Huyền Giới Chi Môn

Chương 1306

- Đa tạ ơn lớn của Thạch Minh Chủ, tộc Thiên Phượng chắc chắn sẽ ghi nhớ ơn này vào trong tâm khảm...

Triệu Chu Minh nghe vậy, giọng điệu cực kỳ kích động.

- Không ổn rồi, Hỏa Đồ đã đuổi theo đến đây!

Thạch Mục cắt ngang lời nói của Triệu Chu Minh, thần sắc trở nên trầm trọng hơn trước.

Hắn vừa dứt lời, thanh âm “vù vù” vang lên.

Một con rồng lửa cực lớn dài chừng trăm trượng, đang bắt đầu mở cái miệng khổng lồ cắn xé về phía Thạch Mục.

- Trưởng lão Chu Minh, các ngươi đi trước đi. Lúc này ta sẽ nghĩ cách ngăn cản hắn một chút, rồi đến sau.

Thạch Mục nhanh chóng nói, thân hình thoáng ngừng lại.

Triệu Chu Minh thấy thế liền cắn rắn, mang theo mọi người tiếp tục chạy như bay.

- Thạch Đầu.

Thải Nhi cũng dừng lại một thoáng, quay đầu kêu gọi Thạch Mục rồi bay về phía Phượng Minh Cốc.

Thạch Mục đứng lơ lửng trên bầu trời, tay bắt pháp quyết cực nhanh.

Ba lá Cổ Phiên bay múa, tạo thành thế chân vạc, phát ra hào quang đỏ thẫm.

Một luồng ánh sáng như lửa đỏ phát ra, một con Cự Viên bằng lửa cao trăm trượng lao ra khỏi Cổ Phiên, xông đến con rồng lửa đang bay đến.

Một tiếng “ầm” vang lên cực lớn.

Nắm đấm của con Hỏa Viên đập thẳng vào đỉnh đầu rồng lửa.

Giữa không trung, ánh lửa nổ ra tứ tan, cánh tay Hỏa Viên vỡ nát ra thành từng khúc, giống như đợt mưa lửa rơi xuống.

Con rồng lửa màu vàng ngửa đầu ra sau, nó lui lại vài trượng rồi vọt lên trở lại, xé rách cánh tay đứt lìa của Hỏa Viên.

Tay Thạch Mục bắt pháp quyết liên tục, Huyền Hỏa Phiên bộc phát hỏa quang, một con mãnh hổ cực lớn xuất hiện, vồ tới con kim sắc hỏa long nọ.

Sau đó, thân thể hắn khẽ chuyển, tiếp tục bay về phía Phượng Minh Cốc.

Thế nhưng khi hắn vừa xoay người lại, liền nghe thấy động tĩnh sau lưng mình.

Vừa quay đầu lại nhìn, hắn phát hiện con Hỏa Viên cùng mãnh hổ kia đã bị mấy đợt dao lửa cực đại cắt vỡ thành mảnh nhỏ, sau đó tiêu tán.

Quạt xếp trong tay Hỏa Đồ lay động nhẹ nhàng, dùng tốc độ không nhanh không chạm đuổi theo phía sau.

Thạch Mục nhướng mày, tay huy động liên tục, chín lá Cổ Phiên bị tổn hại bay ra vây quanh bên ngoài Huyền Hỏa Phiên, cấu thành một trận pháp mới.

Pháp trận vừa được hình thảnh, luồng hỏa nhiệt truyền ra từ Cổ Phiên càng ngày càng mạnh, tuy rằng chưa có ngọn lửa nào bùng cháy, chưng nhiệt độ cực cao đã bắt đầu khiến cho nước chung quanh hóa thành hơi bốc lên.

- Nhanh.

Thạch Mục khẽ quát, tay bấm pháp quyết ngày một nhanh chóng.

Hào quang trên mười hai Cổ Phiên phát ra mãnh liệt, chúng không ngừng lưu chuyển, ba Huyền Hỏa Phiên truyền luồng hỏa lực nóng rực vào chín Cổ Phiên phía ngoài, khiến cho chín phiên vốn đã bị tàn phá thoạt nhìn trở nên nguyên vẹn như xưa.

Ánh lửa bùng lên từ chín lá Cổ Phiên, từng lá cờ tỏa ra sóng linh lực hình tròn, từng con hỏa long cực lớn nhô đầu ra.

Chỉ sau một lát, chín con hỏa long dài chừng mười trượng xuất hiện phía trước mỗi lá cờ, giương nanh múa vuốt về phía Hỏa Đồ.

Vẻ ngoài của chín con rồng lửa này hầu như giống hệt như lúc Thạch Mục chứng kiến khi thí luyện trong bí cảnh, nhưng uy lực của nó thua kém trước kia không ít.

- Phù!

Chín con rồng lửa mở chiếc miệng khổng lồ, phun ra chín luồng hỏa diễm cực lớn, cuối cùng hóa thành một biển lửa to lớn cao chừng mười trượng chụp về phía Hỏa Đồ.

Thạch Mục cũng không để ý quá nhiều, hắn vung tay thu hồi mười hai Cổ Phiên, quay người phi độn đi.

Quá trình phi độn cực nhanh, Thạch Mục xuyên qua sơn cốc đến chỗ sâu nhất, đám người Triệu Chu Minh đã chờ ở đây từ sớm rồi.

- Thạch Đầu!

Thải Nhi thấy Thạch Mục bay tới liền kêu lên đầy mừng rỡ.

- Trưởng Lão Chu Minh, chuẩn bị như thế nào rồi?

Thạch Mục vừa đáp xuống thì hỏi ngay lập tức.

- Đã chuẩn bị sẵn sàng, Thạch Minh Chủ ngươi cứ xem.

Triệu Chu Minh mở miệng đáp lời, tay chỉ vào Thiên Khanh.

Thạch Mục nhìn theo hướng đối phương vừa chỉ, liền thấy có rất nhiều tảng đá ngổn ngang dưới đáy Thiên Khanh, không biết đâu mới là cửa vào.

Thế nhưng, khi vừa xoay chuyển ánh mắt thì hắn lại phát hiện ra bên trong vách đá Thiên Khanh có khắc một vài hoa văn hỏa diễm khá kỳ dị.

- Tiểu tử, ngươi cho rằng Cửu Long Hỏa Trận kia có thể ngăn cản ta được sao?

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên giữa không trung.

Lông mày Thạch Mục không khỏi nhíu lại, hắn biết rõ đám rồng lửa kia không thể ngăn được Hỏa Đồ, thế nhưng hắn không ngờ được đối phương phá vỡ trận pháp của chính mình rất nhanh, cuối cùng đuổi theo đến tận đây.

Thần sắc Triệu Chu Minh cũng trở nên vô cùng khẩn trương.

- Ngay lúc này đây.

Triệu Chu Minh truyền âm cho Thạch Mục.

Thạch Mục gật gật đầu.

- Thạch Minh Chủ, bọn ta giao Niết Bàn Phượng Diễm này cho ngươi đó, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được để nó rơi vào tay của Thiên Đình.

Triệu Chu Minh bỗng dưng cất cao giọng hô lên.

Vừa dứt lời, tay hắn bắt pháp quyết cực nhanh, miệng ngâm tụng mật chú, ngọn lửa xuất hiện trên những ngón tay nhanh chóng bay thẳng vào trong Thiên Khanh.

Ngay lúc ngọn lửa nào dung nhập vào trong hoa văn hỏa diễm, những hoa văn đó sáng lên giống như bị thiêu đôt, trong Thiên Khanh xuất hiện một màn sáng bằng lửa.

Hỏa Đồ vừa nhìn thấy màn sáng này, sắc mặt hiện lên một tia lửa nóng, thân hình khẽ động, bay xuống phía dưới.

Thạch Mục ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hỏa Đồ, hắn thả người nhảy lên, rơi vào màn sáng trước đối phương một bước.

Trước khi rơi vào màn sáng, một luồng ô quang thoát ra từ trên người hắn, nghênh đón Hỏa Đồ đang vọt đến.
Bình Luận (0)
Comment