“Tốt, Phúc bá, tự ta trở về phòng chơi......” Thiển Thiển nhu thuận gật gật đầu.
Thập Lục quận chúa à, ta cũng muốn nhìn ngươi là yêu nghiệt phương nào!
Vu Thiển Thiển đi ở hành lang, cắn khăn tay nhỏ trừng mắt nhìn nữ nhân như hoa trong hoa viên.
Ni mã! Yêu tinh là ai bỏ vào đây!? Pháp Hải, Pháp Hải, ngươi ở nơi nào!!
“Tiểu Mai, ta nghe nói nơi này của biểu ca mới đến một nữ nhân, có phải sự thật hay không?” Thập Lục quận chúa ngồi ở đình viện, nghiêm sắc hỏi thị tì bên người.
“Hồi quận chúa, nô tì xác thực nghe nói trong vương phủ mới có một tiểu nha đầu năm sáu tuổi, hơn nữa hình như vương gia đối với nàng đặc biệt sủng ái.”
Tiểu Mai cung kính đáp lời đối với Thập Lục quận chúa.
“Hừ! Ta cũng muốn nhìn, là một tiểu nha đầu thế nào! Đi!” Thập Lục quận chúa nghe nói đối phương được Hiên Viên Triệt sủng ái, tức giận đến mức muốn đánh người.
Nàng vẫn luôn ái mộ Hiên Viên Triệt, ngăn trở tất cả những nữ nhân muốn tiếp cận bên người hắn, không nghĩ tới lại bị một tiểu nha đầu thừa cơ lẫn vào mà không biết.
Hiên Viên Triệt hướng đến lãnh ngạo, đối với nàng cũng như thế, hiện tại cư nhiên để nàng biết hắn thật sủng ái một tiểu nha đầu, làm sao có thể!?--
“Ai nha, tỷ tỷ ngươi là ai a?”
Vu Thiển Thiển một thân váy dài phấn hồng, phụ trợ cho khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ, ánh mắt to tròn, cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng, rất là đáng yêu.
Chỉ là, Vu Thiển Thiển năm tuổi tựa hồ bởi vì lần trước bị thương, thân mình tương đối nhỏ gầy, hơn nữa vóc người tương đối yếu, nhìn qua đặc biệt bé bỏng.
“Ngươi là ai? Thấy Thập Lục quận chúa cũng không hiểu hành lễ?” Tiểu Mai thấy người tới, hét lớn.
Thiển Thiển mở to hai mắt, kỳ quái nhìn các nàng:“Nhưng mà......”
“Ngươi chính là Vu Thiển Thiển?” Thập Lục quận chúa nhìn tiểu nha đầu trước mắt, hỏi.
“Tỷ tỷ biết ta?” Yêu nữ yêu nữ yêu nữ, xem ta không thu ngươi!
“Hừ, lớn mật! Ngươi một cái bình dân nho nhỏ, cũng dám kêu quận chúa tỷ tỷ!”
Vu Thiển Thiển nhìn Tiểu Mai đứng ở bên người quận chúa, hiện tại người thật sự là thiếu đạo đức, không biết muốn tạo lập hoàn cảnh hài hòa sao? Chó thích suat loạn sẽ không cần mang đi theo ra ngoài thôi.
“Tỷ tỷ......” Vu Thiển Thiển vui vẻ chạy lên tiến đến:“Tỷ tỷ cùng ta chơi đi, Triệt cũng không chơi cùng người ta......”
Tức chết ngươi, tức chết ngươi!
Thập Lục quận chúa nghe được Vu Thiển Thiển gọi tên Hiên Viên Triệt vô cùng thân thiết như vậy, quả nhiên bị khơi dậy lòng ghen tị, khi Thiển Thiển bắt đến góc váy của nàng, dùng sức đá chân một cái.“Tiện nhân!”
Vu Thiển Thiển đã sớm nhìn ra động tác của nàng ta, thuận thế theo cầu thang đình viện lăn đến một bên đất trồng hoa chưa cải tạo xong, dính một thân bẩn.
Nghĩ nghĩ, thấy quản gia bá bá đi ngang qua, tròng mắt vừa chuyển, dắt cổ họng khóc rống lên.
“Ô oa oa......”
Vu Thiển Thiển lau khuôn mặt nhỏ nhắn bẩn thỉu, quay đầu vẻ mặt nghiêm túc nói:“Vương gia vương gia có thể giúp ta tắm rửa .”
Đầu vừa nhấc, mở ra hai tay nhắm mắt lại, rất có ý tứ có đến đây đi, đến đây đi.
Hiên Viên Triệt lạnh lùng nhìn hài tử một thân chật vật trước mắt, khóe miệng run rẩy một chút, tay thành trảo, đem cả người nàng và y phục cùng nhau ném tới cái ao, lập tức xoay người rời đi.
Vu Thiển Thiển đi đến bên cạnh ao, thoải mái lau nước ấm trên mặt đi:“Hì hì ••• vương gia mặt than nở nụ cười.”
Dựa vào bên cạnh ao, tay chân vụng về vởi một thân y phục ẩm ướt trên người.