Kế Hoạch Chia Tay Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 9

Xe rất nhanh chạy đến đường Văn Uyển, tới cửa biệt thự của Liễu Dật, Hạ Lập Nhân đi xuống xe, đi tới cửa lập tức bấm chuông không ngừng. Liễu Dật bình thường ở lại đây, cho nên Thẩm Ninh khẳng định cũng ở nơi này! Anh nhất định phải hỏi Thẩm Ninh cho ra lẽ, Hạ Lập Nhân anh coi như tật xấu nhiều hơn nữa, so với Liễu Dật cũng không thua kém a!

Cánh cửa rất nhanh được mở ra, người giúp việc trong biệt thự nhận ra là Hạ Lập Nhân, sau khi mở cửa liền đi gọi Liễu Dật, báo Hạ Lập Nhân tiên sinh tới.

Liễu Dật vội vàng chạy xuống dưới lầu vẻ mặt kinh ngạc, lúc sáng vừa mới giúp Thẩm Ninh dọn nhà, buổi tối Hạ Lập Nhân đã tìm tới, tốc độ này quả thật rất nhanh, nhưng mà cũng thật kỳ quái, nếu luyến tiếc như vậy, lúc trước không nên để Thẩm Ninh đi.

"Uhm ——" Hạ Lập Nhân đi đến bên người Liễu Dật đem theo cả mùi rượu tới, Liễu Dật nhăn mặt nói: " Cậu rốt cuộc uống hết bao nhiêu rượu, trên người khó ngửi muốn chết! Cậu cách xa tôi ra một chút!"

Hạ Lập Nhân vốn muốn tìm Liễu Dật cãi nhau một trận nhưng nghe đối phương nói trên người có mùi khó ngửi anh liền mất hứng, sau đó cau mày ở trên người mình hít hà, phát hiện mùi vị quả nhiên rất hôi, vì thế anh nghĩ lại. Bộ dạng này nếu để Thẩm Ninh chứng kiến sẽ không tốt, Thẩm Ninh khẳng định nhìn anh rất chướng mắt. Vì vậy ổn thỏa một chút mới được.

"Cậu tìm cho tôi một bộ quần áo, tôi đi tắm rửa một cái." Hạ Lập Nhân cảm thấy trước hết phải làm vệ sinh cá nhân, dạng này đừng nói Thẩm Ninh nhìn thấy khó chịu, chính mình cũng cảm thấy không thoải mái anh chịu không nổi dơ dáy bẩn thỉu. "Tôi muốn cậu tìm cho tôi quần áo mới, đồ cậu mặc qua rồi đừng cho tôi. Tôi cần đồ mới đó!"

Liễu Dật liếc nhìn Hạ Lập Nhân: "..."

Người này rốt cuộc là tới làm gì?! Đây là có bệnh đi!

Nhưng Hạ Lập Nhân say thế này hơn phân nửa cũng không thể nói rõ, vì thế Liễu Dật phất phất tay với người làm nói: "Dẫn anh ta đi vào phòng khách đi." Thiệt là, trong nhà tự nhiên xuất hiện một đại tổ tông, xem ra là đến gây sự đây, bằng không sẽ không uống nhiều rượu như vậy, nhưng nửa đường lại muốn ở nhà "Tình địch" tắm rửa, còn trưng ra vẻ mặt đương nhiên, đúng là bệnh thần kinh.

Hạ Lập Nhân đã đi vào phòng khách thư thư phục phục tắm nước nóng, anh tắm hết một tiếng đồng hồ thay bộ quần áo sạch thoải mái rồi mới nổi giận đùng đùng đi tìm Liễu Dật.

Cửa phòng Liễu Dật bị anh gõ kêu loảng xoảng, anh cũng không biết mình nghĩ gì, anh lo lắng buổi tối Thẩm Ninh ở phòng Liễu Dật qua đêm, anh cảm giác mình phải phá hư mới được.

Liễu Dật không thể chậm trễ mở cửa, Hạ Lập Nhân đang giơ tay gõ cửa thiếu chút gõ luôn vào mặt Liễu Dật làm Liễu Dật vô cùng hoảng sợ.

"Cậu có bệnh a, cậu gõ một cái là tôi đã nghe được, dùng sức mạnh như vậy cửa nhà tôi bị cậu gõ hư luôn, cậu bồi thường cho tôi sao!" Liễu Dật ghét bỏ, nói tiếp: "Uống nhiều rượu hồ đồ rồi?"

"Gõ hư cũng tốt, bị tôi phá hư chứng minh chất lượng không tốt, vừa lúc cậu có thể đổi một cánh cửa rắn chắc hơn, tôi thay cậu kiểm tra chất lượng, cánh cửa rắn chắc an toàn!" Hạ Lập Nhân vòng qua Liễu Dật trực tiếp đi vào phòng, sau đó nhìn trái phải đánh giá, xem xét coi có dấu vết của Thẩm Ninh không, nhưng nhìn một vòng cũng không phát hiện điều gì đặc biệt, anh quay đầu lại nổi giận đùng đùng nói:"A Ninh đâu, cậu đem A Ninh giấu nơi nào rồi?!"

Liễu Dật bị chọc tức đến bật cười, Thẩm Ninh nếu thật cùng Liễu Dật ngủ một phòng vậy anh tìm ra cũng có ích gì, người ta gạo nấu thành cơm chẳng lẽ còn có thể lấy về được.

"Đừng tìm, cậu ấy không ở nơi này, tôi an bài một nhà khác cho cậu ấy." Liễu Dật lấy cớ cũng rất thỏa đáng: "Nhà này hơi nhỏ, hơn nữa cũng không thoải mái không có phong cảnh, cậu ấy vẽ tranh không có thích hợp."

Hạ Lập Nhân trừng mắt: "Nhà khác à? Cậu còn có nhà khác? Ở nơi nào?!"

"Tôi đây cũng không cần nói rõ với anh chứ, Thẩm Ninh không muốn gặp anh tôi cho anh biết, anh đi quấy rầy cậu ấy sao?" Liễu Dật chết cũng không chịu mở miệng.

Kỳ thật nhà đó cũng không phải của anh ta mà là nhà của Thẩm Ninh ở vùng ngoại thành. Thẩm Ninh vẽ rất nhiều tranh, những bức tranh bán cũng có giá nên cậu cũng có chút tích tụ, mua một căn nhà lớn ở vùng ngoại còn dư dả không ít, cho dù sau này nhìn không thấy gì cuộc sống tuổi già cũng không thành vấn đề.

Liễu Dật nói như vậy chính là muốn nói rõ mình và Thẩm Ninh ở cùng một chỗ chỉ là giả dối mà thôi.

Hạ Lập Nhân híp mắt rồi trừng mắt nhìn Liễu Dật, anh thật muốn cùng Liễu Dật nói chuyện ôn hòa một chút, người này bộ dạng cà lơ phất phơ thật sự không rõ A Ninh nhìn thế nào mà thích anh ta!

Hai người ngồi ở trên ghế sô pha nói dóc một lúc lâu, nói rất nhiều nhưng một lời hữu dụng cũng không có. Hạ Lập Nhân toàn uy hiếp Liễu Dật, cảnh cáo Liễu Dật không được động tay động chân với Thẫm Ninh, nếu không sẽ không bỏ qua cho anh ta.

"Anh nói với tôi cũng vô dụng, anh đi nói với cậu ấy đó. Loại chuyện này một cây làm chẳng nên non." Liễu Dật cảm thấy quan hệ của Thẩm Ninh và Hạ Lập Nhân thiếu sự trao đổi thẳng thắn, phải nên khuyên nhủ Thẩm Ninh và Hạ Lập Nhân thương lượng một chút, nhưng hiện tại cũng không thể nói địa chỉ ít nhất cũng phải hỏi cậu ấy có đồng ý hay không.

Hai người nói chuyện một hồi thời gian cũng không sớm, Liễu Dật bảo Hạ Lập Nhân ở lại, nhưng bị Hạ Lập Nhân nghiêm khắc cự tuyệt. Nếu Thẩm Ninh không có ở đây, anh ở lại cũng vô ích, để cho anh cùng tình địch chung sống một nhà còn qua đêm, ha ha...

Hạ Lập Nhân mất hứng trở về, cả đêm luôn trằn trọc ngủ không được, trong lòng nghĩ có nên tìm người đi tra địa chỉ nhà Thẩm Ninh, suy nghĩ rất lâu mới đi ngủ.

Ngày hôm sau phải đi làm, Hạ Lập Nhân ngủ được không ngon giấc vẫn muốn tiếp tục ngủ, nhưng anh có "bắt buộc chứng" trừ phi không đi làm hoặc là có việc gấp, nếu không thời gian rời giường đi làm nhất định phải đúng giờ, nếu không nghiêm chỉnh cả ngày đó trong lòng sẽ không thoải mái.

Ngày hôm qua uống nhiều quá, tuy rằng hiện giờ đã bớt say nhưng vẫn có chút đau đầu, anh cau mày mang theo u ám đến công ty, người sáng suốt vừa nhìn là biết tâm tình của anh không tốt.

Mọi người cũng có thể lý giải, gần đây tin tức không tốt của Thẩm Ninh được đăng đầy trên tạp chí lá cải. Rất nhiều người biết thì người ở công ty của Hạ Lập Nhân đương nhiên càng không ngoại lệ, cho nên BOSS tâm tình không tốt rất bình thường, nếu vui vẻ mới là chuyện kỳ quái.

"Hạ đổng, phòng thư ký chuẩn bị tuyển mấy người mới, ngài muốn tự mình đi nhìn xem không?" Trợ lý của Hạ Lập Nhân thử hỏi, thư ký ở tầng cao nhất đều là ở dưới lầu tuyển chọn tinh anh, chỉ có thư ký đặc biệt vĩ đại mới có thể lên tầng cao nhất, hơn nữa mặc kệ nam nữ, tất cả đều là mỹ nhân.

Trợ lý để Hạ Lập Nhân tuyển chọn cũng có ý lấy lòng. BOSS tình trường thất ý, đi tìm mỹ nhân khác cũng là thuận lý thành chương nha.

Hết chương 09.
Bình Luận (0)
Comment