Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 192

Chương 192

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Toàn đội Trung Quốc sau khi thi đấu xong trở về khách sạn, đội hậu cần đã chuẩn bị hai bàn tiệc lớn để chúc mừng.

Mọi người tụ họp trong nhà hàng, cùng nhau ăn một bữa khuya. Chủ tịch Tề xúc động nâng ly nước trái cây, cười nói: “Chúc mừng mọi người đã vào đến trận chung kết! Dù thắng hay thua, ít nhất lần này chúng ta cũng giành được giải rồi!”

Được giải, trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ đến.

Giờ đây, đội Trung Quốc dưới sự dẫn dắt của HLV Giang đã đạt được “đột phá từ con số không”, đội tuyển quốc gia lần này đã cùng nhau tạo nên kỳ tích!

Mọi người ăn khuya trong vui vẻ, lúc đó mới chỉ 11 giờ đêm, Giang Thiệu Vũ liền triệu tập các tuyển thủ đến phòng mình, tiến hành phân tích sơ bộ lại trận đấu hôm nay.

Sau khi phân tích xong, các tuyển thủ được cho về nghỉ ngơi, còn ban huấn luyện thì ở lại làm thêm giờ, chuẩn bị đội hình và chiến thuật cho trận chung kết sắp tới.

Tần Bác mở tư liệu đã chuẩn bị về các tuyển thủ đội Mỹ, chỉ vào bảng số liệu và nói: “Đội tuyển quốc gia Mỹ năm nay có đội hình khá giống năm ngoái, 3 bắn tỉa, các vị trí còn lại mỗi vị trí có 2 người.”

“Trong đó, các bắn tỉa Venus, Robert và Barton đều đã ra sân trong vòng bảng và vòng loại trực tiếp. Người mạnh nhất là Venus, là trụ cột tuyệt đối, có số mạng hạ gục cao nhất. Barton chủ yếu đảm nhiệm vai trò yểm trợ từ xa, hỗ trợ đồng đội tấn công. Mời các HLV xem số liệu tôi đã thống kê…”

Chỉ cần nhìn vào biểu đồ đường là thấy rất rõ ràng. Venus là người gây sát thương chính, trong những trận có anh ta ra sân, phần lớn mạng hạ gục đều do anh ta ghi. Robert là người hỗ trợ tấn công, còn Barton là bắn tỉa chuyên yểm trợ hỏa lực, nếu là trận Barton thi đấu, mạng hạ gục chủ yếu thuộc về các đồng đội tuyến đầu.

Chiến thuật bắn tỉa vốn chia làm hai loại, tấn công chính và hỗ trợ yểm trợ. Đội Mỹ với ba bắn tỉa có cấu hình là hai chủ lực, một hỗ trợ.

“Công kích Spieler và đột kích thủ Aldrich đến từ cùng một câu lạc bộ, là cặp đôi cố định, thường xuyên ra sân cùng nhau; y tế Stella và trinh sát Eureka cũng là tuyển thủ từ cùng một câu lạc bộ. Tôi đã thống kê dữ liệu từ vòng bảng và vòng loại trực tiếp, nhận thấy đội hình của họ phần lớn được xác định theo dạng tổ hợp, tỷ lệ mắc lỗi trong trận đấu cực kỳ thấp.”

Giang Thiệu Vũ ngẩng đầu nhìn số liệu, trầm ngâm suy nghĩ. Một đội có tỷ lệ mắc lỗi thấp thì rất khó đối phó, khi đang có lợi thế sẽ không phạm sai lầm dẫn đến thua ngược, còn khi ở thế yếu cũng không vội vàng, biết kiên nhẫn tìm cơ hội. Ít nhất về mặt tâm lý, đội Mỹ ổn định hơn đội Hàn Quốc rất nhiều.

Đội Hàn Quốc vì thua đội Trung Quốc ở Giải Asian mà mang tâm lý tiêu cực, cộng thêm việc Cha In-joon mới nhậm chức muốn thể hiện bản thân quá mức, khiến cả đội trở nên nôn nóng, bị đội Trung Quốc giành trước 2 ván rồi hoàn toàn sụp đổ tâm lý.

Nhưng đội Mỹ thì khác, HLV trưởng Asta của họ  đã dẫn dắt đội tuyển quốc gia suốt 5 năm, đội hình vô cùng ổn định. Asta bề ngoài thì phong độ, mỗi lần gặp Giang Thiệu Vũ đều mỉm cười bắt tay, còn chủ động chúc mừng đội Trung Quốc lọt vào bán kết, nhưng thực chất lại là kẻ đầy mưu mô, tư duy chiến thuật cũng cực kỳ phong phú.

Chính người “khẩu phật tâm xà” này mới là đối thủ mạnh nhất.

So với HLV mới nhậm chức Cha In-joon của đội Hàn Quốc, thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Sau khi nghe Tần Bác báo cáo xong, Giang Thiệu Vũ bình tĩnh nói: “Lối chơi người chơi tự do của tiểu Bùi đã bị lộ, chắc chắn đội Mỹ sẽ tìm cách đối phó. Vũ khí mạnh nhất của họ là đội hình ba bắn tỉa, mà đội Trung Quốc chúng ta cũng có ba bắn tỉa. Nếu trực tiếp đấu súng theo kiểu bắn tỉa đối đầu bắn tỉa, mọi người thấy chúng ta có bao nhiêu phần thắng?”

Lão Hứa mỉm cười nói: “Tiểu Lưu và tiểu Bùi đều đang giữ phong độ ổn định, nếu thật sự là ba bắn tỉa đối đầu thì mấu chốt vẫn nằm ở màn trình diễn của Mạc Hàm Thiên!”

Lão Thôi cũng đồng tình: “Tiểu Mạc năm ngoái bị Venus của đội Mỹ bắn headshot liên tiếp, để lại bóng ma tâm lý, khóc lóc rời khỏi sân khấu. Tôi lo cậu ấy nhớ lại quá khứ đen tối đó thì tâm lý lại sụp đổ, haizz”

Chung kết vốn đã là một trận đấu áp lực rất lớn, Mạc Hàm Thiên quả thực là một ẩn số khó lường.

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Tôi cho rằng, khi đối đầu với đội Mỹ, có thể thay đổi người chỉ huy hợp lý để phá nhịp trận đấu của họ. Ví dụ như lối đánh tốc độ, đánh úp do Diệp Khinh Danh chỉ huy, hiện tại vẫn chưa dùng qua. Ở một số bản đồ nhất định, vai trò của trinh sát cũng có thể khắc chế bắn tỉa.”

Mọi người đồng loạt gật đầu tán thành. Thực ra, việc phối hợp giữa đội hình và bản đồ mới là then chốt của bố trí chiến thuật. Ưu thế lớn nhất của đội Trung Quốc là họ đã mất gần nửa năm để học thuộc lòng toàn bộ bản đồ, nên dù đối thủ chọn bản đồ nào thì họ cũng không cần phải sợ.

Cuộc thảo luận chiến thuật kéo dài đến tận 3 giờ sáng, lúc này Giang Thiệu Vũ mới đi ngủ.

Trước khi ngủ, anh mở điện thoại ra thì thấy có một tin nhắn chưa đọc, là từ anh trai: “Anh đang đi công tác ở Mỹ, mua luôn vé xem trận chung kết, muốn đến hiện trường cảm nhận không khí.”

Giang Thiệu Vũ nhíu mày nhắn lại: “Anh đâu có hiểu eSports, đến hiện trường làm gì?”

Giang Thiệu Thành trả lời: “Chưa ngủ à? Đã ba giờ sáng rồi đấy.”

Giang Thiệu Vũ: “Chúng em đang họp bàn chiến thuật. Sao anh còn chưa ngủ?”

Giang Thiệu Thành gửi một icon bất lực ôm đầu: “Công việc công ty nhiều, anh đang họp online với trong nước.” Sau đó anh hỏi tiếp: “Đánh xong giải lần này, nếu giành chức quán quân, em có định về nhà không?”

Giang Thiệu Vũ cau mày: “Để sau hẵng nói.”

Giang Thiệu Thành không hỏi thêm nữa, đặt điện thoại xuống.

Cùng lúc đó, bên phía đội Mỹ, tổ huấn luyện cũng đang tăng ca khẩn cấp.

Asta cầm một xấp tài liệu trên tay, nghiêm túc phân tích: “Chiến thuật của đội Trung Quốc biến hóa khôn lường, tính đến hiện tại, họ đã sử dụng các đội hình như cận chiến tổng lực, ba bắn tỉa du kích tầm xa, ba trinh sát ám sát, hệ thống ổn định ACE 2.0, hai bắn tỉa đánh bom phá hoại, v.v.” Ông ta dừng lại một chút, nhìn về phía các trợ giáo huấn luyện và phó HLV, nói: “Nhưng bất kể đội hình có thay đổi thế nào, đội Trung Quốc luôn có một trung tâm tuyệt đối.”

Mọi người nhìn nhau, rồi đồng thanh nói: “Fred?”

Asta gật đầu: “Đúng vậy! Fred chính là trung tâm tuyệt đối của họ. Đây là một tuyển thủ thiên phú hiếm gặp, khả năng quan sát cục diện và năng lực chỉ huy đều vô cùng xuất sắc. Hơn nữa, cậu ấy và HLV Giang có một kiểu ăn ý rất kỳ lạ, có thể truyền tải 100% ý đồ chiến thuật của HLV ra thực chiến. Đó mới là điều đáng sợ nhất.”

Tư duy chiến thuật của ban huấn luyện dù hay đến đâu, khi bước vào thực chiến thường không phát huy được một nửa. Tuyển thủ khi vào trận rất dễ đánh một lúc là quên hết chỉ đạo ban đầu.

Nhưng Fred thì khác, mỗi lần chỉ huy đều thể hiện trọn vẹn tư duy chiến lược của sư phụ. Bề ngoài nhìn như Fred đang dẫn dắt đội thi đấu, nhưng trên thực tế, đối thủ thực sự của đội Mỹ – lại là người luôn ẩn mình phía sau Giang Thiệu Vũ.

“Tôi dẫn đội nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên gặp một HLV như Giang Thiệu Vũ” Asta cảm thán: “Anh ta dám đổi mới, rất điềm tĩnh và đặc biệt giỏi nắm bắt tâm lý đối thủ cũng như nhịp điệu trận đấu. Các cậu có để ý không, tất cả các đội từng đấu với đội Trung Quốc trước giờ, số lần tạm dừng trận đấu đều không đủ dùng?”

Mọi người nghĩ lại, đúng là như vậy! Đội Đức, đội Anh, đội Hàn QUốc, đến những thời điểm quyết định của trận đấu thì đều đã hết quyền tạm dừng, trong khi Giang Thiệu Vũ vẫn thoải mái điều phối.

Đó là đẳng cấp của một bậc thầy về chiến tranh tâm lý.

“Trận chung kết lần này không chỉ là màn so tài kỹ thuật, mà còn là cuộc đấu tâm lý.” Asta xoa cằm, mỉm cười nói: “Chúng ta không chỉ phải sắp xếp sẵn đội hình và chiến thuật, mà còn phải tính xem lúc nào nên tạm dừng trận đấu. Thêm nữa, còn phải đoán Fred sẽ chơi ở vị trí nào, ai sẽ làm chỉ huy và họ sẽ chọn bản đồ gì.”

Mọi người: “……”

Mệt tâm! Chuyện này giờ đã thành trò chơi ai đoán trúng thì thắng rồi sao?

Đội Mỹ cũng họp đến 3 giờ sáng mới chốt được đội hình và bản đồ đối phó với đội Trung Quốc.

Trận chung kết chính thức diễn ra vào 7 giờ tối ngày 21 tháng 12.

Còn lại ba ngày để nghỉ ngơi và điều chỉnh, cả đội Mỹ và đội Trung Quốc đều đang ráo riết tập luyện. Đội Hàn Quốc còn phải đấu tranh hạng ba với đội Italy, cả hai đội cũng đang tập luyện hết công suất.

Tuyển thủ đội Italy thì giữ tâm lý rất thoải mái, lần đầu tiên lọt vào top 4, đã là thành tích tốt nhất trong lịch sử của họ. Trái lại, đội Hàn Quốc đang gánh áp lực tâm lý khủng khiếp, những làn sóng chỉ trích trong nước như muốn nhấn chìm toàn đội, khiến cả tuyển thủ lẫn ban huấn luyện đều đeo trên vai một gánh nặng nặng nề.

Tối 20 tháng 12, trận tranh hạng ba chính thức bắt đầu.

Đội Italy thi đấu vô cùng thoải mái, kiểu chơi ngẫu hứng như “bắn súng theo số phận”, trong khi đội Hàn Quốc thì bị bó buộc, không thể bung sức. Tinh thần của họ căng cứng đến cực độ, càng sợ mắc lỗi thì lại càng dễ phạm sai lầm.

Thực lực tổng thể của đội Italy thực ra không bằng đội Đức.

Nhưng năm nay họ thật sự quá may mắn, khi bốc thăm vòng tứ kết, HLV người da đen của đội Brazil đã rút trúng đội Trung Quốc, còn đội Italy thì nhặt được đội Đức. Kết quả là, do đội Đức bị khủng hoảng tâm lý, đội Italy giành chiến thắng một cách bất ngờ.

Trong trận tranh hạng ba hiện tại… tâm lý của đội Hàn Quốc lại tiếp tục sụp đổ.

Đội Italy bất ngờ đánh bại đội Hàn Quốc.

Toàn bộ khán giả đều sững sờ, đội Hàn Quốc lần này đúng là thảm họa thực sự. Ngay cả hạng ba cũng không giành nổi! Các tuyển thủ đội Italy gần như nằm ngửa mà thắng một cách không thể lý giải!

Cả đội Hàn Quốc cúi đầu rầu rĩ, trong đêm đã đặt vé máy bay về nước. Khi họ thu dọn hành lý ra sân bay, đúng lúc bị nhóm của Lão Lâm đi ngang qua nhìn thấy. Mọi người không khỏi cảm thấy tiếc nuối và thở dài.

Trong giới eSports, không có nhà quán quân vĩnh viễn. Nếu cứ mải dùng thủ đoạn, chơi mánh khóe, không dành tâm trí cho tập luyện và thi đấu, kết cục cuối cùng chỉ có thể là bị kẻ khác vượt mặt.

Chúc lên đường bình an, không tiễn.

**

Ngày 21 tháng 12, ngày diễn ra trận chung kết của giải thi đấu thế giới lần thứ sáu.

Hiện trường thi đấu đông nghẹt người. Vì tổ chức trên sân nhà Mỹ, rất đông khán giả địa phương đến cổ vũ cho đội tuyển quốc gia, cả sân đấu với hơn trăm nghìn khán giả tràn ngập cờ sao sọc của đội Mỹ.

Tất nhiên, cũng có một số người Trung Quốc từ khắp nơi đến xem thi đấu. Khu vực khán đài của cộng đồng người Trung Quốc tạo thành một mảng đỏ nổi bật, ai nấy đều giơ cao quốc kỳ, hô hào cổ vũ vô cùng phấn khích.

So với hơn 90% khán giả là người Mỹ, số lượng cổ động viên của Trung Quốc thật sự ít ỏi, nhưng sự cuồng nhiệt của họ đã được truyền tải rõ ràng qua màn hình phát sóng trực tiếp tại hậu trường.

— Họ đại diện cho hàng triệu người Trung Quốc đang đặt niềm tin và kỳ vọng vào đội tuyển quốc gia.

Không khí hiện trường vô cùng sôi động. Giang Thiệu Vũ dẫn đội đến hậu trường, cùng các tuyển thủ nghỉ ngơi trong phòng chuẩn bị. Đột nhiên, màn hình trong phòng chiếu hình ảnh từ khán đài, một bóng dáng quen thuộc hiện lên trên màn hình.

Người đó mặc vest, đeo khẩu trang và kính râm, ngồi giữa đám đông trông có phần lạc lõng. Giang Thiệu Vũ nhìn chăm chú một lúc, Bùi Phong nhận ra ánh mắt sư phụ đang hướng về phía đó, liền quay đầu nhìn theo — Đây chẳng phải là anh trai Alpha từng đến căn cứ đội tuyển quốc gia tìm Giang Thiệu Vũ hay sao?

Lúc đó Bùi Phong còn ghen nhầm, tưởng rằng người kia có quan hệ gì với sư phụ, kết quả là anh trai ruột của sư phụ.

Nghĩ đến vụ hiểu lầm lúc trước, Bùi Phong hơi xấu hổ, khẽ ho một tiếng, cười nói: “Sư phụ, anh trai của anh đích thân đến xem trận đấu rồi kìa.”

Giang Thiệu Vũ nhướn mày: “Anh ấy đi công tác ở Mỹ, tiện đường ghé qua xem thôi.”

Bùi Phong nhận ra, sư phụ thực ra là người có chút kiêu ngầm. Rõ ràng lúc nãy khi thấy anh trai xuất hiện, ánh mắt rất vui mừng, nhưng ngoài mặt lại tỏ ra lạnh nhạt, làm bộ như kiểu “đến cũng được, không đến cũng chẳng sao”.

Một người kiêu ngạo như vậy, cho dù trong lòng có thích cũng sẽ ngại không nói ra miệng, đúng không?

Giang Thiệu Vũ chuyển chủ đề: “Được rồi, chuẩn bị thi đấu.” Anh quay đầu nhìn về phía các tuyển thủ, chủ động đưa tay ra: “Chung kết rồi, mọi người cứ thoải mái mà đánh, thắng hay thua không quan trọng. Đã đi được đến bước này là rất tuyệt vời rồi. Cứ thể hiện đúng thực lực của mình, đừng để lại tiếc nuối. Mọi người, cố lên!”

Bùi Phong lập tức đưa tay đặt lên mu bàn tay của sư phụ. Những người khác cũng lần lượt vây lại, chồng tay lên nhau.

Bùi Phong hô lớn: “Đội Trung Quốc, cố lên!”

Tất cả cùng đồng thanh: “Cố lên!”

**

“Chào mừng quý vị khán giả đến với trận chung kết giải quán quân Thế giới lần thứ sáu! Tối nay, đội Trung Quốc và đội Mỹ sẽ quyết đấu trong thể thức BO7 để phân định nhà quán quân của giải đấu năm nay!”

“Trước đây, đội Trung Quốc còn chật vật không qua nổi vòng bảng. Nhưng năm nay, chúng ta đã bước vào chung kết thế giới. Hãy dành cho đội tuyển quốc gia những lời cổ vũ nồng nhiệt nhất!”

Lượng người xem trong phòng livestream đã vượt mốc 5 ngàn vạn, cao gấp gần mười lần so với các kỳ giải trước. Trận chung kết được mong chờ suốt sáu năm này đã thu hút gần như toàn bộ người hâm mộ game bắn súng tại Trung Quốc.

Khu vực bình luận trực tuyến tràn ngập các tin nhắn cổ vũ cho đội Trung Quốc.

Đúng 7 giờ tối, trận đấu chính thức bắt đầu. Asta và Giang Thiệu Vũ cùng nhau bước ra sân khấu chính, bắt tay nhau một cách lịch sự giữa sân khấu.

Các phóng viên toàn cầu thi nhau ghi lại khoảnh khắc này — Đây sẽ là trận thư hùng đỉnh cao giữa hai trường phái, HLV lão luyện theo chủ nghĩa lý thuyết mạnh nhất thế giới và một HLV tân binh xuất thân tuyển thủ thực chiến!

Hai người bước vào phòng cách âm, xác nhận việc rút thăm bản đồ và thể thức.

Đội Mỹ được quyền chọn trước.

“HLV Asta chọn chế độ Huyết chiến vô tận, tức là họ muốn đánh một ván nhanh để khởi đầu!”

“Chế độ Huyết chiến có rất nhiều bản đồ. Chúng ta hãy xem HLV Giang BP bản đồ nào, U linh cổ bảo, Phố ẩm thực đi bộ, Cảng Hy Vọng… Đều là những bản đồ mà bắn tỉa dễ phát huy đúng không?”

“Bắn tỉa đội Mỹ rất mạnh, nhưng đội Trung Quốc cũng không hề yếu. Ván đầu tiên này mang tính thăm dò. Với cách cấm bản đồ như vậy, khả năng lớn là HLV Giang sẽ không dùng đội hình ba bắn tỉa.”

“HLV Asta đã rất nhanh chóng gửi bản đồ ra.”

Rạp chiếu phim kinh dị, một bản đồ khá ít người chọn.

Việc Asta chọn bản đồ này, liệu có phải là đã chuẩn bị chiến thuật đặc biệt nào chăng?

Hết chương 192

Bình Luận (0)
Comment