Cuối cùng Cố Thanh Ninh cũng tú kịp hà bao đưa cho Cố Vĩnh Hàn, tuy hắn cũng bị hà bao có hình dạng độc đáo này làm kinh ngạc, nhưng nghĩ đây là do nữ nhi bảo bối làm ra, vẫn rất vui vẻ mà treo trên người.
Tam huynh đệ Cố gia vừa rời khỏi kinh thành đi Tây Bắc, người trong Uy Quốc Công phủ còn chưa kịp phục hồi tinh thần, lại truyền đến một tin sét đánh giữa trời quang, trong cung đưa tới thánh chỉ, muốn triệu Cố Trạch Mộ vào cung làm thư đồng cho tam hoàng tử.
Phải nói là tam phòng Cố gia có duyên làm thư đồng, năm đó Cố Vĩnh Hàn thiếu chút nữa đã làm thư đồng cho bệ hạ, hiện giờ lại đến phiên Cố Trạch Mộ.
Cố Trạch Mộ lại rất bình tĩnh.
Người mang thánh chỉ tới là tiểu đồ đệ của Trương Lễ, bộ dáng nhìn rất cơ linh, trên mặt luôn mang ý cười. Hắn biết Uy Quốc Công được đế tâm, cho nên thái độ vô cùng tốt.
Mẫn phu nhân vội vàng sai người bố trí bàn thờ, cùng cả phủ quỳ xuống.
Tiểu thái giám mở ra thánh chỉ, bỗng nhiên cảm thấy sắc trời có chút ám, ngẩng đầu vừa thấy, lúc trước bầu trời còn tinh không vạn lí, không biết khi nào bay tới một trận mây đen.
Chỉ là hắn không để ở trong lòng, câu chữ rõ ràng niệm xong thánh chỉ, sau đó chờ đám người Cố gia dập đầu tạ ơn.
Mẫn phu nhân cùng mọi người dập đầu tạ ơn, ai ngờ vào lúc này, bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng sấm, khiến tất cả mọi người hoảng sợ.
Đặc biệt là tên tiểu thái giám kia, hắn cảm thấy tiếng sấm kia như đánh vào đỉnh đầu của hắn, chân mềm nhũn thiếu chút nữa ngã trên mặt đất. Thần sắc hốt hoảng, vẫn không quên sứ mệnh, run run rẩy rẩy đọc từng tiếng.
Đám người Mẫn phu nhân cũng kinh nghi, chỉ có Cố Trạch Mộ cùng Cố Thanh Ninh thần sắc tự nhiên mà đứng lên.
Tiểu thái giám giao thánh chỉ cho Mẫn phu nhân, ngay cả bạc thưởng cũng chưa dám nhận, liền vội vội vàng vàng che ngực bỏ chạy.
Mà lúc này, đám mây đen kia cũng không biết khi nào tan đi.
Đám người Cố gia cũng có chút buồn bực, nhưng họ không để chuyện này trong lòng, Cố Trạch Mộ vào cung là đại sự, không chỉ chuẩn bị đồ vật, còn phải học lễ nghi trong cung.
Mẫn phu nhân nhìn thoáng qua tiểu nhi tức lộ ra biểu tình mờ mịt vô thố, trong lòng thở dài một tiếng, nói với Chu thị:
-
Tuy bệ hạ ân chuẩn để Trạch Mộ qua mùa mới vào cung, nhưng thời gian sẽ trôi rất nhanh, lễ nghi cũng phải học, còn có y phục cùng giày vớ, này đó phải sớm chuẩn bị. Ngươi luôn luôn chu toàn, ngươi hãy cùng phu nhân lão tam chuẩn bị đi.+
Chu thị gật đầu:
-
Nương yên tâm, nhi tức sẽ lo liệu chuyện này.