Huyền Động Thiên Nhai

Chương 17

Tịch Thành mở ra bảng trạng thái, kiểm tra tài khoản nhân vật:

Tính danh: Tịch Thành Điện Hạ 

Giới tính: Nữ 

Cấp bậc 76 

Căn cốt 35 

Nhanh nhẹn 42 

Ngộ tính 50 

May mắn 23 

Môn phái: Di tinh cốc 

Bang phái: Vô 

Ở tại: Di tinh cốc 

Mặc: 

Hoa quang: Không gian trữ vật vô hạn, có 7 màu sắc biến hóa tùy nhiệt độ. 

Tình Thiên: Phổ thông giày vải. 

Thanh ngọc bội: Lạnh ngọc. Có thể sử ý nghĩ bảo trì thanh tỉnh. 

Vũ khí: 

Khê Tinh (Huyền): Cao giai. Chế tạo từ Thánh Hà thủy, số lượng: 10 vạn, tự thân mang theo cao giai thượng phẩm võ học <Càn Khôn Lưu Niên>.

Khinh Tuyết (Kiếm): Cao giai vũ khí. Phối hợp Thánh Hà thủy cùng Bạch Hàn thiết đúc thành. Khi sử dụng kiếm quang vung khắp nơi, gây nhiễu loạn địch nhân. Phối hợp cùng hàn hệ võ công lực công kích sẽ tăng 20%.

Toái Vũ: Cao giai Ngọc tiêu, âm sắc trong trẻo tuyệt hay. Không có lực công kích, không có lực phòng ngự.

Võ công: 

Càn Khôn Lưu Niên: Cao giai thượng phẩm võ công, sử dụng phối hợp với Khê Tinh. Chia thành 7 chiêu thức:

Lưu Huyền: Sử dụng Huyền nằm gang, khi sử dụng giống như sóng cuộn đâm về hướng địch nhân. Độ thuần thục 100%.

Vũ Tích: Sử dụng Huyền theo chiều dọc, khi công kích giống như trời đang đổ mưa. Độ thuần thục 100%.

Phong Khởi: Phối hợp nội lực làm Huyền chuyển hướng, công kích như gió thổi. Đồ thuần thục 100%.

Lưu Tinh: Phối hợp nội lực phân nhóm nghiêng hướng công kích đối thủ, lúc công kích như sao băng chói rọi. Đồ thuần thục 100%.

Lãnh Tâm: Lợi dụng nội lực gây ra hiệu quả đóng băng, liên tục 3 giây, thời gian gia tăng tùy theo độ thuần thục. Độ thuần thục 100%. 

Kết Giới: Chưa lĩnh ngộ

Phong Ấn: Công kích toàn phương vị, phối hợp nội lực phóng thích đồng thời trên 100 dây huyền phong ấn hoàn toàn động tác của đối thủ vào một không gian nhất định. Độ thuần thục 100%, liên tục trong 52 giây. Thời gian tăng lên tùy theo độ thuần thục.

Tàn Sương Bại Tuyết: Tuyệt học võ công, phân thành Khinh công cùng Kiếm pháp.

Tàn Sương: Khinh công, trên không trung không bị hạn chế, được tự do hành động.

Bại Tuyết: Kiếm pháp. Khi xuất kiếm cần dùng đến nội lực, lực công kích cường đại.

Yên Vũ: Cao giai thượng phẩm nội công. Nội lực trị 60000/60000. 

Giang Nam: Cao giai trung phẩm tâm pháp, sử dụng phụ trợ nội lực.

Thanh Hàn Lộng Ảnh: Cao giai hạ phẩm bộ pháp. Khi sử dụng dưới chân sinh ra gió, tăng lên tốc độ cùng né tránh.

Biện độc thuật: Trung giai thượng phẩm. Có thể phân biệt thiên hạ kì độc, trích từ tuyệt học [ Độc Điển ].

Tịch Thành hài lòng cười cười, đi đến chỗ trưởng thôn nói với ông ta: “Trưởng thôn, ta muốn truyền tống đến thành thị.”

Trưởng thôn hí mắt ra vẻ bùi ngùi: “Nữ hiệp thân thuộc giang hồ, thôn nhỏ này không lưu được ngài. Không biết nữ hiệp muốn đến thành thị nào?”

Tịch Thành nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Có những thành phố nào?”

Trưởng thôn vuốt vuốt chòm râu trả lời: “[Trường Kiếm Thiên Nhai] có 10 thành phố chính, trong đó thành trấn thuộc giang hồ có 6 cái, phân biệt là Tương Dương, Dương Châu, Tô Châu, Hàng Châu, Thiển Xuyên cùng Đại Lý. Trong những thành thị thuộc giang hồ có vẻ khá tự do, không chịu triều đình quản thúc. Trong thành đều là giang hồ nhân sĩ, cho phép tự do PK, chiến đấu.”

Tịch Thành gật đầu.

Trưởng thôn liếc nhìn Tịch Thành một cái nói tiếp: “Thành thị thuộc triều đình có 4 cái, phân biệt là Cẩm Thành, Lạc Dương, Đế Thành cùng Liễu Châu. Những thành thị này do triều đình trực tiếp q        uản hạt, quy củ cũng nhiều, có rất nhiều người chơi nhậm chức ở triều đình hoạt động tại đây. Trong thành không thể PK, bằng không sẽ bị bộ khoái đuổi bắt, những nơi này rất thích hợp cho những người chơi kỹ năng sinh hoạt”. Sau đó trưởng thôn lại giải thích cho Tịch Thành về lịch sử cùng đặc trưng của 10 thành thị này.

Lúc này Tịch Thành đã quyết định được nơi mình muốn đi.

Trưởng thôn cười tủm tỉm hỏi: “Tốt lắm, còn vấn đề gì nữa không? Nữ hiệp muốn đến thành thị nào?”

Tịch Thành ngẩng đầu, vừa định trả lời thì thoáng nhìn thấy ở dưới gầm giường cách đó không xa lộ ra một nửa trên của một cái hình nộm bằng rơm, mà trên đó dán một tờ giấy cũ kỹ màu vàng, trên tờ giấy lại có thể mơ hồ nhìn thấy hai chữ to “Tịch Thành”. Về phần nửa dưới là cái gì thì cũng dễ đoán. Mà tờ giấy cùng hình nộm có một số thanh nho nhỏ phát ra loang loáng ánh sáng.

Tịch Thành cười đặc biệt sáng lạn, nhìn chằm chằm trưởng thôn và dùng giọng nhật mềm thật nhẹ nói: “Trưởng thôn à, hình như ngài biến ta thành hình nộm rơm rồi lấy kim đâm đúng không?”

Thấy Tịch Thành quỷ dị cười, trán trưởng thôn toát đầy mồ hôi: “Không, không có đâu.”

“Thật sự không có?” Tịch Thành cười càng thêm sáng lạn.

“Đương nhiên không có. Lão hủ vốn là người lương thiện, làm sao có thể lấy mạng người ra đùa chứ? Loại Vu Cổ thuật này lão hủ rất khinh thường.” Trưởng thôn tiếp tục mạnh miệng.

“Vậy cái này là gì?” Tịch Thành xuất một chiêu Thanh Hàn Lộng Ảnh, trong nháy mắt hình nộm đã nằm trong tay Tịch Thành.

“Đây là… Đây là….” Trưởng thôn lắp bắp, nỗ lực tổ chức ngôn ngữ.

“Vu cổ thuật từ trước đến nay không được người chấp nhận. Hình như triều đình cùng giang hồ cũng cực kỳ thống hận. Nếu để cho người khác biết…” Tịch Thành cố ý thả chậm ngữ điệu.

“Ngươi… Ngươi muốn thế nào? Ta… Lão hủ không có làm!” Trưởng thôn sờ trán đầy mồ hôi, lưng càng thêm cúi xuống một chút.

“Ta là Tịch Thành Điện Hạ - chính là một nữ hiệp tương tai tại [Trường Kiếm Thiên Nhai] này, bây giờ tố cáo ông lợi dụng Vu Cổ thuật nguyền rủa người chơi, ông có thể bảo trì trầm mặc, những lời ông nói kể từ bây giờ sẽ trở thành bằng chứng chống lại ông trước tòa.” Tịch Thành đột nhiên gia tăng âm lượng. dọa lão trưởng thôn cả người run rẩy. Trên thực tế, chỉ là một cái hình nộm mà thôi, cùng Vu Cổ Thuật còn kém một vạn tám ngàn dặm đó chứ, Tịch Thành cùng lắm là dọa hắn thôi, coi như trả thù năm đó ở Tân Thủ Thôn cô bị coi như chó cho người ta sai khiến mệt chết mệt sống.

“Ta … Ta phản đối. Ngươi… Ngươi đây là bẻ cong sự thật! Lão hủ căn bản không có…” Tuy rằng bị kinh hách, nhưng trưởng thôn vẫn có ý đồ giảo biện một chút.

“Phản đối không có hiệu quả, kháng án bác bỏ.” Tịch Thành quay đầu, một bộ dầu muối không tiến.

“Vị nữ hiệp này, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào? Chuyện gì cũng từ từ rồi nói.” Trưởng thôn bắt đầu mềm mỏng.

Tịch Thành suy nghĩ một chút, thật không biết nên làm gì với hắn nữa. Lúc bắt đầu chẳng qua là nhìn thấy tên mình bị viết trên hình nộm nên có chút khó chịu mới dọa hắn thôi.

“Ta nói này trưởng thôn, ông làm như vậy là không đúng. Chúng ta đều là đóa hoa nhỏ tương lai của đất nước, thanh niên tốt của nhân dân, ông nhẫn tâm nguyền rủa rường cột nước nhà sao? Lương tâm để ở đâu rồi chứ!” Tịch Thành nói lời chính nghĩa.

“Đúng đúng đúng, nữ hiệp nói rất đúng, là lão hủ có lỗi, là lão hủ có lỗi. Vậy thì, ngươi xem…”

“Ừ, ta đây cũng không phải là người bất cận nhân tình. Trưởng thôn đã lớn tuổi rồi, chắc là chỉ do nhất thời hồ đồ chứ không phải ác ý.”

“Đương nhiên đương nhiên. Lão hủ nhất thời hồ đồ, là nhất thời hồ đồ.” Trưởng thôn cúi đầu khom lưng, chỉ cần Tịch Thành nói cái gì hắn đều ứng cái đó.

“Tục ngữ nói đúng, phải cho người phạm sai lầm một cơ hội. Khổng Tử đã từng viết, biết sai liền sửa, sửa lại tái phạm, phạm vào lại sửa. Cuộc sống không phải cứ sửa rồi tái phạm, tái phạm rồi lại sửa sao?”

“Khổng Tử viết vậy khi nào chứ?” Trưởng thôn nghi hoặc.

“Ta làm sao mà biết!” Tịch Thành không kiên nhẫn.

“…………….” Trưởng thôn rất muốn châm chọc, nhưng hắn không dám.

“Như thế nào? Ta nói sai rồi sao?” Tịch Thành cười, làm lão trưởng thôn kinh hồn táng đảm.

“Đúng, nữ hiệp nói rất đúng.” Lão trưởng thôn thầm nghĩ, ta dám nói không sao?

“Ta đây là một người thiện lương. Nhất không nhẫn tâm bắt ông bỏ tù, nhị không đành lòng ông chết đầu đường. Cho nên thôi, trưởng thôn à, ông nói ta nên làm thế nào mới phải đây?” Tịch Thành tà mị cười một tiếng, trưởng thôn can chiến vạn phần.

“Việc này, nữ hiệp, lúc còn trẻ lão hủ ngẫu nhiên có được một vật, cũng không biết sử dụng. Bây giờ sẽ tặng cho nữ hiệp, mong rằng nữ hiệp phóng lão hủ một con ngựa, lão hủ mang ơn ngài trọn đời không quên.” Nói xong liền lấy ra một vật giao cho Tịch Thành. Cùng lúc đó thông báo hệ thống vang lên: 

Đinh! Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Tịch Thành Điện Hạ hoàn thành Ẩn tàng nhiệm vụ “Trưởng thôn nguyền rủa”. Người chơi Tịch Thành Điện Hạ, cần lao thiện lương giúp đỡ làm toàn thôn nhiệm vụ mà không cần hồi báo, lại khoan hồng độ lượng tha thứ trưởng thôn sai lầm, trở thành gương mẫu giang hồ, đặc biệt thưởng cho danh vọng giang hồ 200. Đạt được vật phẩm: Thiện lương thu thập khí. Mong người chơi không ngừng cố gắng tiếp tục làm tấm gương cho giang hồ.

Tịch Thành đang nghĩ còn ‘ân đức trọn đời không quên’ sao? Kỳ thật chính là muốn nói hắn thành quỷ cũng không bỏ qua cho cô chứ gì? Nhưng mà vật này cũng coi như là thu hoạch ngoài ý muốn, vì vậy cô bắt đầu đánh giá nó.

Thiện lương thu thập khí: Cao giai. Người sở hữu vật này mỗi lần được người khác khen ngợi thiện lương sẽ thu được 10 điểm tích phân thiện lương, mỗi 100 điểm tích phân có thể đổi dược 1 điểm danh vọng giang hồ. Mỗi ngày giới hạn được 10 điểm danh vọng giang hồ. Thời gian tính theo thời gian trong thực tế. (Tích phân đã có: 0 điểm).

Ẩn tàng nhiệm vụ này là nhiệm vụ chỉ có ở Tân Thủ thôn. Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ này nói đơn giản cũng đơn giản, nói biến thái cũng biến thái. Đầu tiên người chơi có thể tiếp nhận nhiệm vụ này phải là người chưa từng đến chỗ trưởng thôn yêu cầu truyền tống đi thành thị, tức là bất luận hắn bao nhiêu cấp hắn đều phải chưa từng đến thành thị. Sau đó phải là người đầu tiên trong lúc làm nhiệm vụ truyền tin cho Vương Đại thẩm mà có lớn tiếng oán giận trưởng thôn, làm cho hắn nghe được mới xúc tác hắn làm hình nộm rơm để nguyền rủa người chơi đó. Rồi tiếp theo phải hoàn thành hết nhiệm vụ trong thôn, cuối cùng lúc muốn truyền tống đi thành thị thì phát hiện hình nộm dưới đầu giường, sau đó chỉ trích khiến cho trưởng thôn giao ra thưởng cho, nhiệm vụ đến đó là hoàn thành. Số lần hoàn thành nhiệm vụ này là 5, tức là từng Tân Thủ thôn chỉ có 5  người có thể hoàn thành Ẩn tàng nhiệm vụ này được đến thưởng cho.

Đương nhiên vật phẩm thưởng cho là không đồng nhất. Tựa như Tịch Thành được đến là Thiện lương thu thập khí, đồng dạng còn có Tà ác thu thập khí, Vật phẩm thu thập khí, Người tốt thu thập khí, Người xấu thu thập khí. Chẳng qua là trăm sông vẫn thu về một mối, cuối cùng đều thuộc loại ‘thu thập khí’ là được.

Về phần danh vọng, chắc là thanh danh địa vị trong chốn giang hồ thôi, danh vọng càng cao, thái độ NPC đối đãi ngươi càng cung kính, thân thiết.

Lúc trước Tịch Thành mua lại Di Tinh Cốc, hệ thống liền yên lặng cộng cho cô 50000 điểm danh vọng giang hồ, chỉ là lúc đó cô không để ý tới mà thôi.

Danh vọng gang hồ đặc biệt khó kiếm, nếu bây giờ mở ra Bảng danh vọng thì sẽ thấy được, danh vọng của Tịch Thành đứng đầu bảng. Mà người xếp thứ hai ít hơn cô 200 điểm vừa rồi, người xếp thứ ba mới có 600 điểm, thứ tư 541 điểm, thứ năm 150 điểm, xếp sau nữa thậm chí chỉ có vài điểm.

Nói cách khác, từ lúc trò chơi bắt đầu đến nay, trong hai năm 10 cái sơn cốc có thể bán cho người chơi cũng chỉ có hai người mua được, mà sau khi mua sơn cốc liền tự động được cộng 50000 điểm danh vọng giang hồ.

Sơn cốc không giống trụ sở bang phái. Người chơi muốn thành lập bang phái chỉ cần đến nhân viên chuyên môn ở thành thị mua trụ sở bang phái là được. Mà sơn cốc lại thuộc môn phái phạm trù, cùng bang phái hoàn toàn không phải một cái cấp bậc. Tựa như Võ Đang, Nga Mi, Thiếu Lâm, tuy rằng môn quy không bằng, nhưng hiện tại Tịch Thành xác thực có thể xưng là nhất phái đứng đầu. Cho dù các chưởng môn các đại môn phái khác trong giang hồ, chỉ cần không phải sinh tử cừu địch đều ít nhiều nhún nhường ba phần.

Nghĩ như thế cũng không uổng công cô phải trả một khoản tiền lớn cùng đại giới như vậy.

Mà Hứa Uyên, coi như là thành viên duy nhất trong cốc.

Thu hồi Thiện lương thu thập khí, Tịch Thành nhìn trưởng thôn ôn hòa hơn rất nhiều. Dù sao thì ‘bắt người tay ngắn ăn thịt người miệng mềm’, tuy rằng ở phương diện nào đó mà nói thì lão trưởng thôn này cũng coi như gieo gió gặt bão, nhưng tốt xấu cô cũng đã dọa người ta không nhẹ thôi, ít nhiều cũng phải an ủi một chút.

“Gặp trưởng thôn nguyện ý biết sai sửa đổi, lần này ta sẽ không lại so đo. Việc này ông biết ta biết trời biết đất biết, người khác sẽ không thể nào biết được, như thế nào?” Tịch Thành lại hóa thân Hôi Thái Lang dụ hoặc Mạn Dương Dương trưởng thôn.

“Như thế rất tốt như thế rất tốt”. Trưởng thôn vội vã gật đầu, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Thấy cuối cùng đã đến lúc Tịch Thành phải đi, cục đá trong lòng lão trưởng thôn mới rơi xuống. 

“Trưởng thôn.” Một tiếng gọi này của Tịch Thành bất ngờ làm tim lão muốn nhảy ra ngoài.

“Chuyện gì?” Trưởng thôn thật cẩn thận hỏi.

“Ta thiện lương sao?” Tịch Thành cười hỏi hắn.

“Thiện… Thiện lương.” Lão trưởng thôn nơm nớp lo sợ trả lời, nhưng trong lòng lại nghĩ ‘ngươi thiện lương cái đầu á!’

“ừ, thật sự thiện lương sao?”

“Thiện lương, nữ hiệp thiện lương đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng…” Trưởng thôn xem như hiểu được, người này chính là được một tấc lại muốn tiến một thước, muốn thu thập hết số định mức hôm nay của Thiện lương thu thập khí đây mà.

Làm trưởng thôn nhiều năm như vậy, tốt xấu cũng coi như là quan nhất cấp, chừng ấy điểm giác ngộ hắn vẫn phải có. Vì thế Tịch Thành nói gì, trưởng thôn liền trả lời hai chữ - cực kì thiện lương! Hiển nhiên hắn cũng vô tâm ý thức được lão sư toán học của hắn tựa hồ cũng phải chết sớm…

Sau một hồi một vấn một đáp, Tịch Thành nhìn 10 điểm danh vọng giang hồ tăng lên mới hài lòng gật đầu.

“Trưởng thôn.” Ánh mắt nhìn trưởng thôn của Tịch Thành lại nhu hòa thêm vài phần nữa.

“Lại gì nữa?” Trưởng thôn lại một lần nữa kinh hách quá độ, tim đập loạn nhịp, khó khăn mới thốt nên lời. Lời vừa ra khỏi miệng hắn liền hối hận, thái độ này sẽ không chọc giận cô gia gia này đi?

“Không có gì, ta đã nghĩ xong. Tương Dương! Ta muốn đi Tương Dương.” Lúc này Tịch Thành không tiếp tục hù dọa lão trưởng thôn nữa.

Trưởng thôn vỗ vỗ ngực, hoàn hảo hoàn hảo. Sau đó hắn lại vuốt vuốt chòm râu, khôi phục trở lại đúng chức trách, mỉm cười nói: “Nữ hiệp, đi tốt nha.”

Vung tay lên, Tịch Thành liền đứng ở cửa thành Tương Dương. 
Bình Luận (0)
Comment