Tác giả: Bạch Vân Tử Y
===o0o===
Trung Ương Tinh hiếm khi có một đêm mất ngủ, mà nguyên nhân là do sự kiện bầy chim phát quang bay trên bầu trời khu vực Trịnh gia. Cả đến tận hôm sau sức nóng vẫn chưa từng giảm bớt, dân chúng điên cuồng phát đi phát lại đoạn video quay trực tiếp vào lúc đó. Chỉ là chiều hướng thảo luận không còn dừng ở nguyên nhân bầy chim xuất hiện nữa, mà là suy đoán xem vị Thuần Thú Sư đỉnh cấp tháo túng chúng là ai, và làm thế nào khiến chúng nó đột nhiên biến mất. Không có ai cho rằng bầy chim là huyễn ảnh tạo thành. Không có huyễn ảnh nào có thể diễn tả sinh động như vậy được, quan trọng hơn là quân đội đã cho thăm dò chúng ở cự li gần và thu được kết quả không có thiết bị tạo ảo ảnh nào hết.
Quân bộ cũng mở cuộc họp cả một đêm. Trong cuộc họp ngoài những quan quân có chức vụ cao trong quân đội có mặt tại Trung Ương Tinh, còn tập hợp mười vị Thuần Thú Sư đỉnh cấp của Từ Á tinh hệ. Tuy nhiên ngoại trừ Mạnh lão đuổi kịp về Trung Ương Tinh ngay trong đêm, những vị khác ở xa không thể rời trận vị được nên đành phải dùng chức năng gọi hình ảnh ba chiều thay cho sự xuất hiện của mình. Nguyên nhân mở ra cuộc họp chắc không có ai phải thắc mắc nữa, hiển nhiên là về người đã làm ra sự kiện gây chấn động kia. Mấy người Thuần Thú Sư đỉnh cấp so với ai khác càng thêm hứng thú hơn. Mỗi người đều có thực lực cấp đỉnh, đương nhiên họ hiểu năng lực của mình đang ở đâu, khống chế lượng lớn dị thú đối với họ không khó, nhưng có một khuyết điểm là không thể khống chế trong thời gian dài. Thuần thú sư điều khiển dị thú thông qua tinh thần lực thiên phú, khống chế càng nhiều dị thú thì lượng tinh thần lực bị phân ra để liên kết cũng tương ứng như vậy. Cũng như con người bình thường khó mà phân tâm một lúc làm được nhiều việc thì để một Thuần Thú Sư phân tách tinh thần lực một lúc cũng khó như thế. Nếu không phân tách cẩn thận có thể khiến sự kháng cự trong não hải của dị thú gây phản phệ lại thuần thú sư, trong khi dị thú cấp càng cao thì càng khó thuần phục, một thuần thú sư bình thường chỉ dám một lúc khống chế năm con dị thú trở xuống. Dù sao đối vợi họ mà nói không phải cứ số nhiều mới là tốt, không chỉ phát sinh nhiều rủi ro còn rất tốn tinh thần lực, một thuần thú sư có mạnh hay không quan trọng vẫn nằm ở thực lực của bản thân dị thú mà họ chưởng khống. Cho nên sự xuất hiện của Thuần Thú Sư có thể chưởng khống một ngàn dị thú gây náo động Trung Ương Tinh khiến các vị cao nhân vốn không thích xuất đầu phải lộ diện để tìm hiểu.
“Các vị cũng biết lí do chúng ta có mặt ở đây rồi nên tôi không nhắc lại nữa.” Người lên tên trước nhất là Tần thượng tướng, bởi ông cũng là một trong những người có mặt gần hiện trường, nên so với những người khác càng rõ tình huống hơn. “Không xác định được nguyên nhân bầy chim đột nhiên xuất hiện hay đột nhiên biến mất, nhưng tôi có thể khẳng định chúng không phải do huyễn cảnh tạo nên. Có một điều chúng ta có thể xác định bầy chim này được người thao khống, với mục đích là chúc thọ Trịnh lão gia tử. Tôi cũng đã hỏi Trịnh gia chủ, nhưng ông ấy cũng không rõ người này là ai. Nhưng mà thông qua Hạ sở phó của Sở nghiên cứu văn vật cổ tôi đã biết được lại lịch của bầy chim đó.”
Hạ phó sở trong lời Tần thượng tướng chính là Tần phu nhân Hạ Nguyệt Mân. Tần Minh vừa nhắc đến vợ mình liền cảm thấy đầu chướng đau. Phu nhân nhà ông lại lên cơn cuồng việc rồi. Ai mà ngờ sự kiện này có liên quan đến văn vật cổ mà bà ấy sắp công bố chứ. Thời điểm vừa gặp ông liền mở bài diễn thuyết không ngừng, diễn thuyết xong còn thấy chưa đủ liền gấp gáp trở về nhà tìm tài liệu nghiên cứu tiếp. Đứa con trai ông thì những lúc này thật khiến người trực hận không thể rèn sắt thành thép, chẳng giúp ông khuyên ngăn mẹ nó còn bình tĩnh đi phòng huấn luyện như chẳng có chuyện gì xảy ra. Tần thượng tướng lần đầu có chút hối hận vì trước kia luôn cổ vũ con trai chăm chỉ huấn luyện.
Tần thượng tướng vừa đưa hình ảnh lên vừa nhắc lại những lời mà Tần phu nhân đã giải thích trước đó. Những vị ở đây vừa nghe vừa cảm thấy thần kì. Họ không ngờ trong thời viễn cổ lại có một loài dị thú mà đến vận khí và sự trường thọ cho người được chúc phúc, càng kinh ngạc về điển tích ngàn hạc bay lượn trên bầu trời và dòng chữ chữ chúc thọ mà chúng tạo thành. Không ít người nghĩ cái vị kia là thần thánh phương nào, và Trịnh lão giả tử lại có ân đức gì mà có thể được món quà to lớn như vậy.
Có lẽ trong những người ở đây người vừa hậm hực vừa tiếc nuối nhất chính là Mạnh lão, bởi lúc ông về tới Trung Ương Tinh thì bầy chim đã biến mất. Lúc đó Mạnh lão còn hối hận nói nếu sớm trở về thì tốt rồi, bởi nghĩ Trung Ương Tinh ngoài hoa lệ chẳng có gì vui, nên ông mới dây dưa mãi ở các tinh cầu lân cận tìm thứ hay ho. Giờ thì hay rồi, bỏ lỡ mất thứ hay ho như vậy, càng không kịp bắt được manh mối tên Thuần Thú Sư thần bí kia, người ta vốn còn định so bề thực lực đấy.
Không gặp được cao thủ khiến Mạnh lão rất tực giận, bởi vậy ông quyết định trong thời gian tới sẽ không rời Trung Ương Tinh, hơn nữa phải cắm cọc ở nhà lão Trịnh. Tên đó đã vì lão bằng hữu của ông mà làm ra hiện tượng chấn động như vậy, chắc chắn là phải có ân hoặc có quan hệ không tồi với người Trịnh gia. Mạnh lão không tin mình ôm cây đợi thỏ mà không bắt được người.
Nếu người Mạnh gia mà biết được suy nghĩ trong lòng Mạnh lão lúc này chắc khóc thét cả đám mất. Họ trăm phương nghìn kế muốn Mạnh lão ở lại Mạnh gia trấn tộc mà không được, ai bảo ông không thích bị người gò ép chứ. Thế nhưng lần này vì một người thần bí mà vị Thuần Thú Sư mạnh nhất Từ Á tinh hệ này quyết định ở Trung Ương Tinh, nhưng không phải về nhà mà cọ cơm ở chỗ bằng hữu, nghĩ thôi đã thấy đau thương.
Cuộc họp kéo dài đằng đẵng cuối cùng kết thúc khi kết quả vẫn còn mơ hồ không tiến triển, bởi các vị Thuần Thú Sư đỉnh cấp đều thống nhất người làm ra hiện tượng kia không phải mình, càng không quen biết người nào có khả năng làm ra được nó. Tuy vậy họ vẫn sẽ cố gắng quan tâm xem có vị Thuần Thú Sư nào có đặc điểm gần giống ở khu vực mình hay không, nếu có sẽ lập tực báo tin về cho quân bộ. Đa số những người ở đây không có ác ý gì với vị Thuần Thú Sư kia, chỉ là họ cần thông tin để thống kê tình hình thực lực của Từ Á tinh hệ mà thôi, nếu được có thể kéo gần quan hệ đối tác lại càng tốt hơn. Đương nhiên cũng có một số thành phần cảm thấy sự hiện diện của người này mang tính đe doạ, bởi không biết thực lực đối phương sâu đến nhường nào, liệu có ác ý gì với bọn họ hay không, mà mối nguy cơ thì không nên tồn tại.