Huyết Vực Mê Đồ

Chương 82

Cuối địa đạo tối tăm là tia sáng le lói, Lão Vu Sư hít sâu, chậm rãi bước ra phía ngoài.

"Phụ thân!" Prune Tucker có chút lo lắng. Mấy ngàn năm trước, phụ thân bị Thần giới gây thương tích, trở nên sợ hãi ánh sáng bên ngoài, từ đó về sau luôn ở dưới mặt đất, bây giờ nhìn ông muốn đi ra ngoài, trong lòng trước sau lo lắng.

Lão Vu Sư không để ý hắn khuyên can, bước chân cũng không chậm lại chút nào.

Bóng đêm đen nhánh, chỉ có ma pháp chiếu sáng trong sân phát ra ánh sáng, chiếu ra một mảnh mờ nhạt.

Hít thở không khí đã lâu chưa hưởng thụ, trong lòng Lão Vu Sư ngũ vị trần tạp, nắm chặt ma trượng trong tay, sắc mặt cũng càng thêm dữ tợn.

"Rốt cuộc cũng bằng lòng xuất hiện?" Bên tai đột nhiên vang lên một tiếng trêu chọc nhàn nhạt, tiếp đó trong nháy mắt, một thân ảnh màu đen từ trên trời giáng xuống.

Prune Tucker giật mình, phản xạ có điều kiện dùng ma pháp công kích.

Jonas nghiêng người hiện lên, thả Sera trong lồng ngực lên mặt đất.

"Đã lâu không thấy." Sera cười tủm tỉm.

Prune Tucker nắm chặt nắm tay, đáy mắt có phẫn nộ, nhưng nhiều hơn lại là dục vọng tham lam như cũ.

Jonas triệu hồi ra năng lượng đen, sét đánh không kịp bưng tai bổ xuống đầu hắn!

Prune Tucker sớm có phòng bị né tránh, trong tay gọi ma trượng đến, cùng hắn bắt đầu vật lộn kịch liệt.

Lão Vu Sư móc ra thủy tinh cầu, trong miệng niệm chú ngữ, tạo ra khói đen cuồn cuộn.

Cỏ cây xung quanh thay nhau khô héo, Sera bảo hộ chính mình trong kết giới, dùng ánh mắt vô tội nhìn lão, con ngươi đỏ như đá quý.

"Huyết tộc mị hoặc?" Lão Vu Sư cười thê lương, "Chỉ bằng ngươi?"

"Nói thật, kỳ thật nhìn ngươi như vậy cũng rất ghê tởm." Sera nhẹ nhàng thở ra, đôi mắt khôi phục màu xanh lam.

"Đi tìm chết đi!" Lão Vu Sư chỉ huy chướng khí hung hăng nhằm vào cậu, Sera thả người nhảy lên, phía sau hơn một ngàn con dơi đỏ máu bay ra, nhào tới lão Vu sư.

Prune Tucker dùng dư quang thoáng nhìn, cũng không quá lo lắng cho phụ thân, là Vu Yêu vương tiền nhiệm, đối phó với mấy con dơi này dư dả.

Quả nhiên, sau tiếng kêu thê thảm, bầy dơi thi nhau rơi xuống đất, Lão Vu Sư cười lạnh, "So với ca ca của ngươi, ma pháp ngươi quả thực không đúng tí nào."

"Hóa ra ngươi thích ca ta." Sera giật mình.

Lão Vu Sư hiển nhiên không tính để ý tới mấy lời bậy bạ, tiếp tục chế tạo ra thêm nhiều chướng khí.

"Loại đấu pháp bẩn hề hề này thật sự ghê tởm a!" Sera chán ghét bĩu môi, sau đó lại bỏ thêm một tầng kết giới bảo hộ cho chính mình.

Chướng khí gào thét đánh tới, Jonas một đao quét qua Prune Tucker, phi xuống bảo hộ Sera vào trong lồng ngực.

"Ta không có việc gì." Sera cảm động nước mắt lưng tròng.

Jonas thuận tay ném cậu vào lồng ngực người khác.

"Tiểu điện hạ." Bặc Đông buông cậu xuống.

"Elea, ta và hắn không có gì!" Sera nghiêm túc giải thích cho người phía sau hắn, "So với hoa bách hợp còn thuần khiết hơn, Duck có thể làm chứng!"

Elea:......

Duck đã sớm kìm nén không được, múa may đao bắt đầu kêu ngao ngao.

"Vô sỉ!" Lão Vu Sư nghiến răng nghiến lợi.

"Ma tộc đánh nhau, trước nay đều lấy mục đích cuối cùng là đánh thắng." Bặc Đông nhe răng nanh nhiễm đầy màu máu, "Tuy cắn ngươi rất ghê tởm, nhưng miễn cưỡng cũng có thể thử một chút."

Nhiều người như vậy, bản thân tuyệt đối ở vào thế yếu, vì thế Lão Vu Sư bay lên không nhảy lên, phóng về hướng trái ngược.

Elea và Bặc Đông đuổi theo, bởi vì Jonas không cho phép người khác nhúng tay vào trận chiến giữa hắn và Prune Tucker, cho nên Duck đành phải ngứa ngáy tay chân đứng tại chỗ xem chiến!

"Đạp mông hắn!" Duck rống giận.

Sera bị dọa run run một tí, bất mãn trừng mắt liếc hắn một cái.

Đáng tiếc Duck không thấy được, toàn bộ lực chú ý của hắn đều để trong trận đánh, tay năm tay mười, một bên đánh không khí một bên ảo tưởng đang công kích Prune Tucker!

Trách không được mấy ngàn năm cũng chưa thăng chức thành tổng thống lãnh, hóa ra là do nhược trí a...... Sera cảm khái trong lòng, sau đó yên lặng cách hắn xa một chút.

"Không bằng chúng ta đánh một trận?" Phát triển về sau, Duck chân thành kiến nghị Sera.

Sera:......

Duck tiếp tục tha thiết chờ mong nhìn cậu.

Sera nắm tay, hung hăng đấm qua!

Mặt Duck bị đánh lệch, phun ra một búng máu, nửa ngày mới xoay được cằm trở về.

Sera tùy ý lắc lắc tay.

"......" Duck không thể tin nổi mà nhìn cậu, mình vừa rồi tuy không phòng bị, nhưng cũng tuyệt đối không thể không có lực phản kích như vậy. Tốc độ công kích của Sera còn nhanh hơn tia chớp!

"Là ngươi muốn đánh nhau." Sera khinh bỉ nhìn hắn.

"Cấp bậc ma pháp của ngài sao đột nhiên cao như vậy?" Duck còn đang đắm chìm trong chấn động.

"Không phải đột nhiên, mà là vẫn luôn cao như vậy." Sera khinh thường.

"Nhưng mà toàn bộ báo chí đều nói ngài gần như không có ma pháp, yếu ớt giống như thủy tinh!" Duck vẫn không thể lý giải.

"Bởi vì ta là tiểu công chúa nhân ngư mỹ lệ nhất nha." Sera thẹn thùng che mặt, "Cho nên không thể tự mình đánh nhau."

Làm một ác ma lỗ mãng, Duck thật sự không thể lý giải loại tư duy kỳ dị này của cậu.

"Công chúa điện hạ cao quý thanh nhã, cần ca ca và tình nhân bảo hộ cẩn thận, mới có thể lớn lên yên bình được." Gương mặt Sera thẹn thùng phiếm đỏ.

Duck gian nan nuốt nuốt nước miếng, "Nhưng mà một ngàn năm trước......" Nếu hắn có ma pháp đẳng cấp cao như vậy, hơn nữa còn Ám Linh vương Jonas, sao còn xuất hiện bi kịch như vậy?

Sắc mặt Sera cứng đờ, đáy mắt có chút chua xót, "Khi đó là ta quá tùy hứng khinh địch, kết quả bị Prune Tucker bắt cóc, dùng ta uy hiếp hắn."

Cho nên Jonas lúc ấy...... Là tự mình nhảy xuống vực sâu cắn nuốt? Duck khiếp sợ với sự thật này, cũng có chút khó hiểu.

Tình yêu thật sự sẽ có sức mạnh lớn như vậy?

Giữa không trung trận chiến vẫn tiếp tục kịch liệt, Jonas mở sáu cánh lớn trên lưng, dương tay triệu hồi ra vô số tia chớp, xé rách khắp không gian tối đen.

"Cơn giận của thiên sứ?" Duck lại lắp bắp kinh hãi.

"Đó là lễ vật Sami Keener đưa cho hắn." Sera cắn cắn môi dưới, đáy mắt khôi phục ý cười, "Bắt cóc tiểu hồ ly đáng yêu nhất Ma tộc, đương nhiên hắn muốn lưu lại vài thứ có phải hay không?"

Tiếng sấm nổ vang không ngừng, điện quang màu xanh lá giống như kiếm sắc, nháy mắt đâm thủng ngực Prune Tucker. Đau đớn kịch liệt khiến ma pháp yếu đi, cuối cùng từ không trung ngã xuống.

Jonas biến hóa ra kết giới, khóa hắn ở bên trong.

Sera chạy tới, nhào vào trong lồng ngực hắn.

"Còn có một kẻ nữa đâu?" Jonas nhíu mày.

Vừa dứt lời, mặt đất bắt đầu run rẩy, sau đó nhìn thấy mấy con thú nham thạch rất lớn ầm ầm ầm dẫm lại, ven đường san bằng vô số cây cối đáng thương.

Sera bị tro bụi sặc đến ho khan.

"Điện hạ." Elea cùng Bặc Đông đi tới.

"Không bắt được?" Jonas hỏi.

Elea lắc đầu, chỉ chỉ kẻ dẫn đầu đám thú nham thạch.

Từ phía trên một nam nhân thân hình cao lớn nhảy xuống, trong tay xách theo Lão Vu sư bị bó thành bánh chưng.

"Là ngươi?" Sera giật mình.

"Ivan đâu?" Nam nhân nhìn quanh.

"Ca ta không ở nơi này." Sera sờ sờ cằm, suy xét nên đem ca ca bán đi hay không.

"Vừa rồi nhìn thấy Bặc Đông đang truy đuổi hắn, vì thế thuận tay đánh hôn mê." Nam nhân vứt Lão Vu Sư lên mặt đất, từ trong không gian lấy ra một hộp hồng bảo thạch, "Tặng cho ngươi."

"Oa!" Sera vui mừng, quyết đoán vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Ca ta ở lâu đài huyết tộc chờ ngươi!"

Nam nhân xoay người lên thú nham thạch, lại ầm ầm ầm biến mất ở trong bóng đêm!

...... Jonas hỏi, "Hồng Hoang vương?"

"Người sùng bái Ivan nhất." Sera cười nham hiểm.

Jonas xoa xoa đầu cậu, có chút bất đắc dĩ, "Đó là ca ca duy nhất của ngươi."

"Yên tâm đi, hắn sẽ không làm gì ca ca đâu." Sera đem đá quý bỏ vào trong không gian của Jonas, thử thăm dò hỏi, "Muốn đi xem hai anh em kia hay không."

Jonas gật đầu, bảo Bặc Đông bọn họ mang theo Prune Tucker cùng Lão Vu Sư rời đi trước, mình cùng Sera vào địa đạo.

Trong mật thất, hai người gắt gao ở bên nhau, sắc mặt tái nhợt, máu chảy ra từ khóe miệng cũng đã khô lại.

"Thật đáng thương." Sera nhíu mày, thử hơi thở bọn họ, "Đã tử vong từ lâu."

"Có thể cứu." Jonas muốn tách bọn họ ra, lại phí công không có kết quả. Hai người gắt gao ôm nhau, dường như ngoại lực đều không làm nên chuyện gì. Không có cách nào khác, đành phải đem hai người bọn họ cùng nhau thuấn di ra khỏi mật thất, về phòng ngủ.

Jonas lấy ra một khối tinh thạch đen, bên trong có hai điểm ánh sáng mờ chớp nháy.

"Mảnh linh hồn?" Sera giật mình.

"Là Mitchell Rui cùng Inana, từ khi ta phát hiện bọn họ có khả năng có vấn đề, liền dùng ma pháp đánh cắp một ít linh hồn họ." Jonas lắc lắc tinh thạch, khóe miệng giương lên.

"Trách không được ngươi vừa rồi không chịu theo vào!" Sera bừng tỉnh. Trước đó lúc nhân viên tạp vụ giao thủy tinh cầu ra, mình lập tức cùng Jonas đuổi tới hậu viện, vừa vặn nhìn thấy hắn mở kết giới, đi vào địa đạo.

"Ta còn tưởng rằng ngươi đã từ bỏ bọn họ." Sera bĩu môi.

"Người làm việc sai, hẳn là phải chịu một ít trừng phạt không phải sao?" Jonas nhìn hai người trên giường, "Bọn họ là ác ma cấp thấp, thuộc tính nguyên tố rất đơn giản, hoàn toàn có thể lợi dụng thuật tu bổ linh hồn, đem những mảnh nhỏ này khôi phục thành linh hồn hoàn chỉnh."

"Vậy thân thể bị hao tổn thì sao?" Sera sờ sờ lồng ngực Inana, nhíu mày nói, "Xương cốt vỡ vụn."

"Cho nên ta đã phái người đến thiên đường tìm Sami." Jonas cười, "Thiên sứ thiện lương, hẳn là sẽ rất vui lòng ban sinh mệnh chứ?"

"Nếu đổi lại lúc trước, ai sẽ tin Sami sẽ nguyện ý trợ giúp Ma tộc?" Sera bật cười, tiểu hồ ly đỏ kia, thật là lợi hại muốn mạng!

Không còn ma pháp Vu Yêu tộc quấy nhiễu, Ám Linh nhanh chóng thức tỉnh, tuy rằng thân thể suy yếu, nhưng rốt cuộc không còn tạp chất quấy nhiễu linh hồn.

"Vương." Hồi tưởng lại những việc mình đã làm lúc trước, lão ám linh lớn tuổi áy náy không thôi.

"Lão sư không cần tự trách." Jonas nắm tay ông, "Ngài vĩnh viễn là trưởng bối ta kính trọng nhất."

"Ta cũng có giúp cứu ngươi nga!" Đầu Sera duỗi lại đây xem náo nhiệt, cười tủm tỉm với hắn, "Lão sư thân ái."

Trưởng giả đề phòng nhìn hắn một cái, nghiêm mặt nói, "Trước khi ngươi cùng vương cử hành hôn lễ, xin đừng gọi ta là lão sư!"

Mối thù đốt râu hơn một ngàn năm trước, vẫn không thể quên được a!

Jonas buồn cười, Sera hướng ông làm mặt quỷ ―― tuy cái lão nhân này vẫn đáng ghét như cũ, nhưng ông ta như vậy, kỳ thật cũng rất đáng yêu a!

Phía đông dần dần sáng lên, mặt trời mới mọc dần dâng cao, khiến vạn vật nhuộm một tầng ánh sáng vàng óng.

Mà ngày mới, cũng rốt cuộc đã đến rồi.

Bình Luận (0)
Comment