Các quân sĩ đều đang cười vang, không người nào chú ý tới Jonas vừa xuất hiện.
Vũ nữ thê thảm thét chói tai kích thích cảm giác nguyên thủy nhất của đám nam nhân này, những kẻ xung quanh ngo ngoe rục rịch, dường như đều muốn đi lên sân khấu góp vui.
Jonas đẩy đám người ra, xách tên sĩ quan kia lên.
"Đại nhân." Thấy rõ người tới, trong nháy mắt mặt mũi tên sĩ quan trắng nhợt.
Âm thanh cười vang tắt lịm, tất cả mọi người khẩn trương thấp thỏm nhìn Jonas. Quán bar an an tĩnh tĩnh, chỉ có âm thanh vũ nữ khóc nức nở nho nhỏ.
Mitchell Rui chạy lên, dùng áo khoác bao lấy thân thể của nàng, ôm lên gác mái.
"Phân đội nào?" Jonas trầm giọng hỏi.
"Báo cáo đại nhân, thuộc hạ là đội trưởng trung đội 7 bộ 5 quân đoàn biên cảnh Ma giới số 13, Tapn." Sĩ quan tuy căng thẳng, nhưng vẫn trả lời bằng thanh âm to lớn vang dội.
"Elea không dạy ngươi, không được nhiễu dân?" Ánh mắt Nas lạnh lùng.
"Đã dạy." Tapn nhìn Jonas, nỗ lực nói mấy lời cuối cùng cho mình, "Nhưng thuộc hạ vì chống đỡ Vu Yêu tộc xâm phạm Ma giới, đã rời khỏi nhà suốt mười năm, không gặp thê tử và cha mẹ, đêm nay uống nhiều mấy chén, mới có thể làm việc sai lầm, khẩn cầu đại nhân tha thứ."
"Đại nhân." Binh lính xung quanh cũng lần lượt quỳ một gối xuống đất, "Tổ phụ đội trưởng Tapn là nguyên lão ở Ma giới, đã từng vì phiến đại lục phồn vinh này lập chiến công vang dội, xin đại nhân nắm rõ."
Nhìn mọi người quỳ gối trước mặt mình, Jonas khoanh tay mà đứng, ngũ quan bị sương lạnh bao phủ.
Tapn đối diện với hắn, dùng hết khả khả năng để mình nhìn qua trông có vẻ bình tĩnh.
"Tapn Nader Kea, cháu đích tôn của trưởng lão Ma giới Megane, nhi tử của quân đoàn trưởng tiền nhiệm quân đoàn Ma tộc Zoe." Jonas gằn từng chữ, "Trước đây đảm nhiệm đội trưởng đội tuần tra ma đô, vì say rượu hỏng việc, khiến đội viên đội tuần tra của ngươi toàn bộ bị Mộng Yểm thú cắn nuốt (thú bóng đè), Ma Vương tức giận muốn đem ngươi ném xuống Thác Nước Cắn Nuốt, lại bị tổ phụ cùng phụ thân ngươi cầu xin cản trở, cuối cùng chỉ bị cách chức, lưu đày đến biên cảnh tòng quân."
Tapn không nói gì, nhưng nhìn kỹ, lại có thể nhìn thấy tay hắn hơi run.
Trước đó chỉ nghe Ám Linh vương đối với mỗi binh sĩ thủ hạ đều rõ như lòng bàn tay, lại không đoán được đây hóa ra là sự thật.
"Tổ phụ và phụ thân ngươi thật vĩ đại, nhưng đây không phải là lý do để ngươi phạm sai lầm." Jonas lạnh lùng nhìn hắn.
"Lão đại." Mitchell Rui thở hổn hển chạy xuống, "Ngài có thuốc gì có thể thôi miên hay không? Tuyết Ly vẫn khóc mãi, ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện."
Jonas đưa cho cậu một kết giới ru ngủ, "Nàng thế nào rồi?"
Mitchell Rui lắc đầu, phẫn nộ nhìn vào mắt Tapn, "Là ta sai, ta không nên để nàng tới khiêu vũ. Nhưng nàng muốn giúp đệ đệ tích cóp tiền mua tranh sơn dầu, ta lo lắng nếu ta cự tuyệt, nàng sẽ đi đến nơi khác càng loạn hơn, cho nên mới......"
"Đi chiếu cố nàng đi." Jonas vỗ vỗ đầu vai cậu.
Mitchell Rui cầm kết giới ru ngủ, một lần nữa chạy lên tầng trên.
"Đại nhân." Tapn kích động tự mình biện giải, "Ta cũng không biết nàng không phải kỹ nữ."
"Nàng luôn kịch liệt cự tuyệt ngươi." Jonas nắm cổ tay hắn, ánh mắt lạnh lẽo, "Đừng nói cho ta mấy vết cào này, ngươi không cảm giác được."
"Vậy thì thế nào?" Ý thức được Jonas tựa hồ không tính dễ dàng bỏ qua cho mình, Tapn đơn giản gạt mọi chuyện ra ngoài, "Ta hiện tại lệ thuộc quân đoàn Ma giới, cũng không thuộc về quản lý của Ám Linh tộc!"
"Điều thứ mười hai quân luật Ma giới, vô cớ nhiễu dân, chết." Jonas nhìn hắn, "Đây không liên quan đến việc ngươi chịu quản hạt của ai cả."
"Ngươi muốn dùng tư hình?" Sắc mặt Tapn tái nhợt, "Đây không phù hợp với quy định, chỉ có người giám sát mới có thể xử phạt ta!"
Jonas giơ tay chém xuống, máu tươi tức khắc bắn đầy đất.
Một cái đầu người quay tròn lăn xuống sàn nhà, đôi mắt còn đang mở to, dường như không thể tin được sinh mệnh mình có thể kết thúc dễ dàng như vậy.
Chung quanh càng thêm an tĩnh, tiếng kim rơi xuống cũng nghe được hết sức rõ ràng, chính mắt thấy xong, trong lòng tất cả mọi người đều run sợ.
"Trong chiến tranh với Vu Yêu tộc, các ngươi đều trả giá rất lớn, ta rất cảm tạ các ngươi." Jonas đánh tan ánh sáng đen trong tay, khoanh tay mà đứng nhìn mọi người, "Các ngươi là vinh quang của Ma giới, nhưng phần vinh quang này, tuyệt đối không có khả năng trở thành cớ để các ngươi lăng nhục dân chúng!"
"Vâng." Những binh sĩ quỳ một gối xuống đất, thanh âm run nhè nhẹ.
"Người tới!" Jonas cất cao giọng.
Một đội binh lính tiến vào quán bar, chỉnh chỉnh tề tề xếp hàng bên người hắn.
"Mỗi người 30 quân côn, lập tức chấp hành ngay tại chỗ!" Jonas lạnh lùng nói.
Bàn ghế quán bar bị đẩy sang một bên, chừa ra một chỗ đất trống rộng lớn, thanh âm nặng nề không ngừng vang lên, nhưng không một người dám kêu ra tiếng, đều cắn chặt răng liều mạng nhẫn nại, sợ sẽ lại trêu chọc đến vị Ma Vương lãnh khốc này.
Hành hình xong, không ít người hôn mê bất tỉnh, những người còn lại cũng chỉ có thể dựa vào nhau, mới miễn cưỡng đứng thẳng.
"Báo cáo đại nhân, chấp hành xong!" Chấp hình trưởng đưa tin.
Jonas từ trên ghế đứng lên, đi đến trước mặt một sĩ binh, "Tên gọi là gì?"
"Báo cáo đại nhân, thuộc hạ Mộ Hi." Nam tử trẻ tuổi đầy đầu mồ hôi lạnh, môi dưới cũng cắn ra vết máu, nhưng vẫn lớn tiếng trả lời hắn.
"Vừa rồi vì sao không giải thích?" Jonas hỏi.
Nam tử có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn hắn.
"Nếu ta không nhìn lầm, trước khi ta tiến vào, ngươi vẫn luôn khuyên can những kẻ còn lại, cũng không giống như bọn họ làm ra hành vi khiến quân đội hổ thẹn." Jonas nói.
Nam tử cúi đầu, "Nhưng thuộc hạ cũng không thành công, cô gái kia vẫn chịu thương tổn, cho nên theo lý đáng bị phạt."
"Thương dưỡng xong, đưa tin cho Elea." Jonas tán dương vỗ vai hắn, "Nàng sẽ cho ngươi một chức vụ thích hợp."
"Đa tạ đại nhân!" Nam tử muốn cúi chào, nhẹ buông tay lại đau gập người về phía trước.
Jonas một tay đỡ lấy hắn, đem người giao cho thân tín của mình, "Chiếu cố hắn cho tốt."
Thân tín lĩnh mệnh đi, những người còn lại cũng rời khỏi quán bar, Jonas ngồi ở trước quầy bar, tự mình rót một ly rượu.
"Lão đại." Mitchell Rui vẫn luôn ở tầng hai quan sát, đi xuống.
"Xin lỗi, dường như làm nơi này của ngươi nhiễm máu." Jonas đưa cho cậu một ly rượu, "Ta sẽ tìm người tới quét tước."
"Không sao cả, để ta làm là được." Mitchell Rui ngồi ở quầy bar, "Sao ngài lại đến nơi này?"
"Vừa khéo đi ngang qua, gần đây ta đang tìm kiếm Prune Tucker, cho nên thường xuyên đi khắp nơi." Jonas uống một ngụm rượu.
"Có phát hiện gì không?" Mitchell Rui hỏi hắn.
"Không biết, có lẽ hắn đã không còn nơi này." Jonas cười khổ lắc đầu, "Thẳng thắn mà nói, ta cũng không có bất luận manh mối nào."
"Đừng quá lo lắng." Mitchell Rui giúp hắn pha chế một ly rượu, "Có cỏ ánh trăng, có thể an thần."
"Cảm ơn." Jonas tiếp nhận uống một hơi cạn sạch, "Ta phải đi, từ từ sẽ có người đưa phí tu sửa lại đây."
Mitchell Rui gật gật đầu, nhìn hắn ra khỏi quán bar.
Sau khi lên lầu, Inana đang ở phòng ngủ chờ cậu.
"Mệt mỏi quá." Mitchell Rui vòng lấy eo hắn, vùi đầu trong lồng ngực hắn.
Inana ban đầu có một bụng lời muốn nói, thấy cậu mệt mỏi như vậy, đành phải nuốt trở vào.
"Lão đại thật sự rất ưu tú." Mitchell Rui lẩm bẩm nói nhỏ, "Cho dù chết rồi trọng sinh, hắn cũng quyết đoán quyết tuyệt như trước, giống như là Kẻ Thống Trị trời sinh."
"Đừng nói nữa." Inana hôn hôn trán cậu, "Ngươi phải nghỉ ngơi nhiều."
"Vì cái gì mà phải như vậy?" Ánh mắt Mitchell Rui mờ mịt, như là đang hỏi hắn, nhưng càng giống như đang hỏi chính mình.
"Đừng nghĩ nữa, ngoan, đừng nghĩ nữa." Inana đau lòng ôm chặt cậu, "Đừng như vậy, xin ngươi đừng như vậy."
Mitchell Rui nhắm mắt lại, mặc hắn ôm mình tới giường.
Nhìn sắc mặt cậu tái nhợt, Inana nắm chặt nắm tay, thân thể hơi run rẩy.
Trong lâu đài, Sera đang nằm đọc truyện cổ trên ghế.
"Bảo bối." Jonas đi vào cửa.
"Chân ái!" Sera buông sách chạy như bay qua, nhưng lại bước chậm lại khi cách hắn còn ba bước, "Vị máu của kẻ khác, ngươi vừa đánh nhau?"
"Việc trong quân đội." Jonas cởi áo khoác, "Ta đi tắm rửa một cái."
"Ngươi chờ một chút!" Sera ngăn hắn lại, sau đó dọn cái thùng lớn đến phòng tắm.
"Cái gì vậy?" Jonas kỳ quái hỏi.
"Cameras!" Sera dựng giá ba chân lên.
"Ngươi muốn chụp cảnh ta tắm rửa?" Jonas khó hiểu.
"Không phải ngươi, mà là chúng ta!" Sera cởi quần áo của mình, trơn bóng nhảy vào trong nước.
...... Jonas thở dài, "Bảo bối thật xin lỗi, gần đây ta thật sự không có hứng thú cùng ngươi chơi trò chơi."
"Không phải trò chơi nha!" Sera đứng ở trong nước hung ác chống nạnh, "Đây là chính sự, xuống đây ta sẽ nói cho ngươi!"
Jonas bất đắc dĩ, phối hợp xuống nước.
Sera lập tức giống rắn nước quấn tới.
"Đây là chính sự mà ngươi nói?" Jonas điểm điểm mũi cậu.
"Ngươi không phải muốn ta làm Prune Tucker tức hộc máu sao?" Hai chân Sera quấn lên eo hắn, "Ngươi cảm thấy còn có thứ gì khác, có thể khiến hắn kích thích hơn là ảnh chụp chúng ta lên giường?"
Jonas có hơi bó tay lại có chút buồn cười.
"Ta không phải vì mình nga." Sera đói khát vuốt ve thân thể hắn, "Ta một chút cũng không muốn làm!"
"Như vậy sao, ta cũng không muốn." Jonas hung hăng đập nhẹ vào cái mông nhỏ cong vểnh, "Chúng ta tạo dáng cho tốt nào."
"Hở quá nhiều là không có đạo đức!" Sera nghiêm túc giáo dục hắn.
Jonas bật cười, ôm cậu hôn hôn.
"Ta biết gần đây người rất phiền lòng." Sera ôm cổ hắn, "Nhưng ta thật sự hy vọng ngươi có thể thả lỏng."
"Cảm ơn." Jonas chạm nhẹ trán mình vào trán cậu, "Ta yêu ngươi."
"Ta cũng yêu ngươi." Sera hưng phấn ghé vào trên vách bể tắm, dựng thẳng mông nhỏ đáng yêu, "Trước đó ta đã thí nghiệm qua vô số lần, góc độ này nhìn qua tình cảm mãnh liệt nhất cũng không quá lộ liễu, đặc biệt thích hợp!"
Jonas thuần thục thay cậu khuếch trương để thích ứng.
Thân thể sớm bị dạy dỗ đến mẫn cảm vô cùng nhiệt tình đáp lại hắn, khóe môi Jonas nhếch lên, nhẹ nhàng tiến vào thân thể cậu.
Trận hoan ái này thời gian cũng không dài, lại đủ để lưu lại vô số ảnh chụp kiều diễm, Sera bọc áo ngủ ở trên giường chọn chọn nhặt nhặt, tìm ra một ít có thể cho người khác xem, sau đó toàn bộ còn lại cất vào hộp thủy tinh bảo bối nhất, lưu trữ về sau chậm rãi xem!
Ngày hôm sau, chừng mực của báo chí Ma giới lại lần nữa bị đổi mới!
Phía trước nhiều nhất cũng chỉ là ảnh chụp lén của phóng viên, không chỉ mơ hồ không rõ, có khi còn bị bôi mosaic (mấy ô vuông che 18+)! Cho nên theo ý nghĩa nào đó mà nói, đây là lần đầu tiên dân chúng Ma giới dân nhìn thấy nhiều ảnh chụp vô tiền khoáng hậu như vậy!
Vì thế sáng sớm hôm nay, chờ đến khi Mitchell Rui đến tiệm bán báo, một phần báo cũng không còn!