Khi Mở Mắt, Tôi Đã Là Siêu Sao

Chương 57

Nội dung chạy 100m đã kết thúc. Trong trận chung kết, Jung Yoon Ki không may chỉ đạt vị trí thứ 4 và Do Wook đạt vị trí thứ 2, dù vậy vẫn mang về cho KK thêm một huy chương bạc.

Các nghệ sĩ cũng như người hâm mộ đều kiệt sức vì ghi hình từ sáng sớm. Khi trời về khuya, bắt đầu xuất hiện những khoảng trống ở đây và đó khi các fan nhỏ tuổi rời khỏi địa điểm ghi hình.

Trên hết, fan của KK đang cảm thấy buồn vì chấn thương của Ahn Hyung Seo.

Ngay khi nội dung chạy 100m kết thúc, các thành viên KK tiến đến khu vực khán giả. Họ cũng mang theo một chiếc hộp lớn. Người hâm mộ phấn khích khi thấy KK lại gần họ đến vậy. Do Wook lên tiếng.

"Mọi người chắc mệt lắm rồi."

"Không sao đâu-!!!"

"Hyung Seo không bị thương nặng lắm nên đừng lo lắng quá."

"Vâng ạ-!!!"

Trước lời trấn an của Do Wook, fan KK đồng thanh đáp lại như thể chưa từng cảm thấy buồn. Họ phản ứng với âm vực thật cao và sự đồng nhất đáng kinh ngạc. Trông chẳng khác gì một cô giáo mầm non và những đứa trẻ ngoan ngoãn.

Khi thấy Do Wook mỉm cười trước phản ứng của họ, những người hâm mộ đang cầm biểu ngữ của Do Wook lập tức lấy tay che miệng.

"Chỉ còn nội dung tiếp sức thôi~! Mọi người hãy cố gắng đến cuối cùng nhé!"

Người hét to câu đó không ai khác chính là Suk Ji Hoon. Khi cậu em út ít nói đó nháy mắt, người hâm mộ phát cuồng.

Sau khi các thành viên còn lại cũng gửi lời chào, họ bắt đầu lấy từng chiếc bánh mì ra từ trong hộp.

Theo đề xuất của Jung Yoon Ki về việc làm điều gì đó tốt đẹp cho những người hâm mộ tận tụy, ý tưởng mà Do Wook đưa ra là phân phát đồ ăn nhẹ. Dưới sự hướng dẫn của Do Ra Hee, các quản lý fan nhanh chóng phân phát đồ ăn nhẹ cho người hâm mộ.

Khi fan của các nhóm nhạc khác thấy fan KK được chính các thành viên tặng đồ ăn nhẹ, họ thì thầm với nhau. 10 giờ tối. Xem ra cũng đã quá giờ họ cảm thấy đói, nên không thể không ghen tị.

Để tránh việc ghi hình bị trì hoãn thêm, đường chạy tiếp sức đã nhanh chóng được chuẩn bị.

Lượt tiếp sức đầu tiên là trận đấu giữa hai nhóm nữ thần tượng, Milky Way và Pinky Girls. Các thành viên KK cổ vũ cho Milky Way, nhóm nhạc cùng công ty và cũng cùng đội trong 'Thế vận hội Thần tượng' hôm nay vì họ mặc cùng bộ đồ thể thao màu xanh da trời.

Lượt tiếp sức thứ hai là trận đấu giữa các ca sĩ solo, và cuối cùng lượt thứ ba là trận đấu giữa KK và M2M.

Các thành viên KK thực hiện vài động tác khởi động nhẹ.

"Mọi người, tôi xin lỗi trước."

Dù không tham gia bất kỳ nội dung nào vì thể lực không tốt, Suk Ji Hoon, người phải chạy tiếp sức thay cho Ahn Hyung Seo bị chấn thương, lẩm bẩm một cách chán nản. Jung Yoon Ki vỗ lưu Suk Ji Hoon đang buồn bã.

"Chỉ cần cậu cố gắng hết sức là được!"

"Ừ, và đừng lo lắng."

"Đúng vậy. Cậu chỉ cần tin tưởng vào Do Wook."

Các thành viên nhìn Do Wook, người đứng thứ 2 trong nội dung chạy 100m, và dán mắt vào cậu với ánh nhìn đầy áp lực. Do Wook cười và lảng tránh ánh nhìn mà không nói lời nào. Phía trước họ, các thành viên M2M cũng đang khởi động.

Oh Bin, đang giãn chân, thấy Do Wook và vẫy tay nhiệt tình. Do Wook cũng thoải mái chào lại Oh Bin. Đằng sau Oh Bin, Seo Kang Jun đang nhíu mày.

"Mày vui cái gì, thằng hèn hạ."

Đó là giọng nói đủ nhỏ để chỉ Oh Bin và Do Wook, người đang chú ý đến Oh Bin, có thể nghe thấy. Biểu cảm của Oh Bin trở nên cứng nhắc.

Do Wook bất ngờ ngạc nhiên về Seo Kang Jun hôm nay, khi hắn dùng giọng điệu như vậy ngay cả với một thành viên trong nhóm. Có vẻ như cậu đã vô thức phân biệt giữa Seo Kang Jun học sinh từng bắt nạt mình và Seo Kang Jun người nổi tiếng bây giờ.

'Hắn thậm chí còn không biết lòng tự trọng thực sự là gì.'

Bang-!

Với tín hiệu đó, cuộc tiếp sức bắt đầu. KK đã giành giải Tân binh của Năm một cách áp đảo nhưng vẫn có những người gọi KK và M2M là đối thủ.

Người hâm mộ hai bên vẫn còn cảnh giác nhau. Trong số những tiếng cổ vũ nghe được tại nhà thi đấu hôm nay, hai bên là ồn ào nhất.

Thành viên đầu tiên của KK là Jung Yoon Ki, và của M2M là Seo Kang Jun.

Seo Kang Jun là thành viên chạy nhanh thứ hai trong M2M. Hắn đứng thứ 3 trong nội dung chạy 100m. Chiến thuật của M2M là tạo khoảng cách ngay từ đầu. Seo Kang Jun dẫn trước Jung Yoon Ki một bước và chuyển gậy cho người tiếp theo.

Tuy nhiên, trong tiếp sức, tinh thần đồng đội khi trao và nhận gậy cũng quan trọng không kém việc chạy. Xét về khía cạnh đó, KK vượt trội hơn hẳn M2M. Ngay lúc đó, các thành viên KK di chuyển như một khối thống nhất.

"Mọi người thực sự chạy nhanh quá…"

Suk Ji Hoon lẩm bẩm với vẻ mặt há hốc. Họ không nói ra vì ngại, nhưng với việc Ahn Hyung Seo vắng mặt vì chấn thương, các thành viên KK muốn cố gắng hơn nữa và an ủi Ahn Hyung Seo bằng một chiến thắng.

Suk Ji Hoon, người thay thế Ahn Hyung Seo, cảm thấy trách nhiệm càng nặng nề hơn.

Tuy nhiên, sự khác biệt về kỹ năng quá lớn không phải thứ có thể khắc phục bằng ý chí. Một khoảng cách xuất hiện giữa hai đội, vốn đang ngang bằng, sau lượt của Suk Ji Hoon và Oh Bin. Suk Ji Hoon bị tụt lại khoảng ¼ vòng chạy.

Giờ là chặng cuối cùng. Suk Ji Hoon chuyển gậy cho Do Wook và thở hổn hển.

Thành viên cuối cùng của M2M có vóc dáng thấp bé nhưng nhanh như sóc bay. Nếu Ahn Hyung Seo có ở đây, họ đã có thể so sánh về thể chất. Khi nhìn thành viên M2M phía trước, Do Wook nghiến răng và bắt đầu chạy với tốc độ tối đa.

'Thật tốt vì mình đã tiết kiệm sức lực.'

Mục tiêu của Do Wook là chiến thắng trong nội dung tiếp sức hơn là chiến thắng cá nhân ở chạy 100m. Cậu cảm thấy nếu họ thua cuộc tiếp sức trong khi Ahn Hyung Seo vắng mặt, Ahn Hyung Seo bị thương sẽ cảm thấy tồi tệ.

"Woah, tuyệt vời!"

"Wow- Điên thật."

Các thành viên, những người tham dự đang xem tiếp sức, và người hâm mộ đang nhảy cẫng lên. Các MC trong buồng phát sóng không nói nên lời. Họ đã chuẩn bị sẵn lời bình cho chiến thắng của M2M vì nghĩ rằng KK có lẽ sẽ thua.

"Kang Do Wook là thế nào vậy? Cậu ấy được gọi là tân binh quái vật, không lẽ thực sự là một quái vật sao?"

"Tôi nghĩ không cần phải nói thêm gì nữa."

Từng bước sải chân dài, đôi chân dài của Do Wook đang nhanh chóng đuổi kịp người chạy phía trước. Sải chân cậu dài, và chúng thật nhanh.

Khoảng cách khá lớn nhưng cậu đã đuổi kịp trước khi lâu. Thành viên M2M cũng không hề chậm chút nào.

Do Wook chạy hết sức cho đến giây cuối cùng. Sau khi chiến thắng, cậu hướng về phía các thành viên đang chờ đợi và cổ vũ cậu từ xa. Các thành viên chạy đến và ôm lấy cậu.

"KK! Kang Do Wook của KK đã làm được! Chiến thắng thuộc về KK!"

"Thật đáng kinh ngạc. Với điều này, KK đã có tổng cộng 4 huy chương. Có vẻ như Đội 3 của KK sẽ giành chiến thắng áp đảo."

Từ đầu đến cuối, mọi thứ đều là một cuộc chiến tuyệt đối. Trên hết, việc lật ngược tình thế. Nó chứa đựng tất cả sức hấp dẫn của thể thao. Bằng cách nào đó còn phấn khích hơn cả lần giành vị trí quán quân trên chương trình âm nhạc, các thành viên KK đã nâng Do Wook lên và tung hô giữa tiếng reo hò của người hâm mộ.

Như các phát thanh viên đã nói, Đội 3 mà KK thuộc về đã chiến thắng nhờ công của KK. Do Wook, người có nhiều huy chương cá nhân nhất, đã bước lên bục vinh quang.

Buổi ghi hình dài dằng dặc kết thúc khi những dải kim tuyến chúc mừng chiến thắng của họ rơi xuống.

"Ngày hôm nay cảm giác dài như 48 tiếng vậy. Tôi mệt quá."

Jung Yoon Ki nói khi họ hướng về phòng chờ để thay đồ, sau khi chào tạm biệt những người hâm mộ đã ở lại cùng họ suốt thời gian qua.

"Dù vậy, chiến thắng vẫn cảm thấy thật tuyệt."

Do Wook nói. Park Tae Hyung gật đầu nhiệt tình. Khi các thành viên còn lại bước vào phòng chờ, Do Wook, người đi cuối, thấy Seo Kang Jun đang đi một mình về phía nhà vệ sinh.

Do Wook xin phép nói rằng sẽ vào nhà vệ sinh một chút và hướng về phía Seo Kang Jun. Do Wook gọi Seo Kang Jun khi cách hắn khoảng một bước chân, khiến hắn dừng lại.

"Seo Jun."

"...Cái gì?"

"Sunbae."
(Sunbae: cách gọi những người đi trước ở trường học, nơi làm việc, v.v.)

Seo Kang Jun có vẻ mặt như thể việc Do Wook bổ sung "sunbae" một cách chậm trễ là điều vô lý. Hắn đã rất khó chịu với Do Wook nhất trong số các thành viên KK vì ánh mắt khó chịu của cậu.

"Từ giờ hãy cẩn thận đấy."

"Mày nghĩ mày là ai, dám nói chuyện thế với tao? Cẩn thận?"

"Chúng ta cùng tuổi và cậu cũng không dùng kính ngữ. Vậy thì việc tôi chỉ thêm 'sunbae' là đủ tốt rồi, phải không? Sunbae?"

Do Wook thường xuyên được khen ngợi vì rất lễ phép với nhân viên. Ngay cả Seo Kang Jun cũng biết điều đó dù không thích cậu, vì Do Wook cũng rất giỏi trong việc chào hỏi quản lý của M2M.

Hắn không ngờ rằng một người như vậy sẽ đối đầu với mình như thế này. Tất cả những gì Seo Kang Jun có thể làm là trông ngớ ngẩn.

"Bởi vì cậu sẽ tiếp tục thua cuộc và rơi xuống như hôm nay trước khi kịp leo lên cao."

"Thằng khốn điên. Này, thằng chó…"

Dù vậy, vì ý thức được rằng họ vừa kết thúc ghi hình, Seo Kang Jun kìm lại việc chửi thề và nhìn xung quanh. Hành lang hoàn toàn vắng người.

"Tôi đang nói hãy cẩn thận cái đầu của cậu đấy. Khi cậu ngã xuống đất, đó là."

Seo Kang Jun giơ tay lên như sắp đấm cậu, nhưng đã dừng lại. Hắn từng có thói quen xấu là dùng bạo lực, nhưng hắn là người thậm chí còn từng đặt chân vào Hollywood trong quá khứ. Có vẻ như hắn đã học được ít nhất sự kiềm chế này.

Do Wook cười khẩy Seo Kang Jun và bỏ đi.

'Tại sao trước đây mình không thể nói gì với một kẻ như vậy và chỉ để mặc chuyện xảy ra…'

Cùng lúc nghĩ Seo Kang Jun thật thảm hại, cậu cũng nghĩ bản thân trong quá khứ của mình thật thảm hại. Tuy nhiên, tương lai chắc chắn đang thay đổi.

Do Wook bước đi nhanh chóng. Ngày cậu trả thù Seo Kang Jun đang đến gần hơn, thậm chí còn nhanh hơn, còn tàn nhẫn hơn.

---

Khi họ trở về ký túc xá sau khi hoàn tất mọi cảnh quay, Ahn Hyung Seo đang nằm ngủ trên giường sau khi được bó bột đàng hoàng từ bệnh viện. Vì cậu đã phải đến bệnh viện giữa buổi ghi hình, nên việc cậu kiệt sức là điều dễ hiểu.

Việc bó bột chỉ để cố định chân cậu, tình trạng của cậu chắc chắn không nghiêm trọng. Chỉ cần cậu nghỉ ngơi và theo dõi tiến triển trong khoảng một tuần.

Dù vậy, việc di chuyển vẫn khó khăn và không thể luyện tập nhảy trong cả tuần là một gánh nặng lớn với Ahn Hyung Seo. Thật may mắn đó là thời gian nhóm không hoạt động.

Do Wook không định tuyên chiến với Seo Kang Jun đến mức đó, nhưng đó cũng không phải là hành động bồng bột, thiếu suy nghĩ. Họ nói chấn thương không phải lỗi của Seo Kang Jun, nhưng cậu không muốn bỏ qua sự việc của Ahn Hyung Seo.

Do Wook cần một thứ gì đó để giúp lấy lại tinh thần sau khi không tránh khỏi việc lơ là sau chiến thắng giải Tân binh của Năm. Với tính cách của hắn, rõ ràng Seo Kang Jun sẽ không dễ dàng bỏ qua.

'Hắn hẳn đang phát điên hơn để chà đạp KK, đặc biệt là tôi. Dù vậy, hắn càng cố chà đạp chúng ta, Seo Kang Jun càng bị chà đạp nhiều hơn.'

Ngày hôm sau, KK được nghỉ một ngày. Tuy nhiên, Do Wook đã đến công ty ngay sau bữa trưa.

Càng sớm càng tốt, cậu muốn chuẩn bị cho album tiếp theo của họ một cách hoàn hảo hơn nữa. Do Wook giờ đã đi được nửa chặng đường để trở thành nhà sản xuất cho KK.

Trưởng nhóm Sản xuất Album Shim Joon cũng trao đổi với Do Wook về concept và bài hát cho album của KK, gần như ở mức độ ngang với PD Yong Soo Chul.

Do Wook trước tiên tìm gặp Yong Soo Chul, người rất có thể đang ở phòng thu, và muốn thảo luận sâu với anh về bài hát chủ đề.

"Xin chào PD."

"Ồ… em đến rồi."

Yong Soo Chul đang ngồi hơi bành trướng trên chiếc ghế sofa được trang bị cho phòng thu thay vì trên ghế trước máy móc. Ngoài ra, biểu cảm của anh không được tươi tắn.

"Thưa PD, em có nên quay lại vào lúc khác nếu anh mệt không?"

"À, không. Khi nào một người làm việc lại không mệt chứ?"

Yong Soo Chul đứng dậy, ngồi thẳng lưng, và cố gắng mỉm cười. Tuy nhiên, biểu cảm u ám của Yong Soo Chul không dễ dàng biến mất.

Thông thường Yong Soo Chul sẽ nói về bài hát trước và thể hiện sự nhiệt tình, nhưng hôm nay không hề có dấu hiệu đó. Anh không có tâm trạng để nói về bài hát ngay lập tức.

"Anh đang lo lắng điều gì sao? Là gì vậy? Điều gì có thể khiến PD Yong Soo Chul lo lắng… Có lẽ là…'

Do Wook đang tìm từ ngữ thích hợp trong đầu trong sự im lặng. Yong Soo Chul lên tiếng trước.

"Ừm… Anh nghĩ nên nói với em trước, Do Wook, à không, Do Wook-ssi, trước khi anh thông báo với công ty."

Với vẻ mặt nghiêm túc, Do Wook chờ Yong Soo Chul tiếp tục.

Do Wook đã nghĩ có thể là như vậy, nhưng cậu cảm thấy vẫn còn quá sớm để 'sự việc đó' xảy ra.

"Anh nghĩ mình sẽ không thể sản xuất album cho KK nữa."

Đó là điều chắc chắn sẽ xảy ra vào một lúc nào đó. Cũng như việc Yong Soo Chul ra mắt với tư cách nhà soạn nhạc được đẩy nhanh, việc anh và KK chia tay nhau cũng đã được đẩy nhanh.

Do Wook chậm rãi gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment