Huyễn Thần

Chương 78


HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 78: Bổn mạng huyễn thú.

Dịch: tranbaolong
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien nguồn


Sau khi giới thiệu xong tứ đại trưởng lão, Đế Á cười cười nhìn Lý Dật nói: “Tốt lắm, Mê thành tứ đại trưởng lão đã giới thiệu xong hết rồi, như vậy hiện tại... Ngươi không phải cũng nên giới thiệu một chút về chính mình hay sao?”

Nghe xong Đế Á nói, hắn không khỏi khổ não gãi gãi đầu, cười khổ nói: “Kì thật... Ta cũng không có cái gì tốt để mà giới thiệu, ta chính là một người bình thường a! Tên ta đã nói cho các ngươi, ta gọi là Lý Dật, ngoài ra không có gì đặc biệt!”

Nghe xong lời hắn nói, tứ đại trưởng lão không khỏi ngây ngẩn cả người. Theo sự hiểu biết của bọn họ thì nếu là người mà lão thành chủ đã chọn lựa, nói như thế nào thì cũng phải có điểm đặc biệt! Tối thiểu thì tinh thần lực của tiểu tử này quả thực không thấp. Chính là người thích hợp nhất để tu luyện huyễn thú, hắn như thế nào có thể đem chính mình nói thành bình thường chứ? Phải biết rằng... Thiên tài có thiên tư hơn người như vậy trước đây chưa từng gặp qua a!

Hơi có chút suy tư, tứ đại trưởng lão đồng thời lựa chọn trầm mặc. Cơ hồ đồng thời, bọn họ đều xem thiếu niên trước mắt này, coi như là hắn khiêm nhường. Một người có tinh thần lực cao đến như vậy thì tại Mê thành tuyệt đối là nhân vật cấp bậc đại thần a!

Trong lúc nhất thời, trong phòng yên tĩnh dị thường. Tứ đại trưởng lão đều âm thầm suy tư, vô luận như thế nào... Nhất định phải đem tiểu tử này nhận thành môn hạ của chính mình. Tinh thần lực cao đến vậy, đứa bé này tất nhiên hội trở thành ngự thú giới kinh khủng nhất cấp từng tồn tại a. Nhân tài như vậy, nếu như bị những người khác đoạt đi, vậy thì thua sút đối phương là điều chắc chắn!


Mặc dù cùng là Mê thành tứ đại trưởng lão, nhưng mà kì thật... Tứ đại trưởng lão trong lúc này cạnh tranh phi thường kịch liệt. Ai cũng hy vọng môn hạ của chính mình sẽ là một người xuất sắc!

Trông thấy tứ đại trưởng lão trầm mặc nghĩ ngợi, Lý Dật khẽ quay đầu hướng chung quanh nhìn một chút, rất nhanh... Hắn nhìn thấy Tiểu Cường đang thoải mái nằm trên cỏ bên ngoài cửa sổ kia. Nhìn cái loại khí tức vừa quen thuộc vừa lại xa lạ của Tiểu Cường, hắn không khỏi ngạc nhiên há to miệng.

Hiện tại thì Tiểu Cường bây giờ với Tiểu Cường trước kia đã không còn giống nhau nữa rồi! Thể tích hình dáng bên ngoài không có gì biến hóa. Nhưng xem kĩ thì ngoại hình có một ít thay đổi xảy ra, càng thêm gầy gò, cũng càng thêm cương cường mạnh mẽ.

Biến hóa thay đổi rõ rệt nhất chính là màu sắc nơi thân thể nó. Trước kia là đỏ và đen giao nhau, nhưng mà hiện tại... Tiểu cường đã hoàn toàn biến thành màu đen. Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, hắc sắc khôi giáp chiếu sáng lòe lòe tản ra quang mang dị thường!

Tiểu tử ngươi a, vận khí thật sự là không tồi! Chuyện tốt như vậy đều nhằm vào ngươi!

Chính vào lúc Lý Dật đang quan sát Tiểu Cường thì âm thanh của Đế Á bên cạnh vang lên: “Ngươi còn không biết sao, bởi vì cộng sinh khế ước, cho nên sau khi Tiểu cường khôi phục, đem sinh mạng lực dư thừa phản trả lại cho ngươi. Hiện tại sinh mạng lực của ngươi cũng là một loại siêu cấp ương ngạnh a! So với người thường thì sợ rằng mạnh hơn gấp đôi a!”

A!

Nghe xong Đế Á nói, Lý Dật không khỏi bật thốt lên tiếng kêu kinh ngạc. Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hắn, Đế Á cười dài tiếp tục nói: “Ngươi hẳn là cảm giác được rõ ràng, tinh thần của ngươi bây giờ càng thêm cường đại. Hơn nữa sinh mạng lực cũng phi thường dồi dào. Những điều này đều là do ngươi hưởng từ hạt tử a!”

Khó hiểu gãi gãi đầu, Lý Dật hắc hắc cười nói: “Ngươi đang nói cái gì a, ta không hiểu được rõ ràng lắm a, chẳng lẽ.... Sinh mạng lực thật sự có thể chuyển nhượng sao? Điều này... Điều này thật quá khó khăn để hiểu a!”


Cái gì!

Đế Á kinh ngạc mở to hai mắt, oán trách nói: “Chẳng lẽ tới giờ này ngươi vẫn còn không tin sao? Chẳng lẽ ngươi không có cảm giác được, ngươi cùng hạt tử này trong lúc đó đã thiết lập tâm linh cảm ứng sao?”

Ân!

Nghe xong Đế Á nói, hắn cả người không khỏi run lên. Đúng vậy, loại cảm giác này chẳng những là có mà còn dị thường rõ ràng, chẳng lẽ... Hết thảy những cái đó đều là sự thật chăng?

Chính trong lúc suy tư, cõi lòng chìm vào nghi hoặc đủ chuyện thì Phong trưởng lão tại một bên ngắt lời nói: “A a... Không nên hoài nghi nữa! Mặc dù đạo lý bên trong không ai có thể giải thích nói ra cho rõ ràng được nhưng mà sự thật chính là như vậy. Ta nói thiệt cho ngươi biết, chúng ta bốn người, ai cũng đều có bổn mạng thú của chính mình a!”

A!

Không thể tin nhìn tứ đại trưởng lão. Đối với lời bọn hắn nói, Lý Dật thật sự rất khó tin tưởng. Nhìn thấy vẻ mặt không tin tưởng của hắn, tứ đại trưởng lão nhìn nhau liếc mắt một cái, theo sau... Phong trưởng lão lắc đầu nói: “Ngươi đã không tin, như vậy cũng tốt... Chúng ta sẽ cho ngươi xem bổn mạng thú của mình!”

Thanh âm chưa dứt, Phong trưởng lão chậm rãi nhắm hai mắt lại, hai tay hư hợp tại trước ngực, trong miệng thì thào nói thầm cái gì đó, nhất thời... Một đạo quang mang màu vàng kim, chậm rãi bắt đầu tại hai tay đang chấp lại trước ngực của hắn đúng lúc này xuất hiện!


Ra đi! Bổn mạng thú của ta -- Trà Khả Lạp Tát!

Theo sau tiếng ngâm dài kia của Phong trưởng lão, nhất thời... Bên trong phòng kim quang điên cuồng xuất hiện. Giữa quầng sáng màu vàng kia, một âm thanh du dương réo rắt vang lên, một loại cảm giác vừa phiêu dật mà vừa lại như xa xôi cổ xưa, không thể ức chế trỗi lên từ đáy lòng.

Kim quang chợt lóe rồi biến mất. Chờ cho hết thảy đều khôi phục, tại phía trước Phong trưởng lão xuất hiện một sinh vật đường nét ưu mỹ đến không chê vào đâu được. Khí chất cao quý, xinh đẹp giống như một sinh vật trong thần thoại!

Lý Dật có thể hoàn toàn khẳng định rằng hắn chưa từng gặp qua loại sinh vật này. Đường nét ưu mỹ duyên dáng, thân thể thon dài, cùng với đôi cánh thật lớn kia. Hết thảy mọi hình ảnh đập vào mắt kia cho dù Lý Dật tưởng tượng cũng đều tưởng không được a!

Làm cho người khác chú ý nhất chính là, trên da thịt của sinh vật này hiện đầy một tầng kim sắc thật nhỏ lân phiến. Tại bên dưới ánh sáng mặt trời chiếu xuống, thân thể chung quanh nó hình thành một tầng sáng phản xạ ánh sáng vàng vàng chớp động, thoạt nhìn xinh đẹp cực kì!

Nhìn thấy bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của hắn, Phong trưởng lão cười ngạo nghễ, thân mật lấy tay vuốt ve cái đầu ưu nhã với ba cộng lông vũ đang dựng thẳng lên của sinh vật kia, ngạo nghễ nói: “Đây là bổn mạng thú của ta, cũng là huyễn thú duy nhất của ta – Phong Long xinh đẹp!”

Thần tình mê hoặc ngắm nhìn Phong Long vừa xinh đẹp vừa cao ngạo kia. Trông nó giống như là một quý bà quý phái cao sang đang khoe hương sắc, không ngừng tản ra xung quanh chính mình sự tao nhã cũng như cao quý! Thật sự rất đẹp!

Đại khái thật là lâu không có đi ra bên ngoài, Phong Long xinh đẹp kia sau khi liếc mắt nhìn Lý Dật một cái thì vỗ hai cánh ưu nhã bay lên, nhẹ nhàng tuyệt luân tại trong đại sảnh vờn quanh. Một mảnh phiến kim sắc lân phấn, lóng lánh kim quang vàng vàng không ngừng hướng bên dưới phủ xuống!

Ai…

Địa trưởng lão sâu kín thở dài một tiếng, hâm mộ nói: “Không hổ là sinh vật xinh đẹp nhất, ưu nhã nhất trên thế giới này. Mặc dù ta đã gặp qua nàng rất nhiều lần nhưng mà mỗi một lần nhìn thấy nàng, nội tâm ta cũng nhịn không được mà kích động, nàng thật sự rất ưu nhã đẹp mắt!”

“Tốt lắm tốt lắm, ngươi cũng đừng quá hâm mộ đến thế. Huyễn thú chính là dựa vào thực dụng cùng thực lực mà phán đoán mà. Lục Linh của ngươi cũng không kém a, không cần phải hâm mộ của ta!” Nghe xong Địa trưởng lão nói, Phong trưởng lão không khỏi khuyên bảo, bất quá... Trong lời nói của lão, Lý Dật có thể rất rõ ràng nghe ra sự đắc ý!


Hướng về Phong trưởng lão liếc mắt một cái, Địa trưởng lão ảm đạm lắc đầu, như thể có gì mất mát nói: “Tốt lắm, nếu Phong trưởng lão đã biểu diễn bổn mạng thú kiêm huyễn thú của hắn, ta đây cũng không thể không triển lộ một chút!”

Vừa nói chuyện, Địa trưởng lão chậm rãi khép lại hai mắt, hai tay nâng lên ôm lấy ngực, thì thào ngâm tụng, theo những gì mà Phong trưởng lão ngâm tụng, một chùm quang mang xanh biếc nhanh chóng tại hai tay của nàng xuất hiện!

Ra đi! Bổn mạng thú của ta -- Tư Đề Khải Đa!

Theo sau tiếng hò hét kia của Địa trưởng lão, trong giây lát, trong phòng lục quang tràn lấp khoảng không, một trận run rẩy nổi lên khắp nơi, mặt đất bụi đất bay lên, cả nhà gỗ tựa hồ đều lay động lên, khí thế kinh người tới cực điểm!

A!

Đúng lúc tro bụi dần dần tan đi, hết thảy đều khôi phục bình thường, Lý Dật sợ hãi kêu lớn lên, này... Này xem như đồ vật gì đó a? Chẳng lẽ...... Đây là Địa trưởng lão bổn mạng thú sao? Trách không được nàng lại hâm mộ Phong trưởng lão đến thế. Bổn mạng thú của hai người, đồng thời cũng là huyễn thú duy nhất của hai người, căn bản chính là khác biệt một trời một vực a. Hoàn toàn là hai thái cực trái ngược nhau mà!
truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
Đó là cái gì?

Trên thực tế thì bổn mạng thú của Địa trưởng lão chính là một con khâu dẫn (con giun) đặc biệt lớn. Không thể so sánh khâu dẫn của Địa trưởng lão với các khâu dẫn bình thường khác. Con khâu dẫn này đường kính có quy mô cỡ hai thước, chung quanh cái miệng rộng tròn to hơn một thước dài kia là các xúc tu vòi đâm ra tua tủa, không ngừng nhúc nhích!

Như vậy vẫn còn chưa hết kinh hãi. Làm cho người ta cảm thấy sợ hãi cùng không thích chính là trên da thịt quanh thân nó hiện đầy chất lỏng sền sệt giống như nước mũi không ngừng hướng phía dưới mặt đất rớt xuống. Chỉ sau một lát, ngay dưới thân rơi xuống một vũng lớn!

--------------------------------------------------------------------------------------------

Bình Luận (0)
Comment