Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 206

Chương 02

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Sáng ngày 7 tháng 2, Liên minh chuyên nghiệp Thần Súng đã đăng một thông báo chính thức: “Kênh bình chọn cho giải All-Star thế giới lần thứ 6 chính thức mở vào lúc 8 giờ sáng hôm nay.”

Lần bình chọn này áp dụng hình thức đăng ký tài khoản xác thực bằng tên thật. Mỗi người chơi đã đăng ký trên trang chủ sẽ có 5 lượt vote, có thể dùng cả 5 lượt vote để chọn cho một người hoặc phân chia cho nhiều người khác nhau, chọn tùy ý.

Thời gian bình chọn kéo dài 3 ngày và đến sáng ngày 10 tháng 2 sẽ chính thức công bố danh sách tuyển thủ khu vực Trung Quốc tham gia All-Star.

Ngay khi tin tức được tung ra, người hâm mộ lập tức chia sẻ rầm rộ và bắt đầu bỏ phiếu cho tuyển thủ mình yêu thích.

Trước đây, do Trung Quốc không đạt thành tích cao tại giải thế giới nên không đủ điều kiện tham dự giải All-Star. Nhưng năm nay, Trung Quốc đã đoạt chức quán quân thế giới, vì vậy All-Star trở thành một trong những sự kiện được khán giả trong nước mong chờ nhất.

Chỉ không lâu sau khi kênh bình chọn được mở, Bùi Phong lập tức bỏ phiếu cho sư phụ mình và đăng một bài trên Weibo: “Tôi đã dùng cả 5 lượt vote quý giá của mình trong đợt bầu chọn ‘Giải All-Star Thế Giới’ để bầu cho: Giang Thiệu Vũ.”

Cư dân mạng: “??”

Vãi chưởng? Cả HLV cũng có thể được bầu sao?!

Ngay sau khi định thần lại, cộng đồng mạng lập tức trở nên phấn khích.

[Luật đâu có nói phải bầu cho tuyển thủ, HLV cũng có thể là ngôi sao mà!]

[Các anh em ơi, cùng đưa HLV Giang đến All-Star nào!]

[Tôi cũng rất muốn xem HLV Giang cầm súng thi đấu ~]

[Wing Thần từng là tuyển thủ chuyên nghiệp mà, thực lực không phải dạng vừa đâu!]

[Cảm ơn Fred đã nhắc, suýt nữa quên mất còn có thể bầu cho HLV Giang!]

Sau khi Bùi Phong chia sẻ, các tuyển thủ khác trong đội tuyển quốc gia cũng lần lượt noi theo.

Lão Lâm bầu cho Giang Thiệu Vũ, bình luận: “Hãy để Wing Thần của chúng ta đi đập đám ngôi sao quốc tế nào!”

Diệp Khinh Danh đăng một dãy emoji cười trộm: “Cũng nên để họ thấy sự lợi hại của đại ma vương nhà mình rồi.”

Mạc Hàm Thiên cũng bỏ phiếu và chia sẻ: “Wing Thần luôn là thần tượng của tôi, rất muốn thấy thầy ấy thi đấu.”

Lưu Thiếu Châu: “Tôi cũng muốn xem HLV Giang đối đầu với bắn tỉa của đội Mỹ. Thầy nhất định phải đi All-Star!”

Tần Tuyết Dao, Hạ Lê, Thời Tiểu Bân cùng loạt tuyển thủ trẻ mới vào đội cũng nhất loạt dồn phiếu cho HLV Giang.

Quán quân thế giới là ước mơ họ đã chạm tới. Một sự kiện mang tính giải trí như All-Star, có hay không cũng chẳng sao, nhưng tất cả họ đều muốn HLV Giang được tham gia. Bởi trong lòng họ, Giang Thiệu Vũ mới là người mạnh nhất của đội tuyển quốc gia. Đã đến lúc để cả thế giới thấy thực lực của HLV Trung Quốc!

HLV của chúng tôi không chỉ giỏi chiến thuật, mà kỹ thuật cá nhân cũng cực kỳ mạnh!

Nhờ hàng loạt lượt chia sẻ và kêu gọi, lượng phiếu bầu cho Giang Thiệu Vũ bất ngờ tăng vọt lên đứng đầu bảng xếp hạng.

Ban lãnh đạo Liên minh chuyên nghiệp ai nấy đều nhìn nhau kinh ngạc.

Một HLV đứng đầu bảng bình chọn All-Star? Chuyện chưa từng có tiền lệ!

Chủ tịch Chương cảm khái: “Tôi chưa từng thấy cuộc bầu chọn All-Star nào mà HLV lại đứng đầu cả! Rốt cuộc cư dân mạng năm nay làm sao vậy?”

Chủ tịch Tề cười tít mắt: “Fan của Wing Thần vốn đã đông đảo rồi. Năm nay cậu ấy lại dẫn dắt đội tuyển Trung Quốc giành quán quân thế giới, người ngoài cũng rất có thiện cảm với cậu ấy, bầu chọn như thế là chuyện dễ hiểu thôi.”

Chủ tịch Chương nghĩ lại cũng thấy đúng, khi ông về quê dịp Tết năm nay, ngay cả mấy đứa nhỏ nhà họ hàng cũng biết HLV Giang là ai, đủ thấy mức độ nổi tiếng của Giang Thiệu Vũ hiện tại đã lan rộng đến mức nào.

Dẫn dắt một đội tuyển Trung Quốc từng chật vật ngay cả vòng bảng cũng khó qua, trở thành nhà quán quân thế giới. Nhân vật truyền kỳ như vậy, đương nhiên sẽ được công chúng công nhận.

Cuộc bỏ phiếu diễn ra chỉ trong vài ngày ngắn ngủi và kết quả là Giang Thiệu Vũ đứng đầu với hơn chục triệu phiếu, có được thành tích này cũng nhờ toàn bộ tuyển thủ đội tuyển quốc gia đồng loạt chia sẻ và kêu gọi ủng hộ.

Xếp thứ hai chính là Fred, tuyển thủ đạt MVP tại giải quán quân thế giới năm nay, đúng chuẩn người vừa giỏi vừa nổi tiếng.

Tiếp theo là Diệp Tử, Đội trưởng Lưu, Lão Lâm và Chu Chu, những tuyển thủ kỳ cựu có lượng fan ổn định.

Trong nhóm tân binh, Mạc Hàm Thiên nhờ sticker “công chúa mít ướt” được chia sẻ rộng rãi, độ nổi tiếng tăng vọt. Còn Thời Tiểu Bân là Omega y tế duy nhất, độ hot cũng chẳng kém bao nhiêu.

Tuy nhiên, All-Star chỉ chọn 5 người, nên theo thứ tự phiếu bầu cao nhất, liên minh chính thức công bố: “Danh sách được mời tham dự All-Star năm nay gồm có: @HLV Giang Thiệu Vũ, @Fred, @YY-leaf, @Shadow, @Laolin.”

Những tuyển thủ không được chọn cũng rất thoải mái, lần lượt gửi lời chúc mừng.

Lịch trình All-Star là công bố danh sách ngày 10 tháng 2, thi đấu chính thức ngày 15 tháng 2.

Danh sách tuyển thủ All-Star của đội Hàn Quốc và đội Mỹ cũng rất được khán giả quan tâm.

Bộ đôi trinh sát của đội Hàn Quốc dù không đoạt quán quân nhưng có lượng fan trung thành nên vẫn được chọn; phía đội Mỹ thì ba bắn tỉa cùng lúc lọt vào danh sách… Dù nói là giải mang tính giải trí, nhưng chẳng ai muốn thua.

Lĩnh đội Du Minh Tương nhanh chóng thông báo cho mọi người: “Chiều ngày 13 tháng 2, 2 giờ, tất cả có mặt tại sân bay, chuẩn bị bay đi Mỹ.”

Thời gian gần đây, Giang Thiệu Vũ đang sống cùng Bùi Phong ở biệt thự ngoại ô Thủ Đô. Nhận được thông báo của chị Du, anh trở về phòng thu dọn hành lý. Chưa bao lâu thì có tiếng gõ cửa. Anh mở cửa liền thấy Bùi Phong đang đứng ngoài với nụ cười trên môi.

Bùi Phong vào phòng rồi tiện tay đóng cửa, ngay sau đó giang hai tay ôm lấy sư phụ mình vào lòng.

Cái kiểu lao đến ôm người như chó lớn nhà ai càng ngày càng thành thạo?

Giang Thiệu Vũ bất đắc dĩ: “Làm sao vậy?”

Bùi Phong cười hỏi: “Dọn hành lý xong chưa?”

Giang Thiệu Vũ chỉ vào chiếc balo trên giường: “Lần này đi Mỹ chỉ ở ba ngày, anh mang theo một bộ quần áo thay và bàn phím chuột, chẳng có gì cần chuẩn bị nhiều.”

Bùi Phong hỏi: “Còn thuốc ức chế?”

Giang Thiệu Vũ hơi khựng lại: “Chưa cho vào. Anh định mang theo mười ống để phòng hờ.”

Bùi Phong nghiêm túc nói: “Anh quên chuyện lần trước anh tiêm thuốc trong giải thế giới bị đội Hàn Quốc tố cáo à? Mang mấy thứ này ra nước ngoài thực sự không tiện đâu. Lỡ như bọn họ thấy không vừa mắt anh, lại làm gì đó với thuốc của anh thì sao?”

Giang Thiệu Vũ nhíu mày: “Anh hiểu nỗi lo của em, nhưng nếu để trong balo rồi ký gửi thì chắc không sao đâu.”

Bùi Phong nói: “Thật ra còn cách khác. Em có thể đánh dấu anh thêm lần nữa, như vậy sẽ không cần phải mang thuốc ra nước ngoài, cũng không sợ bị người khác để ý hay giở trò.”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Bùi Phong nhìn anh, ánh mắt tràn đầy chờ mong: “Sư phụ, giờ chúng ta là người yêu rồi đúng không? Em là bạn trai của anh, anh có rắc rối như vậy, chẳng lẽ không nghĩ đến chuyện nhờ em giúp à?”

Giang Thiệu Vũ rơi vào trầm mặc.

Bởi vì anh nhận ra những lời Tiểu Bùi nói nghe có vẻ cũng hợp lý thật?

Đã chấp nhận Bùi Phong, quyết định ở bên nhau, vậy còn mang theo thuốc ức chế làm gì?

Để bạn trai đánh dấu chẳng phải là giải pháp đơn giản hơn sao?

Nhưng nghĩ đến quá trình bị đánh dấu hai lần trước, trong lòng Giang Thiệu Vũ lại thấy không thoải mái.

Cảm giác bị Alpha cắn vào sau gáy vẫn còn in rõ trong tâm trí anh. Đánh dấu của Alpha không phải chuyện đơn giản, mà là lời tuyên bố chủ quyền mạnh mẽ: “Omega này là của tôi.” Không phải muốn cắn là cắn.

Thấy sư phụ không trả lời, Bùi Phong nhỏ giọng hỏi: “Sư phụ không muốn sao?”

Omega để bạn trai Alpha đánh dấu tạm thời là chuyện rất bình thường. Nếu không muốn, chẳng lẽ là vì chưa đủ thích, hoặc chưa đủ tin tưởng?

Bùi Phong cụp mắt xuống, vẻ mặt có chút buồn bã.

Nhìn thiếu niên trước mặt giống như quả cà tím bị phơi nắng héo rũ, đầu cúi gằm đầy thất vọng, tim Giang Thiệu Vũ mềm nhũn, đưa tay xoa nhẹ mái tóc cậu, nói: “Được rồi, làm phiền em vậy.”

Đôi mắt Bùi Phong lập tức sáng lên, ngẩng đầu nhìn Giang Thiệu Vũ, vẻ ủ rũ vừa nãy lập tức bay biến sạch sẽ.

Giang Thiệu Vũ thậm chí nghi ngờ… vừa rồi cậu có phải đang giả vờ không đấy?!

Chưa kịp nghĩ ngợi thêm, Bùi Phong đã bước nhanh ra phía sau Giang Thiệu Vũ, nhẹ nhàng ôm anh từ sau lưng: “Không phiền đâu, đây là việc em nên làm.”

Cảm nhận hơi thở nóng rực của Alpha áp sát gáy, Giang Thiệu Vũ khẽ nhắm mắt.

Bùi Phong gỡ miếng dán ức chế pheromone sau gáy anh, trước tiên hôn khẽ lên cổ sư phụ, cẩn thận không để lại dấu. Ngay sau đó, cậu đặt môi lên tuyến thể.

Cơ thể Giang Thiệu Vũ khẽ run.

Với Omega, tuyến thể cực kỳ nhạy cảm. Hơi thở nóng bỏng của Alpha phả vào khiến toàn thân anh mềm nhũn, hàng mi rung nhẹ, hai tay bất giác siết chặt.

Cơn đau dự đoán không đến. Động tác của Bùi Phong hết sức dịu dàng, răng khẽ cắn thủng trung tâm tuyến thể, từ tốn truyền pheromone ấm áp của Alpha vào bên trong.

…Thật dễ chịu.

Giang Thiệu Vũ nhắm mắt cảm nhận trải nghiệm kỳ lạ ấy.

Tiểu Bùi không giống phần lớn các Alpha khác có tính công kích và xâm lược mạnh mẽ, pheromone của cậu ấm áp và dịu dàng, như những sợi lông vũ chậm rãi bao bọc lấy người ta.

Giang Thiệu Vũ không phải lần đầu tiên bị cậu đánh dấu tạm thời. Nhưng hai lần trước đó, họ vẫn còn là quan hệ sư đồ, Bùi Phong không dám vượt giới hạn, khi đánh dấu cũng rất lễ phép. Nhưng bây giờ thì khác, họ là người yêu, Bùi Phong đang lấy thân phận bạn trai để đánh dấu Omega của mình.

Hành động mập mờ hơn nhiều, quá trình đánh dấu cũng tràn đầy chiếm hữu.

Cậu cố tình để pheromone của mình thấm đẫm khắp cơ thể Giang Thiệu Vũ, khiến từng tấc da thịt của sư phụ đều mang theo mùi hương của mình.

Quá trình đánh dấu kéo dài như thể đang từng chút một chiếm hữu Giang Thiệu Vũ về làm của riêng.

Kiểu đánh dấu tràn ngập chiếm hữu như thế khiến toàn thân Giang Thiệu Vũ như được ngâm mình trong pheromone của Bùi Phong, tim cũng đập ngày càng nhanh.

Thật kỳ lạ, pheromone của các Alpha khác mà đến gần, anh chỉ muốn bài xích và tấn công, nhưng pheromone của Tiểu Bùi lại quá đỗi ấm áp, khiến Giang Thiệu Vũ bất ngờ có được một cảm giác an toàn kỳ lạ.

Quả nhiên lời dạy trong tiết sinh lý không sai, khi một Omega thích một Alpha, việc được đối phương đánh dấu sẽ khiến họ cảm thấy vui sướng. Tâm trạng của Giang Thiệu Vũ lúc này chính là đang rất dễ chịu. Anh không thể không thừa nhận rằng, cơ thể mình rất thích Tiểu Bùi.

Không biết đã bao lâu trôi qua, Giang Thiệu Vũ mới khàn giọng nói: “Được rồi.”

Bùi Phong không hề buông anh ra, ngược lại còn ôm chặt lấy sư phụ từ phía sau, để anh nghiêng mặt sang, nâng cằm anh lên rồi hôn mạnh lên môi anh.

“Ưm…” Giang Thiệu Vũ bị hôn đến không kịp phản ứng.

Bầu không khí trong phòng quá nóng bỏng, đến cả Giang Đậu Đậu cũng không dám quấy rầy, lặng lẽ trốn qua một bên, mở to đôi mắt đen láy quan sát hai vị chủ nhân.

Giang Thiệu Vũ bị hôn đến mức gần như không thể thở nổi.

Quả nhiên, người trẻ tuổi thật quá nhiệt tình.

Pheromone hòa quyện vào nhau như khiến trái tim hai người dính chặt lại, tiếng tim đập dữ dội vang vọng trong lồng ngực, chẳng biết là của ai đang đập nhanh đến thế.

Giang Thiệu Vũ nhắm mắt lại, đáp lại nụ hôn của Bùi Phong.

Hai người hôn nhau rất lâu, cuối cùng Giang Thiệu Vũ mới thở hổn hển mà đẩy cậu ra, khẽ nói: “Hôm nay em làm sao thế, bám người quá vậy?”

Bùi Phong lùi lại một bước, nói: “Xin lỗi, chỉ là vừa nghĩ đến việc được đánh dấu anh với thân phận bạn trai, em liền mất kiểm soát một chút.”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Bùi Phong cười nói: “Trong lòng em, sư phụ là tồn tại giống như nam thần. Cảm giác được ở yêu đương với thần tượng, sư phụ chắc là không thể hiểu được đâu.”

Giang Thiệu Vũ không có thần tượng, đúng là không thể hiểu được sự phấn khích của Tiểu Bùi.

Nhưng, phản ứng như vậy của Tiểu Bùi anh lại thấy rất đáng yêu. Giang Thiệu Vũ đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa đầu Bùi Phong: “Được rồi, đi thu dọn đồ đi, mai còn phải dậy sớm.”

Bùi Phong nói: “Sư phụ nghỉ ngơi sớm đi, tối nay để em ở lại chăm sóc anh.”

Sau khi bị đánh dấu, Omega có thể sẽ gặp phải phản ứng như sốt, Bùi Phong không yên tâm để Giang Thiệu Vũ một mình, nhất quyết muốn ở lại bên cạnh anh. Giang Thiệu Vũ cũng không phản đối, tự đi tắm rồi lên giường ngủ.

Bùi Phong nằm ở mép giường, cùng anh ngủ.

Vừa rồi đã nếm được vị ngọt, đương nhiên Bùi Phong không dám có thêm hành động gì vượt giới hạn, chỉ ngoan ngoãn ôm nhẹ lấy Giang Thiệu Vũ.

Sáng hôm sau, khi Giang Thiệu Vũ tỉnh dậy, phát hiện mình lại ngủ trong vòng tay của đồ đệ, anh có chút bất ngờ. Anh vốn là người luôn cảnh giác cao, không ngờ lại có thể ngủ say đến vậy trong vòng tay của Bùi Phong. Có lẽ là do đã bị Bùi Phong đánh dấu, nên anh không bài xích mùi hương trên người cậu ấy.

Giang Thiệu Vũ xoa xoa huyệt thái dương, rồi dậy rửa mặt chải đầu.

Bùi Phong cũng tỉnh lại, nhanh nhẹn chuẩn bị bữa sáng xong xuôi.

Trước khi ra khỏi nhà, Giang Thiệu Vũ lấy ra một chai nước hoa nam có mùi nhẹ, Bùi Phong nhìn anh đầy nghi hoặc. Giang Thiệu Vũ giải thích: “Đêm qua em đánh dấu anh, trên người anh sẽ có mùi của em, dùng cái này để che đi.”

Bùi Phong bừng tỉnh ngộ: “Hai lần trước kia, anh cũng dùng cách này để che mùi à?”

Giang Thiệu Vũ gật đầu.

Bùi Phong nắm lấy tay anh, nhẹ giọng nói: “Sau này, khi thời điểm thích hợp, em muốn công khai mối quan hệ của chúng ta, sẽ không cần phải giấu giếm nữa.”

Giang Thiệu Vũ nghĩ, ít nhất cũng phải đợi đến khi anh không còn là huấn luyện viên đội tuyển quốc gia, tốt nhất là khi Bùi Phong cũng đã giải nghệ, lúc đó họ mới có thể công khai mà không phải lo lắng gì. Nếu không, sự chú ý của cư dân mạng sẽ đổ dồn vào scandal sư đồ, điều đó chẳng mang lại lợi ích gì cho đội tuyển quốc gia. Lịch huấn luyện hằng ngày và các bố trí chiến thuật cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Hiện tại, họ chỉ có thể là tình nhân bí mật.

Nhìn vào ánh mắt đầy khát khao của Bùi Phong, Giang Thiệu Vũ khẽ nói: “Đừng vội, sẽ có ngày đó thôi.”

Ra khỏi cửa, Bùi Phong tự giác buông tay sư phụ.

Rồi sẽ có một ngày, họ có thể nắm tay nhau một cách đường hoàng, Giang Thiệu Vũ cũng không cần phải dùng nước hoa để che giấu mùi pheromone thuộc về Bùi Phong trên cơ thể mình.

Đến khi đó, họ sẽ không còn là huấn luyện viên đội tuyển quốc gia và đội trưởng gánh vác trách nhiệm nặng nề, mà là một cặp tình nhân yêu thương nhau thật lòng.

Bùi Phong rất mong chờ ngày đó đến.

Hết chương 02

Bình Luận (0)
Comment