Đương nhiên, cho dù ngàn vạn lần không nguyện. Hy Tà cũng chỉ có thể ngoan ngoãn lao về phía quả trứng kia.
Thế nhưng, ngay khi kiếm nhận của Hy Tà sắp cắt trúng quả trứng thì phanh. Một tầng sáng lờ mờ bỗng dưng lại xuất hiện, đem quả trứng bao phủ ở bên trong. Mà Hy Tà, cũng theo đó bị hất bay ra. Ghim vào vách tường bên cạnh cửa vào, chuôi kiếm cũng leng keng không ngừng run lên.
Nhưng là, vòng sáng này sau khi bị Hy Tà đâm trúng cũng lập tức mờ dần. Răng rắc vỡ vụn, phả vào trong không khí. Theo sau đó, một thanh âm nữ nhân tràn đầy u oán cùng chói tai cũng theo đó vang lên. Phía sau của quả trứng này, cũng dần dần hình thành một luồng khói đen, hóa thành bóng dáng của một nữ tử.
"Tiểu bối to gan! Cư nhiên lại dám đến đây phá rối nơi tu tĩnh của ta!"
Âm thanh này, mang theo uy áp vô cùng cường đại. Thế nhưng, Huyết Minh lại không bị nó ảnh hưởng đến một chút nào. Chỉ là, Ma cốt trong người hắn giống như lại khẽ rung động, khiến cho hắn không khỏi nhíu chặt mày lại.
Bóng đen này, tại sao lại có thể đả động đến Ma cốt được a? Cảm giác này chỉ xuất hiện khi hắn đứng gần Ma thần sử mà thôi. Vậy chẳng lẽ, bóng đen này chính là thần hồn của một trong những vị Ma thần đã tán lạc kia?
Nghĩ đến đây, Huyết Minh liền hơi cúi đầu, chắp tay ở trước người. Nể mặt mà mang theo một cỗ cung kính hỏi :"Vãn bối mạo muội làm phiền, mong tiền bối thứ tội. Xin hỏi cao danh quý tánh của tiền bối..."
"Hừ, xem như ngươi biết điều. Ta chính là Ma thần đời thứ 12 chi vị - Khương Phỉ! Còn ngươi, là tiểu nhi của gia tộc nào, tại sao lại tiến vào Ma thần chi mộ? Tiến về trước vài bước, gỡ ra áo choàng để ta nhìn xem."
Đối diện với sự biết điều của Huyết Minh, bóng đen này liền hòa hoãn lại một chút mà thu hồi lại uy áp. Nhưng giọng nói vẫn mang theo nồng đậm kiêu căng, khiến người nghe không khỏi sinh ra cảm giác khó chịu.
Thế nhưng, từ trong câu nói này của nàng ta. Huyết Minh đã hiện ra vô vàn suy đoán, tỷ như, nàng ta chính là vị Ma thần duy nhất không được ghi tên trên Ma thần sử kia. Có lẽ là đã ở đây rất lâu, bởi vì việc các đại gia tộc trong Ma tộc đã bị tận diệt từ lâu, nàng ta cũng không biết.
Mặc dù đoán rất nhiều thứ, nhưng Huyết Minh vẫn như cũ tiến về trước vài bước. Đem mũ chùm từ từ giở ra, ngẩng đầu nhìn về phía bóng đen. Thế nhưng, không biết có phải là ảo giác của hắn hay không. Bóng đen này giống như là đang bị kinh hách gì đó, lắc lư không ngừng.
"Cơ Liên Vũ, là ngươi!!!!"
Nghe thấy cái tên Cơ Liên Vũ này, Huyết Minh chỉ cảm thấy như lọt vào sương mù. Bởi vì cái tên này đối với hắn mà nói là vô cùng xa lạ, căn bản là chưa từng nghe qua. Nhưng nhìn xem phản ứng kịch liệt kia của bóng đen, Huyết Minh liền không khỏi im lặng chờ xem mọi chuyện phát sinh.
Từ trong giật mình bình tĩnh lại, bóng đen liền giống như có phần cảm khái, không ngừng lẩm bẩm. Ánh mắt lại như dao găm oán độc nhìn Huyết Minh :"Không đúng, Cơ Liên Vũ là nữ, còn ngươi rõ ràng là một cái nam nhân. Nhưng là, gương mặt này, đôi mắt này, rõ ràng là không sai được!"
"Nói cho ta, ngươi rốt cuộc là gì của Cơ Liên Vũ!"
Nhìn thấy tình trạng không ổn định này của bóng đen, Huyết Minh cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. Nhưng trong lòng cũng không lo, không hoảng chút nào. Rõ ràng rành mạch đáp lời :"Vị tiền bối này, vãn bối cũng không biết Cơ Liên Vũ mà người nói là ai."
Thế nhưng, bóng đen này làm sao lại có thể tin lời hắn nói được kia chứ. Chỉ thấy nàng ta càng ngày càng vặn vẹo, rốt cuộc vẫn là nghiến răng nghiến lợi nói ra :"Tốt, nếu ngươi không biết, vậy ta liền nói cho ngươi biết..."
Theo lời của Khương Phỉ, Cơ Liên Vũ cùng nàng ta trước kia chính là khuê mật với nhau. Một cái là Ma thần, một cái là Yêu thần. Bọn họ cùng nhau chu du thiên hạ, đem Thương Lang đại lục náo đến long trời lở đất. Sau đó, bọn họ lại cướp được một viên Lục tử châu. Cùng nhau phân ra mỗi người một nửa, tăng cao tu vi.
Nhưng rồi, trong một lần cùng tứ đại tông môn đánh nhau. Hồn phách của Cơ Liên Vũ lại bị thương rất nặng, suýt nữa liền hôi phi yên diệt. Trong tình huống nguy cấp, Khương Phỉ đã đem Vi hồn thụ - bảo vật trấn giữ Ma thần chi mộ đào đi. Đem đi chữa trị hồn phách cho Cơ Liên Vũ.
Mặc dù tránh khỏi việc hồn phi phách lạc, nhưng tu vi của Cơ Liên Vũ cũng theo đó đại đại tuột giảm. Không những vậy, ngay cả hóa hình cũng đều không làm được, linh mạch vỡ vụn. Mà Khương Phỉ cũng đi khắp nơi tìm kiếm phương pháp khôi phục lại tu vi cho nàng.
Nhưng rồi, không biết từ đâu nghe tới việc Lục tử châu có thể khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong của mình. Cơ Liên Vũ liền rơi vào trong xoắn xuýt rất lâu. Bởi vì nàng biết, một nửa Lục tử châu còn lại đã sớm bị Khương phỉ nuốt mất rồi.
Cho nên, Cơ Liên Vũ liền tương kế tựu kế, lợi dụng sự tin tưởng của Khương Phỉ đối với bản thân mà hãm hại nàng ta. Sau đó lại đem nàng ta ăn thịt, gián tiếp hấp thụ Lục tử châu. Tu vi, linh mạch đều khôi phục về lúc ban đầu.
Theo suy đoán của Huyết Minh, vị Cơ Liên Vũ đại ngoan nhân ngay cả khuê mật đều giết này. Hơn 80% chính là vị mẫu thân 'hiền từ' trong ký ức mờ nhạt của nguyên chủ.