Hương Vị Mật Ngọt

Chương 33


Sau vài trận đầu kịch tính ở bên ngoài, cuối cùng đã đến lượt của cô.

Quản lý bước vào, quát lớn gọi tên cô:
- Đào Vương đâu? Chuẩn bị đi.

Sắp đến lượt cô rồi.
Cô bình thản đi ra rồi đi về phía quản lý:
- Cho tôi một cái mặt nạ và 2 băng quấn tay.
- Làm gì?
Cô nhìn bằng ánh mắt chết chóc:
- Đưa-không-thì-bảo?
- Đ-đưa..

đưa..
Hắn rời đi.

Một lúc sau đã đem đồ cô cần tới.

Trên người cô là một bộ đồ đen bó sát người, cô đeo mặt nạ vào rồi quấn băng lại vào hai tay.

Xong, cô quay lại nói với quản lí:
- Một khi tôi thắng.

Tất cả chỗ này sẽ thuộc về tôi.
- Hứ..Có thắng được không?
Cô chỉ cười một cái, người dẫn chương trình ngoài kia lên tiếng:
- Bây giờ!? Chính là tiết mục cuối cùng của chương trình.

Đào Vương.

Dẫn người ra.
Hai người đi tới, nắm lấy vai cô.

cô hất ra rồi kiêu hãnh bước về phía sân đầu.

Cô dần xuất hiện trên màn hình, ai cùng chê bai, mắng chửi cô:
- Cái thứ con gái đó thì làm được gì?
- Nộp mạng à?
- Đuổi cô ta ra đi.
- Đuổi đi!? Đuổi đi!?
Vạn Trường Niên ngồi trên kia nhìn thấy thì liền hỏi:
- Sao giống chị Lạc Đào quá vậy ta?
- Thì là cô ấy chứ ai.
- Hả??? S-sao lại vào trong kia thi đấu rồi?

- Ai mà biết.

Tính cách cô ấy thất thường lắm.
- Chúa phù hộ iem!?
Một người ngồi chỗ cao nhất quan sát cũng bất ngờ:
- Cậu bảo Mr.Zero ngồi dưới kia mà!? Sao giờ lại?
- C-cái..

này tôi cũng không biết!?
- Thứ ngu dốt.

Cô ấy mà có mệnh hệ gì thì coi như các cậu xong đời.
- ..
Cô bắt đầu tiến vào giữa sân đấu.

Tiếng ho reo ngày một tăng lên.

Một cái lồ ng sắt bắt đầu được nâng lên từ dưới lòng đất, bên trong là một bầy sói hung hãn.

Nhìn qua có vẻ là bị bỏ đói rất lâu.
Khán giả bên trên không bỏ tiền ra mua vũ khí cho cô vì sợ tốn tiền, vã lại còn cược bầy sói thắng và trận đấu sẽ kết thúc rất nhanh.

Trong khi mọi người đều bỏ tiền cho bầy sói:
- Tôi đặt 500 triệu cho bầy sói.
- Tôi đặt 2 tỷ..
- Tôi cũng vậy.

nhìn đứa kia thì làm được gì?
Phía bên Oly bắt đầu bàn bạc:
- Oly à!? Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?
Oly chỉ giơ tay lên rồi hô lớn:
- 500 tỷ cho Đào Vương!?
Cô ấy dứt lời khiến Vạn Trường Niên và mọi người quay phắt về phía Oly.

Ai nấy cũng bật cười thành tiếng lớn.

Còn Vạn Trường Niên thì nói nhỏ vào tai Oly:
- Cô có chắc là chị Lạc Đào thắng không vậy? Lỡ như..
- Không có lỡ như gì hết! Thắng là thắng.
Oly chắc chắn như vậy, vì Lạc Đào là một người từng đánh với hổ và báo, hai con đó còn phải chịu thua và làm bạn với cô.

Mấy thứ sói non yếu này thì ăn thua gì.
Người dẫn chương trình lại lên tiếng:
- Bây giờ có ai mua vũ khí cho Đào Vương không?
Khán đài im thin thít.

Hắn lại nói tiếp:
- Nếu không có ai lên tiếng thì trận đấu xin phép được bắt đầu.

Cửa lồ ng sắt dần dần được mở ra, cô bẻ từng khớp tay, lắc nhẹ đầu rồi đứng đấy.

Lồ ng sắt mở ra, bầy sói lao nhanh về phía con mồi (cô).
Cô né nhanh và trượt xuống bụng con sói rồi đấm vào bụng nó.

Con sói thứ 2 lao lên định cắn lấy tay cô, cô dùng tay không cầm lấy mồm nó, xé toang ra và bẻ lấy răng nanh của nó.

Máu văng lên mặt nạ, cảm thấy trận đấu bắt đầu thú vị hơn, khán giả trên kia đã mua cho cô một cái dao găm.
Con dao vứt xuống, cô quăng con sói thứ 2 ra, chạy nhanh lại chỗ đó và đá dao lên, bắt lấy.

Con sói thứ 3 dí theo phía sau cô, cô quay lại đâm một phát vào mắt trái rồi rút nhanh đấm vào mắt phải của nó, sau đó đạp mạnh nó văng ra.
Tình qua thì bầy sói này có vẻ chỉ có 10 con thôi.

Cũng bình thường.

Cô nghĩ thầm trong lòng:" Nếu có súng thì giải quyết cũng nhanh.

Haizz..

Oly..

ơi là Oly".
Cô đang tìm nơi thích hợp để tấn công thì con sói thứ 4 mở mồm ra lao lên, cô cắm con dao thẳng vào họng nó rồi rút ra, nhưng con sói khác còn lại đã dần không dám tiến lên.

Cô nhìn xung quanh, rồi chạy quanh bức tường, lấy đà rồi bật ra đâm thẳng vào đầu con sói thứ 5.
Cô rút con dao rồi đứng dậy, lau máu trên con dao, 5 con sói còn lại bao vây lấy cô,con sói thứ 6 lao lên ngoặm lấy tay cô, con thứ 7 cắn lấy vai cô, những con khác cũng bắt đầu tấn công.

Cô giật lại con dao rồi đá văng con thứ 6, một tiếng nói ở trên khán đài:

- 5 tỷ.

Mua súng!?
Một khẩu súng từ trên cao rơi xuống, cô vùng ra rồi chạy lại đạp lên bức tường, lấy đà bật cao lên, chụp lấy khẩu súng rồi khụy xuống bắn trúng 3 con, một con sói cuối cùng nhân cơ hội quất trúng mặt nạ cũng cô, cô né ra, mặt nạ rơi xuống đất, tóc cũng xõa ra.

Cô nhanh chóng lấy lại tư thế bắn vào đầu nó.
Cả khán đài im ru, rồi hò hét lên:
- Oa..

Ngầu quá đi!?
- Ngầu quá.

Tôi muốn mua cô ta.
Người dẫn chương trình bị một người gọi đi.

Một lúc sau, quay lại và nói:
- Xin chức mừng.

Cô là người dành chiến thắng đầu tiên!
Cô thở một hơi dài rồi vuốt tóc lên.

Phía của anh nhìn thấy cô thì bất ngờ:" Cái gì? Lạc Đào.

Sao cô ấy lại ở đây?".
Vạn Trường Niên cũng không khỏi ngỡ ngàng:
- C-cái gì vừa xảy ra vậy?..

Đúng là Mr.Zero có khác mà..
- Chuyện!?
Khán giả bắt đầu đưa ra giá để mua lại cô:
- 400 tỷ cho cô ta.
- Không cô ta là của tôi.

600 tỷ.
- Đéo.

Của tao 1000 tỷ.
- ...
Phan Ngọc Trân thấy rất có hứng thú với cô cũng ra giá:
- 2500 tỷ.

Cô ta là của tôi.
Người dẫn chương trình cầm mic lên rồi trầm mắc nói:
- Tất cả mọi người bình tĩnh nào.

Cô gái này..

chúng tôi không bán.

Do một lỗi sơ xuất nhỏ nên cô ấy xuất hiện ở đây.

Mọi người có thể tùy chọn vài người khác.
Bên dưới xôn xao:
- Cái gì chứ? Lỗi là sao?
- Làm ăn kiểu gì vậy.

- Được một người quý hiếm vậy mà lại không bán.
Phan Ngọc Trân kiêu ngạo lên tiếng:
- Ta chính là Phan Ngọc Trân của Phan Gia.

Cái gì tôi thích tôi sẽ mua được.

Ra giá đi, gấp đôi hay gấp ba tôi cũng phải mua bằng được cô ta.
Người ngồi trên cao nhất quan sát trận đấu lên tiếng:
- Con nhãi ranh.

Mày nghĩ đây là chỗ nhà mày kinh doanh à? Đây chính là Chợ Đen.

Đừng tùy tiện khoe gia thế và vùng tiền bừa bãi.
- Mày là ai?
- Ha~..

Câu hỏi rất hay!?
Hắn từ từ bước ra, lộ rõ khuôn mặt đẹp trai vạn người mê.

Nhưng mê cũng vừa phải thôi, khán giả bên dưới lộ rõ vẽ mắt rén ngang:
- B-black..

King..!? Chủ của chợ đen..
- Nếu so về gia thế hay là tiền bạc.

Thì Phan Gia của mày đã bị tao dẫm nát rồi.

Dùng đống tiền ít ỏi đó mà đòi mua được cô gái dưới kia hả? Chán sống à? Đúng không?
Lại thêm một bất ngờ, đám người tá hỏa não loạn lên:
- C-cái gì? Hắn nổi tiếng tàn ác, giết người tàn nhẫn đấy!?
- Black King kìa!? Chạy mau!
Cả khán đài bỗng chốc hoảng loạn, chạy tán loạn khắp nơi.

Bởi vì người ta đồn cô rất ác độc và giết người tàn bạo.
Cô nhìn về phía Black King cười nhẹ một cái rồi cúi xuống cầm mặt nạ và đi vào trong.

Hắn cũng rời vị trí đó.

Phía anh thì bất ổn, Phan Ngọc Trân bị đám người chạy tán loại chen lấn xô đẩy và ngã xuống.

Anh nhìn theo bóng lưng của cô và chạy về phía cửa bỏ mạch Phan Ngọc Trân mắc kẹt ở trong đó.

Còn Oly là Vạn Trường Niên thì cũng ra ngoài từ trước chờ cô rồi..

Bình Luận (0)
Comment