Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia

Chương 15

Phòng ngủ Thần Hòa Hiên, Bạch Ly Nhược ngủ vô cùng không yên ổn, đầu đổ đầy mồ hôi lạnh. Thức tỉnh từ cơn ác mộng, nàng mơ thấy, cả nhà Bạch gia bị giết hết, bị tịch thu cả tài sản, khắp nơi toàn là máu, Bạch lão tướng quân đứng rất xa trừng mắt nhìn nàng, giận dữ mắng nàng là ‘Đồ sao chổi’.

Xoa nhẹ nhịp tim đang đập loạn, nàng một thân quần áo phong phanh đi ra: “Tiểu Man, Tiểu Man.”

Nàng đốt nến lên. Trong ánh sáng mờ mờ xuất hiện trước khuôn mặt tái nhợt của nàng, không phải là Tiểu Man, mà chính là Phong Mạc Thần mang theo đám thị vệ.

Bạch Ly Nhược cầm cây nến trong tay, trong y phục tuyết trắng mơ hồ có thể thấy được dáng người đầy linh lung, mái tóc đen nhánh xõa ở bên hông. Nàng sững nhìn khách không mời mà đến, nhất thời không rõ xảy ra chuyện gì.

Trên gương mặt tuấn tú của Phong Mạc Thần phủ một tầng sương mỏng, trong mắt bỗng hiện lên tia lửa, hắn biết cho dù hắn không ra tay, những nữ nhân khác trong phủ cũng nhất định sẽ động thủ đối phó với Tích Ngọc cùng hài tử trong bụng. Chẳng qua là không nghĩ tới, người này chính là nàng.

“Lục soát cho ta.” Phong Mạc Thần lạnh lùng, ánh mắt như lưỡi dao sắc bén hướng nhìn Bạch Ly Nhược.

Lòng Bạch Ly Nhược đột nhiên căng thẳng, cây nến trong tay nhỏ sáp nóng hổi, ngón tay mãnh khảnh bị bỏng nóng run lên, nàng lạnh nhạt nhìn chung quanh tìm kiếm thị vệ.

“Bẩm Vương gia, tìm được rồi.” một thị vệ đem bao trà đưa cho Phong Mạc Thần, hắn nhận lấy rồi nhẹ ngửi.

“Vương gia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ánh mắt Bạch Ly Nhược nghi hoặc nhìn Phong Mạc Thần, nhăn lại đôi lông mày đen.

“Tích Ngọc và Đan Cơ sau khi uống trà ở nơi này liền trúng độc, hài tử của Tích Ngọc không còn nữa" lời nói lạnh như băng từ miệng Phong Mạc Thần nhả ra, không khí dường như băng giá thêm.

Bạch Ly Nhược hơi ngẩn ra, hai tay giao trước ngực, ẩn vào trong tay áo, lạnh lùng: “Vương gia là hoài nghi ta sao?”

“Ngự y đã xem qua, Tích Ngọc và Đan Cơ cùng trúng độc, độc tạm thời đã giải trừ, chỉ cần đem đi tra xét, bao lá trà này có khác thường hay không, tất cả cũng sẽ sáng tỏ.” Phong Mạc Thần nghiêm nghị xoay người, khẽ vỗ áo sau, xoải bước rời đi.

Phòng ngủ rất nhanh quay về yên tĩnh. Bạch Ly Nhược cơ hồ có thể đoán được kết quả, đúng là không phụ sự mong đợi của mọi người, trong lá trà có độc.

Cho nên Bạch Ly Nhược bị giáng xuống Lạc Hoa viện, hết thảy tì thiếp chờ nhìn có chút hả hê.

Phong Mạc Thần nhìn bao trà trong tay, nhớ tới ánh mắt không khuất phục lại kinh thường của Bạch Ly Nhược, ngực bỗng nhiên đau xót, tại sao hắn luôn xem nàng cùng cô gái kiêu ngạo kia là một người?

Chẳng lẽ, hắn thích Bạch Ly Nhược sao? Rõ ràng hắn ở chỗ Thái hậu nhìn nàng, không hề có nửa động tâm nào.

Đặt bao trà trên bàn, đột nhiên đứng dậy, lửng thững đi ra thư phòng, hướng về phía ám vệ ẩn trong chỗ tối, quát lên một câu: “Các ngươi không cần đi theo Bổn vương!”

Sau đó vang lên tiếng xột xoạt, rồi không hề có bất kỳ động tĩnh gì nữa. Hắn muốn tự mình đi xử lý việc xấu trong nhà, không thể để cho bất cứ kẻ nào dễ dàng biết.
Bình Luận (0)
Comment