Một tầng hà quang màu vàng xuất hiện trên nắm tay, dường như quả đấm từ hoàng kim vậy, pháp tắc dao động tán phát mãnh liệt
- Thạch Mục, cẩn thận!
Yên La vô cùng kinh hãi, vội vàng nhắc nhở.
Thạch Mục không thay đổi thần sắc, thậm chí cũng không xoay người, một cánh tay mơ hồ xong, bàn tay phản thủ vỗ vào quả đấm màu vàng, trên bàn tay nổi lên một tầng huyền hoàng quang mang.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên!
Hai loại quang mang hoàng kim va chạm lẫn nhau, sau đó nổ tung ra, vặn vẹo một trận ở phụ cận hư không, lập tức vỡ vụn ra tấc tấc.
Thạch Mục đứng tại chỗ, thân hình thẳng tắp không nhúc nhích, nhưng đế liền lùi lại mười mấy bước, lúc này mới đứng vững thân hình, gương mặt kinh sợ.
Yên La và Lật Thăng cũng bị lực nổ tung đẩy đi, bay thẳng ra mười mấy trượng mới đứng vững được, hai lỗ tai vẫn còn kêu ông ông.
- Xuất thủ đánh lén, đường đường Thiên đế, lại hèn hạ như vậy!
Thạch Mục xoay người lại, lạnh lùng nói, trong lời nói xen lẫn một chút khinh thường.
- Được làm vua thua làm giặc, hà tất phải sính miệng lưỡi lợi hại!
Sắc mặt đế tái xanh, cả giận hừ một tiếng, trong tay bấm quyết niệm thần chú vung lên.
Hư không trên đầu Thạch Mục vang động ầm ầm, vô số hà quang màu vàng xuất hiện ào ạt, phóng ra cùng một lúc, một ấn tỉ màu vàng thật lớn, đột nhiên hiện ra lừng lững như ngọn núi, từ trên trời đáp xuống, như Thái Sơn Áp Đỉnh vậđè Thạch Mục vậy.
Cùng lúc đó, đế múa may hai tay, trên người đột nhiên nổi lên một tầng hà quang màu vàng, lập tức là một tầng hà quang màu đỏ, sau đó là một tầng hà quang màu vàng.
Trong nháy mắt, 7, 8 tầng hà quang hiện ra, bao phủ trên người đế.
Hắn quát khẽ một tiếng, cánh tay vung lên.
Xuy xuy xuy!
Những hà quang cuốn ùa vào, hóa thành một đạo Phong Nhận cự đại nhiều màu, pháp tắc dao động tản ra vô cùng mãnh liệt, chém tới Thạch Mục thân thể Thạch Mục.
Thạch Mục hừ lạnh một tiếng, một tay bấm quyết, bên ngoài thân lập tức hiện ra vô số huyền hoàng quang mang như có thực chất.
Đột nhiên, hắn nhất chưởng lên không trung, toàn bộ huyền hoàng quang mang trào ra, lúc này một tiếng vang thật lớn giữa không trung, một con sổ mẫu màu vàng, lớn cỡ bàn tay bỗng nhiên xuất hiện, đối đầu chộp tới kim sắc đại ấn.
Ầm ầm. Một tiếng vang thật lớn!
Chưởng màu vàng to lớn tiếp tục chìm một chút, vẫn chống đỡ được kim sắc đại ấn, khiến cho nó trôi bay lở lửng giữa không trung, không có cách nào rơi xuống.
Đồng thời, hắn vừa động thân thể, bên ngoài thân nổi lên một tầng tinh oánh hoàng mang, trong nháy mắt thân thể ngưng tụ cứng lại như đồng đúc vậy.
Những Phong Nhận cự đại tới nhanh như điện bắn, Thạch Mục không có ý tránh né chút nào, mặc cho Phong Nhận chém bổ vào thân.
Một loạt tiếng nổ cực lớn như mưa đánh vào lá chuối, truyền ra liên miên!
Phong Nhận liên tiếp vỡ toạt ra, biến thành vô số quang mang, chôn vùi thân thể của Thạch Mục.
Các màu quang mang chậm rãi tiêu tán, lộ ra thân thể của Thạch Mục, không ngờ không có một vết thương nào, thậm chí quần áo cũng không mảy may hư hại.
Những pháp tắc công kích vô cùng lợi hại, dường như chẳng qua là gãi ngứa cho hắn vậy.
Đế trầm sắc mặt xuống, trong mắt khó nén vẻ kinh sợ.
Hai tay Thạch Mục bấm quyết, niệm thần chú, ngón tay điểm ra.
Vù!
Chưởng màu vàng to lớn biến hóa bung ra, biến thành một đoàn huyền Hoàng Vân đoàn, càn quét, bao phủ bên trong kim sắc đại ấn.
- Phong!
Miệng Thạch Mục phun ra một chữ.
Đám mây màu vàng vặn vẹo biến hóa, vô số phù văn từ trong bay ra, trong phút chốc biến thành một Hoàng sắc viên bàn phong ấn to lớn, bất ngờ trông rất giống với Cửu Chuyển Huyền Công Hỗn Độn phong ấn pháp.
Kim sắc đại ấn chấn động ông ông ở bên trong, nhưng không có cách nào tránh thoát đi ra.
Hoàng sắc viên bàn phong ấn tích lưu lưu xoay tròn tại chỗ, thu nhỏ thật nhanh, trong khoảnh khắc lớn cỡ bằng đầu người, bị Thạch Mục vung tay lên thu vào.
Đế chứng kiến cảnh này, rốt cục sắc mặt hoàn toàn âm trầm.
Trên mặt hắn thần tình biến ảo, dưới chân nhất điểm, thân thể phóng ra, kéo cự ly ra xa Thạch Mục, phất tay tế ra một cái hương lô pháp bảo sắc xanh biếc, bay ra khỏi tay, treo ở trên ngực.
Trong nháy mắt bảo xuất hiện, khí thế của đế tăng cao, áo bào phồng lên, tóc dài không gió mà bay.
Hai tay hắn cầm hương lô, hai mắt lưu chuyển kim quang, hoàng hoàng linh áp từ trong lư hương tản ra, không kém kim sắc đại ấn chút nào, bất ngờ là một món Linh bảo phẩm bậc cực cao.
Bề mặt hương lô có khắc từng đạo văn lộ phong cách cổ xưa dị thường, mơ hồ hợp thành một cái đồ án mặt người quỷ dị cự đại, sương khói màu xanh biếc từ trên hương lô lượn lờ tỏa ra.
Hắn điểm ra nhất chỉ, một đạo quang mang màu xanh biếc bay vụt ngấm chìm vào trong hương lô.
Một tiếng nổ oành đùng trầm thấp, từ trong lư hương truyền ra, quang mang xanh thẳm lan rộng ra một mảng lớn, đồ án mặt người quỷ dị trên hương lô chợt nhoẻn miệng cười.
- Xuy xuy
Ánh mắt và khóe miệng của mặt người đồng thời hé ra, ba đạo quang trụ màu xanh từ bên trong bắn ra, đánh tới Thạch Mục.
Thạch Mục hừ lạnh một tiếng, một tay nhất trảo, hào quang màu vàng trong tay nhoáng lên, một cây trường côn màu vàng bỗng nhiên xuất hiện, chính là Phiên Thiên côn, phóng ra càn quét.
Thân côn thân toát ra hào quang màu vàng, phịch một tiếng, dễ dàng đánh nát ba đạo quang trụ màu xanh.
Quang trụ màu xanh vỡ toạt ra, nhưng không biến mất, mà biến thành một mảnh sương khói màu xanh, bay tán chung quanh.
Thạch Mục bước ra một bước, hư không dao động một trận, thân hình đột nhiên biến mất không tung tích, bỗng nhiên lập tức xuất hiện ở sau lưng đế, gần như không có bất kỳ chênh lệch thời gian nào.
- Thuấn di!
Từ nơi xa, Yên La đôi mắt xinh đẹp của Yên La sáng ngời.
Nàng tu luyện loại thần thông không gian, rất tinh tường các loại thần thông dịch chuyển không gian.
Với Thần Thông Không Gian hiện nay của nàng, cũng có thể làm được hiệu quả tương tự trong nháy mắt, nhưng so với Thạch Mục thời khắc này, vẫn còn chậm hơn một chút.
Bởi vì Thạch Mục thi triển, là thuấn di vượt qua không gian chân chính!