Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 75

Chương 075

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Khi Giang Thiệu Vũ quay về căn cứ của đội tuyển quốc gia, Bùi Phong vừa hay đang xuống lầu. Thấy xe của đội tuyển trở về, cậu ta lập tức chạy đến lo lắng hỏi: “Sư phụ, mọi người đi đâu từ sáng vậy? Không sao chứ?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Liên minh gọi anh đến để hỏi vài chuyện. Không có gì nghiêm trọng.”

Bùi Phong đoán: “Sư phụ bị khiếu nại rồi à?”

Giang Thiệu Vũ nhướn mày nhìn: “Sao cái gì em cũng đoán trúng thế?”

Bùi Phong cười nói: “Nếu là chủ tịch Tề gọi thì chắc chắn sẽ đến tận căn cứ hoặc gọi điện trực tiếp. Còn gọi lên trụ sở liên minh thì rõ ràng là lãnh đạo cấp cao rồi. Mà giờ này gọi thì chắc chắn không phải tin tốt.”

Du Minh Tương bật cười: “Tiểu Bùi giỏi phân tích suy luận ghê. Hồi A Vũ về nước, cậu cũng đoán đúng đầu tiên.”

Bùi Phong đắc ý: “Tất nhiên! Em còn có biệt danh ‘Thám tử Bùi’ mà.”

Giang Thiệu Vũ không đùa theo, nghiêm túc nói: “Đi thôi, tới văn phòng.”

Bùi Phong nhanh chóng đi theo: “Sư phụ, chuyện của Thời Tiểu Bân thì sao?”

Giang Thiệu Vũ đáp: “Luật sư đã tới CLB RED ký hợp đồng giải trừ. Nếu mọi chuyện thuận lợi, cậu ấy sẽ ở lại đội tuyển quốc gia với tư cách thực tập sinh.”

Đến 11 giờ trưa, Giang Thiệu Vũ nhận được cuộc gọi từ từ cố vấn pháp lý của đội tuyển quốc gia: “HLV Giang, phía RED đã hoàn tất thủ tục. Phòng pháp lý của họ đã đóng dấu vào hợp đồng giải ước. Việc bồi thường vi phạm hợp đồng sẽ thực hiện đúng theo điều khoản.”

Giang Thiệu Vũ nhíu mày: “Thật sao? Họ không làm khó anh à?”

“Không, họ rất hợp tác, thái độ còn khá thân thiện.”

Giang Thiệu Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ đầy suy nghĩ. Đêm qua vừa có trận tuyết nhẹ, tuyết trên đường vẫn chưa tan hết. Tháng 3 ở Thủ Đô thời tiết thất thường, trời nắng có thể mặc áo ngắn tay, nhưng chỉ cần tuyết rơi lại phải lôi áo len và áo phao ra mặc.

Thái độ của CLB RED cũng thay đổi như thời tiết vậy. Đêm qua còn khiếu nại HLV Giang lạm dụng quyền lực, sáng nay luật sư đến lại được tiếp đón thuận lợi? Không có cản trở nào?

Nghĩ đến vị tổng giám đốc đeo kính, ánh mắt lạnh lẽo tên là Trần Húc kia, Giang Thiệu Vũ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.Vụ lùm xùm tay công kích Alpha trước kia ngủ với fan, anh ta còn dám bao che, chẳng lẽ giờ lại dễ dàng buông tay cây hái tiền Thời Tiểu Bân như vậy?

Chắc chắn vị Trần Tổng này đang toan tính điều gì đó.

Giang Thiệu Vũ cau mày. Dù sao cũng vậy, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn. Anh đã giữ lại đầy đủ bằng chứng, nhất định sẽ bảo vệ Tiểu Bân thật tốt.

Sau bữa trưa, các tuyển thủ đến phòng huấn luyện. Giang Thiệu Vũ bước đến trước mặt Thời Tiểu Bân, nói nhỏ: “Tiểu Bân, chuyện hợp đồng đã giải quyết xong rồi, cậu có thể yên tâm ở lại đội tuyển quốc gia tập luyện.”

Thời Tiểu Bân cảm động cúi đầu thật sâu: “Cảm ơn HLV Giang!”

Giang Thiệu Vũ gật đầu, vỗ vai cậu, đưa đến trước mặt Lão Thường: “Đây là HLV Thường.”

Thời Tiểu Bân nhìn kỹ đối phương, ngạc nhiên nói: “Ngài là người thi đấu ở giải Tân Tinh Cup, biệt danh là ‘Thế sự vô thường’ đúng không ạ?”

Lão Thường cười vui vẻ: “Đúng vậy, là lính y tế vào đến vòng chung kết trò ‘trốn tìm’. Đêm qua ở ký túc xá tôi đã gặp cậu rồi, quên rồi à?”

Thời Tiểu Bân đỏ mặt, giải thích: “Đêm qua em mới đến, đầu óc hơi loạn, hành lang lại tối nên không nhận ra là ngài.” Nói xong lễ phép cúi đầu, “Chào HLV Thường!”

Giang Thiệu Vũ tiếp tục giới thiệu: “Đây là HLV Thôi, phó HLV kỳ trước của đội tuyển quốc gia, chắc cậu biết rồi.”

Thời Tiểu Bân cúi đầu: “Chào HLV Thôi!”

“Đây là trợ giáo huấn luyện Anna.”

“Chào chị Anna!”

Cứ ai được giới thiệu, Thời Tiểu Bân đều lễ phép cúi đầu chào hỏi, khiến các tiền bối của đội tuyển quốc gia đều có cảm tình.

“Tiểu Bân, từ hôm nay cậu chuyển sang vai trò y tế, theo HLV Thường học tập.” Giang Thiệu Vũ nhìn Thường Vinh Huyền nói: “Lão Thường, trước đây anh luôn tiếc vì lỡ thời hoàng kim, không thể trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, giờ Tiểu Bân là một đứa trẻ có tài năng, anh có thể truyền lại lối chơi ‘trốn tìm’ của mình cho nó.”

Mắt Lão Thường sáng bừng: “Tốt quá! Vậy là tôi cũng có người kế thừa rồi? Hahaha!”

Hoa Nhiên nhìn sang Thư Thần bên cạnh, nhiệt tình nói: “Anh Thần, giờ anh có đồng đội rồi. Hai người đều là y tế, nhưng anh là hỗ trợ linh hoạt đánh du kích, còn Tiểu Bân là kiểu trốn kỹ không ai tìm thấy. Phong cách khác nhau mà, đúng không anh Thần?”

Thư Thần: “…A, đúng.”

Tại sao lại không thể bỏ qua một người sợ xã giao là tôi? Tôi đã rất ít tồn tại rồi mà?

Thời Tiểu Bân chủ động chào hỏi: “Chào anh Thần, sau này có gì không hiểu về vai trò y tế, em có thể hỏi anh không ạ?”

Gặp ánh mắt chân thành của cậu thiếu niên, Thư Thần vội gật đầu: “Được.”

Có lẽ vì Tiểu Bân là Omega lại trông dễ thương, không có cảm giác đe dọa? Thư Thần nhận ra khi đối diện ánh mắt Tiểu Bân, mình không thấy sợ, cũng không lúng túng khi nói chuyện.

Thư Thần ấp úng nói: “Em, em ngồi cạnh anh đi. Có gì không hiểu cứ hỏi.”

Giang Thiệu Vũ và Bùi Phong liếc nhau, Thư Thần lại chủ động mời Tiểu Bân ngồi cạnh? Xem ra rất có thiện cảm với cậu ấy? Với tính cách hướng nội của Thư Thần, chủ động giúp người khác là chuyện chưa từng có.

Giang Thiệu Vũ cảm thấy rất hài lòng trong lòng. Quả nhiên, anh đoán đúng, Thần Thần và Tiểu Bân sẽ trở thành bạn tốt. Một người sợ xã giao, một người nhút nhát, hai nhân viên y tế ngồi cùng nhau, trông như hai con thú nhỏ rúc vào nhau sưởi ấm, cảnh tượng thật ấm áp.

Sau khi sắp xếp xong việc huấn luyện, Giang Thiệu Vũ rời khỏi phòng, gọi điện cho Du Minh Tương: “Chị Du, đã sắp xếp lịch trình đến CLB tiếp theo chưa?”

Du Minh Tương nói: “Yên tâm, sắp xếp xong rồi. Chị đặt vé máy bay lúc 4 giờ chiều, 6 giờ đến thành phố C. Ăn tối xong đến CLB thì khoảng 8 giờ, vừa kịp lúc họ tập luyện.”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Được, cảm ơn chị Du.”

CLB tiếp theo anh sẽ đến là FAD.

Năm ngoái, đội FAD cử tuyển thủ Đường Khải, anh ba trong đội anh em Hồ Lô đến đội tuyển quốc gia.

Giang Thiệu Vũ có ấn tượng không tệ với Đường Khải. Không có gì nổi bật nhưng cũng không có thói xấu, là một tuyển thủ khá bình thường.

Trong trận đấu huấn luyện gần đây của đội tuyển quốc gia, Giang chọn bản đồ cấp độ 5 sao “Căn cứ hải tặc”, Đường Khải solo dưới nước với Diệp Khinh Danh, phản ứng chậm một chút nên bị Diệp Tử xử lý gọn gàng. So với Diệp Tử, khả năng ứng biến và phản xạ của Đường Khải vẫn kém một bậc.

Diệp Khinh Danh là một thiên tài hiếm có, cả liên minh chuyên nghiệp không ai có thể solo lại anh. Đệ tử Tiểu Diệp vẫn đang học theo, chưa có phong cách riêng. Nếu Đường Khải có thể duy trì khả năng dò tìm ổn định, dù phong cách khác Diệp Khinh Danh thì vẫn có thể xem xét đưa vào đội để phối hợp với các đội hình thiên về phòng thủ.

15:30 chiều, mọi người đến sân bay thì gặp Tề Hằng.

Chủ tịch Tề cùng trợ lý bước nhanh đến trước mặt Giang Thiệu Vũ, hạ giọng hỏi: “Liên minh gọi cậu sáng nay à? Họ vượt mặt người phụ trách là tôi, tự ý gọi cậu, không phải muốn gây khó dễ cho cậu đấy chứ?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Tôi bị khiếu nại. Ủy ban kỷ luật gọi riêng để điều tra cũng là quy trình bình thường, không cần lo.”

Tề Hằng hít một hơi lạnh: “Mẹ nó! Khiếu nại? Là thằng nào làm… RED à?”

Nửa tháng trước kiểm tra TNG, Giang Thiệu Vũ có video chửi bậy của đại thiếu gia nhà họ Lục, TNG chắc chắn không tự bê đá đập chân mình. YY lại càng không, họ còn tổ chức tiệc chia tay cho Diệp Khinh Danh.

Vậy còn ai nữa ngoài RED nữa?

Tề Hằng tức giận đến mức thái dương giật giật, thấp giọng chửi: “Chúng nó bị ngu à? Tưởng khiếu nại cậu thì liên minh sẽ đình chỉ cậu để điều tra à?”

Giang Thiệu Vũ nhún vai: “Nội bộ CLB có lẽ không đồng lòng, có ‘đồng đội heo’ hành động lại thành giúp tôi. Tôi phát đoạn ghi âm ra, liên minh giờ đứng về phía tôi. Biết đâu sắp tới sẽ điều tra RED thật.”

Thấy Giang Thiệu Vũ bình tĩnh, Tề Hằng mới yên tâm, dặn dò: “Sau này nếu cấp trên liên minh còn gây khó, gọi cho tôi, tôi ra mặt cho.”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Được.”

Loa phát thanh vang lên thông báo lên máy bay. Hai tiếng sau, họ đến sân bay thành phố C.

Như cũ, ăn tối xong rồi bất ngờ kiểm tra CLB.

Quản lý FAD vô cùng bất ngờ: “Chủ tịch Tề, HLV Giang? Sao hai người không báo trước để tôi cho người ra đón?”

Tề Hằng và Giang Thiệu Vũ phối hợp ăn ý, yêu cầu gọi ban huấn luyện và chuyên viên dữ liệu. Tần Bác khởi động thiết bị chặn tín hiệu để sao lưu dữ liệu.

HLV của FAD là Trình Phi Phàm vui vẻ bắt tay chào hỏi: “Chào HLV Giang, sao anh lại đột ngột đến CLB chúng tôi?”

HLV Trình là một trung niên mặt tròn, cười đến nỗi mắt híp lại.

Giang Thiệu Vũ bắt tay, nói: “HLV Trình? Tôi thấy hình như từng gặp anh ở đâu rồi?”

Trình Phi Phàm khẽ cứng người, vội nói: “Không không, lần đầu tôi được gặp Wing Thần, đúng là danh bất hư truyền, phong độ vẫn như xưa!”

Giang Thiệu Vũ nghe lời nịnh đó, mặt không cảm xúc: “Ồ, lần đó ở hiện trường Tân Tinh Cup có người rất giống anh. Chắc tôi nhận nhầm?”

Trán Trình Phi Phàm đổ một giọt mồ hôi: “Ha ha, chắc chắn là nhầm rồi!”

Tần Bác khẽ ho để nín cười, Trình Phi Phàm còn giả bộ gì nữa? Hôm đó ở Tân Tinh Cup, chính là ông ta chỉ đạo Hải Ca đối đầu Bùi Phong, kết quả bị đánh tan tác.

Dù đeo khẩu trang nhưng gương mặt và vóc dáng đặc trưng của Trình Phi Phàm vẫn rất dễ nhận ra trong giới esports.

Giang Thiệu Vũ không vạch mặt ngay: “Tối nay có trận đấu tập nào không? Tôi muốn xem thử.”

Trình Phi Phàm vội nói: “Có có, mỗi tối 8–11 giờ đều có đấu tập. Mời anh.”

Giang Thiệu Vũ từ chối: “Không cần dẫn, cho tôi tài khoản OB là được.”

Một lúc sau, ban huấn luyện FAD bị nhốt trong văn phòng, Giang Thiệu Vũ và Tề Hằng sang phòng huấn luyện nhỏ, đăng nhập bằng tài khoản giám sát.

Vừa hay tuyển thủ chuẩn bị đấu tập.

Giang Thiệu Vũ dùng tài khoản quản trị viên vào phòng, hệ thống hiện “cheng đã vào quan sát”, các tuyển thủ nhao nhao đến chào:

“HLV Trình đến rồi?”

“Bắt đầu chưa ạ?”

Giang Thiệu Vũ: “Ừ, bắt đầu đi.”

Trận này là chế độ ” Huyết chiến vô tận”, bản đồ “Cảng Hy Vọng”.

Đội 1 do Đường Khải dẫn đầu dùng chiến thuật du kích 5 người phân tán. Đội 2 mô phỏng chiến thuật phòng thủ của đối thủ BM.

Trận bắt đầu, tiếng súng nổ vang. Đội 2 phòng thủ rất chắc, đội 1 không thể phá vỡ.

Khi tiền tuyến của đội 1 bị đánh lùi, Đường Khải bất ngờ đánh vòng, tiêu diệt bắn tỉa đối phương!

[TKTK] dùng [Desert Eagle – Thương Long] headshot hạ [Cindy]!

Sau khi giết bắn tỉa, Đường Khải lập tức chui vào lối đi giữa các container, ẩn mình trong bóng tối.

Một trinh sát mặc toàn đồ đen như cậu ta di chuyển nhanh nhẹn như rắn giữa những thùng hàng, đột ngột dừng lại ở một góc cua, chăm chú lắng nghe tiếng bước chân xung quanh. Đúng lúc đó, một lính y tế đi ngang qua, rõ ràng là định cứu bắn tỉa.

Đường Khải bất ngờ nhảy ra, dứt khoát nổ súng —

[TKTK] dùng [Desert Eagle – Thương Long] headshot hạ [A Long 888]!

Sau khi lính y tế bị hạ, trinh sát của đối thủ phát hiện ra động tĩnh, lập tức vòng sau định ra tay. Hai bên đối đầu trong một lối đi chật hẹp.

Ở đây, container chen chúc khiến tầm nhìn bị hạn chế, khoảng cách quá gần không tiện nổ súng. Đường Khải lập tức rút Huyết Sắc Lưỡi Dao, lao vào cận chiến với trinh sát đội 2.

Chỉ một lát sau, Đường Khải vung dao rạch thẳng vào cổ đối thủ.

[TKTK] dùng [Huyết Sắc Lưỡi Dao] một kích kết liễu [Tiểu Phi Phi]!

TKTK đạt được ba mạng liên tiếp!

Trinh sát hạ gục ba mục tiêu liên tiếp, cục diện trận đấu lập tức xoay chuyển. Tuyến đầu của đội 1 nhân cơ hội tổng tiến công, quét sạch đội 2.

Hiệp đầu tiên, tỷ số mạng là 5:2, Đường Khải giành 3 mạng, đồng đội dọn nốt hai người còn lại.

Tiếp đến hiệp thứ hai, đội 1 vẫn tiếp tục chiến thuật phân tán, tuyến trước rút về sau để tạo thời gian cho trinh sát vòng sau tìm mục tiêu. Đường Khải di chuyển linh hoạt như cá lặn xuống biển sâu, lại một lần nữa giành được double kill!

Hiệp thứ ba, không cần nói cũng biết, chiến thắng dễ dàng.

Tuyển thủ MVP của trận đấu rõ ràng là TKTK (Đường Khải), với chiến tích 7 kill – 0 chết – 3 hỗ trợ.

Tề Hằng không nhịn được tán thưởng: “Thằng nhóc Đường Khải này tiến bộ nhiều thật đấy!”

Đội 1 thắng đội 2 trong đấu tập là chuyện bình thường. Đường Khải là đội trưởng FAD, cũng là trinh sát từng vào đội tuyển quốc gia mùa trước. Việc cậu ghi 3 mạng và thể hiện xuất sắc trong nội bộ cũng không có gì lạ.

Mọi thứ quá mức bình thường. Bình thường đến mức khiến Giang Thiệu Vũ khẽ cong môi, nói: “Diễn tốt đấy.”

Tề Hằng ngạc nhiên quay đầu nhìn: “Hả?”

Giang Thiệu Vũ lạnh nhạt đáp: “FAD biết chúng ta sẽ đến nên dựng sẵn kịch bản cho chúng ta xem.”

Tề Hằng sững người, chưa nhận ra: “Sao cậu chắc chắn là diễn sẵn?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Học sinh 5 điểm cố gắng lên được 6 điểm thì tôi tin, như Mạc Hàm Thiên, chăm cày xếp hạng máy chủ Hàn nên có tiến bộ, tôi thấy tạm ổn. Nhưng… Chủ tịch Tề đã từng thấy học sinh 5 điểm chỉ trong nửa tháng, đột nhiên thi được 100 điểm chưa?”

Tề Hằng: “…”

Giang Thiệu Vũ gõ nhẹ ngón tay lên bàn: “Trừ khi, nó có đề thi trước.”

Nghe hợp lý thật!

Biểu hiện của Đường Khải ở đội tuyển quốc gia không hề xuất sắc như hôm nay. Trong lần kiểm tra này, cậu ta thể hiện xuất thần đến mức ngay cả Diệp Khinh Danh cũng phải cúi đầu chào thua!

Vòng từ phía sau bất ngờ giết ba mạng, hành động dứt khoát, mục tiêu rõ ràng, giết bắn tỉa trước, rồi đến y tế, mọi thứ logic và chuẩn xác, đâu còn dáng vẻ phản ứng chậm chạp trong các buổi tập của đội tuyển trước đây?

Giang Thiệu Vũ nheo mắt, lạnh giọng nói: “Xem ra, thông tin về việc chúng ta kiểm tra đột xuất đã bị lộ. FAD diễn một màn kịch cho chúng ta xem, muốn chúng ta thấy Đường Khải xuất sắc, rồi đưa cậu ta trở lại đội tuyển. Chủ tịch Tề, hay là… tiếp tục xem vở diễn này đi?”

Tề Hằng cười giơ ngón cái: “Đúng là cậu có hỏa nhãn kim tinh!”

Suýt nữa thì bị đám cháu này lừa rồi! Còn diễn kịch trước mặt HLV đội tuyển quốc gia nữa cơ chứ?!

Hết chương 075

Bình Luận (0)
Comment