cha đỡ đầu, không phải sao? Harry cũng không ra nửa câu sau, cậu đương nhiên biết Sirius không phải Sirius kia, cho dù họ gần như giống nhau y như đúc.

“Vậy còn ngươi? Ngươi thích hắn sao? Harry.” Carlisle hỏi, y muốn một đáp án.
Bình Luận (0)
Comment