Chương 169
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Huấn luyện viên Clemens đội Đức, hoàn toàn không ngờ rằng đội Trung Quốc lại có thể cầm hòa họ với tỷ số 1:1. Ban đầu ông nghĩ rằng đội Đức có thể dễ dàng giành chiến thắng 2:0 trong trận đấu vòng bảng này.
Hiện tại, đội Đức đã thắng ở bản đồ [Thủy cung], còn Trung Quốc thắng ở [Phố ẩm thực đi bộ], ván thứ ba sắp tới sẽ trở thành trận quyết định, hệ thống sẽ ngẫu nhiên chọn bản đồ và chế độ chơi.
Clemens khẽ nhíu mày, nhỏ giọng nói với vài tuyển thủ chủ lực bên cạnh: “Chuẩn bị lên sân. Chờ kết quả chọn bản đồ của hệ thống, tôi sẽ thay người bất cứ lúc nào.”
Vài tuyển thủ chủ lực lập tức gật đầu. Bọn họ cũng rất mong được đối đầu trực tiếp với đội Trung Quốc, đội Trung Quốc hôm nay thực sự khiến người ta bất ngờ.
Giang Thiệu Vũ bước vào phòng cách âm, vỗ nhẹ vai Mạc Hàm Thiên, nói nhỏ: “Làm tốt lắm.”
Nghe thấy câu này, vành mắt Mạc Hàm Thiên không khỏi đỏ hoe —
Cuối cùng cậu cũng nhận được lời khen từ thần tượng, không hiểu sao lại muốn khóc!
Trước đây cậu luôn cảm thấy mình không bằng Lưu Thiếu Châu, không bằng Bùi Phong. Sau khi giải Asian kết thúc, trên mạng có rất nhiều người đặt câu hỏi tại sao lại chọn cậu vào đội tuyển quốc gia mà không phải là Tiểu Quỷ? Rõ ràng Tiểu Quỷ chơi tốt hơn cậu.
Sự tự tin của Mạc Hàm Thiên đã lung lay dữ dội. Nhưng huấn luyện viên Giang nói với cậu — Chọn cậu vào đội tuyển quốc gia là vì tôi tin tưởng cậu.
Cậu đã nỗ lực luyện tập, thường xuyên thức khuya đến hai ba giờ sáng. Cậu chỉ muốn chứng minh với tất cả mọi người rằng, ánh mắt của huấn luyện viên Giang không hề sai, Mạc Hàm Thiên cậu cũng là một bắn tỉa xuất sắc!
Trong trận đấu hôm nay, cậu đã kết liễu đối phương bằng một pha triplekill, giành chiến thắng quyết định.
Cuối cùng cậu cũng chứng minh được bản thân không phải là “bình hoa di động” như cư dân mạng từng chê bai, kỹ thuật bắn súng của cậu cũng rất chuẩn xác!
Mạc Hàm Thiên càng nghĩ càng xúc động, nước mắt không kìm được mà tuôn rơi.
Cư dân mạng trong phòng livestream không nhịn được mà spam bình luận trêu chọc:
[Công chúa Mặc đã khóc như mưa rồi]
[Mau đưa khăn giấy cho công chúa, kẻo làm ướt bàn phím và chuột!]
[Alpha biết khóc thật đáng yêu, hahaha, xoa đầu công chúa cái nào]
Hai bình luận viên cũng không nhịn được mà bật cười:
“Tiểu Mặc chắc là xúc động quá rồi.”
“Có thể hiểu được. Khi gặp đội Mỹ ở vòng bảng năm ngoái, cậu ấy bị đánh đến mức tinh thần sụp đổ. Trong lòng chắc chắn rất ấm ức và day dứt. Cậu ấy luôn muốn chứng minh bản thân. Hôm nay, cuối cùng cậu ấy đã làm được!”
“Đúng vậy, cậu ấy đã giành được danh hiệu MVP tại giải thế giới, chỉ huy đồng đội đánh bại đội Đức, đội từng đứng hạng ba mùa trước. Tuy chỉ là thắng một trận, nhưng đây đã là một bước đột phá mang tính lịch sử!”
“Mấy mùa giải quán quân thế giới trước đây, đội Trung Quốc và đội Đức chỉ gặp nhau hai lần ở vòng bảng, và đều thua 0:2. Hôm nay đã đánh được tỉ số 1:1, sắp bước vào trận quyết định rồi. Không biết trận thứ ba huấn luyện viên Giang sẽ sắp xếp thế nào?”
“Nhìn vẻ mặt huấn luyện viên Giang, hình như không định thay người?”
“Cũng chưa chắc! Huấn luyện viên Giang làm gì cũng giữ nguyên biểu cảm này.”
Cư dân mạng: “……”
Muốn đoán suy nghĩ của huấn luyện viên Giang qua sắc mặt của anh ấy là điều hoàn toàn không thể. Dù thắng hay thua, anh ấy lúc nào cũng rất bình tĩnh. Lúc này, anh đang ở trong phòng cách âm trao đổi điều gì đó với các tuyển thủ.
Sau một quãng nghỉ ngắn, trọng tài bật đèn hiệu thông báo trận đấu bắt đầu.
Trên màn hình lớn, hệ thống AI bắt đầu rút thăm ngẫu nhiên.
Ba chế độ thi đấu, mỗi chế độ đều có xác suất được chọn như nhau.
Kim chỉ trên vòng quay quay vù vù, cuối cùng dần chậm lại, rồi dừng hẳn ở một chế độ — Khiêu chiến cực hạn
Cả sân đấu vang lên tiếng reo hò phấn khích.
Trong phòng livestream của đội Đức, cư dân mạng vô cùng phấn khích:
[Tuyệt quá!]
[Chế độ Khiêu chiến cực hạn, có thể thay Caesar vào không?]
[Miller cũng nên được ra sân rồi nhỉ?]
[Trận này nhất định không được thua, huấn luyện viên mau thay chủ lực vào!]
Các khán giả theo dõi khu vực châu Âu đều biết, chế độ mạnh nhất của đội Đức chính là Khiêu chiến cực hạn. Người chơi công kích Caesar và tay súng đột kích Miller có kỹ năng cá nhân cực kỳ xuất sắc. Trong chế độ này, họ có thể tạo ra khoảng cách hơn mười mạng so với các đội tuyển khác. Lối chơi không chỉ hung hãn và dữ dội, mà còn cực kỳ linh hoạt, giống như những tháp pháo di động có thể quét sạch chiến trường.
Chế độ Khiêu chiến cực hạn càng thể hiện rõ chênh lệch thực lực giữa hai đội tuyển.
Ở chế độ Huyết chiến vô tận, dù thua một hiệp nhỏ, huấn luyện viên vẫn có thể gọi tạm dừng để điều chỉnh tâm lý, nghĩ ra chiến thuật mới rồi phản công. Do đó là trận nhanh, chỉ cần một chút sơ suất nhỏ cũng có thể lật kèo.
Tuy nhiên, trong chế độ Khiêu chiến cực hạn, một mặt huấn luyện viên không thể yêu cầu tạm dừng trận đấu, mặt khác số mạng bị hạ sẽ được tính cộng dồn, và đạn dược cũng sẽ không được làm mới, điều này càng đòi hỏi sự phối hợp tổng thể của cả đội cũng như năng lực toàn diện của từng tuyển thủ.
Trong trận chiến 50 mạng của chế độ cực hạn, nếu ở giai đoạn đầu bị dẫn trước quá nhiều, rất có thể sẽ không thể nào gỡ lại được.
Cả hai huấn luyện viên đều đã nhấn nút xác nhận.
Sau khi xác nhận chế độ, hệ thống bắt đầu chọn bản đồ ngẫu nhiên.
Tại giải quán quân thế giới năm nay, các bản đồ đã được phân loại lại. Ba chế độ thi đấu có thư viện bản đồ riêng biệt. Ví dụ, những bản đồ như [Tòa Nhà Chọc Trời] hay [Cảng Hy Vọng] vốn có thể dùng cho cả chế độ Huyết chiến vô tận lẫn Khiêu chiến cực hạn trong các năm trước, thì năm nay [Tòa Nhà Chọc Trời] được phân về chế độ Khiêu chiến cực hạn, còn [Cảng Hy Vọng] thuộc về chế độ Huyết chiến vô tận, không thể dùng chung.
Việc phân loại như vậy giúp huấn luyện viên dễ dàng lên chiến thuật BP hơn, nhưng cũng khiến tuyển thủ phải làm quen với nhiều bản đồ hơn so với những mùa giải trước, đặc biệt là khi có những bản đồ ít phổ biến được đưa vào thi đấu chính thức.
Chế độ Khiêu chiến cực hạn có tổng cộng 12 bản đồ. Những bản đồ này được liệt kê trên màn hình, mỗi hàng 4 bản đồ, tổng cộng 3 hàng. Khung chọn của hệ thống nhảy liên tục qua lại giữa các bản đồ, mọi người đều chăm chú nhìn lên màn hình lớn, còn hồi hộp hơn cả quay số trúng thưởng.
Cuối cùng, khung chọn dừng lại trên một bản đồ — Khu vườn hậu cần!
Hai bình luận viên của đội Trung Quốc phấn khích nói:
“Khu vườn hậu cần! Đây là một bản đồ điển hình trong môi trường thi đấu trong nhà, do có rất nhiều thùng hàng nên vật cản vô cùng nhiều, sẽ thường xuyên xảy ra những trận đấu chạm mặt ở cự ly gần. Những người chơi ở vị trí công kích và đột kích sẽ có lợi thế hơn!”
“Vì công kích và đột kích có thể quét diện rộng. Khi bạn gặp đối thủ ở góc khuất, một loạt đạn quét ngang sẽ dễ dàng hạ gục đối thủ! Còn các bắn tỉa tầm xa như lính bắn tỉa hay trinh sát thì cần bắn chính xác từng phát để hạ đối thủ, mà do có quá nhiều vật cản, chưa chắc bạn đã nhắm trúng đầu đối thủ.”
“Đúng vậy. Tuy nhiên, bản đồ này cũng có một điểm có lợi cho bắn tỉa, đó là một số thùng có thể bị xuyên thủng!”
“Các thùng trong Khu vườn hậu cần được sắp đặt rất hỗn loạn. Thùng sắt và thùng gỗ là chống đạn, không thể bị bắn thủng; chỉ có thùng giấy là có thể xuyên đạn. Việc ghi nhớ tất cả vị trí thùng là rất khó, nhưng với tuyển thủ chuyên nghiệp thì đây là kỹ năng cơ bản bắt buộc!”
“Cả hai huấn luyện viên đã xác nhận bản đồ! Đội Đức yêu cầu thay người!”
Tại hiện trường, huấn luyện viên Clemens giơ bảng xin thay người.
Đội Đức thay ra y tế Klein, công kích Hoffman, và bắn tỉa Wagner, đưa vào đội hình công kích Caesar (GER-Kaiser), công kích Blang (GER-Lang), đột kích Miller (GER-Mirror)
Khán giả tại hiện trường vỡ òa trong tiếng reo hò phấn khích.
Đội Đức đã tung ra đội hình mạnh nhất, một đội hình cận chiến hoàn toàn, cực kỳ bạo lực!
Hai bình luận viên của Trung Quốc nhìn nhau:
“Phía đội Đức tung ra đội hình 2 công kích, hai đột kích và một trinh sát siêu bạo lực sao?”
“Theo tôi được biết, đội hình này của Đức được cư dân mạng châu Âu gọi là Hệ Thống Tàn Sát Đẫm Máu.”
Đạn quét qua, không một ai toàn mạng!
Hai công kích với hỏa lực áp đảo tàn bạo, cùng hai tay súng đột kích chuyên càn quét tầm trung — đây chính là lối chơi máu lửa và khốc liệt nhất của đội Đức. Một đợt tổng tấn công ập tới, ép đối thủ đến mức không kịp thở!
Sau khi thay người, các tuyển thủ Đức nhanh chóng thay thiết bị ngoại vi, đăng nhập tài khoản thi đấu.
Tại hiện trường, bình luận viên Mỹ bắt đầu thảo luận bằng tiếng Anh: “Đội Đức thay liền một lúc ba tuyển thủ chủ lực, tung ra đội hình mạnh nhất. Rõ ràng họ không muốn để vuột mất trận đấu này.”
“Chúng ta đều biết rằng, ở vòng loại trực tiếp sắp tới, đội đứng nhất bảng sẽ gặp đội nhì bảng khác. Nếu giành được vị trí nhất bảng, họ sẽ gặp đối thủ yếu hơn một chút.”
“Chính xác. Clemens chắc chắn đang cố đảm bảo đội Đức phải đứng nhất bảng, trận này tuyệt đối không được thua!”
“Chúng ta hãy xem đội Trung Quốc có thay người không? Đức đã thay ba người, liệu Trung Quốc sẽ thay mấy người?”
Toàn bộ ánh mắt đều dồn về phía đội tuyển Trung Quốc.
Trong phòng cách âm, Giang Thiệu Vũ bình tĩnh giơ bảng xin thay người.
Giây tiếp theo, một cảnh tượng khiến mọi người sững sờ đã xuất hiện — chỉ thấy cả năm tuyển thủ của Trung Quốc đồng loạt đứng dậy, quay người rời khỏi phòng cách âm. Còn ở hàng ghế dự bị phía dưới sân khấu, năm người khác đồng thời đứng dậy, vai kề vai tiến vào phòng cách âm.
Màn hình lớn lập tức hiện lên danh sách thay người của đội Trung Quốc:
Thay ra: Devil, Flower, Summer, Snow, Time
Thay vào: Fred, Leaf, Laolin, AKzhou, Chen
5 người rời sân, 5 người lên sân.
Đây gọi là thay người ư? Phải gọi là thay máu toàn bộ mới đúng!!
Khán giả trong nước sững sờ không thốt nên lời.
Khán giả tại hiện trường cũng há hốc miệng kinh ngạc.
Đã từng thấy thay người, nhưng chưa từng thấy thay cả 5 người một lúc, đổi nguyên cả đội hình!
Clemens: “……”
Huấn luyện viên Giang biết chơi thật đấy!
Hai bình luận viên trong nước ngơ ngác mất một lúc lâu, rồi mới lên tiếng:
“Thay cả 5 người? Mà người được thay vào đều là cựu tuyển thủ của đội ACE, cộng thêm Bùi Phong… Đây chẳng phải là ACE phiên bản 2.0 sao?”
“Khi xưa sau khi Wing Thần giải nghệ, Fred kế nhiệm chức đội trưởng đội ACE. Về lý mà nói, nếu năm đó ACE không giải tán, thì đội hình mới của ACE chính là 5 người này!”
“Thật đáng tiếc, sau khi đội ACE tan rã, mỗi người mỗi ngả. Tôi nghĩ điều đó đã trở thành nỗi tiếc nuối trong lòng rất nhiều fan của đội ACE. Không ngờ hôm nay, họ lại tái hợp trên sân khấu của giải quán quân thế giới!”
Hai bình luận viên xúc động đến mức giọng run lên.
Những ai từng sống trong thời đại đó, đều mang trong mình một tình cảm đặc biệt dành cho đội ACE.
Họ là biểu tượng cho đội tuyển phong trào đánh bại ông lớn, là những tân binh không có hậu thuẫn, từ giải hạng dưới leo lên đấu trường chuyên nghiệp và giành lấy chức quán quân huyền thoại!
Họ từng đối mặt với đối thủ mạnh hơn gấp bội, chưa từng sợ hãi, cũng chưa từng bỏ cuộc, dốc hết sức lực để giành chiến thắng trong những trận đấu mà người ngoài nhìn vào đều cho rằng “không thể thắng nổi.”
Họ là phép màu của giới eSports.
Trong phòng livestream, fan của đội ACE bật khóc đồng loạt.
Chưa từng nghĩ sẽ có một ngày đội ACE tái hợp — lại còn là trên sân khấu của giải quán quân thế giới!
Không chỉ là đủ năm người, mà ngay cả Wing Thần đã giải nghệ cũng có mặt.
Chỉ là lần này, anh ấy không còn là tuyển thủ, mà là huấn luyện viên.
Khoảnh khắc cả sáu người cùng xuất hiện trong phòng cách âm, ấm áp và thân thuộc đã cách nay sáu năm rồi! Fan hâm mộ thậm chí có cảm giác như vừa xuyên không về quá khứ.
Trong phòng cách âm, Giang Thiệu Vũ nhìn những người đồng đội thân cận nhất đang ngồi trước màn hình máy tính, khóe môi khẽ nhếch lên.
Đội Đức không muốn thua… Chẳng lẽ đội Trung Quốc lại muốn thua sao?
Anh, Giang Thiệu Vũ chưa bao giờ bước vào một trận đấu với tâm lý “chúng ta có thể thua.”
Mỗi trận, anh đều phải thắng!
Năm người đội Tiểu Mặc đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Tiếp theo chính là lúc để nhóm đồng đội cũ tiếp quản chiến trường.
Giang Thiệu Vũ bình tĩnh nói: “Khu vườn hậu cần, bản đồ này mọi người đều quá quen rồi. Năm đó tôi huấn luyện các cậu trên bản đồ này thế nào, chắc các cậu vẫn nhớ. Đội Đức đã tung ra đội hình mạnh nhất, họ muốn đánh một đợt tổng công kích bạo lực. Thần Thần chịu trách nhiệm câu giờ kéo chân họ. Tiểu Bùi và Diệp Tử di chuyển du kích. Lão Lâm và Tiểu Chu chống chịu áp lực tuyến đầu, giai đoạn đầu không cần đánh quá gắt, ưu tiên tiêu hao đạn của họ. Di chuyển phải phân tán, đừng để bị quét gọn một lần!”
Cả năm người đồng thanh: “Rõ!”
Giang Thiệu Vũ quay sang nhìn Bùi Phong: “Tiểu Bùi, chỉ huy giao cho em.”
Bùi Phong mỉm cười quay đầu nhìn sư phụ, nói từng chữ rõ ràng: “Sư phụ cứ yên tâm.”
Những gì người đã dạy em, em chưa từng quên.
Dù là kỹ năng bắn tỉa hay tầm nhìn chiến thuật của người chỉ huy, hôm nay hãy để cả thế giới thấy….. thế nào gọi là sư đồ thân truyền!
Hết chương 169