Huyết Vực Mê Đồ

Chương 25

Sáng sớm hôm sau, Jonas cùng Sera ngồi xe ngựa địa ngục rời khỏi Vô Tra thành.

Trong vong linh thánh điện, la bàn linh hồn vẫn chậm rãi chuyển động, Sera lấy ra đá Phù Diễm Địch đặc chất, khảm vào khe lõm thứ chín.

Nháy mắt chín viên đá tương ngộ, từ đá dẫn đường thời kỳ hồng hoang phát ra ánh sáng kim sắc, năng lượng phủ bụi lâu năm dần dần được đánh thức, trên luân bàn sương mù đen dày đặc càng thêm dày nặng, cuối cùng hội tụ thành một quả cầu năng lượng hư ảo, chậm rãi rơi vào trong tay Jonas, sau đó thấm vào thân thể.

Linh hồn bị nhiễm hơi thở ác ma, từ nay về sau mãi mãi sẽ không mất đi. Năng lượng hắc ám ngo ngoe rục rịch, ba đôi cánh đen lớn trên lưng duỗi thân mở ra, bóng đêm vô biên mà lại hoa lệ, che khuất ánh sáng nhật nguyệt.

Ký ức như thủy triều lấp đầy trong óc, đôi mắt màu hổ phách từng chút một hoàn toàn trở nên đen nhánh như vực sâu.

Nơi xa truyền đến thanh âm tinh linh ngâm xướng, ca tụng đọa thiên chiến năm nào.

Là tội ác, cũng là tình cảm chân thật nhất.

Ngạo mạn, tham lam, lười biếng, ghen ghét, tình dục, phẫn nộ.

Hoa hồng đỏ nhiệt liệt như lửa, trên đại lục đen tràn lan tàn sát bừa bãi.

Chú ngữ Ma tộc cổ xưa trầm thấp xa xưa, như có như không.

Ma Vương điện hạ vĩ đại, hoan nghênh một lần nữa trở về.

Kia là phiến lãnh địa thuộc về ngài, đã ngủ say ngàn năm.

Trận chiến sắp tới sẽ là tấm huân chương đen nhánh.

Chói lòa đôi mắt, vinh quang vô biên.

Sera dựa vào trên ma trụ ngơ ngẩn nhìn hắn, biểu tình có chút hoảng hốt. Luân bàn linh hồn nháy mắt phát ra ánh sáng chói mắt, cậu nhịn không được nhắm hai mắt lại.

Giây tiếp theo, một đôi tay liền phủ lên hai mắt cậu, ôn nhu như ngàn năm trước.

Nước mắt tràn ra, Sera ôm lấy eo hắn, không thể ức chế run rẩy.

Jonas hôn lên trán, rồi đột nhiên khom lưng bế cậu lên, từ cửa sổ bay ra ngoài.

Từ trên cao mấy ngàn mét nhìn xuống, ban đêm Ma giới đại lục từng điểm đốt đèn, như những ngọn lửa hoang dã nhỏ vụn bốc cháy.

Ma thành ở giữa sương mù an tĩnh ngủ say, chờ một ngày mới đến; Bốn nhánh sông lớn giống như dải lụa lấp lánh sao trời, chậm rãi lưu động về phía trước, cuối cùng hội tụ ở Biển Đỏ.

Jonas ôm cậu, giăng ra kết giới rồi đi vào trong biển.

Vô số hoa bỉ ngạn ở trước mắt hiện lên, nơi đáy biển sâu thẳm nhất là ngọn lửa địa ngục hừng hực diễm lệ.

“Còn có nhớ một ngàn năm trước, chúng ta đã từng ở nơi này?” Jonas cúi đầu hỏi cậu.

Sera cười khẽ, vùi mặt vào trong lồng ngực hắn.

Bên tai tiếng gió từng trận, là thanh âm ngọn lửa thiêu đốt những cánh hoa.

Ôm ấp kiên cố ấm áp, tựa như kết giới an toàn.

Sau khi xuyên qua Biển Đỏ, hai người rốt cuộc đáp xuống ở một mảnh đại lục hắc ám, những toàn nhà cao san sát, đường phố thẳng tắp, lâu đài cổ xưa to lớn, vết tích thành phố này đã từng rất huy hoàng.

Tay trong tay đi trên đường chính, bốn phía một mảnh an tĩnh, chỉ có âm thanh dẫm lên lá rụng sàn sạt. Cửa lớn rơi xuống trên mặt đất, cửa hàng bị oanh tạc chỉ còn một nửa, xe ngựa bị đốt cháy đen, và vô số xương khô.

Không cần tưởng tượng cũng biết sau khi mình tử vong ngàn năm trước, Prune Tucker đã làm gì với Ám Dạ thành.

Jonas biểu tình lạnh lẽo, lửa giận hừng hực thiêu đốt.

“Sẽ khôi phục lại mà.” Sera an ủi hắn, “Chúng ta về nhà nhìn xem sao.”

Jonas gật đầu, mang theo cậu đi về hướng lâu đài cổ trung tâm thành ―― nơi đã từng là nhà mình.

Lâu năm thiếu tu sửa, cỏ dại sớm đã mọc thành cụm khắp hoa viên, hành lang càng ngập trong tro bụi, cửa phòng ngủ mới vừa mở, một đám chuột từ bên trong chạy ra.

“A!” Sera thét chói tai nhảy vào trong lòng Jonas.

Mặc kệ là lâu đài hay là thành phố, nơi này đã sớm chỉ còn là một mảnh phế tích, dù có đi nữa cũng không có thu hoạch. Jonas ôm cậu mở rộng cánh, từ trên tường vây bay ra ngoài.

“Không đến nơi khác?” Sera hỏi.

“Chờ ta từ Vu Yêu tộc trở về.” Trong thanh âm Jonas tràn ngập tức giận, “Bị bọn chúng hủy hoại bao nhiêu, ta muốn đòi lại gấp mười lần.”

Thành trì hoang vu dần dần bị vứt lại sau lưng, Jonas lại không về lâu đài Huyết tộc, mà là bay trở về vong linh thánh điện.

“Tới đây làm gì?” Sera khó hiểu, “Đã khuya rồi.”

“Tìm Freddy, hỏi hắn mượn quân đội.” Jonas quen cửa quen nẻo, một quyền đạp bay thủ vệ hướng lên trên đi vào.

“Nhưng hiện tại đêm đã khuya.” Sera giữ chặt hắn.

“Thói quen.” Jonas nói như lẽ đương nhiên.

Sera nghẹn lời, đúng thế thật, rất lâu về trước, hắn đích xác thường xuyên nửa đêm chạy tới tìm Freddy đánh nhau.

Bất quá hai người hiển nhiên đều xem nhẹ một việc ―― lúc ấy Freddy còn chưa kết hôn, mà bây giờ nơi phòng ngủ to lớn kia mỗi đêm đều sẽ trình diễn cảnh xuân vô biên.

Tỷ như nói hiện tại……

Freddy ôm người dưới thân, va chạm từng cái vào thân thể mềm mại kia, biểu tình thỏa mãn mà lại mê loạn. Lê Tư Đặc cắn môi dưới, vô lực phe phẩy lắc đầu, trong miệng chỉ có thể phát ra rên rỉ nhỏ vụn.

Tình dục dâng lên phát tiết trong nháy mắt, Freddy cúi người ôm sát cậu, hận không thể đem cậu hòa vào thân thể mình.

Lê Tư Đặc thở dốc, cảm thấy mình đã bị cao trào liên tục rút hết thần trí.

“Lại đến một lần nữa đi?” Người yêu thật sự quá mê người, Freddy chưa đã thèm, “Lần này là vì chúc mừng Jonas trọng sinh!”

“Lần trước còn không phải vì chúc mừng cái này à?” Lê Tư Đặc cảnh giác mở to mắt.

“…… Việc tốt đẹp như vậy, đương nhiên phải chúc mừng nhiều lần.” Freddy mặt dày vô sỉ, ngón tay quen cửa quen nẻo thăm dò phía sau, ý đồ chen đến cửa vào mềm ấm kia.

Lê Tư Đặc không thể nhịn được nữa, hung hăng đá hắn xuống giường, “Ta lại không quen biết gã Jonas nào cả, vì sao phải thay hắn chúc mừng một lần rồi lại một lần!!”

Mà cùng lúc đó, Jonas cũng một chân đá văng cửa phòng ngủ, “Ta tìm ngươi…… Ách, không có việc gì.”

Freddy ngồi dưới đất trợn mắt há hốc mồm, “Các ngươi?”

“Chúng ta đi nhầm cửa!” Jonas quyết đoán kéo Sera đi ra ngoài.

“Bọn họ hình như vì ngươi mà cãi nhau.” Sera nhỏ giọng nhắc nhở.

“Ta biết.” Jonas đi nhanh như bay, “Cho nên chúng ta mới phải đi nhanh lên.”

Freddy:……

“Hắn vì sao lại chạy tới phòng ngủ của chúng ta!” Lê Tư Đặc thét chói tai.

“Ta cùng hắn không có gì hết.” Freddy khẩn trương.

“Vô nghĩa, ta đương nhiên biết hắn là người yêu Sera!” Lê Tư Đặc đem gối đầu ném lên người hắn, “Cút đi ngủ phòng bếp!”

“…… Phòng bếp lạnh lắm.” Ma Vương bệ hạ ngồi xổm mép giường, đáng thương vô cùng cầm tay cậu, “Chân ái, ta ngủ sàn nhà được không?”

“Hừ!” Lê Tư Đặc xoay người đem mình vùi kín trong chăn.

Freddy nằm trên mặt đất, trằn trọc buồn bực, Jonas bị nước vào đầu hay sao, hơn nửa đêm chạy đến phòng ngủ của mình làm cái gì!

Hiện tại không phải ngàn năm trước!

Huống hồ trong mắt báo chí Ma giới, mình cùng hắn quan hệ luôn luôn rất…… không rõ ràng.

Ngàn vạn năm trước, hai người một là người thừa kế Ma giới đại lục tương lai, một người là Kẻ Thống Trị chủng tộc mạnh nhất Ma giới, cường đại vô địch giống nhau, cũng giống nhau ở kiêu ngạo tự phụ.

Cho nên lúc ấy, sòng bạc ngầm Ma giới thường xuyên sẽ mở sòng đánh cuộc tiếp theo vương tử cùng Ám Linh vương quyết đấu ai sẽ thắng. Mà bài báo Ma tộc cũng thường xuyên sẽ có mấy kiểu tựa đề《 Vương tử điện hạ vĩ đại a, Ám Linh vương ở bên kia biển chờ ngài 》xuất hiện.

Sau số lần đánh nhau quá nhiều, cảm xúc đối địch cũng chậm rãi nhạt dần, nhưng số lần quyết đấu vẫn không giảm ―― thật vất vả mới tìm được một đối thủ thích hợp.

Sau khi biết được Jonas rớt xuống Thác Nước Cắn Nuốt, Freddy đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là tức giận, suốt đêm triệu tập một đội nhân mã muốn đến Vu Yêu tộc tính sổ, kết quả bị Ma Vương lúc đó ngăn trở.

“Ám Linh tộc tuy khu vực trên mặt đất thuộc về Ma giới, nhưng Ám Linh vương lại chưa từng thuộc quản lý của Ma Vương, ngươi không có tư cách đi.”

Freddy điên cuồng gào, “Nhưng hắn là bằng hữu của ta.”

“Đây không phải lý do.” Ma Vương phất tay, không trung giáng xuống những vì sao lộng lẫy , “Ám Dạ thành được quyết định sẽ có ngàn năm suy bại, đây là vận mệnh của họ, ngươi không thể can thiệp.”

“Sau ngàn năm sau thì sao?" Freddy truy vấn.

“Ngàn năm sau Ám Linh vương sẽ trọng sinh trở về, lịch sử Ám Linh tộc nên để hắn viết lại.” Ma Vương tản đi ánh sáng từ đầu ngón tay, “Những gì ngươi có thể làm, chỉ có thể là chờ đợi.”

Một lần đợi là hàng trăm hàng ngàn năm. Vào lúc Freddy biết khoảng khắc Jonas trọng sinh, trái tim vẫn luôn treo lên mới hung hăng rơi xuống.

Vận mệnh ngân hà sớm đã được định sẵn, ai cũng không thay đổi được. Ở Vô Tra thành lại lần nữa nhìn thấy hắn, tuy rằng thiếu bá đạo sắc bén trăm ngàn năm trước, nhưng vẫn có bóng dáng Ám Linh vương.

Dù mặt ngoài không thể hiện quá nhiều vui sướng, nhưng Freddy trong lòng biết mình tích tắc đó vô cùng vui mừng, cảm giác này cùng loại với cảm giác hào hùng khi xưa, mặc dù muốn đánh bại đối phương, cũng tuyệt đối không phải thông qua thủ đoạn bẩn thỉu.

Nhưng mình tuy rõ ràng, cũng không ngăn được đám phóng viên điên cuồng bổ não.

Vì thế sau hôm Jonas ban đêm xông vào vong linh thánh điện, Ma giới tiểu báo giống như tiêm máu gà, sôi nổi ra sức viết tiêu đề thuật lại đoạn chuyện xưa nóng bỏng.

――《 lòng đố kị thiêu đốt Ám Linh vương a, ngài mang theo tình nhân xâm nhập thánh điện vì sao a? 》

Tại đây cũng đưa tin, Jonas cùng Freddy, Freddy cùng Lê Tư Đặc, Lê Tư Đặc cùng Sera, Sera cùng Jonas, tứ giác ái tình kinh thiên động địa, quỷ khóc sói gào, tiếng kêu than dậy trời đất, thảm không nỡ nhìn.

“Chúc mừng ngươi, có cảnh gặp lại sau bao năm màu hồng phấn!” Lê Tư Đặc nghiến răng nghiến lợi, đem tờ báo xé thành mảnh vụn.

“Bọn họ viết bậy bạ!” Freddy khóc không ra nước mắt, “Bọn họ còn nói ngươi lúc trước là vì Sera mới từ Thiên giới rơi vào Huyết tộc.”

“Nhưng ta không vì Sera tổ chức cái tiệc rượu hoan nghênh đáng chết này!” Lê Tư Đặc đập bàn, “Đêm nay ta sẽ không đi, ngươi tên khốn kiếp này! Ta chưa từng nghĩ tới, ngươi thật sự từng có đoạn chuyện cũ như thế này!”

”Khi đó ta còn chưa quen biết ngươi.” Freddy càng giải thích càng loạn.

“Cho nên ngươi thừa nhận?” Lê Tư Đặc tức giận.

“Chúng ta thật sự phải vì Jonas cãi nhau sao?” Freddy quả thực sắp hỏng mất, “Hắn đến ngoại tình giả tưởng ta cũng không nghĩ tới, bọn ta trước đây vừa thấy mặt là đánh nhau!”

“Ngươi còn muốn giả tưởng ngoại tình?” Lê Tư Đặc lửa giận thiêu đốt, nắm lên cái ly ném qua, “Cút đi!”

Freddy thống khổ đâm tường, càng bôi càng đen, đi chết cho rồi!

Bình Luận (0)
Comment