Trong một căn phòng tối, lúc này trên giường một cô gái đang ngủ cô có mái tóc màu đen xỏa ngan vai khuông mặt phấn nộn, làn da trắng hồng đôi môi thì căn mộng lông mi dài như cánh vạt kèm theo chiếc mũi thanh thuần.
Lúc này cánh cửa phòng mở ra, một người đàn ông cao lớn bước vào phòng thắng có khuông mặt tuấn tú mái tóc đen như mực đôi mắt sâu thẳm tựa như đáy vật không có lối thoáng làn da màu đồng khỏa mạnh mặc thêm chiếc áo sơ mi trắng trong thật quyến rủ.
Người đàn ông đến bên cạnh giường của cô gái đó. Hắn dùng tay vuốt tóc cô gái, miệng nói :
-Thanh Thanh ơi, có phải anh hai xấu lắm không? lúc nào cũng suy nghĩ truyện xấu với em. Thanh thanh tha thứ cho anh hai được không? anh hai sắp phải rời xa em rồi. Mặc dù em không biết nhưng anh sợ sẽ có một ngày anh không nhịn được nữa mà xâm hại đến em. Thanh thanh em có thể hiểu nổi lòng của anh hai không??????
Vâng người đàn ông đang nói chuyện là Vũ Thần Hy anh trai của ngọc thanh thanh. Còn ngừơi đằm trên giường ngủ chính là Vũ Thanh Thanh .
Nói xong người đàn ông bước ra khỏi phòng đóng cửa phòng của cô lại. Bổng lúc này Vũ Thanh Thanh mở mắt ra nhìn xung quanh một cách mờ mịch, cô bèn nhớ lại lúc nảy khi Vũ Thần Hy nói ra nhửng lời đó cảm thấy mờ mịch hơn không biết người đàn ông lúc nảy là ai? Tại sao lại nói ra những lời đó với mình bỗng trong lúc băn khoăn cô cảm thấy đầu đau đớn dữ dội truyền đến, rồi một luồn trí nhớ xa lạ bùng nổ trong đầu cô thế là cô hoa hoa lệ lệ ngất xỉu không biết trời trăng mây gió gì cả.