Phân thân của Thạch Mục thu kiếm quay người, nhìn về phía đoàn ánh sáng màu đỏ trên bầu trời này.
- Đã muộn rồi...
Lịch Thăng chân nhân thở dài một tiếng nói.
Hắn vừa dứt lời, đoàn ánh sáng màu đỏ này nhanh chóng mở rộng, trong chớp mắt hóa thành một lỗ thủng thật lớn chừng vạn trượng.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên.
Một dòng sông dài đỏ như máu từ trong đó trùng trùng điệp điệp lao ra, khiến cho nhiệt độ không khí xung quanh chợt giảm xuống!
Không ngờ đó chính là nước Minh Hà!
Nước Minh Hà đỏ sẫm, giống như máu từ trên cao rơi xuống, hình thành một thác nước huyết sắc cực lớn chiều rộng hơn nghìn trượng, ở trong bầu trời chảy xuống.
- Ầm ầm ầm.
Nước Minh Hà không ngừng vọt xuống, phát ra từng tiếng rít gào. Sau khi chảy vào Thiên Đình, lập tức khuếch tán ra, vọt về bốn phương tám hướng.
Thạch Mục biến thành Bạch Viên đứng ở bên trong không trung, tất nhiên nhìn thấy rõ ràng nhất.
Vừa rồi vị trí cung điện Thiên Đình di chuyển, hình như chính là chỗ nước Minh Hà chảy ngược. Sau khi chúng tahy đổi vị trí, hình thành bố cục, phân bố vô số đường hẻm cung điện, những nước Minh Hà này liền phân hoá làm vô số con sông nhỏ huyết sắc, trào vào những khẽ hẹp này, lấp đầy toàn bộ Thiên Đình, biến nó một mảnh đại trận Huyết Hải.
Theo Minh Hà không ngừng rót vào, nước sông huyết hồng cuộn trào mãnh liệt tùy ý chảy xuôi, rất nhanh lại gần như nhấn chìm toàn bộ Thiên Đình. Vô số cung điện khổng lồ, hơn phân nửa đều ngập ở trong nước. Chỉ còn lại có một ít đỉnh cung điện giống như bãi cát bồi, giống như cánh bèo trôi nổi ở trên Minh Thủy.
Ở dưới sự chỉ huy của An Hoa và một đám cường giả Thần Cảnh, đại quân liên minh đã sớm di chuyển lên trên không trung, cách xa Minh Hải dưới thân này.
- Ầm ầm ầm.
Thác nước huyết sắc trên bầu trời vẫn đang không ngừng rót nước Minh Hà vào. Nước biển phía dưới cũng không yên ả. Sóng lớn điên cuồng trào dâng, thỉnh thoảng cuồn cuộn nổi lên từng đợt sóng cao, trào về phía một ít kiến trúc Thiên Đình còn sót lại.
- Xôn xao.
Một đợt sóng huyết sắc cuốn qua, một cây cột đá bạch ngọc còn sót lại ầm ầm sụp đổ, đập vào trong Minh Hải, trầm xuống, phát ra một âm thanh nặng nề.
Lúc này, trong bầu trời xám xịt, cũng bắt đầu dâng lên một tầng màu đỏ. Những đám mây còn sót lại không nhiều lắm đã biến thành đỏ sẫm một mảnh. Màu sắc càng lúc càng sẫm lại. Thoạt nhìn dường như như là bị máu tươi nhuộm thành.
- Nếu đại trận đã mở, Đế Quan vì sao còn không hiện thân?
Thạch Mục nhìn về phía Lịch Thăng, mở miệng hỏi.
Lịch Thăng dường như không nghe thấy, chân mày nhíu chặt, giống như đang suy tư điều gì.
Đúng lúc này, nhiệt độ xung quanh chợt giảm xuống. Trên bầu trời trong đám mây huyết sắc, bắt đầu bay ra một chút hoa tuyết đỏ sẫm, dương dương tự đắc nhẹ nhàng rơi xuống, bao phủ toàn bộ màn trời.
- A à, tuyết huyết sắc! Đây nhất định lại là do Đế Quan giở trò quỷ.
Lúc trước Thải Nhi đã bị vô số biến cố lăn qua lăn, lúc này gặp phải hiện tượng kỳ lạ, quá sợ hãi nói.
- Đây là bầu trời mây trắng bị minh khí của Minh Thủy kết thực, ngưng kết hóa thành tuyết, trong đó ẩn chứa âm khí có hạn, không có nguy hại gì khác.
Giọng điệu của Thạch Mục từ giữa không trung truyền ra.
Thật ra những người lo lắng giống như Thải Nhi không phải là số ít. Rrong đại quân liên minh rất nhiều người đều đã sử dụng ra các loại thủ đoạn, hao phí linh lực ngăn cách tuyết huyết sắc với người mình. Lúc này nghe được Thạch Mục nói như vậy, bọn họ mới dừng lại mới lại đều thôi.
Không ít tuyết huyết sắc rơi vào trên cánh của Thải Nhi. Một cảm giác âm hàn lập tức rót vào, khiến nó khó chịu một hồi, lay động thân thể khiến tuyết trên người rớt xuống. Nó vỗ cánh xích lại gần cổ của Lịch Thăng.
Thần sắc Lịch Thăng có chút phức tạp nhìn về phía Thạch Mục, lắc đầu.
Trên không trung đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong cuồn cuộn. Một khí lưu vô cùng cuồng bạo cuốn lên trên cao, hóa thành một vòng lốc xoáy cực lớn, cuốn về phía Thạch Mục.
Phạm vi của vòng xoáy này vô cùng rộng lớn. Miệng dưới của cái phễu có đường kính chừng mười mấy dặm. Ở miệng phía trên lại vượt quá ngàn dặm, gần như hút hơn nửa không trung phía trên Thiên Đình vào bên trong.
Tuy rằng trận gió lốc này lớn vạn phần, lại xuất hiện vô cùng đột ngột, dường như chỉ trong nháy mắt đã đột nhiên hình thành, cũng không phải từ một chỗ nào đó lướt ngang đến, mà là tự nhiên xuất hiện ở không trung phía trên Thạch Mục, giống như kẽ nứt không gian khiến người ta bất ngờ không kịp đề phòng.
Ngay sau đó, năm dòng lũ các màu xanh đỏ hoàng kim lam với kích thước chừng trăm dặm từ năm phương hướng vị trí bên ngoài vòng xoáy cuộn trào mãnh liệt lao đến, rót vào trong vòng xoáy khổng lồ.
- Ầm ầm ầm.
Năm linh lực với lực lượng lớn không có cách nào nói nổi, giống như năm con sông cuồng bạo, tùy ý lao nhanh, va chạm vào nhau, phát ra nhiều âm thanh cực lớn, hoàn toàn chấn động thiên địa vang lên.
- Thạch Mục, chạy mau.
Lịch Thăng chân nhân ừa nhanh chóng lui về phía sau, vừa quát lớn.
Thạch Mục thật ra đã sớm ý thức được có điểm không ổn. Hắn thu lại linh lực trên người, muốn thu hồi chân thân Di Thiên Cự Viên. Nhưng mà lượng lớn linh lực đã sớm rót xuống. Trên người hắn có ánh sáng lóe lên. Thật là ngay cả chân thân cũng không có cách nào thu hồi.
Thải Nhi đứng ở trên vai Lịch Thăng, bên trong đồng tử trong hai mắt chiếu ra hào quang năm màu. Nó lại há hốc miệng, hoàn toàn không cách nào thốt ra lời.
Đại quân liên minh Di Thiên và đệ tử Thanh Lan ở phía dưới nhận được chấn động và trùng kích càng lớn hơn. Tất cả bọn họ đều ngửa đầu nhìn lên khoảng không, chỉ thấy cái đầu phễu của gió bão hình như hoàn toàn vạch ra một khoảng trời, lộ ra không ngờ là một khoảng tinh không mênh mông.
Bên trong tinh không vô cùng tăm tối. Vô số tinh quang ngân sắc gắn ở trên màn trời tối tăm, chớp hiện, lại dường như đang sợ hãi run rẩy.
Điều làm cho người ta chú ý nhất, lại là năm tinh cầu khổng lồ trong đó, đang phóng ra những ánh sáng chói mắt vô cùng. Năm dòng nước lũ linh lực cực lớn chính là từ trên năm tinh cầu này dâng ra.