Huyền Học Đại Sư Không Phải Người

Chương 47

Kỷ Lam nhìn Ngao An An có chút ngượng ngùng đứng trong đám người, nhíu mày, sẽ không phải có quan hệ với An An chứ?

Cảm nhận được ánh mắt của Kỷ Lam, Ngao Ao An nhìn cô, cười nhẹ.

Là cô ấy chứ ai!

Kỷ Lam nghĩ thầm trong lòng.

Nhìn hiện trường nhanh chóng được dọn sạch sẽ, rồi nhìn các thành viên trong đoàn đang lo lắng, Kỷ Lam cảm thấy có lỗi trong lòng.

Chiếc bàn cũ đã được thay thế bằng chiếc bàn mới tinh.

Chu Thế Tân ổn định tâm trạng, nói: "Không có gì, vừa rồi chẳng qua vì cái bàn đó cũ quá, bây giờ đổi bàn mới, đợi giờ lành lại tiến hành bái thần, mọi người đợi thêm chút đi."

"Đúng vậy! Không có gì đâu."

"Lát nữa chúng ta làm lại."

Những người khác cũng nói hùa theo, bầu không khí sinh động lên.

Chu Thế Tân để phó đạo diễn và các nhân viên trấn an mọi người cùng giới truyền thông, rồi bắt đầu liên hệ với đại sư.

Thông thường mà nói, nếu đoàn làm phim đang khai máy thì gặp sự việc ngoài ý muốn, cho dù chỉ là việc nhỏ cũng phải tạm dừng hành động, đợi thầy phong thủy nhìn một lần mới được.

Bởi vì lần này tìm chính là thầy phong thủy có quen biết, cũng đã sớm mời thầy xem trước ngày giờ và các vấn đề cụ thể khác rồi mới khai máy, cũng không có yêu cầu vị đại sư kia nhất định phải có mặt ở hiện trường.

Cho nên khi xảy ra việc ngoài ý muốn, Chu Thế Tân cũng chỉ có thể gọi điện thoại liên lạc.

Chỉ là điện thoại xong mới biết vị đại sư kia đã đi xa nhà, mà loại ngoài ý muốn này nhất định phải có người đến hiện trường mới có thể nhìn ra vấn đề ở đâu.

Cúp điện thoại, Chu Thế Tân nghĩ ngợi tìm một người bạn khác giới thiệu đại sư, đột nhiên liền nghĩ đến Kỷ Lam.

Vừa vặn Kỷ Lam cũng ở đây, Chu Thế Tân liền đi thẳng tới chỗ Kỷ Lam.

"Kỷ Lam, đại sư lần trước giúp cô giải quyết vấn đề có thể xem phong thủy không? Tôi muốn nhờ thầy đến đây chọn thời điểm thích hợp cho chúng ta." Chuyện đã lỡ rồi, nếu còn trì hoãn thời gian, có lẽ mọi người sẽ lo lắng, tốt nhất là nên giải quyết nhanh lên.

Kỷ Lam nghe xong, lập tức nói: "Anh quên rồi sao, ở đây chúng ta có một người."

"Ai?" Chu Thế Tân chưa kịp phản ứng.

"Ngao An An". Kỷ Lam nói, nếu Ngao An An gây ra phiền phức, vừa vặn để chính cô ấy giải quyết.

Chu Thế Tân sực nhớ tới lúc trước Kỷ Lam có giới thiệu Ngao An An với mình.

Đồ đệ của một đại sư, trò giỏi hơn thầy.

Mặt của Ngao An An có vẻ không đáng tin cậy lắm, anh thật sự không nghĩ tới.

Ho nhẹ một cái, Chu Thế Tân lên tiếng: "Vậy cô dẫn tôi tới nói với cô ấy một tiếng?"

"Được." Kỷ Lam đáp, sau đó dẫn Chu Thế Tân đi tới chỗ Ngao An An.

Bên cạnh Ngao An An còn có mấy nhân vật chính của đoàn làm phim.

Chỗ Ngao An An cũng coi như náo nhiệt, bởi vì nữ số một và nam số một đều ở bên cạnh cô.

"An An, trên Weibo của cô nói giúp người ta bắt ma là thật sao?" Sau khi giới thiệu lẫn nhau, Tạ Vãn hỏi Ngao An An.

Khi bức ảnh tạo hình nhân vật của Ngao An An xuất hiện, cô thật sự vô cùng kinh ngạc, sau khi thân phận của đối phương bị lộ ra ngoài, cô lên Weibo của đối phương xem thử, nội dung trên đó khiến cô cảm thấy khó mà tin được.

Xem tướng bắt quỷ? Không phải đùa giỡn đó chứ?

Bây giờ gặp Ngao An An ở đây, Tạ Vãn cảm thấy cô ấy quá đẹp. Vì yêu cái đẹp và tò mò về Ngao An An, cô lôi kéo đồng nghiệp cùng công ty là Trương Lâm đi qua xem thử, tranh thủ giải đáp thắc mắc của mình.

Cô cũng muốn biết có phải Ngao An An đang lòe thiên hạ hay không? Hay là sự thật đúng như vậy.

"Ừ." Ngao An An gật đầu nhẹ.

"Vậy cô có thể xem tướng giúp tôi không? Xem đường sự nghiệp của tôi." Tạ Vãn tiếp tục hỏi.

Ngao An An nhìn mặt Tạ Vãn, lập tức nói: "Giữa trán đầy đặn, tai to, lông mày rậm, mũi đầy đặn, sống mũi thẳng và cao, có lòng cầu tiến, không liều lĩnh, cuộc sống ngày càng tốt đẹp, ổn định, được nhiều quý nhân giúp đỡ. Về phần sự nghiệp, lông mày rộng và phẳng, cung Quan Lộc* và cung Phúc Đức** đều tốt, sự nghiệp không có trở ngại."

(*) Trong tử vi, cung Quan Lộc nghĩa là con đường công danh sự nghiệp và tài lộc, tiền bạc thu được từ sự nghiệp.

(**) Cung Phúc Đức là cung chỉ về giá trị tinh thần, tâm lý, tâm linh, chỉ số may mắn, hạnh phúc, thỏa mãn, hài lòng của con người trong cuộc sống.

Ngao An An nói một hơi, Tạ Vãn nghe mà sửng sốt.

Mặc kệ có đúng hay không, nhưng Ngao An An nói liên tiếp nghe cũng ra dáng ra hình.

Lúc Tạ Vãn vẫn đang suy nghĩ, Ngao An An tiếp tục mở miệng nói: "Mặc dù sự nghiệp của cô không có vấn đề gì, nhưng cô phải cẩn thận, gần đây gặp phải tiểu nhân, có thể cô sẽ gặp phải sóng gió. Sau khi vượt qua, sự nghiệp của cô vẫn tiếp tục thăng tiến. Nếu cô không thể qua được, sự nghiệp sẽ xuống dốc."

"Tiểu nhân là cái gì?" Tạ Vãn không nghĩ tới Ngao An An sẽ nói đoạn tiếp theo, sau khi phản ứng lại cô thực sự lo lắng.

"Cô nói thêm một từ đi! Từ đầu tiên cô nghĩ tới trong đầu."

Một từ này tượng trưng cho tiếng nói phát ra từ đáy lòng, tâm tư giống như cây bút, các nét bút gộp lại, dựa vào Bát quái, Ngũ hành mà biết tốt xấu, địa vị cao thấp, họa hay phúc, lành hay dữ.

"Bá?" Cũng không biết sao, trong đầu Tạ Vãn liền nghĩ ra một chữ như vậy.

"Cả trong lẫn ngoài đều khó khăn, có cả nguyên nhân bên trong và bên ngoài, bên trong có kẻ hãm hại, bên ngoài có âm mưu." Ngao An An nghe xong, trong lòng đã có dự tính, cô nói nhỏ vào tai Tạ Vãn một câu.

Đã có ý muốn giúp đối phương thì nói cho một mình người đó nghe là được rồi.

Tạ Vãn nghe xong, cái này không phải là đang nói có người muốn đối phó với mình, mà người xung quanh cô đã thông đồng với người ta rồi sao?

Nói rất rõ ràng.

Trong lòng Tạ Vãn hoảng hốt.

Nhìn sắc mặt của Tạ Vãn, Ngao An An biết đối phương đang phân vân, nhưng cô không thèm để ý.

Đối phương có thể hỏi cô là do may mắn, nhưng kết quả như thế nào, chỉ có thể để Tạ Vãn tự mình lo liệu, xử lý tốt, tai nạn chưa chắc không thể vượt qua, nhưng kiếp nạn này, cô ấy nhất định phải trải qua một lần.

"Được, cám ơn cô, tôi sẽ chú ý, đến lúc đó sẽ trả lời cho cô, chúng ta kết bạn Wechat đi?" Tạ Vãn nói.

Thà rằng tin là có, không thể không tin.

Người ta đã nói như vậy, cô tạm thời tin tưởng, cẩn thận chút cũng không có chỗ xấu.

"Được." Ngao An An đồng ý, đây đều là khách hàng tiềm năng.

Trải qua một thời gian ở thế giới này, Ngao An An cũng hiểu ra một sự thật.

Tiền là thứ tốt.

Không thể không có tiền.

Sau đó, hai người liền thêm Wechat lẫn nhau.

Chờ giải quyết chuyện của Tạ Vãn xong, Trương Lâm cũng hỏi: "Cô có thể xem cho tôi không?"

Anh cảm giác rất thú vị, mà lời nói của cô ấy hình như cũng khá đáng tin.

Vừa lúc Chu Thế Tân và Kỷ Lam tới thì nghe được Trương Lâm nói câu này.

Ngao An An chưa kịp trả lời, Tạ Vãn thấy Chu Thế Tân đến đã vội vàng hô một tiếng: "Đạo diễn Chu."

Trương Lâm chú ý đến Chu Thế Tân, cũng vội vàng kêu một tiếng đạo diễn Chu.

Chu Thế Tân nghĩ đến câu mình vừa mới nghe, nhẹ gật đầu với Tạ Vãn và Trương Lâm, sau đó nhìn sang Ngao An An nói: "An An, tôi có chuyện cần cô giúp đỡ."

"Đạo diễn Chu, anh cứ nói." Ngao An An lập tức nói, đột nhiên nghĩ đến chuyện vừa rồi, đối mặt với Chu Thế Tân có chút xấu hổ.

Cô chỉ nghĩ tới rồi muốn thí nghiệm một chút, sau đó thấy họ ngừng công việc mới biết thắp nhang bái thần là một điều quan trọng ở lễ khai máy.

Tự nhận mình làm sai, thái độ của Ngao An An đối với Chu Thế Tân tự nhiên tốt hơn nhiều.

"Lúc làm nghi thức khai máy có xảy ra chút sự cố, muốn để cô xem thử xem có vấn đề gì không? Cũng hi vọng hôm nay cô có thể chọn một giờ lành khác." Chu Thế Tân trực tiếp nói ra ý định của mình.

Ngao An An nghe là biết có liên quan đến chuyện khi nãy, gật đầu: "Không vấn đề gì, tôi sẽ chọn thời gian thích hợp cho đoàn của chúng ta. Chuyện hồi nãy, tôi đã xem rồi, không có vấn đề gì đâu."

"Được, vậy cô cứ chọn đi." Chu Thế Tân an tâm hơn, vội vàng mở miệng nói.

Nghe cuộc đối thoại giữa hai người, Tạ Vãn và Trương Lâm đều có chút bối rối.

Đạo diễn vậy mà cũng tìm Ngao An An giúp sao?

Mọi người xung quanh cũng nhận ra động tĩnh bên này nên chú ý đến, thậm chí có một ít người dựa tới gần bọn họ, tò mò quan sát.

Đạo diễn Chu rõ ràng muốn bắt đầu nghi lễ lần nữa, tìm tới Ngao An An làm gì?

Chu Thế Tân và Ngao An An không có ý che giấu, một số người có đôi tai nhạy bén có thể nghe rõ cuộc đối thoại giữa hai người.

Sau khi nghe rõ, họ ngẩn người, nhưng vẫn phải nhanh chóng chia sẻ với mọi người xung quanh.

Thế là, trong vòng vài phút, hầu như mọi người trong đoàn phim đều biết Chu Thế Tân đến tìm Ngao An An để chọn thời gian.

Sau khi biết chuyện, hầu hết mọi ánh mắt của đoàn phim đều tập trung qua phía này.

Không phải là người mới trong ngành giải trí sao? Sao ấy cô còn biết chọn giờ?

Đột nhiên, một người đã theo dõi Ngao An An liền nhớ tới tiểu sử của Weibo cô.

Nghề chính là xem tướng bắt quỷ.

Chẳng lẽ, Ngao An An làm việc này thật sao?

Nghĩ vậy, nhiều người nhìn vẻ đẹp này của Ngao An An, đều không thể tin nổi.

Thế giới này thật quá huyền ảo rồi.

Trong lúc mọi người lo suy nghĩ, Ngao An An cũng đã tính ra giờ lành trong hôm nay.

"Chúng ta sẽ bắt đầu lúc 13 giờ 5 phút! Hướng Tây, ngày Ất Sửu, sao Lục Hợp là tốt trong mọi việc. Thời gian mà đạo diễn Chu lựa chọn trước đó rất phù hợp để cầu phúc. Nhưng nếu làm theo lời tôi thì không những cầu phúc được mà còn có thể cầu tài. Chỉ cần nhớ rõ thời điểm này không thích hợp để động thổ, nếu không mọi việc sẽ không suôn sẻ." Ngao An An tính toán, cuối cùng lên tiếng.

"Được." Chu Thế Tân vội vàng gật đầu, nói lời cảm ơn với Ngao An An rồi nhanh chóng phân công người chuẩn bị.

Sau khi Chu Thế Tân rời đi, ánh mắt mọi người nhìn Ngao An An càng sáng ngời, có điều không ai dám lên tiếng, chỉ có vài người bàn tán liệu cô gái này có đủ bản lĩnh hay không.

Trương Lâm lại tiếp tục chủ đề trước đó. Đạo diễn Chu tìm Ngao An An vì chuyện lớn như vậy, chắc hẳn năng lực không tệ! Nếu thế, anh càng phải hỏi thử mới được.

Ngao An An nhìn Trương Lâm, nói ngắn gọn: "Anh có mệnh đào hoa, mà toàn là hoa đào héo, do đó phụ nữ phải cách xa anh một chút kẻo bị liên lụy, tạm biệt."

Nói xong, Ngao An An nhìn Kỷ Lam, Kỷ Lam hiểu ý, liền dẫn Ngao An An đi sang chỗ khác, cách Trương Lâm một khoảng.

Khi Trương Lâm nhận ra thì Ngao An An đã đi xa rồi, anh nhìn sang Tạ Vãn.

Tạ Vãn liếc Trương Lâm một cái, nói ngay: "Sau này nếu không có việc gì thì tránh xa tôi ra!"

Nói xong, Tạ Vãn nhanh chóng chạy xa chỗ Trương Lâm đứng.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất*

(*)Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất: Không sợ xảy ra chuyện, chỉ sợ sẽ gặp phải chuyện bất ngờ ngoài ý muốn. Câu này khuyên người ta không nên chủ quan.

Trương Lâm: "..."

Anh lỡ chọc phải ai à?

Dựa theo thời gian mà Ngao An An ấn định, đoàn làm phim liền điều chỉnh lại, tổ chức lễ khai máy vào đúng thời điểm do cô lựa chọn.

Ngao An An viện cớ có việc đi cùng Kỷ Lam nên không tham gia.

Những người khác thực hiện nghi lễ một cách cẩn trọng và thành kính.

Làm lễ xong, không phát hiện chuyện gì bất thường, từng người một trong đoàn lần lượt dâng hương, không xảy ra sự cố gì.

Sau khi mọi chuyện xong xuôi, trong lòng mọi người đều nhẹ nhõm.

Ổn rồi!

Vừa rồi chỉ là một tai nạn!

Không ít ánh mắt hướng về Ngao An An đã có sự thay đổi, là cô thực sự có bản lĩnh hay đơn giản là ăn may?

Nhân lúc không có ai, Kỷ Lam hỏi cô: "An An, trước đó đã xảy ra chuyện gì?"

Ngao An An suy nghĩ một chút, chầm chậm nói: "Chắc là bọn họ không nhận nổi lễ bái của tôi."

Kỷ Lam: "..."

Rốt cuộc cô là thần thánh phương nào?
Bình Luận (0)
Comment