Ads
"Tu, ta đói rồi."
Vẫn cho là hắn luôn được ăn sung mặc sướng, không ngờ bản lĩnh săn mồi của hắn so với Thiện Xá lại càng tốt hơn.
Nhìn hai tay hắn xách theo hai con mồi thắng lợi trở về, nàng mắt lạnh nói, "Bản lĩnh săn thú của người thật lớn nha?"
Tu Hồng Miễn hả hê nhướng nhướng mày.
"Người còn rất có bản lĩnh làm thợ săn người nữa nha"
Tu Hồng Miễn thấy nghe thế nào thì những lời này vẫn là rất chua, "Săn người nào? Trẫm trừ nàng ra là săn được, những cái khác đều là chủ động đưa tới cửa."
"Thật sao?" Nàng híp mắt nhìn về phía hắn.
Hắn nghi ngờ nhìn nàng một cái, hình như nghiêm túc suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu nói, "Đúng"
Nàng hừ lạnh một tiếng, không để ý tới hắn.
"Nàng không tin? Trẫm trừ nàng ra, chưa từng có chân chính yêu qua bất kỳ một nữ nhân nào!"
Nàng vô cùng tức giận nhìn về phía hắn, "Có phải ngươi đối với từng nữ nhân đều nói qua lời như vậy?"
Trong mắt của hắn tràn đầy lửa giận, một tay nắm lấy cằm của nàng, "Nàng nghe kỹ cho trẫm. Trẫm chỉ thích nàng! Chỉ thích nàng! Chỉ từng vì nàng mà động lòng! Nàng có thể nói với trẫm như thế nào cũng được, nhưng tuyệt không thể vũ nhục trẫm như vậy!" Nói xong hắn tức giận buông tay ra.
Nàng có chút giật mình nhìn hắn, hắn làm sao có thể nói như thật như vậy? Nếu như nàng không phải biết những chuyện của Như Hoa, nàng thật sự sẽ cho rằng hắn chưa từng yêu qua người khác.
"Vậy Như Hoa tính là gì?"
Thân thể Tu Hồng Miễn cứng đờ, "Làm sao nàng biết Như Hoa?"
Nàng cười khổ, "Ngươi không nói, cũng không có nghĩa là người khác không biết."
Mặt Tu Hồng Miễn kinh ngạc, "Nàng nói thế là ý gì? Ta thích nàng cùng Như Hoa có quan hệ gì sao?"
Trong mắt của nàng tràn đầy thất vọng, "Làm sao không có quan hệ? Nàng không phải là nữ nhân ngươi đã từng yêu sao?" Bởi vì nàng biết tình yêu của Tu Hồng Miễn đối với Như Hoa rất nồng đậm, cho nên nàng mới cho là hắn là người rất chung tình, mới để cho nàng ảo tưởng từ thế thân của Như Hoa chuyển thành hắn chân chính yêu mình, không ngờ hắn yêu đến mức không chịu nổi một chút kích thích khảo nghiệm, vậy làm sao nàng có thể nào yên tâm đem hạnh phúc suốt đời của mình giao cho hắn?
"Yêu? Trẫm đối với nàng chưa từng yêu!"
Nàng không thể tin nhìn hắn, không ngờ hắn lại là thứ người như thế, ngay cả dũng khí thừa nhận cũng không có?
"Dung nhi......"
"Đừng gọi ta! Ta quả là nhìn lầm ngươi rồi!" Dứt lời nàng liền xoay người bỏ đi.[]
Tu Hồng Miễn kéo nàng lại, "Nàng tình nguyện tin tưởng những lời đồn đại phía ngoài cũng không tin tưởng trẫm sao?!"
Nàng hừ lạnh một tiếng, lời đồn đãi? Không có lửa làm sao có khói, huống chi lời đồn này cũng lan truyền ra khắp cả nước rồi!"Không thương nàng? Ai đã từng chỉ vì muốn nàng cười một tiếng mà hạ lệnh treo thưởng trên cả nước? Ai vì muốn độc sủng nàng mà cự tuyệt tất cả Tần phi khác? Ai chỉ bởi vì nàng mà thiếu chút nữa giết cả mẫu hậu của mình!!"
Nàng tức giận nhìn về phía hắn, lại thấy hắn không khỏi nở nụ cười.
"Thì ra cái mà nàng luôn để ý đúng là cái này?"
Nàng xoay đầu bước đi, không thể phủ nhận, đó chính là tảng đá nặng luôn đè nặng trong lòng nàng.
"Nếu như trẫm nói cho nàng biết tất cả, đều là trẫm vì lén lút vụng trộm làm giả, nàng có tin không?"
Nàng đứng im đó.
"Lúc ấy trẫm mang nàng trở lại là có nguyên nhân."
"Nguyên nhân gì?" Nhớ đến lúc ấy Phùng Mụ cũng là nói nàng không biết vì cái nguyên nhân gì, Tu Hồng Miễn vốn là không nên để ý tới bọn họ, lại đưa huynh muội bọn họ mang về.
"Bọn họ là người Y Tháp tộc."
Nàng có chút không thể tin vào tai của mình, "Bọn họ là người của Y Tháp tộc?!"
Tu Hồng Miễn gật đầu một cái, "Lúc ấy bọn họ giống như đang bị tộc nhân của mình đuổi theo, từ trên vách núi rất cao té xuống. Ca ca của nàng vì bảo vệ nàng, làm cho toàn thân đều là thương. Vốn là trẫm cũng không biết thân phận của bọn họ, nhưng thấy này dưới ánh mặt trời mơ hồ thấy ánh lục quang trong máu, liền lập tức quyết định dẫn bọn họ trở về."
Thì ra là như vậy, vậy bọn họ tại sao lại bị người của Y Tháp tộc của đuổi theo? Chẳng lẽ là phạm vào cái gì tộc quy?
"Sau đó trẫm lại điều tra biết được, nàng chính là Tộc trưởng tương lai của Y Tháp tộc."
Nàng nghe Tu Hồng Miễn nói cho biết chuyện, ở trong đầu từ từ đem lấy tình huống mình biết từng cái ghép lại.