Huyền Giới Chi Môn

Chương 1359

Thạch Mục đang suy tư, động tác lại có chút không dám chậm trễ, thủy quang lam sắc trên người đại phóng, đồng thời quay tròn, tay chân đều trở nên mơ hồ.

Từng đạo quyền ảnh, cước ảnh dày đặc nổi lên, oanh kích xung quanh.

Những Cự Mãng (Con mã xà/trăn to) đang bổ nhào đến lập tức bị đánh nát, giữa không trung đập xuống thiên thạch cực lớn cũng bị đánh cho nát bấy, một chút cũng không có cách nào tiếp cận được người trong phạm vi mười trượng.

Có điều không gian công kích không những một chút cũng không dừng lại, thậm chí còn có khí thế càng lúc càng nghiêm trọng, rơi xuống thiên thạch càng lúc càng lớn, thực lực của Cự Mang trong lòng đất chui ra cũng càng lúc càng nhiều.

Mặc dù không gian công kích càng lợi hại, nhưng Thạch Mục vẫn có thể chống đỡ được, chỉ là trở nên có chút cật lực.

Hôm nay đến thời khắc mấu chốt, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Thời gian chớp mắt đã qua một khắc đồng hồ, linh lực trong Linh Thú Châu trong tay Thạch Mục cuối cùng bị hấp thu hết, biến thành màu sắc trong suốt, cũng vỡ ra “răng rắc“.

Chân khí trong người Thạch Mục lâp tức ngủ đông, thân hình thoắt một cái, phóng lên cao, dưới chân liên tụ đạp, chỉ dựa vào sức của cư thể xông lên không trung.

Cự Mãng màu vàng trên mặt đất ngỡ ngàng nhìn xung quanh, rất nhanh tiêu tán ra, hoàng vân trong không trung cũng từ từ biến mất, tất cả nhanh chóng khôi phục lại như bình thường.

Thạch Mục thở phào nhẹ nhõm, từ trên khoong hạ xuống, cảm thụ Mộc Chi Lực trong thân thể, trong lòng càng vui mừng.

Mặc dù còn cách đại thành khá xa, thế nhưng với công phu này, đủ để chống đỡ được một tháng tu luyện.

Chỉ đáng tiếc là ở đây không có cách nào thi triển được thử nghiệm một chút uy lực nào.

- Khà khà, Thạch tiểu tử, vận khí của ngươi không tồi đâu, ta dùng bí thuật cảm ứng được nơi chứa linh mạch của Thủy chi căn nguyên rồi. - Lúc này, thanh âm của Thủy Linh Tử đột nhiên vang lên, có vài phần kích động.

- Quá tốt rồi, ở đâu? - Thạch Mục vui mừng hỏi.

- Phía Bắc. - Thủy Linh Tử nói một câu đơn giản.

- Được.

Thạch Mục nói xong, nhảy một bước lớn về phía trước, thân thể bỗng thoắt một cái, liền xông vào trong không trung, động tác mau lẹ, lúc bay hóa thành một bóng đen, di động về hướng Bắc.

.....

Mấy canh giờ sau.

Thạch Mục vẫn đang nhảy trong không trung chưa hạ xuống, nghe thấy trên mặt đất có tiếng nước chảy “ào ào“.

- Thủy linh khí thật dày dặc. - Trên mặt Thạch Mục lộ ra một tia vui vẻ.

- Thủy Chi Linh Mạch, chắc chắn là ở ngay phía dưới. - Thủy Linh Tử nói.

Thạch Mục nghe vậy, lập tức không nói hai lời giống như lưu tinh hạ xuống, ầm ầm đập xuống mặt đất.

Chỗ hạ xuống, chính là một giải đất hình lòng chảo, phía Bắc là một ngọn núi lớn màu đỏ nâu, trong đó có hai ngọn núi lớn xen kẽ nhau, chảy ra một dòng sông lớn rộng hơn trăm trượng.

Dòng sông này thuận theo xu hướng của sơn mạch chảy xuôi, ở đây hình thành nên một lòng chảo xung kích.

Ánh mắt Thạch Mục quét qua, chỉ thấy lúc linh hà chảy ra khỏi soen cốc, lại như vạn ngựa tháo cương,, trên đường gào thét chạy điên cuồng ra, nước sông mênh mông cuồn cuộn dâng trào mãnh liệt, vỗ vào vách đá hai bên bờ, dâng lên bọt sóng trắng như tuyết nghìn tầng vạn lớp.

Lại đi ra ngoài, địa thế hơi chậm, linh hà dũng động cũng dần dần chậm lại, nhưng khí thế cuồn cuộn vẫn khiến người ta khiếp sợ y như cũ, cho đến khi chảy qua thủy vực (vùng nước) trước người Thạch Mục, dòng sông cuối cùng mới bình tĩnh trở lại.

Trên mặt sông có mấy xoáy nước màu xanh đậm, trung tâm xoáy nước bỗng nhiên tràn đây vô số lam quang, từ từ đung đưa, giống như u lam hỏa diệm, từ trong đó tản phát ra những tia khí u hàn.

Có một vài vòng xoáy khác hiện lên màu xanh u ám, bên trong ũng có những tia hỏa diễm run rẩy, màu sắc xanh u, giống như quỷ hỏa (ma trơi).

- Đây là Lam Diểu CHân Thủy và Huyền Minh Chân Thủy, có chỗ linh hà này làm cơ sở, Huyền Công Bát Chuyển của ngươi lo gì không thể đại thành chứ? - Thủy Linh Tử nói/

Trong mắt Thạch Mục càng hiện lên sự vui mừng, nhảy một bước dài, phi thân nhảy tới giữa sông.

Một tiếng “rầm” vang lên.

Mặt nước sông phá vỡ một đạo bọt sóng, thân thể Thạch Mục liền rơi vào trong nước.

Hai tay ở trước người biến hóa mấy lần, bấm động pháp quyết, vận chuyển Cửu Chuyển Huyền Công tầng Bát Chuyển.

Chỉ thấy một đạo quang mang thủy lam sáng lên, văn lộ tiểu đỉnh lam sắc ở ngực Thạch Mục sáng lên, xông ra khỏi thân thể, chập chờn lóe lên.

Một trận linh lực ba động được sinh ra, trong dòng sông từng vòng xoáy lớn nhỏ đều lưu chuyển, từng đạo Tiên Thiên Chân Thủy dày đặc bay ra từ trong vòng xoáy, hội tụ vào trong tiểu đỉnh lam sắc trước ngực Thạch Mục.

Rầm rầm!

Dòng sông vốn dĩ đang bình ổn, chịu ảnh hưởng của chân khí của Thạch Mục, lập tức trở nên chảy xiết, lúc chảy qua bên người Thạch Mục, không tự chủ được mà bị khí tức trên người Thạch Mục lôi kéo, vòng quanh người hắn hình thành nên một vòng xoáy nước hình tròn.

Lúc này, tiếng huyên náo vang lên, một phi tiễn (tiễn: mũi tên) mà vàng sẫm xé không gian bay về phía Thạch Mục.

Thạch Mục sớm biết mình vận dụng chân khí chắc chắn sẽ dẫn tới công kích của Ngũ Hành Ma Quật, trong bụng đã có chuẩn bị kỹ lưỡng, thân thể hơi nghiêng một cái để né tránh.

Phì phì phì...

Nhưng mà ngay sau đó, liên tiếp tiếng xé không gian dày đặc tiếp tục vang lên, hàng trăm hàng ngàn phi tiễn dày đặc lao tới, nhiều như mưa trút xuống về phía Thạch Mục.

Hai bên bờ linh hà, không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện mấy trăm con nhím thân hình cường tráng.

Nói là nhím cũng không chính xác lắm, bởi vì trên người bọn chúng cũng không có máu thịt, toàn bộ đều là do đất cát tạo thành.

Thạch Mục cau mày, pháp quyết trên tay lại cũng chưa biến đổi, vẫn duy trì Huyền Công vận chuyển.

A!

Trong miệng Thạch Mục khẽ quát một tiếng, chân khí quanh người lập tức phóng ra ngoài, một cỗ khí lãng (sóng khí) bạch sắc bị cuốn theo nước sống, đánh tới bốn phương tám hướng.

Đùng đùng đùng!
Bình Luận (0)
Comment