Giờ tan ca của Tình Mặc là 10:30 pm, sau đó hai người lại gom góp hành lý của cậu lại, rồi lại chạy xe về nhà của Tĩnh Ưng Mạnh thì đồng hồ cũng đã điểm 11:15pm
Chiếc xe Lamborghini đời mới nhất của Tĩnh Ưng Mạnh hiên ngang đi thẳng vào trong khuôn viên nhà, Chu Tình Mặc mắt mở to hết cỡ mà nhìn lấy căn biệt thự của vị tổng tài kia. Miệng không khỏi thốt lên trầm trồ
- Đại Ưng, nhà anh thật rộng thật rộng a! Ai, to hơn nhà em gấp cả trăm nghìn lần luôn đó nha ●﹏●
- Ân!!! Nhà của anh rộng lắm...Nhưng nhà to như vậy căn bản ở một mình rất cô đơn. Bây giờ có Tiểu Mặc ở rồi anh không sợ cô đơn nữa
Miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng Tĩnh Ưng Mạnh thì lại gào thét
- Em là bà chủ của nhà này, đồ của anh là đồ của em! Không cần phải khen ngợi, anh cho em tất, chỉ cần em muốn ngay cả tấm thân của anh cũng trao em luôn
Chậc!! Chậc đó chỉ là nội tâm của anh đang gào thét thôi. Anh nào dám nói ra!
Bước vào trong nhà, Lâm Tình Mặc càng ngạc nhiên không thôi. Thật không ngờ, Đại Ưng ca ca lại giàu đến như vậy, từ bên ngoài nhìn vào, đã thấy căn nhà to đến mức nào rồi, bây giờ bước vào trong căn nhà còn to hơn. Đang mải mê chìm đắm trong suy nghĩ của mình, cậu lại bị giọng nói của Đại Ưng cắt ngang
- Tiểu Mặc, đừng nhìn nữa, nào anh đưa em lên phòng nào
Tình Mặc lại một lần nữa lon ton đi theo sau con sói hôi kia mà không hề hay biết kế hoạch của hân thành công đã được một nữa
Ưng Mạnh dắt cậu đến căn phòng đã chuẩn bị sẵn. Căn phòng thật rộng rãi, lấy tông màu trắng làm chủ đạo, điểm thêm một chút nền màu xanh, tạo ra một chút bình yên khi bước vào, chiếc giường king size được đặt chính giữa, bên phải là một tủ nhỏ, đối diện với chiếc giường là một ti vi loại mới ra trên thị trường, và một số vật dụng cần thiết
Tĩnh Ưng Mạnh mở lời
- Em cứ ở đây, phòng của anh ở bên cạnh có việc gì cứ chạy sang nói nhé. Vật dụng anh đã chuẩn bị cả rồi, em hài lòng chứ?
Lần đầu tiên thấy một căn phòng đẹp như vậy, Tình Mặc vui sướng mà quay sang nhìn anh, đôi mắt cười híp lại. Miệng không ngừng cảm tạ anh
- Vẫn là anh tốt với em nhất, cảm ơn Đại Ưng, em rất thích rất cảm ơn anh
- Aii! Không có gì cả, dù sai em cũng là bà ch.... Ấy dù sao em ở đây cũng tốt, nhà anh sẽ bớt trống vắng hơn. Không cần cảm ơn anh đâu
May quá, xém chút nữa là nói ra rồi. Nhớ đến điều gì đó, anh lại nói với cậu
- Em rất thích hình bánh bao lắm đúng không?? Vì thế anh đã đặt cho em một bộ trải giường hình bánh bao đấy
Nghe đến đây, Tình Mặc không khỏi vui mừng, bất chợt cậu chạy tới ôm chầm lấy anh
- Cảm ơn Đại Ưng ! Em thích anh nhất
Tình Mặc mới ôm hắn, Tình Mặc mới nói thích hắn. Ôi mẹ ơi! Thật hạnh phúc quá. Hahahahaha
.
.
.
.
.
.
.
.
Bỗng nhiên Lâm Tình Mặc hét lên
- Đại Ưng anh chảy máu mũi kìa. Mau cầm máu!