Huyết Vực Mê Đồ

Chương 11

Đêm khuya buông xuống, dàn nhạc tấu vang điệu valse nhẹ nhàng, một con tiểu hồ ly ghé vào góc tường chuyên tâm gặm điểm tâm ngọt, lại bị một gã người sói đùa dai xách cổ lên, ném vào trung tâm sàn nhảy.

“Ngao!” Tiểu hồ ly bị quăng ngã choáng váng, theo bản năng ôm lấy đầu. Chung quanh mọi người đều đang dạt dào cảm xúc, bởi vậy không ai chú ý tới quả cầu lông nhỏ trên mặt đất kia, vũ bộ biến hóa nhiều lần suýt nữa nữa dẫm lên nó.

“Là Danny.” Trong lúc vô ý Sera nhìn thấy, tức khắc bị dọa nhảy dựng, “Ma pháp của nó bị người phong ấn, cứ như vậy sẽ bị dẫm chết!”

Jonas vừa định đi qua, có người lại nhanh hơn hắn một bước, giành trước đem quả cầu run bần bật ôm vào trong lồng ngực.

Là một thiên sứ áo trắng tóc bạc.

“Sami Keener?” Tây Á thật sự ngạc nhiên, “Hắn đến Ma giới à.”

“Ngươi biết hắn?” Jonas hỏi.

“Hắn là thiên sứ……làm cho người ta ghét nhất Thiên giới!” Sera rối rắm một chút tìm từ để hình dung, “Lạnh băng, ít khi nói cười, tóm lại muốn bao nhiêu nhàm chán có bấy nhiêu nhàm chán.”

Nghĩ nghĩ, lại bổ sung, “Hơn nữa vẫn là xử nam!”

Jonas dở khóc dở cười, “Cái này cũng coi như khuyết điểm?”

“Đương nhiên phải tính.” Sera đứng lên, “Ta đi đem Danny về…… Di, người đâu rồi?”

“Vừa mới đi ra ngoài.” Jonas chỉ chỉ cửa.

Bên ngoài lâu đài là một bãi cỏ mềm mại, Sami Keener đem tiểu hồ ly thả lên mặt đất, xoay người về lại đại sảnh.

Tiểu hồ ly đôi mắt ngập nước, đáng tiếc nói không nên lời, chỉ nhìn bóng dáng hắn, ngây ngốc gặm móng vuốt.

“Quỷ gây sự, lại chọc Ivan bực mình?” Sera đi ra, khom lưng đem nó ôm trong lòng, “Vì sao lại bị phong ấn ma pháp?”

Tiểu hồ ly thực ảo não, tai nhọn gục gục xuống dưới.

Sera ở trán nó nhẹ nhàng ấn một chút, phong ấn ma pháp nháy mắt bị giải trừ, tiểu mao cầu biến thành thiếu niên tóc đỏ thanh tú, “Bang” một tiếng ngã ngồi lên mặt đất.

“Ách…… Xin lỗi, ta quên buông xuống trước.” Sera kéo cậu lên, “Có bị quăng ngã hỏng luôn không?”

“Tôi không sao.” Danny có chút ngượng ngùng, “Cảm ơn thân vương.”

“Ngươi sao lại đến nơi này?” Sera hỏi.

“Ivan bệ hạ mang tôi tới, ngài ấy hôm nay rất bận, cho nên tính tình rất hung dữ……” Sau đó cả ngày cũng không nhớ tới việc cho tôi ăn, đói bụng quá mới vụng trộm đi ăn bánh ngọt.

Danny đỏ mặt, ăn vụng đồ ăn cũng không phải việc vẻ vang gì.

“Đi vào ăn cái gì đi.” Sera đoán ra nguyên nhân, cảm thấy có chút dở khóc dở cười, đi theo lão ca ca hỉ nộ vô thường tàn bạo kia, đứa nhỏ này cũng thật sự không có vận khí tốt.

Danny chạy về đại sảnh, lại không đi đến khu vực ăn uống, mà là ngồi ở trong một góc nhìn nhìn xung quanh khắp nơi như là đang tìm người.

Màu tóc bạc, quần áo màu trắng, thật sự có quá nhiều người phù hợp điều kiện này, Danny nghiêm túc nhìn nửa ngày, mới phát hiện một bóng dáng đĩnh đạc, tựa hồ hơi giống thiên sứ vừa rồi giúp mình.

Vừa định đi qua nói lời cảm tạ, bên người nháy mắt lại có thêm một người, tuy rằng ăn mặc lễ phục đỏ hoa lệ, nhưng vẫn mang đến hơi thở hắc ám áp bách.

“Bệ hạ.” Danny hoảng sợ, có chút luống cuống tay chân.

“Ai giải trừ phong ấn cho ngươi?” Sắc mặt Ivan không tốt.

“Là thân vương Sera.” Danny đầu cũng không dám ngẩng lên.

“Biến trở về!” Ivan rất bất mãn, “Ngươi lẽ ra vẫn phải luôn ở trong lồng ngực ta, làm một bộ phận chỉnh thể cho tạo hình trang phục! Ngươi hôm nay là phối sức, hiểu không?”

Danny ngoan ngoãn biến trở về thành quả cầu lông, bị Ivan ôm vào trong khuỷu tay.

Bụng đói quá nga…… Tiểu hồ ly uất ức nghĩ.

Chờ đến khi trận cuồng hoan này kết thúc, phía đông cũng đã bắt đầu sáng lên, Tát La đại nhân cao quý một bên ngáp ngắn ngáp dài một bên bị Sera kéo trở về lâu đài của mình.

Tiểu phóng viên tay chân khẩn trương run rẩy, quả nhiên có vấn đề!

“Các ngươi đối đãi với khách nhân như vậy?” Ngồi ở phòng khách màu đen, Tát La rất bất mãn.

“Đá nguyên tố.” Sera trắng trợn duỗi tay.

“Nếu ta nhớ không lầm, hình như là ngươi muốn hỏi xin ta!” Tát La bất mãn, “Vì sao bây giờ ngươi biểu hiện như đòi nợ?”

Sera nháy mắt cười nhiệt tình dào dạt, “Đá nguyên tố.”

“……” Tát La buông tay tỏ vẻ bất đắc dĩ.

“Ngươi đừng bảo không mang đến chứ?” Sera trừng lớn đôi mắt.

“Nguyên tố nguyên thủy của hắn rất phức tạp, ta chỉ tìm được tám loại, còn thiếu một loại.” Tát La búng tay một cái, trong không khí lập tức hiện ra tám khối đá hình dạng màu sắc khác nhau.

Kết quả so với suy nghĩ đã tốt hơn rất nhiều, Sera nhẹ nhàng thở ra. Chừng này nguyên tố còn có chính mình trợ giúp, hẳn là có thể giúp anh ấy khôi phục một ít thể chất Ám Linh.

“Cảm ơn.” Sera thu tám khối tinh thạch vào túi, mặt đầy thành khẩn đứng lên, “Cũng đã khuya, ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi.”

…… Cho nên đây là dùng xong liền ném?! Tát La trợn mắt há hốc mồm, ít nhất biến chuyển chậm tí đi a, tổn thương lòng tự tôn đó biết không!

Tuy nhiên không đợi hắn kháng nghị ra tiếng, Sera đã thuấn di biến mất ở phòng khách.

Phòng ngủ, Jonas đang đứng cạnh cửa sổ ngắm sao trời.

“Chân ái, đang đợi ta sao?” Sera áp mặt trên lưng hắn.

Jonas xoay người ôm cậu vào trong lòng, cằm chống lên những sợi tóc mềm mại, không nói gì.

“Làm sao vậy?” Sera hỏi.

“Suốt thời gian qua đều là ngươi giúp ta.” Thanh âm Nas có chút tự giễu.

Trước đây không bao giờ nghĩ đến cũng có một ngày mình cần dựa vào người khác bảo hộ. Nhưng mà sự thật lại ở ngay trước mắt, nếu không có kết giới của Sera bảo hộ, sinh vật thấp kém nhất Ma giới cũng có thể dùng ma pháp giam cầm mình.

“Có sao đâu.” Sera ngửa đầu nhìn hắn, “Chờ đến khi ma pháp của ngươi khôi phục, hãy trả gấp bội lại cho ta!”

“Còn có khả năng sao?” Lần đầu tiên trong cuộc đời Jonas bắt đầu không xác định được con đường phía trước. Sinh tồn ở Ma giới đã vượt qua phạm vi năng lực của mình, cho dù không muốn thừa nhận nhưng vẫn không thể không đối mặt với vấn đề này.

“Đương nhiên.” Sera kéo hắn vào trong quan tài, “Ta đã tìm được đá nguyên tố rồi, nhưng mà bây giờ phải ngủ trước đã!”

“Cảm ơn ngươi.” Thanh âm Jonas rất thấp.

Sera cười cười, cọ cọ ngực hắn, “Chân ái, ngủ ngon.”

Một đêm vô mộng, tỉnh lại đã đến giữa trưa.

“Daddy!” Hai người mới vừa đến nhà ăn, đã thấy nghênh đón là một bóng dáng nhỏ xông tới.

Sera phất tay tạo một đạo kết giới cách ly, vì thế Huyết tộc răng sữa bị đàn hồi văng ra giữa không trung, rơi ầm xuống đất.

“Mommy ngươi thật nhẫn tâm.” Yarra cằm quăng ngã lệch luôn, nửa ngày mới chỉnh trở về.

“Ngươi tới đây làm cái gì?” Sera bất mãn.

“Tới cảm ơn daddy.” Yarra từ phía sau lấy ra một hộp lễ vật, “Ta tìm được hung thủ năm đó rồi.”

“Hắn còn sống?” Jonas có chút ngạc nhiên.

“Đã chết, nhưng ta đã tìm được linh hồn của hắn, xé nát rồi ném vào vực sâu ác ma.” Yarra đem lễ vật đưa qua, “Ngươi suy đoán chính xác toàn bộ, hắn là một kẻ lang thang trong khu ổ chuột.”

“Vậy mà ngươi cũng biết tặng người khác lễ vật!” Sera khinh bỉ, “Ta còn tưởng ngươi chỉ biết hỏi ta máu tươi miễn phí!”

Mở ra gói quà, bên trong là một khối khoáng thạch sáu cạnh vàng kim.

“Đá không gian?” Sera nhìn qua kinh ngạc.

“Hy vọng ngươi có thể nhanh chóng khôi phục ma pháp.” Yarra ôm Jonas một cái, xoay người bay ra ngoài cửa sổ, “Ta phải đi qua Châu Mỹ sống một thời gian, tái kiến!”

Sera cảm khái, “Ta dám chắc đây là món quà lớn nhất mấy ngàn năm qua mà hắn đã tặng!”

“Là cái gì?” Jonas lấy khối tinh thạch kia ra, cảm thấy hơi nặng.

“Đá bảo hộ của Yarra Maya tộc, mấy ngàn năm trước trong chiến tranh đã bị hủy hoại hơn phân nửa, hiện tại rất hiếm thấy.” Sera từ không trung biến ra một quyển sách, “Niệm xong đoạn chú ngữ này cùng phối hợp với đá không gian, ngươi có thể đem nó trở thành thuộc tính của mình…… Nói cách khác, ngươi có thể có được một cái tùy thân không gian vô hình.”

“Tùy thân không gian?” Jonas khó hiểu.

“Thuộc về phạm vi dị thứ nguyên, là không gian song song với chúng ta.” Sera dùng hết khả năng để giải thích đơn giản, “Nói cách khác tương đương với việc ngươi có một căn phòng vô hình, có thể tùy ý đặt đồ vật vào, lúc cần dùng lại lấy ra, trừ phi ngươi tự nguyện từ bỏ thuộc tính này, nếu không không gian sẽ luôn đi theo ngươi.”

“Nghe có vẻ rất hữu dụng.” Jonas tiếp nhận sách chú ngữ.

Tùy thân không gian, cảm giác cũng không tệ lắm!

Chú ngữ rất dài, nhưng trí nhớ của Jonas từ trước đến nay vốn kinh người, cho nên chỉ tốn một giờ đã học thuộc.

Sera hòa nhập năng lượng đá nguyên tố vào linh hồn của hắn, ba phút sau, Jonas cảm ứng được không gian tồn tại.

“Muốn thử xem hay không?” Sera tùy tay túm qua một con dơi ngủ gà ngủ gật.

Jonas bắt lấy cánh nó ném vào không gian, con dơi nháy mắt biến mất ở trước mắt hai người.

“Có thể tìm lại được không?” Sera hỏi.

Jonas gật gật đầu, lại đem nó xách ra.

Con dơi nhỏ xoay người ở đầu ngón tay hắn, còn xoay đầu duỗi cánh phát ngốc, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Ngươi xem, chúng ta đã lấy lại một loại thuộc tính!” Sera nhảy nhót, càng cảm thấy ngo ngoe rục rịch, bởi vậy cơm trưa cũng không ăn được mấy miếng, kéo hắn đến vong linh thánh điện.

“Tiếp tục đọc sách?” Jonas hỏi.

“Giúp ngươi tu bổ thuộc tính linh hồn trước.” Sera mang hắn đi đến một gian trong đại điện.

Giữa phòng là luân bàn màu đen di động giữa không trung, mặt ngoài có hoa văn quỷ dị như ẩn như hiện, chung quanh là một vòng sương mù mờ trắng.

“Nó là bàn linh hồn, có thể căn cứ vào năng lực thừa nhận của ngươi để thêm năng lượng tinh thạch vào linh hồn, sau đó kích phát thuộc tính hắc ám của ngươi.” Sera đặt tay Jonas lên luân bàn, bốn phía lập tức xuất hiện chín khe lõm hình dạng khác nhau.

Tám viên tinh thạch được nhất nhất khảm vào, dư lại một khe trống cuối cùng, ghi chú là “đá Phù Diễm Địch đặc chất”.

“Shit!” Sera thấp giọng nguyền rủa một câu.

“Làm sao vậy?” Jonas khó hiểu.

“Phù Diễm Địch đặc chất là người dẫn đường thời kỳ hồng hoang, đá Phù Diễm Địch đặc chất là chất dẫn để mở ra năng lượng sở hữu.” Sera nhíu mày, “Không có nó, đám năng lượng tinh thạch còn lại căn bản không thể tụ lại…… Đáng chết, vì sao lại cố tình thiếu cái khối này!”

“Không sao.” Tuy rằng trong lòng cũng có chút tiếc nuối, nhưng Jonas vẫn an ủi cậu.

“Hoặc là có thể đi Vô Tra Thành!” Đột nhiên linh quang Sera chợt lóe, “ Kẻ Thống Trị nơi đó có đá Phù Diễm Địch đặc chất, chúng ta đi cướp nó về!”

Bình Luận (0)
Comment