Chương 079
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Tại câu lạc bộ SN, Giang Thiệu Vũ đã gặt hái được không ít thành quả. Ngoài việc giúp đội tuyển quốc gia mời được một cố vấn giỏi về chiến thuật du kích nhanh là Chu Hoằng, anh còn lấy được tài liệu tuyển thủ các câu lạc bộ do chính tay huấn luyện viên Chu viết. Ngoài ra, Hạ Lê cũng được ghi tên vào sổ tay của anh, trở thành ứng viên tiềm năng cho vị trí đột kích.
Quan điểm của Chu Hoằng rất giống với Giang Thiệu Vũ, tuyển thủ hoàn hảo là vô cùng hiếm. Đội tuyển quốc gia không cần ai cũng là toàn năng, những tuyển thủ có sở trường lệch vẫn có thể phát huy hiệu quả lớn trong những đội hình cụ thể.
Ví dụ như Hoa Nhiên hay Hạ Lê, đều là kiểu tuyển thủ lệch, nổi bật ở một điểm nhưng tổng thể chưa hẳn mạnh.
Ngay từ đầu, tư tưởng chọn người của Giang Thiệu Vũ đã không theo lối mòn “sao chép”, mà phải tìm ra những người có cá tính riêng. Anh muốn phá vỡ mô hình truyền thống “chính thức – dự bị” của đội tuyển quốc gia. Trong mắt anh, mỗi tuyển thủ đều có thể trở thành người ra sân chính, tùy thuộc vào đội hình cụ thể.
Anh sẽ để mỗi người đều có cơ hội ra sân.
Chứ không như kỳ trước, nhiều tuyển thủ đi nước ngoài theo kiểu “du lịch ba ngày”, thậm chí còn chưa được chạm vào máy tính ở sân đấu.
Xem xong trận đấu, vừa đúng 5 giờ rưỡi, Chu Hoằng chủ động mời mọi người ở lại ăn tối: “Giám đốc của chúng tôi không có mặt, tôi làm chủ, mời mọi người ra ngoài ăn tối nhé?”
Giang Thiệu Vũ nói: “Không cần đâu. Chúng tôi còn phải lên đường, sẽ ăn tối ở ga tàu cao tốc luôn.”
Chu Hoằng ngạc nhiên nhìn mọi người: “Vội vậy sao? Tối nay về đội tuyển quốc gia luôn à?”
Tề Hằng nói đùa: “Không về đâu. Bây giờ huấn luyện viên Giang đang bật chế độ ‘Đại ma vương tuần sơn’, đang đi tuần tra các câu lạc bộ, tiếp theo sẽ tới nơi khác. Mà này, không ai báo tin cho anh sao?”
Chu Hoằng lắc đầu: “Không nghe gì cả, tôi cũng ít giao lưu với mấy huấn luyện viên bên các đội khác.”
Xem ra, cái kiểu “báo cáo”, “mật báo” đó chắc chỉ có hai đội RED và FAD mới có mấy tay “thông minh” như thế.
Giang Thiệu Vũ bắt tay với Chu Hoằng: “Thêm WeChat nhé, đợi tôi xong việc sẽ liên hệ nói tiếp chuyện cố vấn chiến thuật.”
Chu Hoằng kết bạn với anh. Sau đó Giang Thiệu Vũ dẫn mọi người rời câu lạc bộ SN, trực tiếp đến ga tàu cao tốc và ăn tối đơn giản gần đó.
Thành phố J nơi đội JZ đóng quân không cách xa SN, đi tàu cao tốc chỉ mất khoảng một tiếng rưỡi.
Trên đường đi, Tề Hằng tiếp tục phổ biến thông tin về đội cho Giang Thiệu Vũ: “Huấn luyện viên hiện tại của JZ là Cố Tiêu, cậu còn nhớ chứ?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ, đội trưởng Cố. Anh ấy nghỉ thi đấu rồi ở lại làm huấn luyện viên luôn à?”
Tề Hằng bật cười: “Phải. Nhớ hồi đó, Lão Cố từng đùa trong phỏng vấn rằng, tuyển thủ anh ấy ghét nhất là Wing của ACE, vì Wing đánh lối xông pha, mỗi lần lao ra đều bị bắn headshot, anh ấy tức gần chết.”
Giang Thiệu Vũ: “…”
JZ là đội kỳ cựu được thành lập ngay từ mùa giải đầu tiên của Thần Súng. Cố Tiêu cũng là tuyển thủ lão làng ra mắt từ mùa giải S1.
Khi Giang Thiệu Vũ dẫn ACE vào giải chuyên nghiệp hạng A League mùa S3, Cố Tiêu của JZ đã là tuyển thủ minh tinh, được mệnh danh “công kích số 1”, lối đánh nhiệt huyết và bạo lực, khiến bao đối thủ bị bắn nát như tổ ong, dài đến mức xếp hàng một vòng quanh liên minh.
Nhưng trớ trêu thay, Giang Thiệu Vũ lại là khắc tinh của anh ta. Trận nào cũng bị Giang Thiệu Vũ bắn headshot đầu tiên…
Sau khi Giang Thiệu Vũ giải nghệ, Cố Tiêu cũng treo chuột, ở lại đội JZ làm huấn luyện viên trưởng, thậm chí còn lôi được lão Lâm, tay đột kích của ACE về làm đội trưởng và tay xông chủ lực cho JZ.
Lúc đó Lão Lâm chỉ là tân binh, thấy Cố Tiêu là phải gọi tiền bối. Cả hai có phong cách đánh rất giống nhau, bạo lực, máu lửa. Nên sau khi Cố Tiêu giải nghệ để lại vị trí cho Lão Lâm tiếp quản, đội JZ chuyển giao đội hình rất suôn sẻ, thậm chí từng đoạt chức vô địch giải đấu.
Nhớ lại mùa S3 huy hoàng với dàn chúng thần quy tụ khắp nơi, Giang Thiệu Vũ không khỏi xúc động. Lứa tuyển thủ đó đều đi lên bằng dao thật súng thật, chưa có mánh lới truyền thông, không có xây dựng hình tượng hay làm idol. Mức lương cũng không cao, tất cả đều chơi game bằng cả đam mê. Vì vậy, sau khi giải nghệ, họ vẫn giữ nguyên tình yêu với eSports.
Dù là Tề Hằng giờ là Chủ tịch liên minh, hay Chu Hoằng là huấn luyện viên của đội mới sau khi đội tan rã, hoặc Cố Tiêu là người không quên tình nghĩa cũ mà ở lại làm huấn luyện viên… Những người bạn cũ này, vẫn giữ được một mảnh trong sáng trong môi trường đầy hỗn tạp của eSports, thật sự không dễ dàng.
Tề Hằng tốn bao công sức mời “Đại Ma Vương” Wing về nước, chính là muốn thay đổi hoàn toàn cục diện hỗn loạn giữa các câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia. Dựng lại thời kỳ huy hoàng của eSports.
Đoàn người đến JZ đã là 9 giờ tối.
Cô lễ tân nhận ra Tề Hằng, lịch sự mời anh vào, vừa rót nước vừa nói: “Chủ tịch Tề, vợ của quản lý đội vừa sinh con, anh ấy về nhà chăm vợ rồi, hiện giờ đội do huấn luyện viên Cố quản lý. Có việc gì, tôi gọi huấn luyện viên Cố tới nhé?”
Tề Hằng gật đầu: “Ừ, gọi cả ban huấn luyện và bộ phận dữ liệu tới luôn nhé.”
Một lúc sau, vài người bước vào phòng làm việc. Cố Tiêu bước nhanh tới, vỗ vai Tề Hằng nhiệt tình: “Lão Tề, anh thay đổi phong cách rồi à? Nửa đêm còn đột kích kiểm tra đội tôi thế này?”
Tề Hằng cười, chỉ về phía Giang Thiệu Vũ đang ngồi uống nước ở góc phòng: “Hỏi cậu ấy đi.”
Cố Tiêu lúc này mới phát hiện Giang Thiệu Vũ, người vẫn lạnh lùng như trong ký ức, ngũ quan tinh xảo, lông mày nhướng lên đầy sắc bén.
Cố Tiêu cứng người, ngạc nhiên nói: “Wing thần? Sao cậu lại tới đây?”
Giang Thiệu Vũ đứng lên, lịch sự bắt tay: “Huấn luyện viên Cố, lâu rồi không gặp.”
Cố Tiêu theo phản xạ hỏi: “Cậu đến thăm Lão Lâm à?”
Giang Thiệu Vũ lắc đầu: “Không, tôi chỉ tiện ghé qua, xem thử tình hình luyện tập thường ngày của tuyển thủ.”
Tề Hằng mấp máy môi: “Tuần tra.”
Cố Tiêu bừng tỉnh, vỗ trán bật cười: “Chết thật, suýt thì quên mất, giờ Wing thần là huấn luyện viên đội tuyển quốc gia! Chào mừng lãnh đạo tới câu lạc bộ kiểm tra. Lãnh đạo muốn đi đâu trước? Tôi dẫn đi tham quan nhé?”
Cố Tiêu và Tề Hằng đều là người thẳng thắn, tính cách rất hợp. Trước kia họ là bạn thân, thậm chí còn hẹn nhau đi uống rượu dịp nghỉ lễ. Khi Giang Thiệu Vũ dẫn ACE đánh lên, phá vỡ địa vị các đội mạnh, bị nhiều người chỉ trích, hai người này còn từng công khai bênh vực.
Họ là đối thủ, nhưng sự tôn trọng lẫn nhau không liên quan đến thắng bại hay đội nào cả.
Giang Thiệu Vũ không vòng vo, hỏi thẳng: “Các anh có sắp xếp trận đấu tập nào không?”
Cố Tiêu cười: “Đúng lúc đấy! Tối nay 9 giờ rưỡi, tụi tôi hẹn HW đánh trận đấu tập. Cả hai đều là đội chủ lực, để tìm lại cảm giác thi đấu.”
Theo lịch thi đấu, JZ và HW sẽ gặp nhau vào giai đoạn cuối mùa giải. Đánh giao hữu bây giờ sẽ không ảnh hưởng đến kết quả sau này.
Hai đội này quan hệ rất tốt, chủ yếu do đội trưởng Lão Lâm và Tiểu Chu là đồng đội cũ ở ACE, thường xuyên hẹn đấu tập riêng.
Giang Thiệu Vũ nhìn Tề Hằng, nói nhỏ: “Xem trận này là có thể đánh giá cả hai đội cùng lúc, khỏi cần đến HW nữa.”
Tề Hằng gật đầu: “Ừ, đến lúc đó cho Tần Bác qua lấy dữ liệu là được. HW do Tiểu Chu làm đội trưởng, thành tích vẫn luôn ổn định, không sợ có chuyện tuyển thủ bị bỏ sót.”
Giang Thiệu Vũ nói với Cố Tiêu: “Huấn luyện viên Cố, phiền anh đưa chúng tôi đi xem trận, đừng nói cho tuyển thủ biết tôi và Chủ tịch Tề có mặt.”
Cố Tiêu gật đầu, dẫn họ đến phòng phân tích chiến thuật, đăng nhập tài khoản quản trị viên để tổ chức trận đấu tập.
Thông tin hai đội JZ và HW, Giang Thiệu Vũ đã nghiên cứu kỹ trên tàu. Chiến thuật của JZ thiên về hàng trước, mở đầu bằng công kích của Lão Lâm. HW cũng lấy hàng trước làm trung tâm, xoay quanh đột kích Tiểu Chu để phá vỡ phòng tuyến.
Cả hai đều là đội tấn công cự ly gần, sở trường cận chiến. Bắn tỉa tầm xa chủ yếu đảm nhiệm yểm trợ hỏa lực và áp chế từ xa.
Cuộc đối đầu giữa hai đội này chắc chắn sẽ rất đáng xem.
Đúng 9 giờ 30 tối, trận đấu tập chính thức bắt đầu.
Trong phòng game, rất nhanh đã có hàng loạt tài khoản phụ đăng nhập, ví dụ như “Lão Lâm Chưa Già” và “AK Chu Chu”, chỉ nhìn tên thôi đã biết là ai.
Các tuyển thủ lần lượt chào hỏi nhau:
“Chào đội trưởng Lâm!”
“Đã lâu không gặp, đội trưởng Chu~”
“Anh Chu, chút nữa nhớ nương tay nha!”
Tuyển thủ hai đội rất thân quen, bầu không khí trận đấu tập vô cùng sôi nổi.
Không ai biết rằng huấn luyện viên Giang của đội tuyển quốc gia đang âm thầm theo dõi.
Lão Lâm Chưa Già: “Tiểu Chu, mấy giờ mấy người đến thành phố J vậy?”
AK Chu Chu: “Ngày 15 mới qua. Đội trưởng Lâm là chủ nhà, phải mời tụi này ăn cơm đấy nhé? [cười mỉm.jpg]”
Lão Lâm Chưa Già: “Đệt, tôi chỉ hỏi vu vơ thôi mà.”
Mọi người:
“Đội trưởng Lâm mời cơm!”
“Cảm ơn đội trưởng Lâm!”
Lão Lâm Chưa Già: “???”
AK Chu Chu: “Tôi muốn ăn lẩu, cái quán gần chỗ đội các cậu ấy, cảm ơn nhé [cười mỉm.jpg]”
Lão Lâm dở khóc dở cười: “Được thôi. Quán cũ, đi ăn lẩu.”
Trên màn hình tràn ngập biểu tượng vỗ tay.
Còn vài phút nữa là đến giờ đấu tập lúc 9:30, mọi người cứ nói đùa rôm rả, bầu không khí vui vẻ vô cùng.
Phải nói rằng, so với trận “diễn kịch” của FAD cố tình sắp đặt giả tạo để lừa Giang Thiệu Vũ, thì trận đấu tập thoải mái, tự nhiên như thế này giữa JZ và HW quả thật thú vị hơn rất nhiều.
Đến 9:30, Giang Thiệu Vũ dùng tài khoản của Cố Tiêu gửi dòng tin: “Chuẩn bị bắt đầu.”
Mọi người đồng loạt nhấn nút sẵn sàng.
Huấn luyện viên Từ của HW hỏi: “Lão Cố, hôm nay mình đánh theo quy trình thi đấu thật hay bỏ giai đoạn BanPick?”
Cố Bất Thượng Gia: “Đánh đúng quy trình thi đấu đi.”
Huấn luyện viên Từ nghi hoặc: “Ơ, hôm nay sao không thấy ông gửi meme vậy?”
Cố Tiêu ngồi bên cạnh cười khổ: Bởi vì giờ tài khoản của tôi bị đại ma vương Wing dùng rồi đấy!
Giang Thiệu Vũ mặt không đổi sắc, gửi một sticker: “Mở trận thôi [cười mỉm.jpg]”
Huấn luyện viên Từ càng nghi ngờ, bình thường lão Cố toàn gửi ‘cười ha hả’, hôm nay lại gửi ‘cười mỉm’, sao cảm giác sống lưng lạnh toát vậy?
Trong phòng huấn luyện của HW, huấn luyện viên Từ nói lớn: “JZ nói sẽ đánh đúng quy trình thi đấu chính thức, mọi người tập trung tinh thần nhé! Tiểu Chu lo phần BP đi. Xem nào… Mình được lượt đi trước, chơi chế độ ‘Khiêu chiến cực hạn’ đi!”
Trong các giải chuyên nghiệp chính thức, giai đoạn đấu trí giữa hai huấn luyện viên là một phần cực kỳ quan trọng.
BP cũng chính là BanPick, tức là giai đoạn cấm và chọn.
Trong trò chơi Thần Súng, BP bao gồm lựa chọn chế độ và bản đồ thi đấu.
Có 3 chế độ – Huyết chiến vô tận, Sinh tử phá bom, và Khiêu chiến cực hạn.
Bên đi trước (phe xanh) được chọn chế độ. Bên đi sau (phe đỏ) được quyền cấm ba bản đồ tương ứng với chế độ đó. Cuối cùng, bên đi trước chọn một bản đồ trong số còn lại để thi đấu.
Bên đi trước có lợi thế được chọn chế độ, nhưng nếu bản đồ mà mình luyện kỹ bị đối phương cấm hết, thì cũng đành khóc không ra nước mắt.
Trong thi đấu chính thức, lượt đi trước và sau sẽ luân phiên qua từng ván, rất công bằng. Nếu hòa sau nhiều ván, trận quyết định cuối sẽ do hệ thống ngẫu nhiên chọn chế độ và bản đồ.
Quy tắc này giúp trận đấu trở nên đa dạng, hấp dẫn hơn, đồng thời đòi hỏi kỹ năng toàn diện hơn từ tuyển thủ.
Trong game có tổng cộng 30 bản đồ thi đấu chính thức, một số bản đồ chỉ dùng cho chế độ nhất định, còn một số thì có thể dùng cho cả ba chế độ.
Những bản đồ khó nuốt và ít phổ biến thường hiếm khi được đưa vào giải đấu, trong khi bản đồ quen thuộc lại hay bị đối phương cấm. Vì vậy, cách ban huấn luyện sắp xếp chiến thuật theo từng bản đồ ảnh hưởng rất lớn đến kết quả trận đấu.
Đó cũng là lý do Giang Thiệu Vũ mời Lão Thường, bậc thầy “trốn tìm” vào đội tuyển quốc gia. Có anh ta giúp luyện kỹ năng di chuyển, đội tuyển sẽ dễ dàng kéo dài giao tranh và chơi kiểu tiêu hao trong các bản đồ địa hình phức tạp, khiến đối thủ phát bực.
Ngược lại, huấn luyện viên Chu lại chuyên về chiến đấu du kích trên bản đồ nhỏ.
Đội ngũ huấn luyện đội tuyển quốc gia cũng cần có đủ mọi nhân tài, để hỗ trợ Giang Thiệu Vũ lên chiến thuật.
Trận đấu tập lần này được tiến hành theo đúng quy trình thi đấu chính thức, nên cả hai đội đều rất nghiêm túc.
HW rút được lượt đi trước. Trên màn hình hiện lên ba chế độ thi đấu, Tiểu Chu nhanh chóng chọn “Khiêu chiến cực hạn”, ai giành được 50 mạng trước thì thắng.
Đội trưởng Lão Lâm của JZ liên tục cấm ba bản đồ: Duyệt hồ công viên, hải tặc căn cứ, quang hoa trung học.
Giang Thiệu Vũ liếc sang Cố Tiêu hỏi: “Các anh không muốn đánh bản đồ lớn à?”
Cố Tiêu đáp: “Đúng vậy. Bản đồ lớn tuần sau mới luyện, gần đây bọn tôi đang tập chiến thuật đẩy nhanh trên bản đồ nhỏ.”
Giang Thiệu Vũ gật đầu, tiếp tục nhìn về màn hình quan sát.
HW khóa bản đồ nhỏ nhất, Hành lang hình vuông.
Một căn phòng hẹp với bốn hành lang, đấu 5v5 trong chế độ khiêu chiến cực hạn chẳng khác gì nhốt cả đám thú dữ vào một “chuồng sắt” để đánh nhau sống còn.
Hết chương 079