Hương Thôn Diễm Tình

Chương 27

Trans & edit: Gấu TwT

Đương nhiên là việc thao tao huyệt là vô cùng thoải mái, cảm giác sau khi bắn tinh kéo dài rất dễ khiến người ta hãm sâu vào nó. Bụng lão tao thỏ chứa đầy tinh dịch, tao huyệt cũng bị thao tới không khép lại được, tí tách tí tách từng dòng tinh dịch chảy ra ngoài, cặp mông lớn không được tự nhiên vặn vẹo liên tục, bước đi còn rất dễ khiến tinh dịch chảy xuống bắp đùi. Kết quả sau khi trở về phòng, Lâm Bảo vội vàng thoát quần, cứ như vậy đi vào WC.

Tiếu Chiến cũng quá xấu xa rồi, dằn vặt lão thỏ thành như vậy rồi còn không chịu bỏ qua, như ôm trẻ nhỏ bế anh lên, nhìn từng dòng chất lỏng trắng đục phốc phốc chảy ra, một bên quan sát một bên chế giễu nói, "Tiên sư nó, hậu huyệt như suối phun nước, bên trong cũng có thể tự điều tiết tốt như phụ nữ."

"Ô ô ô ô... " Lâm Bảo bị nói tới vô cùng xấu hổ, anh khóc nấc lên đồng thời bên dưới cũng phun ra tinh dịch, phun phun tới hậu huyệt cũng đạt cao trào, cánh mông trắng mịn vặn vẹo, tiếu vú cũng run run, đầu ngực sưng trướng lại lộ ra bên ngoài quần áo, hai chân cũng run rẩy, rất nhanh bên dưới lại ào ào phun ra nước tiểu.

Tiếu Chiến bị tư thái phong tao dâm đãng này của anh kích thích mãnh liệt, đũng quần phồng lên, đương nhiên hắn cũng không phải cầm thú, vẫn cố nén dục hỏa tắm rửa cho anh sạch sẽ, ôm lão thỏ miệt mài quá độ đã được rửa sạch sẽ, sau khi ra ngoài hắn lại ở trong chăn cùng anh thân mật mấy cái, từ vú nhỏ tới mông lớn toàn bộ không bỏ sót chút nào, thân mật tới khi trên người anh xanh xanh tím tím mới thở dốc thả ra.

"Ư... Tiểu tử xấu..." Lâm Bảo cả người lui vào trong chăn uể oải mắng hắn, Tiếu Chiến cởi áo, cười xấu xa nói, "Lão tao hàng."

Lâm Bảo bị mắng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, lại căm giận kêu lên, "Tiểu tử xấu xa..."

Bắp thịt khỏe khắn của Tiếu Chiến lộ ra ngoài, quần cũng bị thoát ra ngay lập tức, "Lão thỏ dâm đãng."

Lâm Bảo đỏ mặt nhỏ giọng mắng, "Tiểu lưu manh..."

Tiếu Chiến chửi thề một tiếng, nhanh chân tiến lên ngăn chặn miệng anh, Lâm Bảo bị hôn tới ánh mắt cũng hồng hồng, rầm rì rầm rì nửa ngày, Tiếu Chiến đứng dậy đem quần lót màu đen bỏ đi. Lâm Bảo nhìn bộ phận đang ngủ yên bên dưới của hắn, xấu hổ đỏ mặt, lại phát hiện vật kia đang từ từ thức tỉnh, thậm chí còn có xu hướng càng ngày càng ngẩng cao hơn. Anh sợ tới vội vàng rời đường nhìn, nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

Cứ như vậy anh lại thật sự ngủ quên, dù nam nhân có mút lấy núm vú nhạy cảm anh mãnh mẽ ra sao anh cũng không có cảm giác.

Hai ngày nay, Tiếu Chiến thực sự dẫn anh đi chơi thoải mái, cho anh trải nghiệm cảm giác chơi đùa hoàn toàn mới lạ, đi nghe hòa nhạc, đi ngồi ca nô trên biển, đến ngắm thác nước lớn chảy siết, tất cả đều khiến lão tao hàng sợ hãi kêu gào thảm thiết, kích động mất ngủ mất mấy ngày.

Đương nhiên hai ngày này hai người cũng triền miên làm tình, Tiếu Chiến dùng các loại tư thế khác nhau tận tình thao anh, đem anh thao tới chết đi sống lại hồn phi phách tán mới bắn tinh dịch nóng bỏng vào trong bụng nhỏ. Thậm chí có lúc hậu huyệt cũng bị tắc lại, khiến anh đều phải cố gắng động động bụng nhỏ mỗi khi ở nhà. Có lúc hắn lại đem quần áo của anh ném đi, bắt anh chỉ được mặc tạp dề ở trong phòng bếp làm cơm, hắn thì vừa nói lời hạ lưu chọc ghẹo anh một bên lại tàn nhẫn thao anh, nhìn anh vừa khóc kêu vừa co rút bên dưới, hắn sẽ thoải mái ác liệt cười lớn.

Cuối cùng vào sáng sớm ngày thứ ba, sau khi Tiếu Chiến bắn lần cuối mới lưu luyến đi tới doanh trại quân đội để nhậm chức, nam nhân dặn dò anh rất nhiều về việc ở nhà không cho phép chạy loạn. Lâm Bảo gật đầu, ngoan ngoãn tiễn hắn rời đi, đương nhiên trước khi đi Tiếu Chiến quay người lại cùng anh hôn lưỡi một trận, đem anh hôn tới hai chân nhũn ra, mới chịu thỏa mãn xoay người rời đi.

Tháng ngày an nhàn này cứ như vậy từng ngày từng ngày trôi qua, mỗi ngày lão thỏ đều chứa một bụng tinh dịch tiễn Tiếu Chiến đi làm, sau đó rửa sạch rồi lén lút chạy tới công trường, làm việc xong lại quay về nhà nhỏ, buổi tối mặc tạp dề tình thú hoặc đồng phục y tá đón người kia về nhà. Chậm rãi ngày qua ngày, bụng lão thỏ cũng lớn hơn, ban đầu Tiếu Chiến cho rằng anh được nuôi tốt nên có thêm chút da thịt, dù sao mỗi ngày không làm tình sẽ là dùng bữa không mập một chút mới lạ, lão thỏ cũng càng lúc càng dâm đãng, hậu huyệt càng ngày càng biết lấy lòng đại dương v*t, càng ngày bụng nhỏ lớn hơn rõ ràng như muốn chứng minh sự thay đổi của nó.

Sau khi thấy cái bụng nhỏ kia có gì đó không đúng, Tiếu Chiến ghé tai lên bụng anh lắng nghe, bên trong vang lên tiếng ùng ục, Lâm Bảo thẹn thùng nói, "Đó... Đó là... tinh dịch của cậu..."

Hô hấp của Tiếu Chiến hơi ngừng lại, đưa tay xoa nắn đầu v* của anh, xóa bóp tới núm vú run rẩy, một cái tay khác chen vào xoa nắn đầu v* bên kia, lão tao hàng bị trêu tới thở dốc, vú nhỏ ma sát với lồng ngực nam nhân, anh một bên rên rỉ một bên nắm lấy đại dương v*t của nam nhân, anh sờ tới xuân tình phát ra, gò má ửng hồng, nhếch miệng lại muốn ăn đại dương v*t. Tiếu Chiến đưa đại dương v*t vào trong miệng lão tao hàng, anh liền mút mã mắt thật mạnh phát ra âm thanh chậc chậc, nhìn lão thỏ vặn vẹo mông lớn, núm vú lại rủ xuống, đại dương v*t của hắn càng ngày càng cứng hơn, hắn không nhịn nổi mạnh mẽ đè lão thỏ lên giường tàn nhẫn mà đâm mở tao huyệt của anh. Lão tao hàng bị thao tới kêu cha gọi mẹ thất thanh, thân thể run rẩy, dương v*t nhỏ bắn ra một luồng nước tiểu, đầu v* phun ra những tia sữa nhỏ, nam nhân giữ chặt vòng eo đầy đặn của anh, tàn nhẫn rót đầy tinh dịch vào bên trong.

Mỗi lần Lâm Bảo bị bắn vào bên trong đều sẽ đạt tới cao trào, thân thể sẽ càng ngày càng dâm đãng, thân thể mềm mại đầy đặn ma sát cơ ngực Tiếu Chiến, bắp đùi run rẩy quấn chặt lấy vòng eo cường tráng của nam nhân, bụng nhỏ hơi nhô lên sượt qua cơ bụng, khóe miệng chảy ra chút nước bọt do không khống chế được, đầu lưỡi còn hơi vươn ra cầu xin nam nhân hôn môi. Hình ảnh này quá kích thích thị giác, Tiếu Chiến chỉ hận không thể thao chết anh, tàn nhẫn hôn lão thỏ, dùng tinh dịch rót đầy xoang đạo, hắn đem đại dương v*t chặn lại hậu huyệt ngăn chặn tinh dịch bên trong chảy ra, như vậy mới khiến cả người lão thỏ mềm nhũn nằm trên ngực hắn. Đương nhiên Tiếu Chiến vẫn băn khoăn vấn đề của thân thể Lâm Bảo, hơn nữa đầu v* cũng phun được sữa nên hắn sẽ phải mang anh tới gặp bác sĩ trong quân đội.

Vị bác sĩ già đã hơn tám mươi tuổi, chuyên chữa trị các bệnh lạ cũng như bệnh phổ thông của bộ đội, quan trọng nhất là người này cùng Tiếu Chiến có chút quen biết, lần đầu thấy hắn còn khen hắn lớn lên đẹp trai rất giống ông ấy khi còn trẻ.

Tiếu Chiến cũng chỉ cười cười, ôm Lâm Bảo để anh ngồi xuống.

"Hahaha, đây là cha của cậu đi, trông thật trẻ tuổi." Vị bác sĩ kia lên tiếng.

"..." Lâm Bảo quan sát sắc mặt Tiếu Chiến, một mặt lúng túng.

"Không phải, anh ấy là..."

"A! Tiếu Chiến, đừng nói..." Lâm Bảo vẫn còn muốn giữ lại chút mặt mũi, sợ hãi lắc đầu một cái, nhanh chóng đưa tay ra cho bác sĩ bắt mạch.

Bác sĩ cũng không quan tâm quan hệ của hai người là gì, trực tiếp bắt mạch cho anh, yên lặng một hồi, sắc mặt liền nghiêm nghị hơn, thậm chí nắm lấy hai tay Lâm Bảo đánh giá một hồi.

"Ừ, mạch tượng có chút kỳ quái, dường như là do thời tiết thay đổi gây ra, nhưng lại có chút không giống bình thường, đương nhiên nếu như là nữ nhân, vậy chắc chắn là đang mang thai rồi."

Tuy rằng mỗi ngày trong bụng Lâm Bảo đều chứa tinh dịch nam nhân, thế nhưng anh chưa từng nghĩ tới anh sẽ mang thai, huống chi anh cũng không có tử cung, sao có thể mang thai, làm gì có chuyện làm tình bằng hậu huyệt mà mang thai.

"Anh ấy còn có thể phun sữa từ ngực ra." Tiếu Chiến cau mày bổ sung bệnh trạng mấy ngyaf nay của anh. Lâm Bảo vừa nghe xong liền đỏ mặt, nhưng lại không thể che giấu bệnh tật, chỉ có thể miễn cưỡng gật gật đầu.

Bác sĩ hỏi thêm, "Cơ thể anh có bộ phận của phụ nữ sao?"

Lâm Bảo lắc đầu, khuôn mặt nhỏ hiện lên vẻ lúng túng.

Đây là trò đùa gì vậy... Dù sao anh cũng là nam nhân... Chỉ có một tiểu dương v*t một hậu huyệt... Tuy rằng tiểu huyệt kia mỗi ngày đều bị tiểu tử kia đâm tới chảy nước...

Vị bác sĩ rơi vào trầm tư, ông ấy khuyên anh nên đi thử máu, tới bệnh viện kiểm tra chính xác hơn.

Chờ sau khi ra ngoài, Tiếu Chiến không yên lòng, lại mang theo Lâm Bảo tới bệnh viện để chữa trị theo Tây y, bên này cũng thử máu cho anh, không những vậy còn dằn vặt liên tục, cuối cùng chỉ cho ra kết quả yếu tố sinh dục dị thường, cũng không biết được chính xác là bệnh gì.

Sau đó Lâm Tiểu Thu gọi điện tới nói muốn quay lại quê nhà, Lâm Bảo cũng không muốn ngơ ngẩn ở trong thành phố, anh nhớ con gái, nhớ ruộng ngô nhà mình, nhớ những thôn dân gần nhà, anh cảm thấy người thành phố sống quá lạnh lùng, dù thế nào cũng không quen cuộc sống nơi đây.

Tiếu Chiến không nỡ lòng để anh đi một mình cũng không dám bỏ lại anh, Lâm Bảo sẽ lại khóc liên tục, hắn cũng hết cách rồi, chỉ có thể thả anh về quê.

Hắn mang theo Lâm Bảo ngồi xe lửa về quê, lần này chắc chắn sẽ không giống như lần trước, hai người yên lặng mang lại bầu không khí ám muội, thỉnh thoảng kéo kéo tay nhau, sau đó hắn hôn nhẹ miệng anh, thân mật như vậy mà mọi người lại cho rằng đây là tổ hợp cha con ấm áp.

Sau khi xuống xe lửa, hai người vẫn ngồi máy kéo nhà Lý lão đầu mà về, lần này, Lâm Bảo cũng không còn buồn nôn nữa, đỏ mặt nằm trong ngực nam nhân, cảm nhận mùi hương nam tính quen thuộc, nhìn những thứ thân quen xung quanh, tràn ngập trong tim là cảm giác hạnh phúc.

Lý lão đầu quay lại nhìn hai người, nghĩ thầm, Tiếu Chiến quả nhiên là con của Lâm Bảo.

Đi tới đầu thôn liền nhìn thấy Tiếu trưởng thôn đang chờ hai người, Lâm Bảo cùng Tiếu trưởng thôn tuy cũng đã lập gia đình như nhau nhưng tuyệt nhiên không mang tới cho người ta cảm giác hai người đồng trang lứa chút nào, một người nhu nhược mềm mại, một người sang sảng dũng mãnh, Tiếu trưởng thôn nhìn Lâm Bảo, liền ha ha chào hỏi, "Lâm Bảo, cuối cùng cũng chịu trở về rồi."

Lâm Bảo nhìn thấy người đàn ông sàn sàn tuổi anh mạnh mẽ như này liền xấu hổ không thôi, anh luôn cảm thấy là do bản thân quyến rũ con trai nhà người ta nên hổ thẹn cúi đầu không biết nói gì.

"Cha." Thái độ Tiếu Chiến đối với cha hắn luôn luôn không thay đổi, không thể nói là nhiệt tình hay lạnh lùng, chính là giọng điệu không nóng không lạnh như thường.

Tiếu trưởng thôn vừa nhìn thấy đứa con bất hiếu liền nổi giận, mắng một câu, "Còn biết vác mặt trở về! Tại sao lại bắt cóc Lâm Bảo mang đi!"

"Con dẫn anh ấy đi khám bệnh."

"Không phải đã nói là không có bệnh à."

"Con dẫn anh ấy vào thành phố va chạm với xã hội."

"Lâm ca ca của con còn cần con dẫn dắt sao?!"

Hai cha con nhà này mặt không cảm xúc tranh luận với nhau, Lâm Bảo ở bên cạnh không nói được lời nào, có chút ngượng ngùng hơi lùi ra sau co thân thể lại.

Tiếu Chiến thấy anh muốn tránh đi theo phản xạ có điều kiện ôm lấy anh, bàn tay từ eo rời xuống cặp mông vừa tròn vừa mẩy, ngay lập tức lại thả ra.

Tuy rằng động tác cũng không có gì quá ám muội, thế nhưng lại khiến Tiếu trưởng thôn biến sắc, anh cau mày, nhìn lại thằng con một chút, lại quay sang quan sát Lâm Bảo, đột nhiên lên tiếng, "Tiếu Chiến, cùng cha về nhà, chúng ta có chuyện cần bàn luận!"

Tiếu Chiến đáp lại một tiếng, biểu hiện hờ hững, đương nhiên quay đầu lại nhìn lão thỏ lại là khuôn mặt dâm tà, có ý nhắc anh về nhà rửa sạch mông nằm chờ hắn tới.

Lâm Bảo đỏ mặt nhìn tiểu tử cao lớn cùng cha hắn rời đi, chính mình cũng đi bộ về nhà.

Tiếu trưởng thôn vừa vào nhà đã muốn cầm đón gánh đánh hắn, Tiếu Chiến một tay tiếp được, thân hình cao lớn vững vàng khó lay chuyển của hắn cũng đã dọa cha hắn có chút sợ hãi.

"Tiểu tử, lại muốn tạo phản hả?!"

"Con biết, cha muốn hỏi cái gì... Nhưng con yêu anh ấy."

Thân thể Tiếu trưởng thôn bỗng dưng cứng đờ, sắc mặt vô cùng khó coi, "Mẹ nó, mày nói cái gì!?"

"Con yêu anh ấy."

"Lại muốn nói yêu linh tinh cái gì? Tật xấu của tiểu tử con còn ít lắm hả! Người khác có thể không biết, nhưng ông đây làm sao có thể không biết!"

"Con yêu anh ấy."

Tiếu trưởng thôn giận tới run người, anh run rẩy vứt đòn gánh xuống đất, chỉ vào Tiếu Chiến mắng, nói cha hắn cũng không phải đồ vật, vì sao chạm vào đàn ông lại còn là người lớn tuổi đã có gia đình trong thôn.

Tiếu Chiến hờ hững nói, "Anh ấy còn chưa có già như cha nói, làn da trắng mịn, con ôm vào ngực cảm thấy thoải mái."

"Hai đứa hơn nhau bao nhiêu tuổi hả? Tên nhóc khốn nạn!" Tiếu trưởng thôn quả thực cũng bị hắn chọc điên.

Tiếu Chiến vẫn lặp lại câu nói kia, "Con yêu anh ấy."

Tiếu trưởng thôn tức giận về phòng uống thuốc giảm huyết áp, uống xong thở hồng hộc ngồi xuống, sau một lát liền đờ ra trên ghế.

Tiếu Chiến cũng biết cha hắn sắp tức chết, nhưng hắn vẫn nói, "Cha, con yêu anh ấy, không muốn cha lại đi ngăn cản tụi con." Sau đó hắn quay đầu rời đi.

Tiếu trưởng thôn kinh ngạc nhìn cửa lớn mà ngơ ngẩn, qua hồi lâu, dùng điện thoại liên lạc với một dãy số đã lâu không thấy.

Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng chuông rất lâu, tới khi Tiếu trưởng thôn muốn tắt máy, mới nghe được giọng nói trầm ấm quen thuộc của một người đàn ông.

"A Thường."

Tiếu trưởng thôn vừa tức vừa hận nói, "Con trai của anh cùng anh lúc trước giống nhau như đúc." Tiếu trưởng thôn tức tới thở phì phò nói thằng con nhà mình cùng một anh chàng trung thực trong thôn ngày trước giống nhau.

Đầu bên kia điện thoại nghe xong, thấp giọng hỏi, "Việc này em nói là có ý gì?"

"Nam nhân cùng nam nhân một chỗ là thiên lý bất dung!"

Bầu không khí nhanh chóng trầm xuống.

Tiếu trưởng thôn cũng cảm giác bản thân đã quá cực đoan, chần chờ một chút, lẩm bẩm nói, "Tôi... tôi không phải..."

"Em vẫn giống như trước đây..." Thanh âm của nam nhân mang đầy sự mệt mỏi và thất vọng.

Tiếu trưởng thôn cúi đầu, chạm vào góc bàn, có chút nói không nên lời.

Nam nhân lạnh nhạt lên tiếng, "Con là do em sinh, anh không có bất kỳ quyền phát ngôn nào, không có chuyện gì nữa anh tắt máy."

"Anh... Tắt thì tắt luôn đi! Mẹ kiếp, lão tử bị điên mới muốn gọi điện cho anh!" Nói xong, Tiếu trưởng thôn tự mình ngắt máy trước, sau đó cũng bị chọc tức tới phát điên rồi, chắp tay sau lưng ở trong phòng đi qua đi lại, một bên mắng, "Dám tắt điện thoại của lão tử, tức chết mất! Mẹ kiếp anh chính là súc sinh! Tôi hận anh." Mắng xong, Tiếu trưởng thôn từ trước tới nay luôn kiên cường bất khuất lại lau nước mắt đi vào phòng, cánh cửa bị đóng lại vang lên một tiếng ầm, sau đó cũng không thấy Tiếu trưởng thôn đi ra nữa.
Bình Luận (0)
Comment