Chương 15: Thác Bạt Tư Vũ Thỉnh Cầu, Thiên Ma Biến
Cố Trường Sinh lựa chọn Thác Bạt Tư Vũ làm tùy tùng, cũng nằm trong dự liệu của không ít người.
Phải biết con Lục Dực Đạp Thiên Thú kia cũng không phải người bình thường có khả năng khống chế.
Mỗi lần thuế biến mọc ra một cánh, thực lực sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mọc ra sáu cánh, nói rõ hiện nay nó đã thuế biến sáu lần, ít nhất cũng có thực lực Khai Thiên cảnh.
Khai Thiên cảnh cửu chuyển, đã được xưng là đại năng cảnh, đến cấp độ này, tu sĩ đã có uy năng to lớn.
“Chọn hắn sao?”
Bên trong liễn xa Sở Yêu Nguyệt sững sờ, lúc đầu nàng ta còn tưởng Cố Trường Sinh sẽ hỏi nàng ta.
Thác Bạt Tư Vũ đúng là rất mạnh, đứng ở nơi đó giống như một cái hoả lò, cách một khoảng cũng có thể cảm nhận được cỗ lực lượng khí huyết tràn đầy kia.
Nhưng nàng ta cũng không nóng lòng, nàng ta không cho rằng Cố Trường Sinh sẽ chỉ chọn hai người.
Thác Bạt Tư Vũ nghe vậy, đè nén vẻ hưng phấn kích động xuống, sau đó thở sâu, chậm rãi nói: “Nhưng tại hạ có một yêu cầu quá đáng, mong Thần Tử thành toàn.”
Vừa nói xong, xung quanh lập tức ồn ào, không ít người biến sắc, đôi mắt trừng lớn.
“Điên rồi à?”
“Thần Tử chọn hắn ta đã là ban ân to lớn, hắn ta còn dám nhắc tới yêu cầu?”
“Nhưng theo tình huống vừa rồi, Thần Tử là một người ôn nhuận như ngọc, không chừng sẽ bằng lòng đấy.”
Đám người nghị luận ầm ĩ.
Sở Yêu Nguyệt bất ngờ nhìn về phía Thác Bạt Tư Vũ một chút, như có điều suy nghĩ nói: “Chẳng lẽ tên gia hỏa này còn có dự định gì đó?”
Trong lòng Tô Tiểu Huyên đứng ở một bên cũng không khỏi nhấc lên.
Nhìn Cố Trường Sinh một chút, phát hiện không biết từ lúc nào hắn đã híp mắt lại, giống như rất có hứng thú.
Ngay từ đầu Cố Trường Sinh cho nàng ta cảm giác là hư vô mờ mịt, xa rời thế giới.
Giống như cách tất cả mọi người một khoảng cách rất xa xôi vô tận.
Mãi đến khi Cố Trường Sinh tùy tiện lựa chọn nàng ta, mới khiến nàng ta cảm thấy vị công tử này có chút chân thực, không giống như trích tiên trong tranh.
Nhưng lúc này nàng ta không dám nghĩ như vậy nữa.
Bởi vì Thác Bạt Tư Vũ. . . Giống như đã vượt quá ranh giới.
Ngay khi tất cả mọi người suy nghĩ lung tung, Cố Trường Sinh cười nhạt một tiếng, nói: “Yêu cầu gì? Cứ nói đừng ngại.”
Thác Bạt Tư Vũ xoa mồ hôi trên trán, vị này khiến hắn ta cảm thấy áp lực quá kinh khủng.
Rõ ràng chỉ đứng ở nơi đó, cái gì cũng không làm.
“Nghe nói tại Nhục Thân cảnh, Thần Tử đã đánh vỡ vạn cổ cực cảnh, phá vỡ ghi chép mà năm đó Khổ Hành Đại Đế dựng lên, tại hạ bất tài, nghĩ ở chỗ này, dựa vào lực lượng nhục thân của mình thỉnh giáo Thần Tử.” Thác Bạt Tư Vũ nói ra, giọng điệu rất thành khẩn.
Cũng không có ý cố tình khiêu khích.
Lúc ở trong tộc, hắn ta ngẫu nhiên nghe thấy các lão nhân nhắc đến chuyện này.
Lúc đầu bọn họ không có ý định nói cho hắn ta biết, sợ ảnh hưởng đến tâm cảnh hắn ta tu hành.
Nhưng chuyện này căn bản không giấu diếm được.
Ba vạn vạn cân Nhục Thân cảnh cực cảnh!
Đây là khái niệm gì? Cổ tịch cũng không có ghi chép như thế.
Thậm chí có thể sau này cũng không có ai có thể đánh vỡ kỷ lục này.
Lúc ấy chuyện này đã khiến Thác Bạt Tư Vũ mộng bức, khoảng chừng nửa năm cũng không tu luyện.
Hắn ta dự định sẽ lưu danh trên Thiên Đạo bia, khiến mạch Đại Ma Thần một lần nữa trở lại thời kỳ huy hoàng.
Nhưng chỉ vì chuyện này, Thác Bạt Tư Vũ mới có ý định đi theo Cố Trường Sinh!
“Nhục Thân cảnh cực cảnh, xem ra cái tên trên Thiên Đạo bia kia thật sự là do Thần Tử Cố gia lưu lại!”
Nghe thấy Thác Bạt Tư Vũ nói như vậy, trong lòng rất nhiều tu sĩ đều chấn động.
Bọn họ biết rõ ghi chép Nhục Thân cảnh cực cảnh của Khổ Hành Đại Đế đã bị một người tên là Cố Trường Sinh phá vỡ.
Nhưng, hiện tại xem ra, người đó chính là vị Thần Tử trước mắt này!
“Ba vạn vạn cân cực cảnh.” Sở Yêu Nguyệt khẽ mở miệng, lẩm bẩm nói, mỗi lần nghĩ đến số lượng này, chính là một lần tim đập nhanh.
Đương nhiên nàng ta biết rõ chuyện này.
Mặc dù các đạo vực giữa ba ngàn đạo vực cách nhau ngàn tỷ vạn dặm, nhưng không hề ảnh hưởng đến việc truyền đạt tin tức.
Lúc ấy không biết đã kinh hãi bao nhiêu người.
“Thì ra yêu cầu của ngươi là chuyện này, nhưng thỏa mãn ngươi cũng không sao.” Cố Trường Sinh khẽ cười nói, không ngại Thác Bạt Tư Vũ đưa ra yêu cầu như vậy.
Sắc mặt Thác Bạt Tư Vũ lộ ra vẻ vui mừng nói: “Đa tạ Thần Tử thành toàn.”
Oanh!
Sau khi dứt lời, khí tức trên người hắn ta bỗng nhiên biến đổi!
Hai tròng mắt được một tầng hắc sắc bao bọc.
Từng tầng hắc sắc giống như ma khí, bắt đầu xoay quanh cơ thể hắn, trong nháy mắt, hình thể của hắn đã cao lên gấp ba!
Giống như một vị Ma Thần đỉnh thiên lập địa.
Chân đạp Lục Dực Đạp Thiên Thú, cầm trường kích dài tám trượng trong tay.
Khí huyết sôi trào, có tiếng ù ù vang lên, giống như hoả lò màu đen.
Phía trên đại kích, còn có phù văn lấp lóe, liên miên như lôi đình!
“Ma Thần biến, công pháp trấn tộc của Thác Bạt Cổ Tộc, trong truyền thuyết, công pháp này tổng cộng có mười tám biến, nhưng sau bát biến cũng không truyền thừa xuống, đã biến mất tại trường hà lịch sử.”
“Nhưng Thác Bạt Cổ Tộc vẫn vô cùng cường thịnh, đông đảo tộc nhân tu luyện thể phách, thậm chí có thể so với một vài sinh linh thuần huyết!”
Ánh mắt của đám người xung quanh tràn ngập kinh hãi.
“Bán Khai Thiên cảnh, tu vi của Thác Bạt Tư Vũ đúng là cường đại.” Sở Yêu Nguyệt cũng phải lộ ra một tia coi trọng.
Bán Khai Thiên cảnh, tục xưng chính là Tịch Địa cảnh cửu chuyển đỉnh phong, chỉ kém nửa bước liền có thể đến Khai Thiên cảnh, thành tựu đại năng.
Nhìn căn cốt, hắn ta mới hơn hai mươi tuổi thôi.
Những người trong sân, ai dám nói mình có tu vi cao hơn hắn ta?
“Thần Tử, đắc tội!”
“Thiên Ma Biến đệ tứ biến, Thiên Ma Liễu Loạn!”
Thác Bạt Tư Vũ thấy Cố Trường Sinh vẫn không hề bị di chuyển, đứng tại chỗ như cũ, vẻ mặt bình thản như nước, giống như không hề có ý xuất thủ.
Nhưng hắn ta cũng không dám khinh thường.
Hét lớn một tiếng, tóc đen tung bay, tay cầm kích tiến lên, trong hư không dày đặc kinh lôi màu đen, khí huyết màu đen vô cùng vô tận hóa thành lang yên ngút trời.
Giống như có một đầu Thiên Ma gia trì.
“Tê! Thật mạnh!”
“Ta có cảm giác bản thân sẽ bị đánh thành một đoàn huyết vụ.”
Đám người kinh hãi không thôi, sau lưng có chút lạnh.
Lực lượng của một kích này, rõ ràng đã vượt qua vạn quân!
Trong mắt Cố Trường Sinh lóe lên vẻ khác thường, lòng bàn tay hiển hiện ánh sáng mông lung, giống như một vòng mặt trăng màu bạc.
“Thiên Ma Biến đúng là bất phàm, không chỉ có hiệu quả luyện thể, còn có thể toàn lực thôi động lực lượng của nhục thân, giống như hóa thân của Thiên Ma, bộc phát lực lượng ra gấp trăm lần.” Hắn lẩm bẩm.
Ầm!
Hắn tay không đón đỡ, giống như một ngôi sao trời nhỏ nổ tung, dư âm đáng sợ trực tiếp khiến nhiều tu sĩ bay ngược ra ngoài.
Sau một khắc, lang yên huyết khí màu đen ầm ầm sụp đổ, Thiên Ma chi thân chia năm xẻ bảy!
Phốc!
Thác Bạt Tư Vũ trừng lớn mắt, phun ra một ngụm máu.
Trường kích lập tức rời khỏi tay, Lục Dực Đạp Thiên Thú dưới chân phát ra tiếng gào thét, thân ảnh trên lưng nó bay ra ngoài.
Cố Trường Sinh vẫn đứng tại chỗ, thậm chí y bào cũng không bị nhấc lên.
Giống như chưa bao giờ động đậy.
Thần Tử Cố gia quá kinh khủng!
Đơn giản là sâu không lường được!
Tất cả tu sĩ nhìn thấy một màn này không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, kinh hãi không thôi.
“Đa tạ Thần Tử thủ hạ lưu tình.”
Thác Bạt Tư Vũ từ dưới đất lảo đảo đứng dậy, lập tức điên cuồng nói, không hề để ý đến thương thế trên tay.
Hắn ta hiểu.
Nếu không phải Cố Trường Sinh lưu tình, hắn ta tuyệt đối sẽ hóa thành một đoàn huyết vụ, đến cặn bã cũng không còn.