Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 135

Chương 135

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Trong các trận đấu chính thức, chỉ cần hai tuyển thủ không đang giao chiến trực tiếp, sau mỗi hiệp nhỏ kết thúc, HLV đều có thể yêu cầu tạm dừng. Tuy nhiên, trong suốt cả trận, HLV chỉ được phép gọi tạm dừng tối đa 2 lần.

HLV Koizumi vốn định gọi tạm dừng sau hiệp hai, khi tỉ số là 2:0. Nhưng đến hiệp ba, đội Nhật Bản lại gỡ được một hiệp, ông liền ngồi xuống, nghĩ rằng khi chỉ huy Takano Shuhei đã lấy lại nhịp độ, thì những hiệp sau có lẽ sẽ lật ngược được thế cờ. Kết quả, đội Nhật Bản bất ngờ thua ở hiệp bốn, ông chưa kịp phản ứng thì lại tiếp tục thua ở hiệp năm.

Không gọi tạm dừng ngay thì tiêu đời mất!

HLV Koizumi vội vã bước vào phòng cách âm, nói: “Không thể đánh thế này được. Mấy đứa đừng cứ mãi chăm chăm đi giết Fred, cậu ta cố tình gây nhiễu, thu hút sự chú ý để tạo cơ hội cho đồng đội.”

Từ góc nhìn thượng đế dưới khán đài, dĩ nhiên HLV nhìn rõ mọi thứ hơn tuyển thủ.

Mỗi lần đội Nhật Bản tập trung đánh vào Fred là lại bị kéo lệch nhịp.

Hiệp một, Fred làm mồi nhử trên hành lang trên cao để che cho Tiểu Quỷ đi vòng sang bên kia; Hiệp bốn, Fred đánh du kích làm đội Nhật Bản hiểu nhầm hướng tấn công; Hiệp năm, Fred lại dụ Takano, khiến anh bị Tiểu Quỷ phản đòn hạ gục.

Tên Fred bên đội Trung Quốc này đúng là đầy mưu mô xảo quyệt!

HLV Koizumi ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Fred và Xiaogui đều có khả năng gây sát thương, đội hình hai tay bắn tỉa của họ, chúng ta nhất định phải tìm cách tiêu diệt cả hai cùng lúc, không được để họ phối hợp hỏa lực chéo mà yểm trợ lẫn nhau.”

Hiệp năm vừa rồi mọi người cũng thấy rồi, khi Fred và Xiaogui yểm trợ lẫn nhau, đội Nhật Bản dù cố gắng xông pha ba lần vẫn không thể phá được vòng vây hỏa lực của hai tay súng bắn tỉa.

Đội hình song bắn tỉa, hai người thay nhau canh chừng phía sau, gần như tạo thành lớp hỏa lực không kẽ hở bao trùm 360 độ. Muốn tiêu diệt cả hai điểm bắn cùng lúc, trừ phi cử một đôi trinh sát cực mạnh đồng loạt đánh úp.

Nhưng đội Nhật Bản không có hệ thống song trinh sát, chỉ là đội hình tiêu chuẩn thông thường.

HLV Koizumi vừa động não suy nghĩ chiến thuật, cuối cùng nghĩ ra một cách đánh: “Những hiệp sau mấy đứa phải thật chú ý, hãy tận dụng tốt bom khói trong các đợt công kích và đột kích yểm trợ, đột phá từ sườn cánh! Điểm yếu của đội Trung Quốc là thiếu sát thương cận chiến, chỉ cần áp sát được các tay bắn tỉa, họ sẽ rất khó chống đỡ.”

Ai cũng biết ưu thế của bắn tỉa là tầm xa và sát thương bùng nổ cao. Nhưng chỉ cần bị áp sát, bắn tỉa sẽ không kịp ngắm bắn, rất dễ bị các đơn vị công kích hoặc đột kích cận chiến áp đảo mà tiêu diệt.

Điểm mạnh của đội Trung Quốc là hỏa lực tầm xa, điểm yếu là kỹ năng đấu súng cận chiến!

Tuy nhiên, muốn áp sát đâu phải chuyện dễ dàng.

Koizumi hạ giọng nói: “Nếu cần thiết, để y tế lên trước làm mồi. Cầm lá chắn chống đạn, tiến thẳng lên!”

Lính y tế Matsumoto Riko nghiêm túc gật đầu: “Rõ rồi, thưa HLV.”

Chỉ huy Takano Shuhei cũng nói: “Rõ! Chúng ta phải xông lên, giao chiến tầm gần với họ, không được tiếp tục phân tán đội hình, để bị tay bắn tỉa của họ lần lượt bắn hạ nữa.”

Koizumi nói: “Đúng vậy, đánh cận chiến với họ!”

So với HLV Koizumi đang căng thẳng, mồ hôi đầm đìa, Giang Thiệu Vũ lại có vẻ điềm tĩnh hơn nhiều. Anh vừa từ tốn uống nước bằng cốc giữ nhiệt, vừa nói với Bùi Phong: “Chỉ huy tốt đấy, tiếp tục phát huy, giành lấy bản đồ này.”

Bùi Phong mỉm cười đáp: “Sư phụ yên tâm.”

Giang Thiệu Vũ quay sang nhìn đồ tôn nhỏ của mình và nói: “Tiểu Quỷ, điều chỉnh lại trạng thái một chút, cậu đang quá căng thẳng rồi.”

Quy Tư Dương rời hai tay khỏi bàn phím, quả nhiên lòng bàn tay cậu đầy mồ hôi. Cậu ngượng ngùng lau tay vào áo, nhỏ giọng nói: “Em, em sợ bắn lệch, đến thở mạnh cũng không dám.”

Giang Thiệu Vũ vỗ vai cậu, nói: “Đừng sợ, hãy tin vào phán đoán của mình. Bắn tỉa dựa vào khả năng phản ứng trong tích tắc. Dù có bắn trúng hay không, cứ thấy cơ hội là bóp cò, đừng do dự.”

Tiểu Quỷ hít sâu một hơi: “Vâng ạ.”

Giang Thiệu Vũ lại nhìn sang Tần Tuyết Dao: “Tuyết Dao, lối đánh bên phe kh*ng b* rất cần em làm chủ lực, chú ý vị trí di chuyển.”

Tần Tuyết Dao nghiêm túc gật đầu: “Em hiểu rồi, thưa HLV.”

Trong thời gian tạm dừng ngắn ngủi 5 phút, HLV Koizumi nói rất nhiều chiến thuật, trong khi Giang Thiệu Vũ chỉ đơn giản động viên tuyển thủ, đội Trung Quốc thì tranh thủ uống nước, điều chỉnh lại trạng thái.

Thời gian tạm dừng kết thúc, hai HLV rời khỏi khu vực thi đấu, trận đấu tiếp tục.

Hiệp thứ sáu, hai bên đổi vai trò giữa cảnh sát và kh*ng b*.

Đội Trung Quốc trở thành phe kh*ng b* tấn công, còn đội Nhật Bản đóng vai cảnh sát phòng thủ.

Điểm xuất phát của hai đội cũng hoán đổi vị trí, đội Trung Quốc (phe kh*ng b*) gần tòa nhà dạy học hơn, còn đội Nhật Bản (phe cảnh sát) lại xuất hiện ở phía sân thể dục, ngược lại so với năm hiệp đầu.

Takano Shuhei bình tĩnh nói: “Cả đội đột phá hành lang trên không, tấn công chính diện bọn họ!”

Theo chỉ thị của HLV, để phá giải hệ thống của đội Trung Quốc, cần phải tận dụng điểm yếu “thiếu sát thương cận chiến” của họ, nhanh chóng phá vỡ hàng phòng ngự phía trước, tiến sát các tay bắn tỉa của đối thủ và đánh giáp lá cà!

Tiểu liên và súng trường tấn công có thể liên tục nhả đạn dữ dội, bắn liền một loạt hàng chục phát tiêu diệt đối thủ, trong khi đó súng bắn tỉa cần thời gian ngắm và bắn, mỗi lần chỉ được một phát, tốc độ phản ứng chậm hơn nhiều so với súng cận chiến.

Điều mà bắn tỉa sợ nhất chính là bị áp sát, không kịp bóp cò.

Đội Trung Quốc có hai tay bắn tỉa, nhưng chỉ có một người chuyên đánh cận chiến là Hoa Nhiên, nếu đấu súng chính diện, hỏa lực của họ không bằng đội Nhật Bản. Lẽ ra Takano Shuhei nên nghĩ ra điều đó sớm hơn.

May mà vẫn chưa muộn, tỉ số đang là 1:4, nếu hiệp sau họ đánh tốt, vẫn có thể lật ngược thế cờ!

Cả 5 thành viên đội Nhật Bản nhanh chóng trèo lên nhà thi đấu, xuyên qua hành lang trên cao.

Cùng lúc đó, đội Trung Quốc đang âm thầm thâm nhập vào tòa nhà dạy học.

Bùi Phong và Quy Tư Dương mỗi người trấn giữ một góc khuất, hỗ trợ đồng đội tấn công. Ở góc lầu hai, có một ô cửa sổ nhỏ, có thể làm điểm bắn từ dưới lên, tiêu diệt tay bắn tỉa ở hành lang trên cao phía xa.

Đoàng! Đoàng!

Hai tiếng súng vang lên liên tiếp, Bùi Phong và Quy Tư Dương từ hai góc độ khác nhau, gần như đồng thời bóp cò!

Takano Shuhei tránh được phát đạn của Tiểu Quỷ, nhưng lại không né được viên đạn từ phía Bùi Phong bắn tới từ hướng đối diện.

Ngay đầu hiệp, Takano đã bị hai tay bắn tỉa đội Trung Quốc phối hợp tiêu diệt.

May mà đội Nhật Bản có lính y tế, lập tức tiến hành cứu viện.

Takano được cứu sống, đồng thời lính y tế vác tấm chắn chống đạn lao về phía trước, cả đội Nhật Bản lập tức xông vào tòa nhà dạy học, đánh từ trên xuống dưới.

Hoa Nhiên ở tuyến đầu lập tức ném bom khói để tránh né và kéo dài thời gian.

Khói vừa tan, liền có một quả lựu đạn phát nổ, chặn đường tiến công của đối thủ!

Hai bên giao tranh dữ dội bên trong tòa nhà dạy học, điểm yếu “thiếu hỏa lực cận chiến” của đội Trung Quốc nhanh chóng lộ rõ. Hoa Nhiên gần như ngay lập tức bị súng của công kích và súng của đột kích bên đội Nhật Bản bắn hạ. Thư Thần dựng tấm chắn chống đạn định cứu viện, nhưng tấm chắn cũng nhanh chóng bị hàng chục viên đạn xuyên thủng.

Hoa Nhiên và Thư Thần ngã xuống liên tiếp trong vũng máu. Mắt Takano đỏ ngầu vì chiến ý, hiệp trước anh bị đè ép vô cùng ngột ngạt, giờ cuối cùng cũng thể hiện được phong cách chiến đấu của đội Nhật Bản!

Vừa chiến đấu, anh ta vừa hét lớn: “Đuổi theo hai tay bắn tỉa kia! Một tên cũng không được để thoát!”

Bùi Phong và Quy Tư Dương tách ra bỏ chạy, đội Nhật tiếp tục truy đuổi lên tầng 2.

Ngay lúc đó, màn hình bỗng hiện lên ánh sáng đỏ:

— Bom phe kh*ng b* đã được cài đặt.

— 30 giây nữa sẽ kích nổ.

Tất cả các thành viên đội Nhật Bản đều sững sờ trong khoảnh khắc.

Morita không nhịn được mà chửi: “Mả mẹ nó! Trinh sát lén trộm nhà!”

HLV Koizumi dưới khán đài gần như phát điên, chỉ hận không thể bay vào trong trận, tự tay b*p ch*t cái đứa trinh sát rón rén đi đặt bom tên “Snow” kia.

Lúc này, một mình Tần Tuyết Dao đã lặng lẽ đặt bom ở điểm nổ sân thể dục, sau khi hoàn tất, cô lập tức rút lui, ẩn nấp ở cửa vào nhà thi đấu.

Tại phòng bình luận trong nước, hai BLV vô cùng phấn khích:

“Tuyết Dao đang lén phá nhà nè!”

“Đánh lạc hướng! Đội Nhật Bản trúng bẫy rồi!”

“Họ không phát hiện ra đội Trung Quốc còn một trinh sát nữa. Tuy cô ấy chẳng giết được ai từ đầu trận đến giờ như thể tàng hình, Tuyết Dao có tầm nhìn chiến lược rất tốt. Cô ấy tránh toàn bộ khu vực giao tranh, âm thầm luồn về điểm B và đặt bom thành công.”

“Đúng thế! Một pha lén phá cực kỳ đẹp mắt! Giờ đội Nhật Bản muốn quay lại gỡ bom thì quá muộn rồi!”

“Tuyết Dao đã chặn lối vào nhà thi đấu, đội Nhật Bản muốn đi đường đó gỡ bom thì không thể, mà đi đường vòng thì quá chậm!”

“Còn 15 giây nữa! Đội Nhật Bản hết cách, buộc phải nhảy khỏi hành lang trên cao để rút ngắn đường!”

“Nhảy từ trên cao xuống sẽ mất máu, mà tay bắn tỉa bên ta vẫn còn sống. Bọn họ muốn dễ dàng gỡ bom? Không có cửa! Tuyệt vời! Fred một phát bắn gọn trinh sát Morita vừa nhảy xuống!”

“Đội Trung Quốc đã chuyển từ tấn công sang phòng thủ. Hai tay bắn tỉa chia ra trái phải, quay lại giữ chặt điểm nổ sân thể dục. Đội Nhật Bản căn bản không thể đến gần để gỡ bom — chỉ còn 5 giây nữa thôi!”

5, 4, 3, 2, 1 —

BÙM!

Ngọn lửa khổng lồ bùng nổ trên sân thể dục, phe kh*ng b* kích nổ thành công quả bom.

Hiệp sáu, phe kh*ng b* thắng.

Tần Tuyết Dao của đội Trung Quốc, trộm nhà thành công.

Khán giả trong phòng livestream lập tức bùng nổ, phần bình luận trên màn hình tràn ngập:

[Chị Tuyết Dao 6666!]

[Đám bên kia hoàn toàn không nhận ra cô ấy đi phá nhà, hahaha]

[Đám ngu bên Nhật, 5 người ôm nhau lao vào điểm A, bị điểm B úp sọt, đỉnh thật!]

[Chị Tuyết Dao quá tuyệt! Những người nói cô ấy vô dụng đâu rồi?]

[Tôi thấy cô ấy di chuyển cực kỳ đỉnh! Không phải cứ giết nhiều là mạnh, trinh sát có thể tránh né mọi tầm nhìn của địch cũng là kỹ năng cực cao!]

Lúc này, sắc mặt của các tuyển thủ đội Nhật Bản mỗi người một vẻ, càng nhìn càng u ám.

Chiến thuật của họ sai sao? Không hẳn. Đối mặt với hai tay bắn tỉa bên đội Trung Quốc, nếu không ôm nhau lao thẳng, mà cứ dây dưa tầm xa thì rất khó chơi.

Nhưng ai mà ngờ được đội Trung Quốc chỉ đánh giả ở khu nhà dạy học, lại dám lớn gan cử một trinh sát lẻn về điểm B!

Một mình đi phá nhà là cực kỳ mạo hiểm. Nếu lúc Tần Tuyết Dao đi ra sân thể dục mà bị bất kỳ ai bên đội Nhật Bản phát hiện, chỉ cần Takano Shuhei quay lại bắn một phát, cô ấy là xong, bom cũng sẽ rơi.

Trong chế độ đánh bom, nếu người mang bom chết, túi bom sẽ rơi xuống, bắt buộc đồng đội phải nhặt lên.

Mà người đi phá nhà bị giết, đồng đội ra nhặt bom lại dễ bị địch phục kích, chắc chắn sẽ thua.

Thế nhưng kết quả là…

Cả năm người, năm cặp mắt, vậy mà không ai phát hiện ra sự tồn tại của Tần Tuyết Dao!

Cô gái này di chuyển kiểu gì vậy? Làm sao có thể hoàn hảo né tránh toàn bộ tầm nhìn của bọn họ?

Takano Shuhei cảm thấy lạnh sống lưng.

Dưới khán đài, HLV Koizumi nghiến răng, từ bỏ ý định gọi tạm dừng.

Chế độ đánh bom xem như đã thua chắc, tỉ số tiểu cục hiện tại là 1:5, đội Nhật Bản muốn thắng thì phải gỡ liền 5 hiệp, gọi tạm dừng lúc này chỉ tốn lượt. Chi bằng bỏ qua bản đồ này, chờ sang trận tiếp theo.

Hiệp 7 trong chế độ đánh bom bắt đầu.

Takano Shuhei hít sâu một hơi, nói: “Trinh sát canh điểm B, ngăn bọn họ phá nhà! Những người khác theo tôi, đi giết tay bắn tỉa bên đội Trung Quốc!”

Chiến thuật chia đội 4–1 lần này thận trọng hơn hẳn so với chiến thuật 5 người ôm nhóm trước đó. Dù Tần Tuyết Dao lại tiếp tục đánh lén điểm B thì trinh sát Morita Ozora của đội Nhật với kỹ năng bắn xuất sắc hoàn toàn có thể solo 1v1 và xử lý cô dễ dàng!

Trận đấu bắt đầu, 4 người bên đội Nhật Bản lao nhanh về phía tòa nhà dạy học, trinh sát đơn độc đi canh điểm B.

Morita Ozora cực kỳ cẩn thận, nấp vào mép tường quan sát một lúc. Từ phía khu nhà dạy học vang lên tiếng súng đinh tai nhức óc, rõ ràng là tuyến đầu hai bên đã chạm trán, đang giao chiến dữ dội.

Đúng lúc này, một bóng người linh hoạt lặng lẽ luồn qua từ phía bìa rừng.

Morita lập tức vui mừng — Quả nhiên, cô nàng đó lại tới rồi.

Muốn phá nhà lần hai à? Mơ tưởng quá rồi!

Morita nheo mắt, tay bóp cò khẩu Desert Eagle —

Đoàng!

[JPN-Morita] dùng [Desert Eagle – Băng Viêm] headshot hạ [CHN-Snow]!

Tuyết Dao lập tức đổ gục trong vũng máu.

Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, một tiếng súng sắc gọn lại vang lên bên tai!

[CHN-Chen] dùng [Hồng Thập Tự song súng] headshot hạ [JPN-Morita]!

— Phía sau lưng Tần Tuyết Dao, một người đã đứng sẵn từ lúc nào.

Chính là y tế của đội Trung Quốc, Thư Thần!

Thư Thần không bận tâm tới thi thể của Tuyết Dao mà lập tức lao nhanh đến điểm B, dựng lên tấm khiên chống đạn.

Morita cuống cuồng hét lên: “Bọn họ có hai người! Mau giết tên y tế đó!”

Đội trưởng Takano lập tức nhận ra ý đồ của Thư Thần, nhanh chóng ngắm bắn. Nhưng đạn lại bị tấm khiên chắn của y tế cản lại, trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, Thư Thần đã thành công đặt bom.

— Bom phe kh*ng b* đã được cài đặt.

— 30 giây nữa sẽ kích nổ.

Các tuyển thủ Nhật Bản: “……”

Takano rõ ràng đã cho người đến canh điểm B, nhưng không ngờ đội Trung Quốc lại chơi một ván ảo thuật đánh lừa, Tần Tuyết Dao chỉ là mồi nhử, dụ Morita ra tay, còn Thư Thần đi sau phản công và bí mật cài bom.

Hóa ra bom không hề nằm trên người Tuyết Dao —

Mà là ở chỗ của y tế Thư Thần!

Trận này, Thư Thần không còn là bác sĩ chuyên cứu người. Mà là tên kh*ng b* thực thụ mang bom hẹn giờ!

Khi đồng hồ đếm ngược kết thúc, Bùi Phong và Quy Tư Dương đã kịp thời giữ chân lực lượng chính của đội Nhật Bản. Họ không thể kịp gỡ bom. Kèm theo đó là ánh sáng chói lòa từ vụ nổ thứ hai, màn hình hiện lên dòng chữ

Tỉ số 6:1 — đội Trung Quốc giành chiến thắng.

Khán giả trong phòng livestream lại một lần nữa bùng nổ, “666” phủ kín màn hình.

Ở khu vực huấn luyện, HLV Giang Thiệu Vũ khẽ nhếch khóe môi mỉm cười.

Đội Trung Quốc không biết chơi chế độ đánh bom à?

Giương đông kích tây, điệu hổ ly sơn, hư hư thực thực…

Chế độ đánh bom chính là chế độ thi đấu đòi hỏi chiến thuật tinh vi nhất.

Còn đội Nhật Bản các bạn đúng là thực sự không biết chơi!

Hết chương 135

Bình Luận (0)
Comment