Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 180

Chương 180

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Trong phòng livestream trong nước, cư dân mạng vô cùng phấn khích, khu vực bình luận bị 666 phủ kín. Hai bình luận viên hào hứng nói: “Chúc mừng đội tuyển Trung Quốc đã giành chiến thắng đầu tiên trên bản đồ [Đêm Mưa], đội hình ba tay bắn tỉa thật sự quá ngầu!”

“Đội Trung Quốc mùa giải năm nay, thực lực của các tay bắn tỉa quả thật rất mạnh. Lưu Thiếu Châu và Bùi Phong lần lượt là đồ đệ của Chủ tịch Tề và Wing Thần, hai vị sư phụ năm đó được mệnh danh là Thần Bắn Tỉa, gần như phát nào trúng phát đó. Có điều, khi còn ở mùa giải S3 thì vẫn chưa có giải quán quân thế giới, Chủ tịch Tề và Wing Thần chưa từng có cơ hội đối đầu với các tuyển thủ nước ngoài.”

“Đúng vậy, hai đệ tử thân truyền của Thần Bắn Tỉa đều vô cùng xuất sắc. Tất nhiên, Tiểu Mặc cũng là một tay bắn tỉa rất giỏi trong thế hệ trẻ, trước đó ở vòng bảng đã thể hiện rất nổi bật, trận hôm nay với đội hình ba tay bắn tỉa cậu ấy cũng không hề kéo tụt phong độ cả đội.”

“Diệp Tử và Tuyết Dao thi đấu rất ổn định, đội hình này của Trung Quốc khiến đội Anh trở tay không kịp. Họ hầu như không có không gian để thể hiện cận chiến, từ đầu đến cuối bị dắt mũi đánh, vô cùng bị động.”

“Không biết đội Anh có thể điều chỉnh lại tâm lý không? Hãy cùng mong chờ trận đấu thứ hai đầy kịch tính!”

Sau thời gian nghỉ ngắn, trận thứ hai nhanh chóng bắt đầu.

Lần này là sân nhà của đội Anh.

Huấn luyện viên Alves đội Anh đã nộp chế độ thi đấu: Huyết chiến vô tận.

Giang Thiệu Vũ bắt đầu BP. Anh đã cấm ba bản đồ: Lâu Đài Ma Ám Hành lang hình vuông, Hải Dương Quán. Mọi người không hiểu rõ tư duy cấm bản đồ của anh, hai bình luận viên cũng không biết giải thích sao cho đúng.

Ba bản đồ này dường như không có lý do gì cần phải cấm?

Thực ra, tư duy cấm bản đồ của Giang Thiệu Vũ rất đơn giản – cấm những bản đồ dễ đánh, giữ lại những bản đồ khó. Dù sao thì đội Trung Quốc cũng đã luyện hết tất cả các bản đồ, đối thủ chọn cái nào cũng chẳng sao cả.

Alves nhanh chóng chọn bản đồ: Căn Cứ Hải Tặc.

Hai bình luận viên phấn khích nói: “Lại là một bản đồ độ khó 5 sao nữa!”

Bản đồ [Căn Cứ Hải Tặc] khó ở chỗ, con tàu cướp biển sẽ liên tục bị sóng đánh, gây rung lắc, tuyển thủ khó đứng vững, tầm nhìn cũng dao động theo, đạn b*n r* dễ bị lệch. Cấu trúc bản đồ lại phức tạp, tàu hai tầng, tầng trên là boong tàu, tầng dưới có nhiều khoang có thể ẩn nấp.

Tuyển thủ hai đội sẽ được làm mới ở đầu và đuôi tàu, ai tiêu diệt toàn bộ đội đối thủ trước sẽ thắng.

Sau khi chọn bản đồ, đội Anh không thay người. Nhưng Giang Thiệu Vũ lại giơ bảng thay người.

— Đội Trung Quốc yêu cầu thay người.

— Thay Shadow, Snow, Devil ra; đưa Laolin, Summer, AKzhou vào.

Bình luận viên phân tích: “Thay hai bắn tỉa và một trinh sát ra, thay vào ba người cận chiến. Lão Lâm, Tiểu Chu và Hạ Lê cùng lên sàn rồi!”

“Đội Trung Quốc đang dùng đội hình 1 bắn tỉa, 1 trinh sát, 1 đột kích, 2 công kích, tức là 4 cận chiến, 1 tầm xa!”

Lần trước khi đấu với đội Tây Ban Nha, đội Trung Quốc từng tung ra đội hình hoàn toàn cận chiến để đối đầu trực diện. Nhưng bản đồ Căn Cứ Hải Tặc này có kết cấu hai tầng, đầu và đuôi tàu đều có điểm bắn tỉa nên hoàn cận chiến không dễ đánh.

Bùi Phong cần ở lại chỉ huy, vì thế Giang Thiệu Vũ chọn đội hình 4 cận chiến + 1 tầm xa.

Giang Thiệu Vũ thấp giọng nói: “Tiểu Bùi, tận dụng tốt sóng biển, chiến đấu thần tốc, giải quyết nhanh gọn.”

Bùi Phong mỉm cười gật đầu: “Hiểu rồi, sư phụ cứ yên tâm.”

Hồi đó, khi Giang Thiệu Vũ vừa mới trở về nước, lúc tổ chức đấu nội bộ luyện tập đội tuyển quốc gia, anh đã chọn bản đồ độ khó 5 sao [Căn Cứ Hải Tặc] để thi đấu. Khi đó, mọi người vẫn chưa quen với cách đánh trên các bản đồ có độ khó cao như vậy, thậm chí còn bị say sóng, đứng cũng không vững. Giang Thiệu Vũ đã không chút nể nang mắng cho một trận và bắt toàn bộ đội viết bản kiểm điểm.

Giờ đây, sau vài tháng huấn luyện kiểu ma quỷ, họ đã có thể đi lại trên con tàu cướp biển đang lắc lư như đi trên mặt đất bằng phẳng. Thậm chí còn có thể tính được quỹ đạo lệch của đạn và bắn trúng chính xác mục tiêu đang di chuyển.

Trận đấu nhanh chóng bắt đầu, đội Trung Quốc sinh ra ở mũi tàu, đội Anh ở đuôi tàu.

Bùi Phong nhanh chóng đưa ra chỉ thị: “Anh Diệp xuống nước, em giữ boong tàu, ba người còn lại xuống khoang!”

Diệp Khinh Danh lập tức nhảy xuống biển, Lão Lâm, Tiểu Chu và Hạ Lê nhanh chóng chạy xuống khoang tàu bằng cầu thang, còn Bùi Phong thì một mình leo lên tầng cao nhất của boong tàu, nhanh chóng chiếm lấy vị trí bắn tỉa tại khu vực cánh buồm.

Bùi Phong quyết đoán nổ một phát súng về phía đuôi tàu. Bề ngoài là để áp chế vị trí của đối thủ, nhưng thực chất là cố ý thu hút sự chú ý, khiến đội Anh tưởng rằng đội Trung Quốc sẽ tấn công từ boong tàu.

Hai tay bắn tỉa của đội Anh lập tức lên boong tàu, qua ống ngắm đã thấy vị trí của Bùi Phong, hai người chia ra trái phải đồng thời khai hỏa nhắm vào cậu.

Sau khi bắn một phát, Bùi Phong lập tức nhảy từ trên cao xuống, liên tục di chuyển theo hình chữ S để né đạn. Tay bắn tỉa đội Anh 2v1, rất nhanh đã phối hợp hạ gục được Bùi Phong.

Đội trưởng Alston vừa định hô “Nice!” thì ngay khoảnh khắc tiếp theo, sau gáy hắn đột nhiên vang lên tiếng súng —

Đoàng!

[CHN-Leaf] dụng [Desert Eagle – Thương Long] headshot hạ [ENG-Alston]!

Trinh sát của đội Trung Quốc không ngờ lại bơi vòng từ dưới nước, từ phía sau nổ súng bắn tung đầu của hắn.

Tay bắn tỉa còn lại hoảng hốt quay đầu lại muốn giết Diệp Khinh Danh, nhưng sau khi Diệp Khinh Danh hạ gục Alston đã nhảy xuống nước một lần nữa, như cá lặn mất tăm, không để lại dấu vết nào.

Ngay sau đó, Bùi Phong nói qua tai nghe: “Người trong khoang chú ý, đếm ngược 3 giây chờ một đợt sóng — xông lên!”

Gần như ngay khi lời cậu vừa dứt, một con sóng lớn đổ ập tới con tàu cướp biển, cùng với âm thanh “ào” của sóng biển vỗ mạnh, toàn bộ thân tàu bị sóng đánh nghiêng ngả, bắt đầu lắc lư dữ dội.

Đội Anh chia thành đội hình 3-2, hai tay bắn tỉa lên boong tàu, ba người còn lại ở khoang dưới.

Và gặp đúng ba người của đội Trung Quốc đang có mặt trong khoang.

Các tuyển thủ đội Anh chia nhau ẩn nấp trong khoang tàu. Lúc con sóng ập đến, thân tàu lắc mạnh!

Trong tình trạng tàu lắc như thế, nổ súng rất dễ bị lệch. Đội Anh đã chọn bản đồ này đương nhiên là đã có luyện tập chuyên biệt cho nó và rất tự tin vào kỹ năng bắn của mình.

Alston hô lớn: “Lên! Diệt hết chúng nó!”

Cả hai bên cùng lúc xông ra đúng thời điểm tàu lắc mạnh nhất —

Đoàng đoàng đoàng đoàng!

Tiếng súng từ súng tiểu liên và súng trường tấn công vang lên như sấm giữa tầng dưới khoang tàu.

Hạ Lê xông lên như một nữ chiến binh không biết sợ chết, một người cũng có khí thế đánh ngàn quân!

Khả năng đánh cận chiến của cô thuộc hàng top trong số các tay đột kích trong nước. 3 người đội Trung Quốc đụng độ 3 người đội Anh, 3V3, Hạ Lê xả một đợt bắn dữ dội, trực tiếp biến trinh sát đội Anh thành tổ ong! Dù bản thân cô cũng bị hạ gục, nhưng 1 đổi, không lỗ!

Sự ăn ý giữa Chu Lâm lại một lần nữa được thể hiện rõ ràng, khi xả đạn, mỗi người phụ trách một nửa khu vực. Dù thân tàu lắc mạnh khiến đạn bay lệch nhưng tay của Lão Lâm và Tiểu Chu vẫn cực kỳ ổn định. Họ đã tính toán sẵn quỹ đạo lệch và 80% số đạn b*n r* đều trúng vào người đối thủ!

Sau một đợt đấu súng dữ dội, cả 3 tuyển thủ đội Anh đều bị hạ gục.

Đội Trung Quốc hy sinh Hạ Lê và Lão Lâm, Tiểu Chu sống sót nguyên vẹn.

3v3, đội Trung Quốc đã giành chiến thắng!

Các tuyển thủ đội Anh: “……”

Sao có thể như thế được?! Khi con sóng ập đến, độ rung lắc của thân tàu gần như tương đương động đất cấp 6, vậy mà kỹ năng bắn súng của tuyển thủ đội Trung Quốc vẫn chuẩn đến vậy?

Bùi Phong mỉm cười nói: “Nice! Tên bắn tỉa cuối cùng giao cho anh Diệp.”

Diệp Khinh Danh: “Được.”

Để tránh bị sóng đánh trôi đi khi đang ở dưới nước, lúc nãy Diệp Khinh Danh đã nhảy lên treo mình vào mạn tàu. Nghe thấy lệnh của Bùi Phong, anh nhanh chóng trèo lên boong tàu, chọn một góc hiểm và một phát đạn kết liễu tay bắn tỉa cuối cùng.

Hiệp đầu tiên, đội Trung Quốc chiến thắng.

Đội Anh lập tức yêu cầu tạm dừng!

Huấn luyện viên Alves mặt mày khó coi, bước nhanh vào phòng cách âm. Bởi vì ông đã phát hiện một sự thật khiến người ta tuyệt vọng — Bọn họ đã chọn trúng bản đồ mà đội Trung Quốc tập trung luyện kỹ càng nhất!

Căn Cứ Hải Tặc, bản đồ độ khó 5 sao mà đội Anh luyện đi luyện lại như “vũ khí bí mật” lại hoàn toàn không làm khó được đội Trung Quốc.

Khi nãy, đội Anh đã tính chính xác thời điểm sóng ập đến, định thực hiện một đợt tập kích bất ngờ, dựa vào kỹ năng bắn chuẩn sau bao lần luyện tập để diệt sạch đội Trung Quốc. Kết quả đội Trung Quốc lại đoán được chính xác dự đoán của đội Anh, cũng lợi dụng đúng khoảnh khắc sóng đánh để phản công!

Hai bên 3v3, lý ra đội Anh phải có thể thắng.

Nhưng đội hình 3 người của Trung Quốc là công kích + đột kích + đột kích, trong khi đội Anh là công kích + tấn công + trinh sát. Đến lúc này mới thấy được sự cao tay của Giang Thiệu Vũ trong cách bố trí đội hình! Anh đã đoán trước được khả năng sẽ có một pha giao tranh 3v3 nên mới đưa Hạ Lê vào thay Tuyết Dao có khả năng giao tranh yếu hơn.

Vì súng trường tấn công có tốc độ bắn cao hơn nhiều so với súng ngắn, lính đột kích còn có thể bắn quét diện rộng, trong khi trinh sát chỉ có thể nhắm từng phát một. Trong cùng một khoảng thời gian, lượng đạn mà lính đột kích b*n r* gấp nhiều lần so với trinh sát.

Nếu đối đầu trực diện trong trận, hỏa lực của ba người đội Trung Quốc rõ ràng vượt trội so với ba người đội Anh!

Lợi thế hỏa lực nhỏ bé ấy cũng đã được thể hiện trong kết quả cuối cùng, dù Hạ Lê hy sinh nhưng cô đã lao lên quét sạch đối thủ khiến kẻ địch trọng thương, tạo điều kiện cho Lão Lâm và Tiểu Chu dứt điểm!

3v3 trong khoang tàu, đội Trung Quốc 2 đổi 3 và giành chiến thắng trong giao tranh.

Trong phòng livestream, rất nhiều khán giả phấn khích spam bình luận:

[Chị gái Hạ Lê chiến quá! Trong giao tranh tổng luôn là người lao lên trước!]

[Nữ Alpha đích thực, Tiểu Hạ luôn có khí thế 1 chấp 5 [đầu chó.jpg]]

[Tôi phát hiện Tiểu Hạ hơi ngốc ngốc, bảo xông là xông, bắn một trận là chết, dứt khoát thật]

[Ha ha ha, chết cũng phải chết cho ngầu!]

Hạ Lê đúng là rất liều, trước đây là liều một cách vô não, chết cũng chẳng giúp ích gì. Nhưng sau khi bị Giang Thiệu Vũ nghiêm khắc giáo huấn, giờ đây mỗi lần cô liều đều mang theo cái đầu biết tính toán, dù có hy sinh cũng phải đổi lấy ít nhất một mạng của đối thủ, tạo lợi thế cho đội.

Một sự “liều lĩnh có đầu óc” như vậy mới thật sự có giá trị với cả đội.

Sau khi đội tuyển Anh gọi tạm dừng, huấn luyện viên Alves hạ giọng dặn dò: “Hiệp này, đừng lên boong tàu, trực tiếp vào khoang đánh. Nấp trong phòng đợi thời cơ. Phục kích đánh úp, giết hết những người của họ đến khoang tàu.”

Trong phòng cách âm của đội Trung Quốc, Giang Thiệu Vũ cũng hạ giọng nói với Bùi Phong: “Cả đội xuống nước, vòng sau đánh úp.”

Bùi Phong: “Rõ.”

Hiệp hai bắt đầu, toàn bộ đội Anh ẩn nấp trong khoang tàu, mỗi người núp trong một căn phòng, chờ cơ hội, muốn dùng chiến thuật mai phục đánh bất ngờ khiến đội Trung Quốc không kịp trở tay. Nhưng chờ một lúc, lại không thấy ai của Trung Quốc đến?

Khi họ còn đang nghi ngờ, một viên đạn đột nhiên từ xa bắn tới —

Đoàng!

Đạn bắn tỉa hạng nặng xuyên qua cửa sổ, một phát bắn nổ đầu trinh sát của đội Anh đang ngồi bên cửa sổ quan sát!

Bùi Phong dẫn đội Trung Quốc vòng ra sau từ dưới nước.

Cửa sổ cũ kỹ của tàu cướp biển vốn đã không còn nguyên vẹn, viên đạn của Bùi Phong xuyên qua khe hở cửa sổ, trực tiếp hạ gục đối thủ. Tiếng súng trầm đục phát ra từ khẩu [Barrett] cũng chính là hiệu lệnh tổng tấn công của đội Trung Quốc.

4 tuyển thủ đội Trung Quốc chia làm hai ngả, tiến vào khoang tàu chật hẹp.

Hạ Lê vẫn tiếp tục dẫn đầu, cầm AK xả đạn đột đột đột quét sạch khoang tàu, Diệp Khinh Danh nấp phía sau cô, lợi dụng khe hở để điểm xạ chính xác. Ở phía còn lại, Lão Lâm và Tiểu Chu đi trước sau phối hợp, mở đợt truy quét toàn diện khoang tàu.

Đội Anh vốn muốn núp trong phòng để đánh úp, kết quả lại bị đội Trung Quốc đánh vòng từ phía sau, dọn sạch một lượt!

Hiệp hai, đội Trung Quốc thắng.

Đội Anh lại một lần nữa yêu cầu tạm dừng!

Trong thể thức BO5, huấn luyện viên mỗi đội có 3 quyền tạm dừng, nhiều hơn 1 lần so với vòng bảng. Hiện giờ tỉ số đã là 2:0, là điểm mấu chốt cực kỳ quan trọng. Alves buộc phải tạm dừng, bởi nếu thua tiếp ở hiệp này, đội Trung Quốc sẽ có điểm quyết định thắng trận!

Bản đồ này là bản đồ trọng điểm mà đội Anh đã luyện đi luyện lại rất nhiều lần, vậy mà vẫn để thua, điều này rõ ràng là cú đả kích lớn với lòng tin của các tuyển thủ.

Alves hạ giọng dặn dò: “Làm một đợt đánh úp dưới nước, đừng quan tâm đến thời điểm sóng đánh. Đánh luôn, tăng tốc độ, làm họ trở tay không kịp!”

Đợt điều chỉnh này giúp các tuyển thủ đội Anh lấy lại chút nhịp độ. Cả đội lập tức nhảy xuống nước, nhanh chóng bơi dọc hai bên thân tàu, 5 người cùng lúc nổi lên tấn công bất ngờ, tạo nên một đợt đánh úp bất ngờ. Kết quả, họ thực hiện thành công một pha 3 đổi 5, giành lại chiến thắng hiệp đấu.

Tỉ số hiện tại là 2:1, đội Anh vẫn còn hy vọng!

Huấn luyện viên Alves siết chặt nắm tay, căng thẳng cực độ.

Hiệp thứ tư, Bùi Phong bất ngờ triệu tập toàn bộ đội Trung Quốc lên boong tàu.

Các tuyển thủ đội Anh vẫn muốn tiếp tục vòng sau bằng đường nước, thế nhưng — Bùi Phong đã mở ống ngắm và chăm chú quan sát mặt nước suốt thời gian dài. Ở bản đồ này, ảnh hưởng của sóng biển với người thường là bất lợi, nhưng với tuyển thủ chuyên nghiệp, sóng biển lại có thể trở thành một yếu tố để khai thác.

Nó khiến thân tàu rung lắc và cũng khiến người đang ẩn dưới nước lộ hình.

Ngay khoảnh khắc sóng biển dâng lên, một tuyển thủ đội Anh đang ẩn mình dưới nước bất ngờ để lộ một chút đỉnh đầu. Bùi Phong nheo mắt, khóa chặt vị trí của hắn, bình tĩnh bóp cò.

Đoàng —

Viên đạn xuyên thẳng vào mặt nước, một phát headshot!

[CHN-Fred] dùng [Barrett – Thợ Săn Rừng Rậm] headshot hạ [ENG-Chester]!

Tuyển thủ công kích của đội Anh còn chưa kịp làm gì đã bị bắn tỉa từ trên cao ám sát, xác chìm xuống đáy biển, máu nhuộm đỏ mặt nước.

Trận giao tranh còn chưa bắt đầu, đội Anh đã mất 1 người. 4 đánh 5, hoàn toàn bị dồn vào thế bị động.

Ẩn nấp dưới nước vốn có thời gian giới hạn, quá lâu sẽ bị ngạt thở. Các tuyển thủ đội Anh không còn cách nào khác, đành cắn răng trồi lên chiến đấu.

Kết quả, đội Trung Quốc đứng vững thủ trên boong tàu giống như đang chơi trò chơi “đập chuột chũi”.

Tất cả mọi người cùng chăm chú nhìn mặt nước.

Một người trồi lên, giết một người!

Tên đột kích nhô đầu lên liền bị Tiểu Chu bắn chết trong một đợt quét đạn.

Trinh sát định leo từ thân tàu lên, bị Diệp Khinh Danh bắn điểm một phát đoạt mạng.

Các tuyển thủ đội Anh: “……”

Cứ như một “đội cảm tử”, lần lượt lên rồi lần lượt chết.

Chỉ huy Bùi Phong đã đoán được nước đi của họ, dự đoán được cả sự “dự đoán” của đối thủ khiến chiến thuật “ẩn mình đánh úp” của đội Anh trở thành trò cười.

Tại sao lại có cảm giác như bị đè bẹp về trí tuệ thế này?

Đây chẳng phải là bản đồ sở trường của đội Anh sao? Sao mà lại khó đánh đến thế?!

Hết chương 180

Bình Luận (0)
Comment