Huyết Vực Mê Đồ

Chương 74

"Ngươi cố hết sức, không đại biểu những người còn lại cố hết sức." Sami Keener nhàn nhạt mở miệng.

Duck nháy mắt bị đả kích, thiên sứ Thần giới quả nhiên rất đáng ghét!

Bặc Đông và Elea triệu hồi quân đội, vây quanh rừng cây để điều tra, những người còn lại thì trở về.

Đại khái là bởi vì bị nhốt dưới mặt đất có hơi lâu, nhóm Ám Linh nhìn qua đều có chút trì độn, thể chất cũng suy yếu. Vì thế Jonas phân phó hầu gái an bài chỗ ở, để cho bọn họ đi nghỉ ngơi trước.

"Lão sư Địch Triệt trở nên thật kỳ quái." Sera ngồi trên đùi Jonas lúc ẩn lúc hiện, "Trước kia rất lâu rất lâu, ông ấy luôn không thích ta, nhưng vừa rồi tự nhiên có ý hôn tay của ta!"

Địch Triệt chính là vị lão giả tóc trắng xóa kia, học thức uyên bác lại có chút cổ hủ, với Sera luôn ăn mặc kì dị và cảm xúc hóa hành vi luôn không hợp mắt, cũng từng năm lần bảy lượt có ý thuyết phục Jonas và Sera chia tay, nhưng đều bị bác bỏ. Khi Sera biết chuyện này, bắt đầu hứng thú bừng bừng đùa dai, tỷ như trong lọ thuốc xịt của ông bỏ một con sên con, nửa đêm giả trang thành Phụ Thần phun máu đứng ở đầu giường ông linh tinh...... Năm lần bảy lượt tiếp tục, Địch Triệt xuất phát từ trái tim già yếu của mình mà suy xét, rốt cuộc không đối chọi gay gắt với Sera nữa, nhưng quan hệ giữa họ vẫn không quá tốt, gặp mặt xong tránh nhau còn không kịp, huống hồ là tôn quý hôn tay?

"Đại khái là dưới mặt đất một thời gian rồi, nghĩ kỹ một vài việc đi." Jonas xoa xoa đầu cậu, "Về sau ngươi cũng ngoan một chút, đừng chọc tức ông ấy."

"Ân." Sera sảng khoái gật đầu.

"Thật sao?" Jonas không tin cho lắm, "Một đêm mấy ngàn năm trước ngươi đáp ứng, nhưng ngày hôm sau lập tức đốt râu ông ấy."

"Lần này sẽ không." Sera nghiêm túc nắm tay, "Bởi vì tiểu công chua nhân ngư mỹ lệ ngoan nhất, sẽ không quấy rối!"

Jonas bật cười, thò lại gần hôn hôn khóe môi cậu.

Điều tra trong rừng cây tiến triển rất thuận lợi, cung điện ẩn sâu dưới lòng đất khu rừng bị lộ ra, nhưng lại không có một bóng người, hẳn là đã chạy trốn. Mật đạo thông đến chỗ giao nhau ở biên cảnh Vu Yêu Quốc và Ma giới, cũng không lưu lại dấu chân nào ―― đương nhiên đối với Ma tộc mà nói, điểm này kỳ thật rất dễ dàng làm được.

Carl Gadeok phong tỏa cửa thành, ma pháp sư và binh lính đi điều tra từng nhà, cũng không có hiệu quả gì lớn. Manh mối cứ như vậy bị cắt đứt, mọi việc tựa như lâm vào ngõ cụt.

Nhưng tâm tình Jonas cũng không tệ lắm, rốt cuộc có thể tìm về nhiều tộc nhân Ám Linh như vậy, với hắn mà nói đã là lễ vật lớn nhất.

"Ta phải về thiên đường." Sami Keener nói, "Nếu có bất luận tung tích gì của Prune Tucker, mà ngươi cần ta hỗ trợ cứ nói, ta sẽ tới."

"Cảm ơn." Jonas ôm hắn một cái.

"Bối Nhã đâu?" Sera hỏi, "Hắn muốn cùng ngươi trở về hay không?"

"Không biết, có lẽ đi rồi." Sami Keener nhàn nhạt nói. Mấy ngày nay Bối Nhã vẫn luôn trốn tránh mình, tựa hồ là đang do dự còn muốn về thiên đường hay không.

"Vậy ngươi phải đối xử với Danny thật tốt nga!" Sera nghiêm túc dặn dò, "Không được bắt nạt hắn!"

Sami Keener nhìn thoáng qua tiểu hồ ly trong khủy tay mình, ánh mắt thật dịu dàng.

"Ba ngày sau tới tham gia party đi." Jonas vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Để cảm tạ ngươi, cũng vì chúc mừng tộc Ám Linh trọng sinh."

Nghe câu sau, Sera nháy mắt lệ nóng doanh tròng.

"Làm sao vậy?" Jonas nhíu mày.

"Đã lâu không tham gia party, vừa xa lạ lại vừa thân thiết." Sera kích động lệ quang lấp lánh, "Ta muốn mặc lễ phục có đuôi dài, sắm vai thành tiểu khổng tước đáng yêu!"

"Được." Jonas yêu chiều cười, "Ta sẽ vì ngươi mời toàn bộ giới truyền thông đến."

"Ngươi thì sao?" Sera túm chặt chân trước của tiểu hồ ly, "Muốn đi cùng ta hay không, chúng ta có thể diễn đôi công chúa song sinh mỹ lệ!"

Tiểu hồ ly kiên định rút móng vuốt nhỏ về, tránh trong ngực Sami Keener.

Sera thở dài, đúng là một chút thiên phú biểu diễn cũng không có a......

Buổi tối lúc nghỉ ngơi, Danny tựa vào giường, như suy tư gì đó nhìn Sami Keener.

"Làm sao vậy?" Sami Keener hỏi cậu.

"Không biết." Danny gặm cắn mặt hắn, "Trong lòng cảm thấy hơi quái quái."

"Quái quái là có ý gì?" Sami Keener buông sách trong tay, ôm cậu lên người mình.

"Sau khi đến thiên đường, ta sẽ làm cái gì?" Danny hơi mê man, "Ta không làm được gì hết."

"Ngươi có thể đến học viện thánh Mar, nơi đó có rất nhiều tiểu thiên sứ giống ngươi." Sami Keener nói, "Học từ những thứ cơ bản nhất, ta cũng sẽ giúp ngươi."

"Nhưng ta không phải thiên sứ." Danny có chút khiếp đảm. Ma giới có rất rất nhiều chủng tộc, nhưng bất kể thân phận là chủng tộc gì, ở chỗ đó đều không hợp, trên thiên đường đều là thiên sứ trắng tinh, mình không có cánh, tóc cũng là màu đỏ khôi hài, ngẫm thấy rất kỳ quái.

"Thiên sứ không phải dùng cánh chim cùng màu sắc để phân chia." Sami Keener hôn hôn trán cậu, "Ngươi còn thuần khiết hơn so với rất nhiều thiên sứ, cho nên không cần lo lắng."

Được hắn dịu dàng ôm vào trong ngực, thấp thỏm trong lòng Danny giảm bớt một ít.

"Ngươi có thể thay đổi ta, có lẽ cũng có thể cho thiên đường quạnh quẽ thêm những thứ khác." Sami Keener chạm mũi cậu, "Bọn họ nhất định sẽ thích ngươi."

"Vậy Bối Nhã thì làm sao bây giờ?" Nhớ tới ngày đó nhìn thấy đôi cánh màu đen, Danny nhăn mày lại.

Sami Keener ấn ấn đường cậu, không nói gì.

Thời gian ba ngày qua thật sự nhanh, sáng sớm hôm nay, Sera bắt đầu long trọng mặc quần áo, hơn nữa rốt cuộc năn nỉ ỉ ôi được Jonas đồng ý, mặc vào bộ váy lễ phục tha thiết ước mơ!

"Oa! Thật hoa lệ!" Tiểu khổng tước đứng trước gương, khuôn mặt hưng phấn ửng đỏ.

"Hiện tại cách party còn mười hai tiếng đồng hồ, hơn nữa chúng ta ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn." Jonas ngồi trên giường, bất đắc dĩ nhìn cậu.

"Ta không ăn cơm!" Thái độ Sera kiên quyết, "Bởi vì ta muốn eo nhỏ!"

"...... Cả ngày?" Jonas nhíu mày.

"Kỳ thật ta từ ngày hôm qua đã bắt đầu cự tuyệt ăn cơm." Sera có chút tiếc nuối, "Vẫn chưa đủ nhỏ nha."

Nhìn eo nhỏ thon thả một tay có thể ôm hết kia, Jonas cảm thấy hơi đau đầu.

"Ta muốn eo như ong mật vậy!" Sera xoắn đi xoắn lại.

Jonas kẹp cậu đi đến nhà ăn.

"A!! Đuôi váy ta bị kéo!!" Sera cực kỳ bi thương, "Nó dính vào sàn nhà hành lang, mau bế ta lên! Người xấu! Ngươi có phải bị thứ gì bám vào người hay không! Ô ô ô ô! Cứu mạng a! Bá tước cá mập! Quái thú tám đầu! Quái vật nham thạch!"

Cửa hai bên hành lang thay nhau mở ra, một đám đầu vươn ra xem náo nhiệt, sau đó lại nối nhau rụt về.

"Ăn đi!" Jonas đặt cậu trên ghế, bê cho cậu một bát to ngũ cốc làm bữa sáng.

Sera rơi lệ đầy mặt, "Ngươi nhất định là gian tế của Ivan, tới phá hư vòng eo mảnh khảnh của ta!"

Jonas cáu đến bật cười.

"Ta đây ăn một miếng nhỏ thôi." Sera làm nũng nói điều kiện.

Jonas ngầm đồng ý.

Vì thế Sera nắm một cái bánh mì to như ngón cái, chia làm mười phần nhỏ.

Lông mày Jonas run nhẹ không dễ thấy.

"No quá." Sera ăn một miếng nhỏ, sau đó mảnh mai che kín bụng.

Jonas không thể nhịn được nữa đập bàn, "Lại giống như lần trước đói ngất xỉu đi, xem ta trừng phạt ngươi như thế nào!"

Sera đành phải thành thành thật thật cầm lấy nĩa, nhét đồ ăn vào trong miệng mình.

Ô ô ô quả nhiên vẫn là thời điểm cái gì cũng nhớ không nổi thì tốt hơn, bây giờ thật hung hãn!

"Cho dù ăn hết mấy thứ này, eo bảo bối cũng thon thả nhất." Jonas xoa xoa đầu cậu, "Yêu ngươi nhất."

Tiểu công chúa Sera mỹ lệ tức khắc cảm động, bĩu môi hôn hôn hắn, "Ân, ta cũng yêu ngươi nhất!"

Buổi tối party long trọng bắt đầu, Sera chói sáng lấp lánh đắm chìm trong ánh đèn flash, so với tiểu công chúa trong truyện cổ tích còn xinh đẹp cao quý hơn, so sánh mà nói, vai chính của party chân chính là Sami Keener và hơn một trăm vị Ám Linh, nhưng họ thật ra có vẻ không bắt mắt như vậy.

Nhưng những người này vốn dĩ trời sinh tính tình khiêm tốn, không bị phóng viên vây quanh ngược lại càng thêm tự do, bởi vậy cũng không ý kiến gì nhiều.

"Uống rượu không?" Danny bưng cho Sami Keener một ly rượu vang đỏ. Chất lỏng trong suốt mang màu sắc mê người nhất, phát ra mùi vị mê hoặc như ma quỷ.

"Ta?" Sami Keener hơi chần chờ, lần uống rượu trước đây đã qua bao lâu, mình cũng nhớ không rõ.

"Chỉ một chút, sẽ không có việc gì." Đại khái là có Sami Keener cổ vũ, bây giờ lá gan Danny lớn hơn rất nhiều, "Cũng sẽ không say."

Sami Keener chần chờ tiếp nhận ly rượu, nhẹ nhàng nhấp một chút.

"Không tồi đi?" Trong mắt Danny có chút chờ mong.

Thẳng thắn mà nói, loại hương vị này đối với thiên sứ mấy ngàn năm không ăn cơm mà nói có chút kích thích quá mức, nhưng nhìn ánh mắt chờ đợi của Danny, Sami Keener vẫn gật gật đầu.

"Ta lại đi lấy thêm một ít bánh ngọt!" Danny vui vẻ, xoay người chạy về hướng bàn ăn.

Khóe miệng Sami Keener nhếch lên, đứa nhỏ đáng yêu.

Bàn ăn rất dài, Danny cầm khay nhỏ nghiêm túc chọn, bánh kem anh đào phúc bồn tử, bơ dâu tây, còn có bánh blueberry mật ong nhỏ đáng yêu.

Hai tay đồng thời duỗi cùng hướng về bàn ăn, Danny ngẩng đầu, thấy đối phương là một Ám Linh thân hình cao lớn.

"Rất xin lỗi." Danny thu tay, có chút xin lỗi cười cười, "Phần này ngài cứ lấy."

Ám Linh lại không lấy thức ăn, chỉ thẳng tắp nhìn chằm chằm Danny.

"Ngài...... Làm sao vậy?" Danny bị hắn nhìn có chút lạnh cả sống lưng, nhút nhát sợ sệt hỏi.

Ánh mắt Ám Linh trong khoảnh khắc trở nên ngoan độc, cầm dao ăn đâm xuống ngực Danny!

"Cẩn thận!" Bặc Đông ở một bên dùng dư quang thoáng nhìn ra chấn động, chạy như bay đến kéo Danny ra.

Dao chứa đầy vu thuật sắc bén lướt qua ngực, tuy rằng không đâm trúng trái tim, lại vẫn cắt ra một miệng máu trên người. Tốc độ Sami Keener giống như tia chớp, xông tới tiếp được cậu.

Máu từ miệng vết thương không ngừng trào ra, kết hợp với vu thuật chói mắt màu xanh lam, sắc mặt Danny đã trắng bệch như giấy.

Không kịp suy xét quá nhiều, Sami Keener phất tay rắc một cái kết giới, đem mình và cậu ngăn cách trong không gian độc lập, bắt đầu dùng thánh quang trị thương.

Tiếng còi bén nhọn từ trong không trung vang lên, trong khoảnh khắc party lâm vào một mảnh hỗn loạn!

Một phút đồng hồ trước còn mặc lễ phục ưu nhã, nhóm Ám Linh nho nhã lễ độ, đột nhiên giống như đổi người, bắt đầu điên cuồng tập kích những người chung quanh, hơn nữa con ngươi bắt đầu phiếm màu xanh lam!

"Là Hắc Vu thuật!" Carl Gadeok kinh hô, "Bọn họ bị gieo nguyền rủa trong cơ thể!"

Bình Luận (0)
Comment