Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 95

Chương 095

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Buổi thi đấu buổi chiều kết thúc chính thức lúc 6 giờ 30 phút, tổng cộng đã diễn ra 15 trận, với 150 tuyển thủ tham gia. Trong số đó, có khoảng 20 người thể hiện xuất sắc, được đánh dấu đặc biệt để tiếp tục quan sát trong các trận ngày mai. Tất nhiên, những ai ở vòng đầu chơi chưa tốt, dù do lỗi cá nhân hay do đồng đội quá yếu khiến không phát huy được thực lực thì vẫn còn cơ hội ở vòng hai và vòng ba.

Du Minh Tương đã đặt cơm từ sớm, được chuyển thẳng tới phòng họp. Mọi người vừa ăn vừa thảo luận, nghỉ ngơi khoảng một tiếng.

Cùng lúc đó, phòng của các tuyển thủ cũng vang lên tiếng gõ cửa từ nhân viên phục vụ. Bữa tối được khách sạn thống nhất phân phát tận phòng. Những tuyển thủ thi đấu vào buổi tối nhanh chóng ăn xong, bởi đến 7 giờ 30 phút, hiệp đấu thứ hai trong ngày sẽ chính thức bắt đầu.

Mạc Hàm Thiên ngồi trước máy tính, vẻ mặt hơi căng thẳng. Lần này cậu bốc được số 250, con số này… khiến cậu có cảm giác như hệ thống đang chế giễu mình. Không biết liệu Wing thần có nhận ra “250” chính là Mạc Hàm Thiên, rồi nhớ lại chuyện giả làm robot AI rồi vừa khóc vừa thi đấu đáng xấu hổ khi đó không?

Cuộc cạnh tranh ở vị trí bắn tỉa cực kỳ khốc liệt, lần này nhất định phải thể hiện thật tốt thì mới có hy vọng đi tiếp.

Mạc Hàm Thiên uống một ngụm nước, cố gắng trấn tĩnh, rồi đặt hai tay lên bàn phím để làm quen trước.

Lúc này, Hạ Lê cũng đã ngồi vào máy, tay xoay xoay cổ tay, chuẩn bị sẵn sàng cho trận đấu. Cô bốc được số 222, con số khiến cô cảm thấy như thể hệ thống đang chế giễu cô là đồ ngốc vậy? Lúc điểm danh sáng nay, cô đã thấy có không ít tay đột kích nổi tiếng đến tham gia vòng loại của liên minh. Dù cô có phản xạ nhanh và kỹ thuật bắn chính xác, nhưng một khi gặp bản đồ rộng, phải đánh tiêu hao hoặc kéo dài thời gian thì phong độ của cô sẽ tụt dốc rõ rệt. Dù thế nào đi nữa, cố gắng hết mình là được.

(250 vs 222 đều có ý chỉ ngu ngốc nữa nhé :v)

Tuyển thủ số 287 Bàng Vũ chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, những ngón tay mũm mĩm của cậu gõ phím thật nhanh để tìm lại cảm giác điều khiển. Cậu vốn chẳng được coi trọng trong đội TNG, chỉ là bàn đạp để Lục Hưng Vân ghi điểm, thi đấu luôn cảm thấy ấm ức. Mấy năm trước, cậu thậm chí không đủ tư cách chạm tay đến ngưỡng cửa đội tuyển quốc gia. Lần này, chính HLV Giang đã mang đến hy vọng và cơ hội cho những tuyển thủ như cậu, dĩ nhiên cậu phải tham gia vòng tuyển chọn, toàn lực chiến đấu!

Tuyển thủ số 266 Lão Lâm nhìn vào đồng hồ ở góc dưới bên phải màn hình, nhẹ nhàng xoa cổ tay, ánh mắt tập trung nhìn chăm chăm vào máy tính. Mùa xuân năm ngoái, viêm bao gân phát tác khiến anh phải nghỉ ngơi và điều trị trong thời gian dài. Ban đầu anh đã dự định giải nghệ, nhưng trong lòng vẫn không cam tâm rời bỏ như vậy. Anh Vũ đã quay trở lại, đội tuyển Trung Quốc vẫn chưa một lần chạm tay vào cup vô địch thế giới, anh muốn đánh thêm một trận nữa!

[Bạn đã được ghép đội cùng đồng đội và đối thủ, vui lòng vào phòng thi đấu số 16]

[Trận đấu sẽ bắt đầu sau 30 giây]

Trong phòng họp, các huấn luyện viên lần lượt trở lại vị trí giám khảo, ngẩng đầu nhìn lên màn hình lớn.

Buổi tối, trận thứ 16.

Đội đỏ, phe ẩn núp: 151, 162, 173, 222, 250

Đội xanh, phe phòng thủ: 174, 181, 203, 266, 287

Tề Hằng nhìn thấy những số hiệu này, không nhịn được bật cười: “222 và 250 mà cũng được ghép cùng đội, ha ha.”

Lão Hứa cũng cười ha hả nói: “Biết đâu hai tuyển thủ mang số đó lại có thực lực rất mạnh thì sao?”

Trận đấu bắt đầu, bản đồ được chọn ngẫu nhiên là Trung học Quang Hoa.

Điểm xuất phát của phe tấn công nằm gần tòa giảng đường, còn phe ẩn núp xuất phát gần nhà thi đấu ở phía sân thể thao. Đây là chế độ tử chiến, bản đồ này có cách chơi rất đa dạng, có thể chọn đấu trực diện ở khu sân vận động, hoặc đánh du kích trong tòa giảng đường 3 tầng.

Ngay khi bắt đầu, tuyển thủ 222 Hạ Lê đã phát tín hiệu và lập tức lao thẳng vào tòa nhà giảng dạy.

Mạc Hàm Thiên thấy đồng đội tay súng tấn công đã vào khu giảng đường, đành lập tức theo sau. Vừa chạy, cậu vừa nói: “Trinh sát, phiền cậu mở tầm nhìn giúp tôi bên hành lang trên cao.”

Đồng đội trinh sát: “Rõ!”

Lúc này, Lão Lâm đang dẫn đồng đội vòng qua khu rừng bên cạnh sân thể thao, đoán rằng đối thủ sẽ tiến vào tòa giảng đường, nên quyết định đánh du kích trong khu vực này. Bàng Vũ đánh dấu một điểm trên hành lang trên cao, nói: “Y tế theo tôi, tôi giữ điểm hành lang.”

Tuyển thủ y tế nhanh chóng theo sau, từ cánh trái của sân thể thao leo lên nhà thi đấu, vòng qua để đến hành lang trên cao.

Hành lang trên cao là điểm ngắm bắn tốt nhất trong bản đồ Trung học Quang Hoa, với tầm nhìn rộng mở, có thể quan sát cả bốn phía. Nhìn về phía tây, có thể bắn tỉa qua cửa sổ vào khu giảng đường; nhìn về phía đông, có thể ngắm được kẻ địch đang núp trong rừng cạnh sân thể thao.

Tuy là điểm quan trọng, nhưng cũng không nhất thiết phải giành bằng được, vì hành lang này trống trải, không có nhiều vật che chắn, chiếm được rồi chưa chắc giữ được. Trong trận này, Mạc Hàm Thiên không đi giành điểm bắn tỉa, mà để trinh sát đi dò đường, bản thân thì lùi lại giữ phía sau đội hình, dừng lại tại góc hành lang tầng hai.

Ngay sau đó, trinh sát đánh tín hiệu: “Hành lang trên cao có tay bắn tỉa, mọi người cẩn thận!”

Bàng Vũ đã kịp chiếm lĩnh hành lang trên cao.

Mạc Hàm Thiên nói: “Tuyến trên cứ thu hút sự chú ý của cậu ta, tôi sẽ xử lý.”

Hạ Lê: “OK, để tôi lo!”

Hạ Lê vốn nổi tiếng là kiểu tuyển thủ liều lĩnh, táo bạo, chết cũng không sợ, chết xong lại tiếp tục đánh! HLV Chu từng nói, phản xạ của cô rất nhanh, khả năng ứng biến cực tốt, nên đánh “trận bất ngờ” chính là sở trường của cô.

Ở tầng ba có một cánh cửa dẫn ra hành lang trên cao, Hạ Lê nấp ở phía sau cửa, tập trung lắng nghe âm thanh bên ngoài. Ngay sau đó, cô bất ngờ đạp mạnh cửa ra, giương AK lên và quét một tràng mãnh liệt về phía hành lang!

Đoàng đoàng đoàng đoàng!

Tiếng súng nổ dữ dội từ phía hành lang, Hạ Lê vừa chạy chữ Z vừa áp sát như một cơn lốc.

Bàng Vũ núp sau một cây cột, tránh được hỏa lực dày đặc của cô, canh thời điểm chính xác để bật ngắm và bắn tỉa.

—[Bắn tỉa số 287] dùng [AWM] bắn trúng [Đột kích số 222]!

Phát súng này chưa kết liễu được Hạ Lê, vì tốc độ của cô quá nhanh, di chuyển trái phải như gió lốc, viên đạn không bắn trúng đầu mà chỉ trúng phần ngực, làm mất khoảng 50% máu.

Cùng lúc đó, Mạc Hàm Thiên vẫn kiên nhẫn nấp ở góc tầng hai, chờ thời cơ. Họng súng đen ngòm im lặng vươn ra từ cửa sổ, bật ống ngắm quan sát tình hình hành lang phía xa.

Hạ Lê nhảy ra dụ sự chú ý của tay bắn tỉa đối thủ và đúng khoảnh khắc đối thủ ló đầu ra—

Đoàng!

Một phát đạn rít lên, bắn từ cực xa, headshot chính xác giết ngay tại chỗ!

[Bắn tỉa số 250] dùng [DSR] headshot hạ [Bắn tỉa số 287]!

Pha bắn này của Mạc Hàm Thiên không chỉ có tốc độ phản ứng cực nhanh, mà còn độ chính xác đạt đỉnh cao, dạo gần đây đêm nào cậu cũng đánh xếp hạng bên Hàn Quốc, trình độ tiến bộ rõ rệt. Trong lòng Mạc Hàm Thiên không giấu được niềm vui, lập tức nói: “Chú ý y tế bên kia, đừng để cứu sống lại!”

Hạ Lê: “Hiểu rồi!”

Dù còn rất ít máu, Hạ Lê không hề sợ chết, vác khẩu súng tấn công lao như bay về phía trước, xả đạn dứt khoát hạ gục y tế đang định cứu người.

Phe địch vừa vào trận đã mất hai người, trận này xem ra nắm chắc phần thắng. Mạc Hàm Thiên vừa nghĩ vậy, thì sau lưng đột nhiên vang lên tiếng súng rền vang, đạn từ súng tiểu liên xối xuống như mưa rào, cậu còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Lão Lâm giết gọn trong một đợt công kích.

Sắc mặt Mạc Hàm Thiên thay đổi: “Cẩn thận! Bọn họ vòng ra sau rồi!”

Lão Lâm dẫn theo đồng đội đột kích từ phía sau, lao vào giảng đường, chớp mắt đã giải quyết xong cả Mạc Hàm Thiên lẫn y tế đang ẩn nấp trong góc.

Cục diện trở thành 3v3, Hạ Lê lập tức nhận ra tình hình nguy hiểm, quay người hô lớn: “Giữ vũng phía sau!”

Tuyển thủ trinh sát lập tức chạy đi phục kích ở bên cạnh, còn tay công kích thì nấp ở góc tầng 3 chờ thời cơ. Nhưng Lão Lâm đánh rất hổ báo, trực tiếp dẫn đội vọt lên lên tầng.

Một tay công kích giỏi có thể dùng hỏa lực dồn dập xé toạc phòng tuyến đối thủ trong nháy mắt!

Lão Lâm từ tầng dưới lao lên, một loạt đạn bắn chết tay công kích của địch, rồi tiếp tục lao lên hành lang trên cao truy sát Hạ Lê. Cô đã phục sẵn ở bên hông, phản ứng cực nhanh, lập tức nổ súng bắn trả. Nhưng đáng tiếc là máu cô chỉ còn 50%, cuối cùng vẫn không thể thắng được Lão Lâm đang còn đầy máu.

Hiệp 1, phe phòng thủ giành chiến thắng.

Mạc Hàm Thiên nghiến răng nói: “Ván hai không giành hành lang nữa, chung ta vòng rừng đánh hậu.”

Hiệp 2, phe ẩn núp không tiến vào giảng đường mà quay ngược về phía rừng cây. Đúng lúc đó, phe phòng thủ cũng chọn con đường rừng, hai bên chạm mặt nhau trong khu rừng cạnh sân thể thao.

Thế mạnh của Hạ Lê bùng nổ hoàn toàn. Cô rất giỏi trong các trận giao tranh bất ngờ, phản xạ cực nhanh, khai hỏa tức thì, di chuyển như gió. Trong bản đồ rừng vốn rất hợp với chiến đấu cận chiến, cô di chuyển hình chữ S linh hoạt như rắn, vừa né vừa bắn, quét gục ba người bên địch chỉ trong tích tắc!

Lão Lâm cũng đánh cực kỳ máu lửa và chắc tay, lập tức bắn chết hai người bên phe Hạ Lê. Nhưng dù gì cũng đã có tuổi, phản xạ chậm hơn một chút, chỉ chậm vài phần nghìn giây và bị Hạ Lê hạ gục.

Một pha giao tranh nhỏ quyết định thế trận, tỷ số được gỡ hòa 1:1.

Hiệp 3, Lão Lâm thay đổi chiến thuật, mỉm cười nói: “Chúng ta đánh ở sân thể thao đi, phục kích một trận.”

Phe ẩn núp vì thắng lợi ở hiệp trước nên lại tiếp tục vòng qua rừng để đột phá, kết quả chỉ gặp mỗi trinh sát phe phòng thủ. Hạ Lê rượt theo trinh sát, vô tình lao vào bẫy mai phục do Lão Lâm sắp đặt. Phe phòng thủ lập tức tung ra một trận bao vây “bắt rùa trong hũ”, tiếng súng vang lên từ khắp bốn phía, phe ẩn núp bị quét sạch trong chớp mắt.

Tỷ số: 2–1.

Phe phòng thủ đã giành được điểm quyết định trận đấu.

Mạc Hàm Thiên hít sâu một hơi, nói: “Tranh quyền kiểm soát hành lang trên cao!”

Hiệp 4 bắt đầu, đội hình phía trước lập tức tăng tốc lao đến chiếm hành lang trên cao.

Nhưng lần này Bàng Vũ không đi chiếm hành lang mà theo đồng đội vòng ra sau. Mạc Hàm Thiên đã sớm chờ sẵn, ngắm bắn từ trước ở hành lang, trong khi Bàng Vũ mai phục tại cửa sổ tầng hai. Hai tay bắn tỉA League mặt nhau, từng phát bắn như đối đòn, nhưng không ai hạ được ai.

Hạ Lê lần này đã rút kinh nghiệm, cô núp trong một phòng học tầng hai, kiên nhẫn nghe ngóng mọi động tĩnh xung quanh. Khi nghe thấy bước chân, cô bất ngờ nhảy ra từ cửa sổ, vừa di chuyển hình chữ Z vừa điên cuồng xả đạn, tiếng súng AK sắc lẹm vang dội hành lang, cô đột kích chính diện như mãnh hổ chắn đường, quét một mạch bắn gục hai tay súng tuyến đầu của đối thủ!

Dĩ nhiên, cô cũng không thể sống sót, bị Lão Lâm xử lý dứt điểm ngay sau đó.

Kiểu chơi “tự sát có lời” của Hạ Lê, 1 đổi 2, thực sự đáng giá.

Mạc Hàm Thiên kịp thời bồi thêm phát đạn, hạ gục Lão Lâm còn đang chút máu. Nhưng Bàng Vũ vẫn chưa chết, di chuyển linh hoạt trong tòa giảng đường, liên tục bắn từng phát chuẩn xác, tiêu diệt 2 người tuyến đầu phe tấn công.

Cuối cùng, cả hai đội đều mất hết quân, trận đấu chỉ còn lại một mình mỗi bên bắn tỉa, 1v1.

Giang Thiệu Vũ nheo mắt, chăm chú nhìn màn hình, cả hai tay bắn tỉa đều rất mạnh, trong trận solo như thế này, ai nắm bắt được cơ hội, người đó sẽ thắng.

Ngăn cách bởi hành lang trên cao, Bàng Vũ núp sau cánh cửa, Mạc Hàm Thiên núp sau một cây cột. Cả hai đều căng như dây đàn, bởi họ hiểu rõ trận này là trận quyết định, chỉ cần một phát bắn chuẩn xác, sẽ định đoạt thắng bại.

Bàng Vũ bắn thử một phát, may mà Mạc Hàm Thiên né kịp, viên đạn sượt qua da đầu. Ngay lập tức, Mạc Hàm Thiên phản đòn bằng một phát súng, nhưng Bàng Vũ cũng né thoát, không bị trúng.

Sau một hồi giằng co, Bàng Vũ dần chiếm ưu thế.

Vì vị trí của cậu sau cánh cửa an toàn hơn, trong khi hành lang trên cao trống trải, cây cột nơi Mạc Hàm Thiên đang nấp chỉ đủ để che cơ thể, chỉ cần ló đầu là dễ bị bắn trúng. Chỉ trong chốc lát, máu của cậu đã tụt xuống còn 50%.

Không thể cứ tiếp tục thế này được.

Mạc Hàm Thiên nghiến răng, các ngón tay gõ bàn phím liên hồi.

Trên màn hình, tuyển thủ số 250 đột nhiên lăn một vòng, lao về phía cây cột phía bên kia hành lang.

Bàng Vũ tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội, lập tức nổ súng!

Một Bắn tỉa giỏi có thể dự đoán hướng di chuyển của đối thủ, bắn trúng mục tiêu đang di chuyển.

Tuy nhiên, điều khiến Bàng Vũ bất ngờ là động tác của Mạc Hàm Thiên không phải để đổi vị trí phòng thủ.

Mà là để lấy thủ làm công!

Sau khi lăn đến giữa hành lang trên cao, cậu đột ngột dừng lại, rồi lập tức quay đầu bắn một phát—

Đoàng!

Pha quay 90 độ, bắn chớp nhoáng!

Mạc Hàm Thiên lăn về phía đối diện không phải để tấn công từ vị trí mới, mà là để giả vờ rút lui, dụ đối thủ nổ súng, rồi ngay giữa chừng bất ngờ dừng lại, quay người bắn phản đòn, vừa đúng lúc Bàng Vũ ló đầu ra định ngắm bắn thì bị headshot gọn gàng!

[Bắn tỉa số 250] dùng [DSR] headshot hạ [Bắn tỉa số 287]!

Bàng Vũ nhìn thấy cảnh đó cũng phải ngỡ ngàng, đây là một pha dụ súng và cậu đã sập bẫy!

Lúc này trong phòng họp, Tề Hằng không nhịn được thốt lên: “Bắn tỉa này, dù mang số 250 nhưng đánh lại rất thông minh đấy chứ.”

Lão Hứa ở bên gật đầu nhận xét: “Ừ, không có cơ hội thì tự tạo ra cơ hội, ý thức và phản xạ đều rất mạnh.”

HLV Chu cũng nói: “287 cũng rất tốt, trước đó đánh du kích trong giảng đường, liên tục hạ 3 người, súng bắn cực chuẩn.”

Đến hiệp cuối cùng, hiệp quyết định, hai bên một lần nữa tranh giành hành lang trên cao.

Mạc Hàm Thiên là người chiếm được điểm bắn trước, bắn hạ tuyến đầu của đối thủ, nhưng Lão Lâm là người dày dạn kinh nghiệm, anh dẫn đội giả vờ đánh vào giảng đường, nhưng thật ra cử hai người vòng sau từ phía nhà thi đấu, trong đó có Bàng Vũ.

Mạc Hàm Thiên đang chăm chú ngắm về phía giảng đường thì phía sau bất ngờ vang lên tiếng súng!

[Bắn tỉa số 287] dùng [DSR] headshot hạ [Bắn tỉa số 250]!

Ăn miếng trả miếng!

Mạc Hàm Thiên bị Bàng Vũ bắn tỉa từ sau lưng, tiếp đó Lão Lâm tung cú phản công, dẫn đồng đội quét sạch toàn bộ phe ẩn núp còn lại.

3–2, phe phòng thủ chiến thắng.

Mạc Hàm Thiên ngây người nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, cậu vốn tưởng lần này có thể thắng, kết quả lại thua chỉ vì kém một chút xíu, thật sự không cam lòng!

Trong bảng thành tích của bên thua, người có số liệu đẹp nhất là đột kích, mỗi hiệp đều giết được 2-3 người, còn số mạng của Mạc Hàm Thiên thì không bằng, nên MVP bên thua lần này khả năng cao sẽ là số 222, hy vọng của cậu lại mỏng manh thêm vài phần.

Mạc Hàm Thiên thoát khỏi phòng thi đấu với vẻ mặt thất vọng.

Cùng lúc đó, trong phòng họp, mấy huấn luyện viên đang thảo luận sôi nổi.

Tề Hằng, vốn cũng là tay bắn tỉa, nhận xét: “Số 250 phản ứng rất nhanh, có thể trong lúc lăn người đột ngột dừng lại, rồi hoàn thành một pha quay súng 90 độ cực nhanh, headshot luôn đối thủ, xem ra cậu ta đã luyện kỹ lắm rồi.”

HLV Lão Hứa, người có 9 năm kinh nghiệm huấn luyện, cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, động tác này không phải ai cũng làm được. Người ta nói trên sân khấu 1 phút, dưới sân khấu 10 năm công, tuyển thủ chăm chỉ thì xứng đáng nhận điểm cao.”

Giang Thiệu Vũ nói thêm: “Tay đột kích cũng rất khá. Trận này, MVP của bên thua có thể có tới hai người.”

Ai nói bên thua chỉ được một người điểm cao? Chỉ cần chơi đủ hay, đủ đặc sắc, dù thua 2:3 cũng không sao. Các HLV đều sẽ xem xét phản ứng, thao tác, tư duy chiến thuật. Trong trận này, tuy Hạ Lê và Mạc Hàm Thiên thua, nhưng điểm số lại rất cao.

Tất nhiên, Lão Lâm và Bàng Vũ, những người giành chiến thắng, cũng nhận điểm cao.

Sau khi Tần Bác tổng hợp kết quả, phát hiện Bàng Vũ số 287 tuy thắng trận, nhưng điểm tổng vẫn thấp hơn Mạc Hàm Thiên số 250, 5 điểm, sự chênh lệch nhỏ này rất có thể đến từ pha xoay súng đỉnh cao khiến các HLV ấn tượng sâu sắc.

Vì cuộc thi này có tổng cộng 3 vòng, ai sẽ là người lọt vào danh sách cuối cùng, vẫn còn phải xem biểu hiện của những vòng tiếp theo.

Lúc này, Mạc Hàm Thiên hoàn toàn không ngờ rằng dù mình thua trận, nhưng điểm số lại cao hơn cả người thắng!

Cậu gãi đầu với vẻ uể oải, rồi hít một hơi thật sâu, tiếp tục mở “chế độ luyện tập đơn” trên máy tính – cuộc thi còn hai vòng nữa, cậu không thể bỏ cuộc, phải luyện thêm, thi đấu tốt hơn trong những ngày tới, biết đâu vẫn còn cơ hội!

Hết chương 095

Bình Luận (0)
Comment