Chiếc GMS từ từ hạ xuống khoang bảo dưỡng, xì ra một làn khói mờ, toàn thân
nóng rực nhanh chóng được hệ thống duy tu từ từ hạ nhiệt độ xuống. Sau
một loạt tiếng tín hiệu chớp tắt, cửa khoang từ từ mở ra. Trung Thành để thân trần xuất hiện, toàn thân đẫm mồ hôi. Hắn đứng trên cửa khoang
điều khiển đã mở ra, muốn nhảy xuống, chợt nghĩ đến gì đó, quay đầu lại
nhìn hệ thống điều khiển vẫn còn sáng đèn bên trong khẽ nói:
“Gặp lại sau.”
“Xác nhận. Tạm biệt sĩ quan Trung Thành.”
Từ khoang điều khiển vang lên tiếng đáp lại máy móc.
Trung Thành gật gật đầu rồi nhảy xuống.
AI cao tới gần 20 mét, từ vị trí khoang điều khiển ở vùng ngực nhảy
xuống mặt sàn gây nên tiếng chấn động trầm đục nho nhỏ. Với thể chất của hắn, chút chấn động này chẳng là gì. Trung Thành duỗi duỗi chân tay cho thoải mái, tiếp lấy bộ quân phục bình thường từ robot bảo dưỡng đưa
tới, vừa đi vừa thay đồ.
…
Trên hành lang tới phòng điều khiển, hắn gặp Robert và ShenJian cũng từ
bên ngoài quay lại. Sau khi hắn trở về, hai người vẫn ở ngoài phi thuyền duy trì cảnh giác một lúc nữa, đỡ cho cảnh vừa buông lỏng đã bị bắn
lén.
Dù sao người Tiên giới có lắm thủ đoạn rất quỷ dị, trường hợp kẻ địch
thu nhỏ thành một viên thuốc để trà trộn vào căn cứ đã xảy ra rồi, khó
nói sẽ không tiếp diễn. Các chiêu trò như ẩn thân, tàng hình, lén mở
thông đạo không gian cũng đều đã được thêm vào danh sách cần chú ý.
Không ai muốn thấy cảnh vì cửa phi thuyền mở ra đón hắn về mà rước vào
một sát tinh như Phi Kiếm trước đây.
Tuy nói nếu gặp phải những quái vật như cô ta xác suất thấp đến đáng
thương. Dù sao đại nhân vật như bọn họ sẽ không rảnh ra tay với đám quân trinh thám nhỏ nhoi này làm gì, nhưng nếu mình không cẩn thận lỡ đi
nhầm vào địa bàn của người ta, hay lỡ bày ra trò khiêu khích gì quá
đáng, vậy thì không còn gì để nói rồi.
Nhắc đến chuyện này, khi đọc bản thiết kế của phi thuyền, Hoài Nam đã
từng nói, nếu phải chịu một kích của Cận Giới hoàng cao thủ, lớp vỏ
ngoài của phi thuyền sẽ tan xác ngay lập tức, nhưng đồng thời bộ khung
bên trong với kết cấu đại phân tử sẽ miễn cưỡng chịu được một đợt chấn
động, mà đem bọn họ thoát đi nếu có cơ hội.
Chỉ là cơ hội này cũng chỉ là tính toán trên bàn giấy mà thôi. Tốc độ
phi thuyền nếu không đủ thời gian gia tốc thì không thể thoát khỏi ma
trảo của đám quái vật đó được. Vậy nên nếu thật sự gặp phải Cận Giới
hoàng cao thủ, việc tốt nhất có thể làm là gửi tin báo tử về tổng bộ.
Coi như trên chiến trường lỡ đạp phải quả bom vậy thôi.
Đây là vấn đề mà mỗi binh lính đều phải giác ngộ.
Trung Thành gật đầu với hai người họ coi như chào hỏi, thuận tiện nhìn ShenJian hỏi:
“Cảm thấy thế nào !?”
Shenjian biết hắn muốn hỏi gì, nghĩ nghĩ một chút, cân nhắc số liệu đại khái nói:
“Có vẻ tốc độ và sức mạnh đều tiếp cận Nguyên Anh kỳ cao thủ, chỉ là
thời gian huy động linh khí để tạo thành chiêu thức hay khởi động pháp
bảo có hơi chậm một chút, đây là nhược điểm của sự nhân tạo.”
“Nhân tạo !?” Robert lấy keo vuốt vuốt ngược bộ tóc vàng của mình lên,
vừa rồi bị gió thổi toán loạn bù xù, nhìn hắn như một con xư tử lông
bờm. Vừa vuốt vừa thuận miệng hỏi:
Shenjian đáp:
“Bọn họ sử dụng tụ linh trận pháp để cưỡng chế kéo linh khí xung quanh
về, sau đó dùng đường dẫn nhân tạo thay thế kinh mạch của cao thủ Nguyên Anh kỳ thật sự, mô phỏng ra kỹ năng và thể chất cơ bản của tiên nhân
cấp độ này, tương tự nguồn năng lượng và hệ thống bo mạch của Trái Đất,
trong trường hợp này linh khí đóng vai trò như dòng điện.”
Trung Thành nhíu mày:
“Nói vậy thứ này chính là GMS của Tiên giới rồi.”
Shenjian gãi gãi đầu, nhớ lấy đống kiến thức hỗn tạp mình có được từ mấy năm du lịch ở Tiên giới đáp:
“Chuẩn xác hơn, có lẽ nên gọi nó là Thiết Khôi Lỗi – những con rối bằng đồng xanh”.
….
“Nếu vậy thì phiền toái rồi. Thứ này thật sự có thể đem chiến lực của
đám tiên nhân tản mác này trở về trạng thái cân bằng thống nhất. Thao
tác và năng lực của mỗi đơn vị là một trị số thống nhất, là điều kiện
đầu tiên để làm ra quân đoàn đấy.” Hoài Nam nghe xong đoạn trần thuật
của ShenJian vuốt vuốt trán nói.
“Quân đoàn thì sao !? Trước đây bọn họ cũng kéo đến mấy đợt, chúng ta vẫn có thể đánh tan mà.” Claude đờ đẫn hỏi.
Hoài Nam bĩu môi có vẻ khinh bỉ:
“Cái đó không tính, chỉ là một đám ô hợp thôi. Loạn chiến tung chiêu còn dính lên người đồng đội, một lần thống nhất xuất chiêu cũng không có,
tần xuất rải rác, phương vị hỗn loạn, khoảng cách tiến công lộn xộn, nói chung chỉ như một đống rác không phân loại.”
“Lại còn cái tổ hợp trận pháp do một tiểu đội của bọn họ hình thành,
đúng là có thể tăng cấp công kích lên mấy lần, nhưng chẳng tìm lấy nổi
một hộ vệ để duy trì nó, mạnh ai nấy đánh, phái nào lo thân phái đó, kết quả là không dưng mất đi một đám người được tăng công kích nhưng chẳng
di chuyển được. So với lính đánh thuê ở Trái Đất còn tệ hại hơn.”
Claude tắt tiếng, nói chuyện về quân đoàn, trong tàu này chả ai cãi nổi Hoài Nam.
Hoài Nam thì vẫn thao thao bất tuyệt nói về một mớ kiến thức quân sự với vẻ chê bai, trong khi tay vẫn đánh máy bản báo cáo không ngừng nghỉ.
Người này có thể phân tâm làm mấy việc một lúc, không hiểu tế bào não
được phân chia kiểu gì.
“Nhưng cho dù là một cái quân đoàn hợp cách, cũng cần có người chỉ huy khá khẩm một chút mới sử dụng được.”
Hoài Nam liếm liếm môi, ánh mắt toát lên vẻ hứng thú nồng đậm:
“Không biết chỉ huy của bọn họ là người như thế nào đây.”
Cạch.
Trước mặt hắn đặt xuống một cốc trà hương thơm nhẹ nhẹ, Hoài Nam cười tít mắt:
“Dễ thương như Hina-chan thì tốt rồi.”
Khiến một cô bé nào đó bối rối cúi đầu chạy mất.
…
Báo cáo Hoài Nam gửi về rất nhanh được căn cứ trung ương đón nhận với một mảng sôi trào.
Phòng thí nghiệm GMS và MS hứng chí bừng bừng quan sát từng bức tư liệu
muốn nhìn ra kết cấu của những con rối đồng xanh này, tính tính toán
toán đem nó so sánh với kết cấu GMS hiện tại, kết quả cho ra sự thật phũ phàng là những mẫu trinh sát này còn mạnh hơn quân chính quy của GMS
một cấp.
Một GMS đơn độc tác chiến với tiên nhân Kim Đan kỳ chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay, thậm chí còn ở thế hạ phong. Những con rối đồng xanh
này có chiến lực so sánh được với tiên nhân Nguyên Anh kỳ.
Tiên giới có câu, chênh lệch một cấp như trời với đất.
Nếu tính toán như một game nào đó thì tiên nhân Luyện Khí kỳ là level 1, chưa có kỹ năng gì đáng kể. Tiên nhân Trúc Cơ kỳ là level 2, đã bắt đầu có kỹ năng đánh xa đánh gần với độ cơ động lớn. Kim Đan kỳ ở level 3
thì đã có đại chiêu (ulti skill), tiến hành phá hoại trên diện rộng với
sát thương cao. Tiên nhân Nguyên Anh kỳ ở level 4, tất cả các skill đều
là đại chiêu, hơn nữa chỉ tính chỉ số cơ bản, Nguyên Anh đánh với Kim
Đan kỳ thậm chí không cần sử dụng chiêu thức, chỉ dùng tốc độ và sức
mạnh nghiền ép, tay không có thể đánh với cả chục người. Nếu buông tay
toàn lực đánh, một vs một trăm cũng không phải không thể.
Lên đến cấp bậc Hóa Thần, thì đã là một dạng tồn tại khác, ý thức liên
kết với môi trường xung quanh, trực tiếp rút năng lượng xung quanh để
tiến hành công kích, không cần dựa vào Kim Đan hay Nguyên Anh trong cơ
thể phát ra năng lượng nữa, chỉ cần điều khiển khống chế sự cộng hưởng
là được, có thể phát đại chiêu liên tiếp, không có thời gian nghỉ
(cooldown) và không tiêu tốn linh khí (mana). Hay còn gọi là cảnh giới
tâm động pháp sinh. Chỉ cần một ý nghĩ, lập tức pháp ra pháp thuật cấp
cao.
Trên cấp bậc Nguyên Anh không thể tồn tại ở Trái Đất, nên hiểu biết về
tiên nhân Hóa Thần kỳ trở lên vẫn còn rất hữu hạn. Nhưng nếu tóm gọn cơ
bản lại thì có thể lưu ý vài điểm như vậy.
Kết quả nghiên cứu chỉ ra rất rõ ràng, nếu như số lượng hai bên cân
bằng, thì chiến trường giữa GMS của Trái Đất và Thiết Khôi Lỗi của Tiên
giới không còn là chiến tranh nữa, mà chính là đồ sát một chiều.
Đừng nhìn Trung Thành dễ dàng đánh hạ bốn con Thiết Khôi Lỗi mà lầm
tưởng, số lượng GMS đạt đến cấp bậc như AI hiện tại vẫn chưa lấp đầy một bàn tay, tất cả đều là sản phẩm tuyệt mật vẫn còn đang trong quá trình
nghiên cứu và xử lý.
Hiện giờ các nhà khoa học đều đang thiết tha mong ngóng tàu Trinh Sát
của Hoài Nam quay về, mang theo những mảnh vỡ của mấy con Thiết Khôi Lỗi bị bắn hạ để tiến hành phục chế và nghiên cứu.
Nếu như công nghệ sản xuất GMS trong thời gian ngắn không theo kịp tiến
độ của chiến tranh, vậy thì mộng tưởng băng ngang Tiên giới, đạt đến
tầng trời thứ ba mươi ba của thiên đình vĩnh viễn chỉ là mộng tưởng mà
thôi.
Đạt được những chỗ tốt từ khi đặt chân đến Tiên giới, đối với mảnh thổ
địa tràn ngập tài nguyên khoáng sản đủ loại phong phú, thậm chí đến
không khí cũng có thể đề thăng thể chất và kéo dài tuổi thọ của con
người này, bất cứ ai cũng không thể kìm chế nổi mong muốn khám phá nó,
khai mở từng tầng từng tầng, mở ra trăm ngàn tuyến lưu thông tài nguyên
vĩnh viễn.
Mặc kệ mục đích của IMI khi tổ chức và kiên trì tràng chiến tranh này là gì, bất cứ mỗi cá nhân đã từng đặt chân đến Tiên giới, không có ai muốn cứ như vậy mà trở về Trái Đất cả.
Dã tâm của loài người đã được nhen nhóm, gọi là tham lam ích kỷ cũng
được, coi như không tự lượng sức cũng được. Đối với bầu trời bao la
không bờ bến này, Tiên tộc có thể hưởng thụ chỉ vì bọn họ sinh ra ở đây
sao !? Điều này là do ai quyết định !? Cơ hội và ích lợi luôn luôn phải
do người và người tranh thủ, nếu không thể xin xỏ, vậy thì chỉ có thể
mạnh mẽ cướp lấy.
Nếu không thể mạnh mẽ cướp lấy, lại vẫn không muốn buông bỏ, chỉ có thể không từ thủ đoạn.
Thậm chí là cộng sinh, ký sinh, cũng không phải không thể được.