109: Bài viết là do cô đăng?
Edit: Vân Linh Nhược Vũ.
Trái tim Diệp Oản Oản nảy lên một nhịp.
Không ổn!
Trạng thái của Giang Yên Nhiên không đúng cho lắm!
Cô nhúng tay không những không làm Giang Yên Nhiên tỉnh ngộ, mà còn khiến cô ấy chết trước thời hạn sao?
Cô còn tưởng sau việc này, tình cảm của Giang Yên Nhiên đối với Tống Tử Hàng sẽ dần phai nhạt, sớm tỉnh ngộ còn có thể cứu vãn, không ngờ mọi chuyện đã tiến triển tới mức này.
Hai người là thanh mai trúc mã, từ nhỏ nguyện vọng lớn nhất của Giang Yên Nhiên chính là được gả cho Tống Tử Hàng, trở thành vợ của anh ta.
Mục tiêu theo đuổi mười mấy năm đột nhiên bị phá hủy, nói là thế giới sụp đổ cũng không quá đáng.
Huống chi người phản bội lại là người bạn cô ấy tin tưởng nhất.
Khả năng lấy lòng người của Trầm Mộng Kỳ cô cũng từng trải nghiệm qua, năm đó bản thân cô cũng từng vô cùng tín nhiệm Trầm Mộng Kỳ, cô ta không chỉ theo cô náo loạn, cùng cô khóc cười, cùng cô cúp học, cổ vũ cô theo đuổi Cố Việt Trạch, thậm chí còn cùng cô lưu ban.
Cô không chỉ xem cô ta là bạn thân tốt nhất, còn xem cô ta là chị dâu, coi cô ta như người nhà.
Ai có thể biết đằng sau bộ mặt đó lại là trăm ngàn hiểm độc, mưu mô tính toán.
Có bao nhiêu quan tâm, lúc biết được sự thật sẽ có bấy nhiêu tuyệt vọng.
Thấy khoảng cách của Giang Yên Nhiên với mặt hồ chỉ còn nửa bước, Diệp Oản Oản xoa xoa mi tâm, vội đi ra, ung dung mở miệng: "Ơ? Ai đây ta? Đây không phải đại tiểu thư Giang Yên Nhiên của chúng ta hay sao? Buổi tối đứng ở chỗ này, chẳng lẽ là do bị vứt bỏ nên muốn tự sát sao?"
Sống lưng Giang Yên Nhiên đột nhiên cứng đờ, con ngươi vốn còn đang vô thần nhất thời nhìn về phía Diệp Oản Oản trừng lớn, cắn răng nói: "Diệp Oản Oản, thấy bộ dạng hiện giờ của tôi, cô rất vui vẻ đắc ý hay sao?"
Diệp Oản Oản cong môi, ngữ điệu vô cùng ngứa đòn: "Đó là đương nhiên, nếu bây giờ cô nhảy xuống tôi còn vui hơn nữa đấy! Sao? Không nhảy à?"
"Cô..." Giang Yên Nhiên tức giận đến mặt đỏ bừng: "Cô nằm mơ!"
Giang Yên Nhiên nói xong cũng lui về sau một bước: "Chỉ là một Tống Tử Hàng mà thôi, cô nghĩ tôi quan tâm sao? Lấy gia thế của tôi, muốn loại đàn ông nào mà không có! Tôi chẳng qua là ghét bị lừa dối mà thôi!"
Thật là không tệ, ghét tới mức muốn tự sát mà thôi.
Diệp Oản Oản liên tục gật gù: "Đúng đúng, nói không sai! Giang đại tiểu thư đương nhiên không lo việc cưới gả! Cho dù tổn thất cũng là đối phương tổn thất mới đúng!"
Thấy đối phương chiến đấu hung hăng như gà chọi, dường như có thể sẵn sàng cùng mình chiến đấu tám trăm hiệp, xem ra đối phương đã bỏ đi ý định muốn tự sát, Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm, phủi mông tùy tiện ngồi xuống bãi cỏ tiếp tục đọc bình luận dưới bài viết.
Giang Yên Nhiên vốn không chịu nổi kế khích tướng, đã chuẩn bị xong tâm lý cùng Diệp Oản Oản làm một trận lớn, không ngờ đối phương mới ồn ào một nửa đã không nói tiếp mà chơi điện thoại, nhất thời có cảm giác như đánh vào bịch bông vậy.
Tâm trạng thay đổi nhanh chóng, Giang Yên Nhiên cảm thấy tất cả khí lực trong người như bị hút cạn, tê liệt ngồi tại chỗ, ngơ ngác ôm đầu gối hỏi: "Diệp Oản Oản, có phải cô rất ghét tôi hay không? Tôi có phải... Đã chọc cô ghét tôi hay không?"
Thấy Diệp Oản Oản không trả lời, chỉ chuyên tâm nhìn di động, Giang Yên Nhiên theo bản năng nhìn về phía điện thoại của cô.
Thấy Diệp Oản Oản đang khôi phục bài viết, sắc mặt Giang Yên Nhiên đột nhiên biến đổi.
Tên tài khoản trên di động của Diệp Oản Oản là Công nhân bốc vác bát quái.
"Cô... Cô là Công nhân bốc vác bát quái? Bài viết bôi đen Trầm Mộng Kỳ đó là do cô viết?" Giang Yên Nhiên ngạc nhiên.
110: Hợp tác cùng tôi đi
Edit: Bạch Linh.
Cô còn tưởng bài viết này là do Phương Cầm hoặc ai đó bất bình nên mới đăng, nhưng cô chưa từng nghĩ người này sẽ là Diệp Oản Oản!
Cái người nói đỡ giúp cô, thay cô lấy lại lẽ phải lại là... Lại là người mà từ trước tới nay cô đều cho là kẻ địch không đội trời chung - Diệp Oản Oản sao?
Sao lại thế...
"Trầm Mộng Kỳ không phải bạn tốt nhất của cô sao? Vì sao cô lại muốn làm như vậy?" Giang Yên Nhiên ngơ ngác hỏi.
Diệp Oản Oản cau mày, nhìn thoáng qua cô ấy: "Ha, bạn tốt nhất sao? Cô ta cũng được coi là bạn tốt nhất của cô đấy! Nhưng mà tôi giống người nào đó, phải để người khác nhắc nhở mới biết mình bị đùa giỡn!"
Thật ra nói những lời này Diệp Oản Oản cũng có hơi chột dạ, cô cũng là kẻ ngu xuẩn cả đời mà tưởng mình tài trí đấy thôi.
"Cô..." Giang Yên Nhiên phát hiện, cô ấy đột nhiên không hiểu người đứng trước mặt này.
Chẳng lẽ lúc ấy Diệp Oản Oản không lỡ miệng, mà là cố ý nói ra những lời đó sao?
Chẳng lẽ Trầm Mộng Kỳ cũng làm chuyện gì đó với Diệp Oản Oản, bị Diệp Oản Oản phát hiện, thế nên Diệp Oản Oản mới thay đổi thái độ lớn như vậy?
Giang Yên Nhiên càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng, cô đột nhiên nhớ vì sao Diệp Oản Oản lại bị mọi người xa lánh. Là vì lúc trước Trầm Mộng Kỳ lơ đãng nói Diệp Oản Oản bị người ngoài trường học bao nuôi, đời sống cá nhân hỗn loạn, còn mắc phải bệnh lây qua đường sinh dục.
Hiện tại ngẫm lại, lấy nhân phẩm của Trầm Mộng Kỳ, mức độ đáng tin của những lời đó quả thực đáng phải cân nhắc lại!
Thấy bộ dạng nghi hoặc của Giang Yên Nhiên, Diệp Oản Oản biết lấy chỉ số thông minh của đối phương, hẳn đã hiểu được rất nhiều chuyện. Vì thế, cô ranh mãnh cười dụ dỗ Giang Yên Nhiên:
"Giang đại tiểu thư, muốn Tống tra nam yêu cô đến chết đi sống lại, không thể không có cô không? Muốn bộ mặt thật của Trầm Mộng Kỳ bị phô bày ra giữa thanh thiên bạch nhật, để tiếng xấu của cô ta lan xa không? Muốn Tống tra nam thấy rõ bộ mặt thật của Trầm Mộng Kỳ, đồng thời nhận ra bởi vì không chọn cô mà hối hận không?"
Giang Yên Nhiên tuy không trả lời, nhưng mỗi một câu nói của Diệp Oản Oản đều làm mắt cô ấy sáng lên một phần, hiển nhiên mỗi câu Diệp Oản Oản nói đều nói trúng những gì cô ấy muốn.
Nói xong câu cuối cùng, Diệp Oản Oản chớp mắt, nói một câu: "Cùng tôi hợp tác đi!"
Giang Yên Nhiên hơi sửng sốt, chần chừ nhìn đối phương: "Hợp tác? Tôi lấy gì mà tin cô? Dựa vào đâu mà cùng cô hợp tác?"
Diệp Oản Oản nghĩ nghĩ: "Dựa vào sự xinh đẹp của tôi?"
"..." Sắc mặt Giang Yên Nhiên lập tức biến đen.
"Bằng việc chúng ta có chung một kẻ thù, lý do này đủ rồi chứ?" Lúc này, Diệp Oản Oản nghiêm túc mở miệng.
Tư Dạ Hàn đưa ra điều kiện hạn chế, vậy nên có rất nhiều chuyện cô không tiện làm, muốn ra khỏi trường học cũng không dám, thực sự rất cần có một người hợp tác cùng.
Giang Yên Nhiên trầm ngâm một lúc lâu mới hỏi: "Tôi có thể biết lí do vì sao không? Vì sao cô đột nhiên lại muốn đối nghịch với Trầm Mộng Kỳ?"
Diệp Oản Oản cong môi cười: "Được chứ, cũng giống cô thôi, bởi vì cô ta mơ ước người đàn ông của tôi!"
"Người đàn ông của cô..." Giang Yên Nhiên hơikinh ngạc, đại khái cũng không quá tin tưởng việc Diệp Oản Oản có bạn trai.
Có lẽ Diệp Oản Oản cũng giống cô thôi, đơn yêu thầm một người đàn ông nhỉ?
Nghĩ đến đây, Giang Yên Nhiên cảm giác có vài phần đồng bệnh tương liên.
Thế nên, vừa rồi Diệp Oản Oản cố ý nói những câu khó nghe kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô, thật ra chỉ muốn ngăn cô nghĩ quẩn sao?
Tuy rằng có một cái nhìn khác về Diệp Oản Oản, nhưng vừa mới trải qua một lần lừa gạt, Giang Yên Nhiên cũng không dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, cảnh giác đáp: "Cô đừng tưởng tùy tiện nói vài câu tôi sẽ tin tưởng cô, tôi với cô vẫn là kẻ địch!"