Imi - Thực Nghiệm Đảo

Chương 76

“Ôi, sao có bao nhiêu người mà ngươi chỉ chọn mỗi ta vậy !?” Frozen một tay cầm băng kiếm, một tay ve ve lọn tóc màu xanh dương cực kỳ bắt mắt của mình, dài giọng nói có vẻ hơi bất mãn.

“Vì ngươi... là người mạnh... nhất” Lamia dùng giọng nói có phần hơi đứt quãng tiếp lời.

“Ồ, còn có thể nói chuyện, xem ra quả thật ngươi ở đẳng cấp khác với lũ kia.” Frozen đột nhiên cười nói, đối diện với sát khí ngưng đọng như thực chất của Lamia đang không ngừng phát ra cô cũng không mấy e ngại.

Bởi vì nơi họ đang đứng là mặt hồ bằng băng, chỉ cần nơi đâu có nước, Fronzen đều có tự tin mình sẽ bất bại.

Lamia không trả lời, cô khẽ lắc mình rồi gần như biến mất, để lại một vết nứt lớn trên mặt băng, dùng tốc độ cực nhanh áp sát Frozen, bàn tay được bọc trong bộ móng vuốt bằng sắt thành thục vung lên, 5 ngón tay xòe ra rồi cong lại hình thành những móc câu sắc bén, nhìn qua có vẻ khá giống với cú tát mở màn của một con hổ lúc săn mồi.

“Băng thuật – băng ngẫu (hình nhân băng)”

Hình ảnh Frozen bị một vuốt này đập cho tan nát, nhưng nhanh chóng tan đi, để lại lớp khí lạnh nhanh chóng đóng băng bàn tay Lamia đến tận bả vai. Nhưng Lamia không mấy quan tâm, đôi mắt màu đỏ lóe sáng, một lớp khí đen từ cơ thể lan ra, nhanh chóng xua tan đi khí lạnh, hồi phục sự linh hoạt cho bàn tay, hai chân không hề chậm trễ, tiếp tục để lại trên mặt băng những vết nứt lớn bởi lực dậm chân cực mạnh, thân hình nhanh nhẹn như một con báo thành tinh, tiếp tục lao đến vị trí mà Frozen vừa mới hiện ra.

Lợi dụng khúc xạ ánh sáng và khả năng đóng băng cấp tốc, tạo ra những coi rối băng mang dáng dấp bản thân là thủ đoạn đặc trưng của ma pháp sư băng hệ. Frozen sử dụng chúng vô cùng nhuần nhuyễn.

Bị bất ngờ tập kích một lần, Frozen cũng không hề thấy kỳ quái, tốc độ bất thường của những sinh vật mắt đỏ này cô cũng đã chứng kiến qua vài lần, vậy nên đã chuẩn bị sẵn những ảo ảnh băng khắp nơi, trong đó tồn tại một lượng khí lạnh rất lớn, đủ cho một cục than nóng thành đá tảng. Chỉ không ngờ lớp khí đen kia thật sự có thể xua tan đi mọi loại công kích bằng năng lượng siêu nhiên kia như vậy. Đến lúc này Frozen mới thật sự tin tưởng những gì mà Tường nói. Vậy nên sau khi ảo ảnh thứ 2 bị phá hủy, lớp khí lạnh làm Lamia thoáng chững lại một chút, Frozen lẩm nhẩm mấy câu rồi đâm nhẹ mũi kiếm xuống mặt hồ bằng băng nghe vang lên một tiếng ting... trong trẻo mà cao vút.

“Không cần biết ngươi là cái thể loại gì, nhưng nếu đã ở trên lãnh địa của ta, thì hãy nghe lời chủ nhà một chút đi.” Frozen cười lạnh, mũi kiếm vừa chạm vào mặt hồ đã làm cho tất cả lớp băng xung quanh dường như có chút run rẩy.

Lamia không hề để ý, nếu đã lâm vào trạng thái chiến đấu, cô ta chỉ có nhanh chóng xé xác đối thủ ra, uống máu của hắn mới có thể tìm được sự khoái cảm, ngoài ra tất cả lời nói đều chỉ là thừa thãi, xé xác xong hình nhân bằng băng thứ hai, lớp khí lạnh chỉ làm cô thoáng dừng lại khoảng một vài giây, cô tiếp tục lao đến mục tiêu kế tiếp, sau hai lần trúng bẫy, dường như cô đã phân biệt được đâu là thật, đâu là giả, người đang cười nói đằng xa kia chắc chắn là hàng thật đáng giá.

Đổi tư thế, bò bằng cả bốn chi, tốc độ Lamia đã nhanh nay còn nhanh hơn, dường như lực tác động tăng lên mặt băng cũng đã giảm bớt, cô ta di chuyển như một cơn gió nhẹ, như một con mèo chạy thoăn thoắt trên tường nhà, không một tiếng động, từng luồng khí đen bao bọc quanh cơ thể không chỉ gia tăng sức mạnh cơ bắp mà còn có tác dụng phụ trợ giúp cô ta di chuyển như một u linh không trọng lượng. Trong mắt Frozen, tất cả những gì cô nhìn thấy chỉ là một lớp khí đen di chuyển qua lại, tần xuất càng lúc càng dày đặc.

Lamia không hề trực tiếp lao thẳng vào Frozen như trước, mà lão luyện giống một con mèo đang vờn chuột, chạy xung quanh dò xét rồi mới tung ra một đòn nắm chắc. Khí đen trên cơ thể nồng nặc tỏa ra, theo những vòng di chuyển mơ hồ có xu hướng hình thành một cơn lốc hắc vụ bao vây Frozen vào giữa.

Frozen đột nhiên mỉm cười một cách khó hiểu.

Tốc độ nhanh thì sao chứ !? Vẫn chưa thể nhanh bằng Radiz, mà Radiz chỉ xếp cuối cùng trong số 5 người mạnh nhất thôi. Nguyên nhân rất đơn giản.

Thực lực cách biệt quá xa.

Mũi kiếm chạm vào mặt băng chợt rung nhẹ, giơ lên đụng xuống thêm một lần nữa, toàn bộ mặt hồ đột nhiên chấn động, làm Trung Thành và Claude đang chạy quang đằng xa cũng thoáng rùng mình, ba thây ma đang đuổi theo họ thì trực tiếp bị đóng băng thành những tiêu bản sống động. Nếu không phải Claude đang lơ lửng không chạm đất thì chắc chắn hắn cũng chịu chung số phận.

“Biết ngay mà.” Claude không khỏi cảm thấy khiếp sợ, năng lực của thanh kiếm băng đó làm khả năng đông cứng của Frozen tăng lên rất nhiều lần, lại ở địa hình thác nước mặt hồ này, cô ta gần như bất khả chiến bại.

Trung Thành cũng âm thầm kinh hãi, nếu hắn vẫn chạy marathon trên mặt băng này, chắc chắn sẽ thành thịt đông lạnh, dù đang ở trên lưng người lửa Claude, hắn vẫn cảm thấy lông tóc mình dường như đã phủ một lớp băng mỏng, cứng hết cả lại.

Hắn không tự chủ mà hai tay tóm chặt lấy Claude hơn, thầm hi vọng tên này đừng có trục trặc gì mà làm mình rơi xuống hồ.

Anh đây là con trai duy nhất trong nhà, còn chưa có lấy vợ đâu đấy.

Chết là nhà tuyệt hậu luôn, có lỗi với tổ tiên lắm.

...

Người duy nhất không bị ảnh hưởng có lẽ chỉ có Lamia, lúc này đã kết thúc việc chạy xung quanh rải rác khí đen, kêu lên một tiếng dữ tợn rồi đổi hướng lao hết tốc lực về Frozen.

“Ngươi làm thứ khí đen đó bao phủ chỗ này để ta không lấy được năng lượng từ xung quanh nữa !? Thông minh lắm, chỉ có điều, thế này thì sao !?” Frozen cười nhạt rồi mài nhẹ cây kiếm trên mặt hồ.

Sự chấn động càng lúc càng dữ dội, rồi đột nhiên mặt băng nứt toác ra, từng cột băng nhọn hoắt to lớn đột ngột nhô lên cản đường Lamia, tỏa ra hàn khí kinh người, dù lớp ma khi có thể xua tan khả năng đóng băng của Frozen, nhưng nếu bị những mũi nhọn băng này chính là sát thương vật lý đơn thuần, không cách nào xua tan bằng khí đen.

Lamia nhanh nhẹn dẫm lên những cột băng to lớn, chạy dọc trên đó, tốc độ cực cao làm cho những mũi nhọn mọc lên cũng không đuổi kịp, tuy vậy phải né tránh khắp nơi, hệt như con chuột qua đường bị người ta đuổi đánh, thỉnh thoảng có mũi nhọn bất ngờ nhô ra cũng lấy đi của cô ta một mảng máu thịt, rồi đóng băng luôn vết thương. Nếu không phải khí đen đang liên tục tỏa ra từ cơ thể duy trì, cùng với dòng máu đã chuyển hóa sang dạng thức phi nhân loại, liên tục cung cấp lực lượng mạnh mẽ cho các khối cơ, chắc chắn cô ta không thể chịu đựng được đến giờ phút này.

Lamia chạy đến đâu, băng nhọn mọc lên đến đó, nhìn qua như rượt và đuổi, nhưng Frozen vẫn còn chưa tung hết sức, cô chỉ đang phát tiết cơn bực mình khi trước bị đám tử đồ làm cho phải chật vật chạy trốn mà thôi, dù lúc đó còn phải đề phòng và cô kị nhiều thứ nên không có tung hết sức, nhưng như thế quả thật cũng rất mất mặt. 5 thiếu niên thiên tài đứng đầu đều có một đặc điểm chung, là cực kỳ kiêu ngạo, ai làm cho sự kiêu ngạo của họ bị tổn thương đều phải trả những cái giá rất đắt.

“Sao, chạy vui chứ !? Cho ta thấy cô làm thế nào thoát được chiêu này xem sao !? “ Frozen nhìn Lamia chạy quanh một cách hứng thú, rồi khi đã chán chê, cô dùng mũi kiếm vẽ xuống mặt băng một hình tròn bên trong là đồ án ngôi sao sáu cánh, lẩm nhẩm mấy câu rồi cao giọng nói với tất cả mọi người trong thung lũng:

“Hoa băng nở rộ cực kỳ đẹp, hi vọng mấy người thưởng thức cho thật kỹ.”

Ngôi sao sáu cánh trên mặt băng lóe sáng, rồi từ mỗi hình tam giác, một đường vân kỳ lạ lan ra khắp mặt hồ, làm cả mặt băng vốn đã trắng toát lại càng thêm rực rỡ.

“Cánh đồng băng.”

Frozen dứt lời, cả mặt hồ vang lên những tiếng lâm râm như hưởng ứng, rồi từng tiếng nứt vỡ vang lên, một loạt băng trụ thi nhạu dựng lên cùng trong một khoảng khắc, trên mỗi băng trụ lại diễn hóa ra từng hoa băng thật lớn, lấy Frozen đang đứng trong ngôi sao sáu cánh làm trung tâm, toàn bộ xung quanh lúc này đã là một thảo nguyên rộng lớn, chỉ có điều lớp cỏ thường thấy đã được thay bằng từng cột băng nhọn hoắt.

Đây thực sự là một cánh đồng bằng băng nhọn. Bất kỳ sinh vật nào ở trên cánh đồng này nếu may mắn không có thành một bức tượng đông cứng thì cũng đã bị những mũi cỏ nhọn hoắt kia đâm cho không ra hình dạng gì nữa.

Một thế giới chỉ toàn màu trắng của băng tuyết và màu tinh thể của pha lê, nhìn từ xa trông vô cùng huyền ảo và đẹp mắt.

Ở xa xa, kị sĩ trong lớp vòng bảo hộ bằng đấu khí, Tường và cô gái đang được bao bọc trong lớp màn ánh sáng trắng, cùng đứng trên căn nhà gỗ giữa hồ, lúc này đã thành nhà băng được chứng kiến một màn này. Robert chết lặng, chút ý chí chiến đấu đã tiêu tán không còn, nếu không phải Tường đột nhiên bảo hắn lên mái nhà, mở ra lớp phòng hộ, giờ này chỉ sợ hắn đã trở thành tượng đài kị sĩ đúng nghĩa đen nghĩa bóng.

Nhưng khí lạnh khiến cho hộ thân đấu khí của hắn giống như đông đặc, ngưng kết thành thực chất. Và lực đâm lên mạnh mẽ của những cọc băng kia cũng đủ chấn cho khí huyết của hắn nhộn nhạo.

Cô gái này còn mạnh hơn Thần tiễn ý chứ.

“King của ta, cô gái này là Orsolya Szotyory - The Frozen, một trong 5 người được kỳ vọng nhất trước khi lên đảo, đứng thứ hai trong đó đấy, ngài có cách nào không !? Chứ con mèo kia bị thịt thì đến lượt chúng ta thành cá trên thớt đấy !” Kị sĩ cười khổ nói.

“Sức mạnh cube từ 5% đến 7% làm toàn bộ không gian xung quanh đây đã trở thành của cô ta, ít nhất trong nửa tiếng nữa, trước khi tiêu hao hết mana, trong số chúng ta không ai có thể thoát khỏi đây được.” Tường lắc đầu nói.

“Bay lên cũng không được sao !?”

“Hãy nhìn cô gái mèo kia.” Tường đáp ngắn gọn rồi chỉ tay về phía trên đầu bọn họ, một bóng dáng yểu điệu đang phiêu phù trên đó, toàn thân đầy những vết rách sâu đến tận xương, cặp mắt đỏ đã long lên sòng sọc, cùng những tiếng gầm gừ không ngừng phát ra sau hai chiếc răng nanh sáng loáng.

Sức bật mạnh mẽ từ bắp đùi khiến cô ta vọt lên trời ngay khoảnh khắc cánh đồng băng mọc lên, tránh được một đòn chí mạng. Khí đen phiêu phù quanh người khiến cơ thể giống như u linh lơ lửng.

...

“Không tệ, lại có thể thoát ra được, nhưng ngươi nghĩ trên đó là an toàn sao !?” Frozen ngẩng đầu nhìn về phía Lamia đang gầm gừ trên không trung, nở một nụ cười mỉa mai nói.

Lamia không đáp, đôi mắt đỏ chỉ ánh lên những cái nhìn đáng sợ rà soát mọi phương hướng có thể tổ chức tấn công một lần nữa, lớp khí đen không giúp cô ta lơ lửng được lâu, nếu không kết thúc trận đấu sớm, mà rơi xuống đồng băng kia, dù có khả năng tái sinh mạnh mẽ thế nào chắc chắn cũng tiêu.

“Ôi, nói chuyện với người câm thật không có chút thú vị, kết thúc thôi, toàn bộ vùng này đã tràn ngập hơi nước, mà ngươi biết điều đó nghĩa là gì không !?”

Frozen cười nhạt một câu rồi dang rộng hai cánh tay ra, ngửa mặt lên trời, hai con mắt nhắm nghiền, khuôn mặt tạo ra cho người ta một cảm giác êm ái dễ chịu, miệng khẽ nói.

“Nơi đâu có nước, ở đó có băng của ta.”

Như một tín đồ thành kính, khuôn mặt cùng đôi mắt nhắm nghiền vẫn ngửa lên trời, nhưng hai tay đang rang rộng vẫn cùng lúc vẽ lên hai đồ án lục mang tinh vào không khí.

Lớp sương lại bao quanh thung lũng như ngừng lại, không khí xung quanh Lamia chợt đông đặc, dù có ma khí đang không ngừng ăn mòn sự đông đặc này, nhưng cô ta vẫn bị giữ lại trên không một thời gian.

Đôi mắt màu đỏ của Lamia trợn trừng trong một khoảnh khắc, cô ta đưa tay lên ngực cầm lấy một cọc băng ghim chặt trên đó, muốn rút ra, nhưng toàn thân lại trùng xuống một lần nữa, vô số cọc băng mọc ra từ sau lưng đâu tới, xiên khắp người, biến cô ta thành một con nhím băng tại chỗ.

...

“Ai nói trụ băng chỉ mọc được ở dưới đất !? Dùng hơi nước trong không khí vẫn làm được vậy.” Tường thản nhiên nói với Robert.

“Giống như nguyên lý của mưa đá ấy hả !?” Linh đột nhiên xen vào nói, cái lạnh bất thường này làm cô danh chính ngôn thuận nép vào Tường hơn, thật ấm áp.

“Ừ.”

...

“Này mặt sẹo, đừng bao giờ nói cứng với Frozen ở chỗ nào có nước nhé.” Claude ngán ngẩm nói với Trung Thành.

Trung Thành không đáp, hắn chỉ giơ khẩu TIMI lên ngắm thẳng về phía Frozen, ngón tay đặt trên cò súng đã có hơi cong lại.

...

Ở trên không, Lamia đã bị xiên qua bởi những cây băng thon dài và nhọn hoắt, lớp ma khí bao xung quanh cơ thể dần dần bị triệt tiêu, đôi mắt màu đỏ dần tắt đi màu sắc, vô lực rơi xuống mặt đồng băng toàn gai nhọn bên dưới.
Bình Luận (0)
Comment