Chương 189
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
[Lăng mộ Chu Vương] là bản đồ mê cung có diện tích lớn nhất trong tất cả các bản đồ dạng mê cung, đồng thời là một mê cung lập thể với hai tầng trên và dưới, cấu trúc bên trong cực kỳ phức tạp.
Để đảm bảo tính công bằng trong thi đấu, điểm xuất phát của tuyển thủ hai đội được đặt ở hai bên Đông và Tây. Dù xuất phát từ phía Đông hay phía Tây, số lượng cơ quan gặp phải trên đường tiến vào huyệt mộ đều bằng nhau, không bên nào có lợi thế tuyệt đối.
Sau khi bản đồ được tải xong, đội Hàn Quốc gồm hai anh em Kim Min Ho và Kim Min Ji nhanh chóng phối hợp lao vào tầng dưới của mê cung, còn lại các lính công kích và hai tay bắn tỉa thì lập thành đội hình mũi dao nhọn hoạt động ở tầng trên. Do trong mê cung có nhiều đường nối giữa tầng trên và tầng dưới, cách chia đội này cho phép họ dễ dàng hỗ trợ lẫn nhau bất cứ lúc nào.
Phía đội Trung Quốc, Chu Dật Nhiên và Bùi Phong lập thành một nhóm, Mạc Hàm Thiên và Thời Tiểu Bân thành một nhóm, còn Diệp Khinh Danh hành động một mình. Mọi người nhanh chóng tản ra tại ngã ba phía trước.
Khi trận đấu diễn ra được 30 giây, toàn bộ đội Hàn Quốc đã tiến vào khu vực trung tâm của mê cung.
Nơi này có cấu trúc phức tạp, với bốn hành lang dẫn đến mộ chính.
Trong đó, hành lang hướng Đông và Tây được thiết lập cơ quan bắn tên, nếu giẫm lên gạch có hoa văn sẽ kích hoạt những mũi tên tẩm độc từ tường b*n r*; còn gạch không có hoa văn thì an toàn. Hành lang hướng Nam và Bắc thì ngược lại, giẫm lên gạch không hoa văn sẽ kích hoạt cơ quan làm rơi đá tảng từ trần nhà xuống, còn gạch có hoa văn mới là đường an toàn.
Người nào kém phương hướng rất dễ đoán sai gạch và giết nhầm đồng đội. Tuy nhiên, các tuyển thủ chuyên nghiệp đã luyện tập bản đồ này rất nhiều, thuộc lòng vị trí tất cả các cơ quan nên không đến mức phạm phải lỗi sơ đẳng như “giẫm nhầm gạch”.
Ba tuyển thủ đội Hàn Quốc yên lặng lắng nghe một lúc, tay bắn tỉa Park Seung Woo báo cáo: “Đội trưởng, không có ai cả.”
Ở trung tâm tầng dưới của mê cung là một đoạn bậc thang lơ lửng, bên dưới là vô số lưỡi dao sắc nhọn. Hai anh em họ Kim di chuyển bằng cách nhảy từ bậc này sang bậc khác. Kim Min Ho nhíu mày: “Tiếp tục tìm về phía trước.”
Đội Hàn Quốc tiếp tục tiến hành tìm kiếm. Thế nhưng, sau khi tiến lên thêm 2 phút, họ vẫn không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào từ tuyển thủ đội Trung Quốc, thậm chí đến cả tiếng bước chân cũng không có.
Lính công kích Lee Seung-hyeon nhìn quanh ngôi mộ trống trải, không nhịn được nói: “Họ đâu hết rồi?”
Hai tay bắn tỉa lập tức cảnh giác mở ống ngắm, bất ngờ quay đầu nhìn ra sau lưng mình nhưng vẫn không thấy lấy một góc áo của tuyển thủ Trung Quốc.
Phía trước không có người, phía sau cũng chẳng thấy ai.
Vậy thì… tuyển thủ đội Trung Quốc đâu hết rồi? Họ đã đi đâu?
Ba người lộ vẻ hoang mang. Họ gần như đã tìm kiếm từ đầu Đông tới cuối Tây của bản đồ, vậy mà lại không thấy nổi một bóng người của đội Trung Quốc. Thế này có hợp lý không?
Seo Tae-woo đoán: “Đội trưởng, có khi họ đang ở tầng dưới?”
Kim Min Ho mặt lạnh tanh đáp: “Tầng dưới cũng không có ai.”
Hai anh em vừa đi qua một mật thất ở tầng dưới. Kim Min Ho từng lách người vào đó xem thử, thấy không có ai thì lập tức quay ra. Nhưng lúc này, từ góc nhìn của thượng đế, khán giả đang xem trực tiếp, suýt nữa đã bật cười thành tiếng.
— Vì Bùi Phong và Chu Dật Nhiên đang trốn trong quan tài của mật thất!
Hai người chui vào quan tài, im lặng lắng nghe mọi động tĩnh bên ngoài. Khi nghe thấy tiếng bước chân rời đi, vừa lúc đối thủ đến gần cửa mật thất, Chu Dật Nhiên bất ngờ bật nắp quan tài lao ra, xả một tràng đạn dồn dập vào lưng Kim Min Ho.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Tiếng súng giòn giã của khẩu AK vang vọng khắp mộ thất tầng dưới.
Vừa nói “tầng dưới cũng không có ai” xong, đội trưởng đội Hàn lập tức bị vả mặt cực mạnh – Kim Min Ho trúng đạn của Chu Dật Nhiên, máu bắn tung tóe, gục ngã trong chớp mắt!
[CHN-AKZhou] dùng [AK-47-Bóng Đêm] hạ gục [KOR-King]!
Thấy anh trai bị hạ, Kim Min Ji lập tức phản ứng, lao từ cửa huyệt mộ vào muốn giết Chu Dật Nhiên. Nhưng khi còn chưa kịp nổ súng, Bùi Phong từ phía bên mộ thất lặng lẽ dịch chuyển ra sau lưng hắn và một dao cắt thẳng cổ họng.
[CHN-Fred] dùng [Ong Độc Chủy Thủ] một kích kết liễu [KOR-Killer]!
Chu Dật Nhiên: “Nice.”
Bùi Phong: “Nice!”
Sau khi tiêu diệt hai anh em đội Hàn Quốc, cả hai lập tức quay người rút lui.
[Hahahaha, trốn trong quan tài luôn cơ à!]
[Chu Chu và Bùi Bùi: Bất ngờ không? Ngạc nhiên không?]
[Đây là chơi trốn tìm thật mà?]
[Phong cách bá đạo thật đấy! Trốn trong quan tài, chờ người đến gần rồi sống dậy đánh úp?]
[Ai mà ngờ được chứ, buồn cười chết mất hahaha]
[Đội trưởng Chu và Tiểu Bùi: Quan tài chuẩn bị sẵn cả rồi, các người cứ vào nằm đi nhé [đầu chó.jpg]]
Đội Trung Quốc quả thật rất chuyên nghiệp trong trò chơi trốn tìm này, tất cả là nhờ vào “đào tạo” của Lão Thường.
Trước đây, khi chơi trò trốn tìm trên bản đồ [Lăng mộ Chu Vương], mọi người từng khổ sở chạy khắp mê cung tìm Lão Thường, thì chính Bùi Phong là người đầu tiên phát hiện anh ta đang ở trong một cái quan tài. Khoảnh khắc đó, chính Bùi Phong cũng cạn lời.
Lão Thường chui ra khỏi quan tài, mặt mày tươi tỉnh: “Không ngờ tới chứ gì!”
Các tuyển thủ Trung Quốc: “…Học được!”
Nhảy ra khỏi quan tài tấn công bất ngờ đối thủ, chẳng phải là lượm ngay 2 mạng hay sao?
Sau khi giết xong, Chu Dật Nhiên và Bùi Phong lập tức bỏ chạy về phía Đông, bởi họ biết rõ các tuyển thủ đội Hàn Quốc ở tầng trên sẽ nhanh chóng xuống tiếp viện. Quả nhiên, chưa chạy được bao xa, phía sau đã vang lên tiếng súng đinh tai nhức óc, lính công kích cùng hai tay bắn tỉa của đội Hàn Quốc đã từ cầu thang lao xuống, vừa đuổi vừa nã đạn vào Chu Dật Nhiên và Bùi Phong.
Tầng dưới là một hành lang rộng, hai bên có rất nhiều phòng mộ. Còn cách khoảng 10 mét nữa mới tới phòng mộ phía trước, Chu Dật Nhiên và Bùi Phong chia ra trái phải lao về phía trước. Lúc này, Bùi Phong đang bắt chước phong cách “lách người trôi đi” của Chu Dật Nhiên, cả hai tạo thành hai đường chuyển động hình chữ S đan chéo nhau, khiến người ta hoa mắt không theo kịp.
Hai tay bắn tỉa của đội Hàn Quốc mở ống ngắm định nhắm chuẩn mục tiêu, nhưng lại không thể khóa chính xác, đành nghiến răng bắn liên tục. Dù hành lang có rộng, cuối cùng Chu Dật Nhiên và Bùi Phong vẫn bị trúng đạn từ xa, máu tụt xuống dưới 50%.
Bùi Phong nói: “Anh Chu, vào mộ thất!”
Chu Dật Nhiên đáp: “Được!”
Hai người nhanh chóng lách vào mộ thất phía trước, Bùi Phong lập tức lấy hộp cứu thương ra hồi máu cho Chu Dật Nhiên một lượt; sau đó lại tự mình hồi máu, cả hai đều đầy máu trở lại.
Nhìn thấy Bùi Phong cầm hộp cứu thương hồi máu, khán giả chỉ biết câm nín.
So với sự sắc bén của tay bắn tỉa hay sự lạnh lùng của trinh sát, cái cách Bùi Phong chơi vị trí y tế lại cứ thấy hơi hèn á!
Kim Min Ho lên tiếng nhắc nhở: “Giết bọn chúng. Căn phòng đó là phòng trống, tôi đã kiểm tra lúc nãy rồi.”
Hành lang tầng dưới có rất nhiều phòng ẩn và Kim Min Ho nhớ rõ căn đó không có gì đặc biệt. Chu Dật Nhiên và Bùi Phong trốn vào đó chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ. Đội Hàn Quốc 3 đánh 2, thế nào cũng giết được cả hai.
Nhận lệnh, ba người đội Hàn Quốc nhanh chóng tới cửa phòng. Lính công kích Lee Seung-hyeon dẫn đầu xả đạn, hai tay bắn tỉa yểm trợ từ xa. Nhưng xả đạn một hồi, Lee Seung-hyeon chợt nhận ra không trúng ai cả.
“Người đâu rồi?” Lee Seung-hyeon ngẩn người.
Lúc này, Bùi Phong và Chu Dật Nhiên đang đứng nép sát hai bên tường, ngay cạnh cửa phòng. Khi Lee Seung-hyeon vừa đặt một chân vào trong, Bùi Phong vung dao sắc lẹm vẽ nên một đường cong đẹp mắt—
[CHN-Fred] dùng [Ong Độc Chủy Thủ] một kích kết liễu [KOR-Lustre]!
BLV không nhịn được khen: “Quá đẹp! Fred tận dụng địa hình phòng kín một cách hoàn hảo. Dù phòng nhỏ nhưng có rất nhiều điểm mù về tầm nhìn!”
“Chính xác, đứng sát hai bên cửa, đối thủ từ bên ngoài bắn vào sẽ không trúng được!”
Hai tay bắn tỉa đội Hàn Quốc phản ứng cũng rất nhanh, ngay khoảnh khắc Bùi Phong lao ra giết Lee Seung-hyeon, họ đồng thời bóp cò, hạ gục Bùi Phong.
Chu Dật Nhiên lập tức tận dụng xác đồng đội làm vật chắn, bật ra khỏi phòng, quay đầu lại xả một tràng, giết thêm một tay bắn tỉa.
Cuối cùng, Chu Dật Nhiên cũng bị tay bắn tỉa còn lại hạ gục. Tuy nhiên, trong tình huống này, hai người họ với lối chơi ẩn nấp, tập kích và phản công ở tầng dưới đã đổi 2 lấy 4, cực kỳ lời!
Tỉ số mạng 4:2, Trung Quốc dẫn trước!
Kim Min Ho nghiêm mặt nói: “Hồi sinh tại điểm C, đừng tản ra.”
Hắn phát hiện ra đội Trung Quốc trận này hoàn toàn đang chơi theo kiểu “đánh du kích”! Bởi vì địa hình mê cung quá phức tạp, chỗ ẩn nấp lại rất nhiều, nếu đội Hàn Quốc chia nhỏ đội hình, sẽ rất dễ gặp phải “bất ngờ” kiểu nhảy ra đánh úp.
Tập trung lại ít nhất còn có thể lấy đông đánh ít, dù có người bất ngờ chui ra từ quan tài, họ cũng có thể phản ứng kịp và hạ gục ngay.
Suy nghĩ của Kim Min Ho không hề sai…
Nhưng không chịu nổi cái lối chơi “rình mò hèn nhát” của đội Trung Quốc vượt xa sức tưởng tượng của họ!
Điểm C là điểm hồi sinh nằm ngay trung tâm mê cung, có thể tiến công cũng có thể phòng thủ, chọn điểm C thực ra là lựa chọn hợp lý. Nhưng điều mà đội Hàn Quốc không biết là người của đội Trung Quốc cũng đang lẩn gần khu vực điểm C từ trước. Bùi Phong lập tức chỉ huy: “Tiểu Tân, giữ chốt tại điểm C.”
Thành viên đội Hàn Quốc sau khi hồi sinh, định vượt qua hành lang mưa tên thật nhanh để hội quân với phần còn lại của đội Trung Quốc. Kết quả là ngay khi họ vừa đến giữa hành lang thì ở phía đối diện, Thời Tiểu Bân đạp mạnh lên một viên gạch không có hoa văn.
Cơ quan được kích hoạt, vô số mũi tên tẩm độc rơi như mưa từ trần nhà xuống, đội Hàn Quốc lập tức bị bắn thành tổ ong!
Tuyển thủ chuyên nghiệp tất nhiên sẽ không phạm phải lỗi sơ đẳng như dẫm trúng bẫy.
Nhưng mà… Đối thủ thì có thể chủ động dẫm mà!
Thời Tiểu Bân nấp sẵn ở gần đó, chỉ chờ đúng lúc dẫm cơ quan. Hai tuyển thủ đội Hàn Quốc đang dẫn đầu lập tức bị tên bắn xuyên người. Tuy Thời Tiểu Bân cũng bị bắn chết nhưng 1 đổi 2, hoàn toàn lời!
Bản đồ [Lăng mộ Chu Vương] đáng ghét nhất chính là điểm này, giết người bằng bẫy cũng tính là điểm hạ gục. Thế nên trong mê cung, bẫy không chỉ để tránh mà còn có thể tận dụng.
Bùi Phong cười: “Nice, Tiểu Tân tới điểm B tập hợp.”
Thời Tiểu Bân: “Rõ!”
Sắc mặt Kim Min Ho cực kỳ khó coi. Sau khi các đồng đội hồi sinh lần nữa, hắn trầm giọng nói: “Đổi đường khác, tay bắn tỉa chuẩn bị yểm hộ. Nếu hành lang bên kia có bất kỳ ai, lập tức bắn chết!”
Đội Hàn Quốc đổi sang hành lang khác để tiến công, nhưng phía đội Trung Quốc thì không bao giờ chơi lại một chiêu đến hai lần. Khi tuyển thủ đội Hàn Quốc lại bước ra khỏi khu vực bẫy thì người của Trung Quốc đã sớm rút lui, chẳng còn bóng dáng đâu.
Tỉ số mạng 6:3, Trung Quốc dẫn trước.
Cùng lúc đó, trên màn hình lại xuất hiện thông báo hạ gục:
[CHN-Leaf] dùng [Hoa Hồng Chi Nhận] một kích kết liễu [KOR-Simple!
Tay bắn tỉa cuối cùng còn sống xót sau pha giao tranh đầu tiên của đội Hàn Quốc, vốn định chạy về điểm C hội quân cùng đồng đội, nhưng khi đi ngang một mật thất, một bóng người bất ngờ lóe lên từ phía sau, một dao cắt ngang cổ họng.
Trinh sát Diệp Khinh Danh phục kích, giết gọn thêm một mạng.
Tỉ số 7:3!
Ngồi ở ghế huấn luyện, Cha In-joon cảm thấy trong lòng bắt đầu bất an.
Ván trước, Bùi Phong chơi theo kiểu trinh sát; ván này lại chuyển sang vai trò y tế…
Rốt cuộc cậu ta chơi được bao nhiêu vị trí vậy?
Lẽ nào cậu ta thật sự là một người chơi tự do toàn năng?
Tại giải đấu thế giới, mỗi tuyển thủ đều có vị trí sở trường riêng, chưa từng có ai là người chơi tự do toàn năng cả.
Không trách được vì sao HLV Giang lại tự tin đến vậy, thậm chí trong buổi phỏng vấn còn nói: “Mục tiêu của đội Trung Quốc là giành huy chương.” Hóa ra là vì anh ta còn giấu Bùi Phong làm quân át chủ bài thực sự!
Chiến thuật của đội Trung Quốc ở ván này là chơi du kích đến cùng, với hai người chơi vai trò y tế, cực kỳ thích hợp để đánh dây dưa lâu dài. Càng nghĩ, Cha In-joon càng cảm thấy bất an. Ở chế độ cực hạn này lại không thể tạm dừng trận đấu, lòng anh ta nóng như lửa đốt, nắm tay siết chặt suýt nữa thì bật máu. Anh ta chỉ có thể hi vọng Kim Min Ho nhanh chóng phản ứng, chú ý nhiều hơn tới những góc khuất, chỗ dễ ẩn nấp, đừng để bị tập kích thêm lần nữa!
Trong phòng cách âm, Kim Min Ho lạnh giọng nói: “Tập trung đến điểm B, không được tản ra.”
Năm người đội Hàn Quốc sau khi hồi sinh lập tức tập hợp, cùng nhau tiến về điểm B.
Bên trong mộ chính ở điểm B vắng lặng, không một bóng người. Kim Min Ho lo đội Trung Quốc lại chơi chiêu “trốn trong quan tài” nên dứt khoát ra lệnh cho đồng đội xả đạn thẳng vào quan tài.
Tiếng súng đinh tai vang vọng trong mộ thất.
Mặt quan tài bị bắn thủng một hàng lỗ đạn, nhưng bên trong không có ai bật dậy, đội Trung Quốc không ở đó.
Kim Min Ho nói: “Ra ngoài tìm! Cẩn thận các phòng mộ hai bên và lối ẩn!”
Năm người đội Hàn Quốc bắt đầu quét mê cung theo kiểu lưới kéo, lục soát từng ngóc ngách.
Tuy nhiên, phía đội Trung Quốc cũng không chịu đứng yên, cả năm người tiếp tục chơi trốn tìm, nhanh chóng lẩn khắp mê cung. Đặc biệt là Thời Tiểu Bân còn chui lom khom qua mấy cái hầm nhỏ như chuột chũi. Mạc Hàm Thiên bám sát theo sau. Hai người lén lút từ tầng dưới trèo lên tầng trên, nhanh chóng tiến về phía Tây.
Còn Diệp Khinh Danh và Chu Dật Nhiên thì tiếp tục ẩn nấp trong mật thất tầng dưới.
Đội Hàn Quốc lúc này di chuyển theo đội hình chặt chẽ, mỗi khi đi qua một căn mật thất đều xả súng trước để đề phòng lại bị úp sọt. Năm người tiến sâu tới góc tầng dưới, nơi có một mộ thất đặt vài rương báu dùng để đựng vật bồi táng.
Ngay khi họ vừa tới cửa, hai chiếc rương hai bên bỗng dưng bật nắp, Diệp Khinh Danh và Chu Dật Nhiên bất ngờ bật ra! — Bất ngờ không? Ngạc nhiên không? Rương báu có người!
Chu Dật Nhiên lập tức xả đạn về phía cửa, Diệp Khinh Danh bắn hai phát trúng đích, cả hai phối hợp giết nhanh tay lính công kích đi đầu! Tỉ số mạng 8:3!
Hai anh em trinh sát đội Hàn Quốc sau khi từng bị phục kích đã khôn hơn, lập tức phản công. Cộng thêm hỏa lực hỗ trợ từ tay bắn tỉa ở phía xa, tình thế 4 đánh 2, họ nhanh chóng hạ gục Chu Dật Nhiên và Diệp Khinh Danh!
Tỉ số mạng 8:5.
Ngay lúc đó, Thời Tiểu Bân và Mạc Hàm Thiên cũng vừa kịp tới nơi.
Mạc Hàm Thiên là tay bắn tỉa, có ưu thế về tầm bắn. Cậu xuất hiện đột ngột ở cuối hành lang hẹp, đối thủ dùng súng ngắn hoàn toàn không thể bắn tới, chỉ có tay bắn tỉa đối thủ mới có thể đáp trả.
Tuy nhiên, trong khi các tay bắn tỉa đội Hàn Quốc còn đang dồn sự chú ý vào Chu và Diệp thì Mạc Hàm Thiên đã nhanh tay nhắm bắn từ xa, một phát headshot tiễn Park Seung Woo lên bảng!
— 9:5!
Kim Min Ho nhíu mày nói: “Bắn tỉa ngẩn người cái gì vậy?”
Tay bắn tỉa còn lại, Seo Tae-woo, vội vàng xoay nòng súng định bắn Mạc Hàm Thiên, nhưng ngay khi viên đạn vừa b*n r*, Thời Tiểu Bân kịp thời dựng tấm chắn chống đạn lên, chặn lại viên đạn của đối thủ.
Mạc Hàm Thiên lợi dụng tấm khiên chắn ánh sáng của Tiểu Bân làm chỗ ẩn nấp, thừa cơ nổ thêm một phát súng, lập tức hạ gục hai mạng!
—10:5!
Sắc mặt Kim Min Ho tối sầm lại: “Lên! Bắn nổ cái tấm chắn của nó cho tôi!”
Hai anh em trinh sát lập tức di chuyển theo hình chữ S sang hai bên, nhanh chóng áp sát.
Cả hai phối hợp bắn chết Mạc Hàm Thiên, đang định giết Thời Tiểu Bân, thì đúng lúc này trên màn hình bất ngờ hiện thông báo:
[CHN-Fred] dùng [Hộp cứu thương] hồi sinh [CHN-AKZhou]!
[CHN-Fred] dùng [Hộp cứu thương] hồi sinh [CHN-Leaf]!
Bùi Phong chui ra từ cái lỗ nhỏ trong mật thất, nhanh chóng cứu được Tiểu Chu và Diệp Tử.
Chu và Diệp ngay lập tức xuất hiện phía sau hai anh em đội Hàn Quốc, quét súng nhanh như chớp, thu gọn cả hai cái mạng!
[CHN-Time] dùng [Hộp cứu thương] hồi sinh [CHN-Devil]!
Đội Hàn Quốc bị quét sạch toàn đội.
Còn đội Trung Quốc thì toàn bộ đều sống lại với máu đầy.
Kim Min Ho: “……”
Cái mả mẹ nhà nó! Trong trận đấu này có được gõ chữ chửi thề trên kênh chung không?!
Hai thằng nhảy ra từ rương báu, hai thằng nhảy xuống từ trần nhà, còn một thằng y tế chui từ tường ra nữa.
Bọn mày biến hết thành chuột cả rồi à?!
Dân mạng trong phòng livestream cười muốn chết.
[Haha, Fred chó thật!]
[Cậu ta chơi y tế kiểu gì vậy trời? Chui lỗ cứu người, học từ Tiểu Bân à?]
[Tôi chỉ mong có thể lồng tiếng cho Fred: Gâu!]
[Tặng cho Hàn Quốc một cái Suprise!]
[Bất ngờ không? Ngoài ý muốn không? Vừa mới bị giết xong, bọn tôi lại hồi sinh cả đội đấy]
[Mộ xá thật sự có thể giả chết bật dậy — đội Trung Quốc nói vậy]
Sau pha giao tranh đó, tỉ số người bị hạ gục thành 12:6, khoảng cách càng giãn rộng.
Đội Trung Quốc lại tiếp tục tản ra ẩn nấp, khiến đội Hàn Quốc đánh càng lúc càng bức bối.
Mê cung dưới lòng đất này đúng là đã trở thành “sân chơi trốn tìm” của đội Trung Quốc, đã trốn trong quan tài, trong rương báu là quá dị rồi, giờ còn có thể treo dưới đáy cơ quan, thậm chí chui vào khe trần nhà phía trên đầu?!
Đây là game bắn súng đấy, có thể ra mặt trực tiếp bắn nhau một trận được không?
Đội Trung Quốc đáp: “Đến tìm bọn tôi đi!”
“Bọn tôi có kỹ năng chơi trốn tìm đặc biệt.”
Năm thành viên đội Trung Quốc quyết tâm chơi trò trốn tìm đến cùng, lúc thì tản ra, lúc lại bất ngờ hội tụ đánh úp đối thủ. Tâm lý của các tuyển thủ Hàn Quốc hoàn toàn sụp đổ.
12:6, 17:8, 23:11…
Khi trận đấu diễn ra đến phút thứ 30, đội Trung Quốc dẫn trước với tỉ số 28:13, cách biệt tới 15 mạng.
Về lý thuyết, đội Hàn Quốc đã không còn khả năng lật kèo.
Nhưng đội Trung Quốc không hề nhanh chóng kết thúc trận đấu để cho đối thủ một cái kết dứt khoát, mà tiếp tục kéo dài thời gian để hành hạ sự kiên nhẫn của đội bạn. Lối chơi này khiến sắc mặt của cả 5 tuyển thủ đội Hàn Quốc ngày càng khó coi.
Trận đấu kéo dài đến phút thứ 40.
Trò chơi trốn tìm trong mê cung cuối cùng cũng kết thúc, đội Trung Quốc đánh bại Hàn Quốc với tỉ số 50:25.
50:25, chênh lệch gấp đôi số mạng!
Đội Hàn Quốc chơi chế độ cực hạn, trước giờ chưa từng bị sỉ nhục đến mức này!
Khán giả trong nước vô cùng phấn khích.
[Quá đỉnh, không thể tin nổi!]
[Nhãn quan chiến thuật của đội Hàn Quốc bị phá hỏng hoàn toàn rồi đúng không?]
[Thực ra trình độ cá nhân của tuyển thủ Hàn Quốc cũng không tệ, ván này là bị chiến thuật đè bẹp hoàn toàn!]
[Tôi dám chắc, từng chi tiết nhỏ trong bản đồ này đều đã được đội Trung Quốc nghiên cứu kỹ lưỡng!]
[Thêm đùi gà cho đội huấn luyện viên!]
Cư dân mạng đoán không sai, bản đồ này đúng là đã được đội ngũ huấn luyện nghiên cứu tỉ mỉ từng chi tiết.
Năm người tận dụng địa hình mê cung để chơi du kích và ẩn nấp khắp nơi chính là chìa khóa chiến thắng. Giống như chú thỏ lanh lợi đối đầu rùa chậm chạp. Đội Trung Quốc liên tục di chuyển, ẩn nấp, với hai người chơi vai trò cứu thương luôn sẵn sàng hồi sinh đồng đội. Đội Hàn Quốc liên tục bị đánh lén, số mạng bị bỏ xa, muốn lật kèo cũng bất lực!
Quan tài, rương báu, hốc tường, trần nhà, gầm các cơ quan…
Chỉ cần đủ chỗ cho một người chui vào thì đội Trung Quốc đều có khả năng trốn ở bất cứ đâu.
— Trò chơi truy tìm kho báu trong mê cung, những bất ngờ có thể rơi xuống bất cứ lúc nào!
Hết chương 189