Lúc ôm Ngôn Mộc xuống xe, người trong ngực còn đang ngủ. Ta cẩn thận từng li từng tí một ôm chặt người trong ngực, nện bước chắc chắn đi vào trong phủ.
Lúc đặt lên giường, ta gọi tôi tớ mang ra nước ấm, dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau chùi hạ thể Ngôn Mộc. Vì y ngủ say, ngược lại không tốt đánh thức y dậy.
"Thiếu gia, thiếu gia."
Trên cửa vang lên âm thanh ồn ào làm ta nhăn chặt mày lại, nhét vào một chút góc chăn, hôn hai má Ngôn Mộc một chút, mới đứng dậy mở cửa.
"Thiếu gia, thái quân tìm ngươi." Người tới chính là người hầu của cha đẻ, ta liếc mắt nhìn y, đóng kỹ cửa phòng, mới cùng hắn cùng đi ra ngoài.
Lúc tiến vào ngọc viện, hương hoa nức mũi ở trong gió nhẹ khắp nơi từng trận kéo tới. Xa xa nhìn lại, hoa quế lá cây xanh biếc, sau giờ ngọ ngày thu, ánh sáng mặt trời quanh quẩn chiếu vào đầu cành cây, cánh hoa phảng phất như cánh bướm màu vàng chập chờn bay lượn ở trong gió thu.
Ngọc viện hoa quế mở là vì phụ thân ta thích nhất hoa quế, cũng trở thành cảnh đẹp đặc biệt trong sân.
Lúc đi vào trong phòng, cha đứng ở trong phòng nhìn một bức họa. Bức họa kia luôn có thể làm ta nhìn thấy hắn thất thần, chỉ là ta nhìn kỹ bức hoạ ngược lại cũng không nhìn ra cái gì.
"Đến." Âm thanh mang theo nhẹ nhàng lạnh lẽo, cha quay đầu lại, mắt sáng như đuốc nhìn ta.
"Ừm."
"Gần đây ngươi quá càn rỡ, gây sự ở tửu lâu việc đó ta không nói ngươi, bây giờ ngươi động tác không khỏi quá lớn."
Thanh âm hắn vô cũng tức giận, ngược lại là ta ung dung không vội ngồi ở trên ghế, trong miệng uống xong nước trà, mới nói: "Cha, một mực giấu tài không chắc là chuyện tốt, hiện nay ta tự có tính toán."
Ta đứng dậy cùng hắn ở trong phòng nói chuyện một hồi, mới từ trong nhà rời đi.
Ánh sáng mặt trời buổi chiều còn chưa rút đi, màn đêm dần dần kéo tới.
"Ngôn Mộc... Ngôn Mộc..."
Người trên giường hơi mở con ngươi lim dim, có chút lười biếng ôm lồng ngực ta cà cà, dáng vẻ thân mật thật sự khiến người thương mến.
"Muộn lắm rồi, trước tiên phải dậy dùng cơm." Tay ấm áp sờ soạng mặt buồn ngủ mông lung của Ngôn Mộc, khi đầu ngón tay chạm vào mặt chậm rãi nhiễm màu hồng nhạt.
Ta từ trên giường ôm lấy y, Ngôn Mộc có chút ngượng ngùng ôm cổ của ta, hơi thở trong mũi thở ra quanh quẩn lỗ tai, cơ thể người trong ngực mùi thơm nhàn nhạt thanh nhã khiến ta hơi thất thần.
Cùng Ngôn Mộc đồng thời ngồi ở trên bàn ăn cơm, y mới phảng phất từ bên trong ngủ say thức tỉnh.
Thân thể trong lồng ngực thoáng cứng ngắc, đặc biệt khi y phát hiện chỉ có chăn vây quanh mình, phần lưng trắng mịn bóng loáng trần trụi dán vào ta, hạ thể trần trụi không mặc tiết khố, mặt Ngôn Mộc nóng bỏng đỏ lên, hô hấp đều trở nên nhẹ nhàng.
"Đừng nhúc nhích, chờ một chút đi tắm rồi ngủ một giấc."
Ta khẽ hôn một cái lên trán của y, giữ lấy ý cười thờ ơ không động lòng nhìn y thật không tiện nghiêm túc ngồi ở trên đùi của ta, tư thế không chút nào dám giãy dụa khiến cho ta càng làm càn quan sát y.
Có lẽ ánh mắt của ta quá mức nóng bỏng, hô hấp Ngôn Mộc dần dần gấp gáp, thân thể phảng phất nhiễm phải đỏ tươi, bên tai đỏ lên như màu máu, đầu không ngừng cúi thấp xuống.
"Đầu là muốn vùi vào bên trong cơm sao?" Nhấc lên gương mặt thanh tú của y, đôi môi như có như không cọ nhẹ lưng đẹp đẽ. Y cả người mẫn cảm khẽ run, đôi mắt đẹp lưu quang quyến rũ nhìn ta, hơi híp mắt phượng dài nhỏ.
Ta mặt đối mặt ôm y vào trong ngực, cự vật trong quần cách quần áo làm phiền nơi riêng tư của y, Ngôn Mộc tinh tế kêu rên, hai tay vững vàng ôm cổ của ta.
Tay thuận theo phần lưng y từ từ trượt xuống, nóng bỏng hôn da thịt trên lưng.
"Phu quân... Ân... A..." Ngón tay từ chăn chui ra vuốt ve thù du vì dục vọng cứng rắn, Ngôn Mộc không chịu nổi rên rỉ ra tiếng.
"Chăn không muốn, muốn lỏa thể ăn cơm, hả?"
Ngôn Mộc ánh mắt sững sờ, ở dưới tầm mắt nóng rực của ta đầu ngón tay đều run rẩy, mắt phượng nhiễm phải từng tia từng tia hơi nước, da thịt nơi bên tai lan tràn phảng phất đều biến thành hồng nhạt.
Ngôn Mộc bắt đầu nhắm mắt lại, mặt đỏ tới mang tai gỡ bỏ chăn đắp lên trên người, y buông xuống tầm mắt, căn bản không dám nhìn sắc mặt ta cười đến thoải mái.
Khi chăn lướt xuống, dưới thân thể gầy gò tươi đẹp ướt át đóa hoa anh đào dáng ngọc quyến rũ phong tình, thân thể trắng nõn có nhiều vết hồng, đầu nhũ đầy đặn sưng lên vú trắng mịn nơi nơi đều là dấu hôn cùng dấu răng xanh xanh tím tím.
Tay của ta chậm vò nắn xoa đầu v* sưng to phát ngạnh lên, thù du phấn nộn như nước ở chỗ tròn trịa trắng mịn kia lôi kéo người ta thưởng thức.
"Ngôn Mộc cũng biết, cái gì gọi là đùa cợt sao?"
Vừa nói chuyện, ta vừa xoa xoa núm vú phấn hồng, đầu ngón tay không ngừng ở nơi đầu nhũ vẽ vòng vòng, đầu nhũ đứng thẳng hiện ra hồng nhạt khiến vú Ngôn Mộc nhìn càng rất đẹp.
"Không biết... A..."
Núm vú bị ta cắn ở trong miệng mút vào, dùng đầu lưỡi khẽ vuốt chỗ trắng mịn hương thơm mềm mại, thân thể Ngôn Mộc kịch liệt run rẩy, đầu nhũ run run càng thêm đỏ bừng.
"Vậy ta dạy Ngôn Mộc." Thừa dịp Ngôn Mộc xuất thần nhìn ta, ta cầm lấy cốc rượu trái cây, uống một hơi cạn sạch rồi đút vào trong miệng Ngôn Mộc.
Rượu trái cây chẳng hề mãnh liệt, môi lưỡi quấn lấy nhau ngọt ngào lan tràn ở đầu lưỡi. Ôn nhu hôn bờ môi Ngôn Mộc, tinh tế mút hôn liếm láp mùi thơm ngát ngọt ngào trong miệng.
Mùi rượu nồng nàn, cặp môi thơm mê người. Ngôn Mộc nhiệt tình nhắm mắt lại, không ngừng đáp lại thân mật ngọt ngào.
Hương rượu mê người, Ngôn Mộc hô hấp dần đứt quãng, tiếng rên rỉ không ngừng tràn ra, khóe mắt ửng hồng khép lại, lông mi run rẩy, hai gò má trắng nõn do rượu cùng hôn môi quấn quýt bên trong trở nên trong trắng lộ hồng.
Cho đến khi hôn môi dừng lại, Ngôn Mộc thở dốc không thôi, thân thể trần truồng ở trong lồng ngực ta không ngừng run rẩy.
Ta xoa hai gò má trắng hồng, hàm răng nhẹ gặm lưu luyến nơi lỗ tai, nghe y ngâm nga giọng nói có chút trêu đùa nói: "Còn có một loại phương thức, Ngôn Mộc thỏa mãn phu quân được không?"
Ta nâng lên gương mặt đỏ bừng của y, ánh mắt của y lấp loé, đôi môi đỏ sẫm như máu, lưu quang như nước con ngươi nhàn nhạt cười yếu ớt, đôi môi nhấc lên một chút độ cong, ở dưới ánh mắt nóng rực của ta mở miệng "Được."
"Vậy chờ một chút không cho xấu hổ, không cho cúi đầu?"
Nghe ta nói lời này, y hơi nghi hoặc một chút liếc mắt nhìn ta một cái, trên mặt tinh xảo mang cười thoáng suy tư mở miệng: "Nghe phu quân."
"Cầm lấy rượu trên bàn, đổ vào chổ này của Ngôn Mộc." Ngón tay nhẹ đụng thù du sưng tấy, sắc mặt Ngôn Mộc toàn bộ biến hồng.
Khuôn mặt đỏ bừng như nhuộm màu son cực kỳ đỏ tươi, mặt mày híp lại, sâu đậm con ngươi màu mực hơi co rút lại, đầu ngón tay run rẩy cầm chén rượu, đối với hai điểm phấn nộn trước ngực, đổ xuống.
Hương rượu trong veo đập vào mặt, hương thơm rượu nơi đầu v*, nước trắng lộ ra ánh sáng trong veo. Giọt rượu lảo đà lảo đảo đổi chiều ở nơi thù du no đủ nhô ra, óng ánh long lanh vòng sáng ấn nấp núm vú sưng tấy toả sáng.
Rượu thuận theo đầu v* chậm rãi lướt xuống, nhỏ xuống bóng loáng nhẵn nhụi mỡ đông. Giọt rượu từng giọt nhỏ tràn đầy di chuyển ở dưới da thịt trắng mịn, dính dưới bụng ẩm ướt, thuận theo đám lông nam tử, sau đó tiến vào trong.
"A..." Sau khi rượu tiến vào huyệt, Ngôn Mộc khó có thể khống chế không mở miệng rên rỉ lên tiếng, xấu hổ che miệng lại.
"Đừng xấu hổ, Ngôn Mộc thật đẹp, ta đến liếm liếm."
Hôn lên mặt mày ngượng ngùng của y, đầu lưỡi liếm láp từng lần từng lần nếm thử mùi rượu.
"Phu quân... Ân... A..."
Hai tay sờ soạng bộ ngực mềm, đầu lưỡi mềm mại khẽ quét liếm núm vú, mút vào muốn nuốt chửng nó, thân thể trong lồng ngực thoải mái thở dốc, xuân triều chảy ra dính ẩm ướt quần áo ta.
"Phu quân... Đừng hút... Không nhanh quá a..."
Vú sưng tấy tràn đầy dấu vết lầy lội, bị gặm cắn mút hôn hai núm vú hồng hào nhô lên, đầu nhũ đỏ tươi bị một lần lại một lần mút hôn từng cái đỏ tươi như đậu, đầu nhũ không ngừng phồng lớn, ngọc hành tiết ra bạch trọc.
"A a a a..."
"Phu quân..."
Ngôn Mộc mắt đỏ ngầu, thân thể co giật hoảng hốt, vú run rẩy, nước mắt mông lung một mảnh. Nước mắt ẩm ướt đồng mâu hiện ra hơi nước sương mù mông lung, mắt phượng dụ người có vẻ quyến rũ nheo lại, mi mắt mang theo tình dục mất khống chế chảy nước mắt, ánh mắt tan rã, thần sắc mơ hồ mềm nhũn.
"A... Không... A a a a a a..."
Hô hấp nóng nỏng phun ở bên trong vách tường, hơi thở ấm áp trêu ghẹo người khiến mị huyệt phấn nộn mở ra đóng lại.
Con mắt đen kịt có thể thấy rõ ràng cảnh đẹp tiểu huyệt của Ngôn Mộc, xuân thủy liên miên không dứt dồn dập nhốn nháo tràn ra, đầu ngón tay chạm đến hậu huyệt nam tử, Ngôn Mộc mẫn cảm kinh hãi.
"Phu quân... Đừng... Đừng liếm... A a a a a a "
"Sắp bị... Bị phu quân liếm hỏng a..."
Đầu lưỡi liếm trên nếp nhăn của tiểu huyệt, hiện ra ánh nước ẩm ướt. Vầng sáng nước khiến nếp nhăn ướt át khắp một mảnh, hậu đình phấn nộn dâm dịch dồn dập tràn ra.
Khi đầu lưỡi trơn trượt ướt át vươn vào hậu huyệt, đầu lưỡi liếm láp đụng vào trong vách, mềm mại cọ xát liếm láp, từng lần từng lần một liếm tới mềm mại ướt sủng.
Đầu lưỡi càng thêm đi vào sâu hơn, dường như dương v*t đánh xuyên đâm đâm vào thịt mềm trong vách, đầu lưỡi ướt nhẹp kích thích. Liếm láp ngứa ngáy khiến viền mắt Ngôn Mộc đỏ lên, ta nhìn cái miệng nhỏ không ngừng đóng mở, mị thịt phấn nộn dưới đầu lưỡi liếm láp làm Ngôn Mộc triệt để mất khống chế, hai con mắt không ngừng rơi lệ, khoái cảm mạnh mẽ làm cho y sắc mặt đỏ lên, ngửa mặt thở hổn hển, không khống chế được rên rỉ vỡ vụn tràn ra.
"Phu quân... A a a a a a..."
Đầu lưỡi liếm láp quá mức kích thích, thân thể Ngôn Mộc giống như điện lưu phát run, ngón chân cuộn mình cong lên, co giật run rẩy kịch liệt, không ngừng mất khống chế rít gào.
Tinh dịch xì ra, dâm dịch tuôn ra hạ thể, ta đem đầu lưỡi càng thâm nhập sâu hơn liếm láp trong vách y, trong vách bị ta liếm đến như nhũn ra, ướt nhẹp xuân triều nhỏ xuống nếp nheo, dâm mĩ cực kỳ.
"A —— "
dương v*t đã sớm sưng to đau đớn đâm thẳng vào, nhiệt tình vừa hung mãnh đâm rút, côn th*t nóng hổi bị mị huyệt mút hôn gặm cắn, dòng điện khoái cảm trào khắp toàn thân.
Mị thịt mềm mại dính dấp ẩm ướt nuốt vào đồ vật dưới khố, giống như đóng cọc ở phía sau huyệt đấu đá lung tung, giọt nước ẩm ướt đang không ngừng đánh đưa xuống chảy đi ra ngoài.
"A... Phu quân... Chậm chút..."
"Thật lớn... Rất phồng... A a a a a a..."
Thân thể trong lồng ngực không chịu nổi rơi nước mắt. Khoái cảm tê dại khiến Ngôn Mộc ôm ta thật chặt, con ngươi thất thần không có tiêu cự, vành mắt ướt át ửng hồng. Hơi nước mịt mờ trong con ngươi, nước mắt chứa đầy viền mắt, lông mi run rẩy bị nước mắt làm ướt nhẹp, mặt chứa xuân sắc hai gò má bị tình ái kịch liệt vừa nãy nhuộm thành đỏ giống như máu.
Ta ôm y nhiệt tình hôn môi, hạ thể liên kết càng làm càn va chạm, khoái cảm dưới mỗi một lần đánh xuyên lại kéo tới.
Xuân thủy nóng bỏng, thuỷ triều không ngừng phun ở hậu huyệt, trong vách nhẵn ngụi mềm mại dưới mỗi một lần rung động, tiểu huyệt Ngôn Mộc không ngừng co rút lại, xuân thủy tươi đẹp chảy ra, hạ thể tiếng nước ba ba ba mãnh liệt nhiệt tình dưới động tác càng thêm nóng bỏng.
"Không được a... A a a a a a..."
Khi ta mạnh mẽ một đòn, đẩy đến chỗ mẫn cảm nhất của Ngôn Mộc, Ngôn Mộc cả người co giật, hạ thể phun ra nguồn nhiệt, dâm dịch ở hậu huyệt càng nhanh chóng chảy xuôi, mị thịt mạnh mẽ mút vào bao vây lấy dương v*t ta, siết đến ta thoải mái phun ra tinh thủy.
Thân thể trong lồng ngực kịch liệt co ro, khoái cảm khi tinh dịch phun ra khiến Ngôn Mộc khóe mắt đỏ lên, đồng tử ướt át đều là nước mắt, khẽ nhếch môi đỏ khàn khàn phun ra tiếng rít gào, gấp gáp thở dốc khiến vú cao vót run rẩy hoảng hốt.
Ta vuốt ve mặt của y, bắt đầu thân mật hôn trên mặt y, đôi môi nhẹ nhàng hôn nước mắt đôi mắt ẩm ướt, cùng y lẳng lặng ôn nhu hưởng thụ dư vị sau cao trào.
Ấm áp tay vuốt ve mặt tuấn tú của Ngôn Mộc, nhẹ giọng mở miệng: "Ăn cơm trước, bụng đói rồi."
Ta lặng im nhìn Ngôn Mộc bị ta chà đạp qua sau đó ôm chặt thân thể, đem chăn mở ra lúc nãy vây lên.
Ngôn Mộc cơ hồ kinh ngạc nhìn ta liếc mắt một cái, hai má nhuộm lên đỏ ửng nhàn nhạt, đặc biệt cảm giác trong cơ thể cự căn đỉnh y, ánh mắt lộ ra tình dục ẩn nhẫn, nhẹ giọng mở miệng: "Phu quân, ngươi...."
"Đừng để bị lạnh, bé ngoan ăn cơm." Khẽ hôn bờ môi y, gắp thức ăn đến vào bên trong chén y, nhìn Ngôn Mộc như ngồi trên kim châm ăn cơm, nụ cười trên khóe miệng làm sao cũng không che giấu được.
"Chán ghét ta như vậy phải không? Luôn đối với ngươi làm mấy chuyện xấu."
Ở trước mặt Ngôn Mộc, ta thừa nhận ý xấu cùng trêu đùa tà ác.
Lông mi dài nhỏ chớp, hai má nóng bỏng chưa tan nhìn chăm chú ta, người trong ngực dựa vào lồng ngực rắn chắc của ta, hai mắt lưu quang rạng rỡ nhìn ta liếc mắt một cái, âm thanh ngượng ngùng mềm mại mở miệng: "Thích phu quân như vậy, cảm giác hạnh phúc khi được thương yêu."
Lời này vừa nói ra, y đã vùi vào nơi hõm cổ cọ nhẹ ta, chỉ có thể nhìn thấy bên tai đỏ chót cùng hai gò má ửng hồng.
Bữa cơm này ta ăn được rất vui vẻ, Ngôn Mộc ăn được rất thẹn thùng.
PS: ( • _ •)//