Như vậy, vừa tránh được quân đội, vừa có thể thuận lợi thu nhận tin tức. Nhưng mấu chốt là phải phái ai mới thích hợp đây?”
Thiển Thiển đi đến trước mặt Hiên Viên Triệt nói:“Vương gia có còn nhớ người binh lính trẻ tuổi ngày hôm qua đuổi giết ta không?”
“Chu Bằng!” Hiên Viên Triệt suy nghĩ một chút, binh lính kia diện mạo hiên ngang, tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng lúc đó trong ánh mắt có anh khí ( khí khái anh hùng) ẩn hiện. Hiên Việt Triệt nở nụ cười nói:“Người này có thể! Thiển Thiển, ngươi thật sự rất có ánh mắt nha!”
“Người này lâm nguy không sợ, lúc đó vương gia cố ý trách cứ hắn, hắn cũng không trốn tránh trách nhiệm, hiểu lý nói rõ ràng, là một người chính trực, người như vậy sẽ luôn trung thành.”
Hiên Viên Triệt gật đầu,“Ân, cứ dựa theo ngươi nói mà làm, ta đây cho người gọi hắn đi qua.”
Chu Bằng quỳ gối giữa doanh trướng, Thiển Thiển ở phía sau bình phong quan sát người này, tuy rằng hắn luôn cúi đầu, nhưng lưng lại thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc, thanh âm trả lời vấn đề của Hiên Viên Triệt rất rõ ràng, là một lựa chon tốt.
Hiên Viên Triệt nói:“Ngươi lẻn vào bên trong Cát Tháp Lý phụ trách thu nhận tin tức từ bồ câu đưa tin ở kinh thành truyền tới, hơn nữa dựa theo tin tức từ bồ câu đưa tin mà làm việc, ngươi còn cái gì chưa hiểu?”
Chu Bằng chắp tay hỏi Hiên Viên Triệt, ánh mắt vẫn không nhìn thẳng vào Hiên Viên Triệt nói,“Xin hỏi vương gia, chuyện ta phải làm là chuyện gì?”--
Lúc này Thiển Thiển từ phía sau bình phong đi ra, nói:“Chuyện ngươi phải làm rất đơn giản, sau khi ngươi lẻn vào Cát Tháp Lý, sẽ có kỹ nữ cùng ngươi liên hệ, ngươi cần huấn luyện các nàng, hơn nữa trợ giúp các nàng lẫn vào bên người nhị vương gia của Cát Tháp Lý, xúi giục nhị vương không thành công thì giết chết hắn, sau đó giá họa cho Thập Lục quận chúa, cần phải khơi mào nội loạn trong hoàng thất Cát Tháp Lý, khi đó thì sứ mệnh của ngươi sẽ hoàn thành.”
Chân mày Chu Bằng nhíu thật chặt, mặt tựa hồ cũng nghẹn đỏ, Thiển Thiển liền đoán được, một người kiên cường như hắn, trong lòng sẽ không đồng ý làm chuyện này. Liền cười hỏi:“Thế nào? Có chuyện gì khó xử sao?”
Chu Bằng nhịn một chút, sau đó vẫn là buột miệng nối ra, nói:“Mạt tướng chỉ biết ở trên sa trường giết địch, làm không được những chuyện tỉ mỉ kín đáo như vậy, còn thỉnh vương gia phái người hiền lương khác đi thay”
Nói xong, hắn ở trên đất đụng đầu một cái thật vang, Thiển Thiển cười nhẹ nhàng đi đến bên cạnh hắn, nhìn hắn một vòng, nói:“Quả nhiên là có chí khí, chính là rất đáng tiếc.”
Chu Bằng ngẩng đầu lên, nói:“Xin hỏi tiểu thư, có cái gì đáng tiếc?”
Thiển Thiển đột nhiên ngồi xổm xuống trước mặt Chu Bằng, Chu Bằng nhanh chóng cúi đầu không dám nhìn thẳng, Thiển Thiển giống như cười, nói:“Đáng tiếc ngươi có một thân chính trực đúng là vô ích, rốt cuộc cũng là phải trái không biết phân biệt!”
Trên mặt Chu Bằng thoáng run rẩy một chút, sau đó ôm quyền nói:“Xin tiểu thư chỉ giáo?”
Hắn không biết phân biệt phải trái? Làm sao có thể?
Thiển Thiển đứng lên, cười đi đến bên người Hiên Viên Triệt, xoay người xem Chu Bằng, nói:“Ngươi không muốn đi làm nhiệm vụ này, còn không phải là vì ngươi xem thường trò lén lén lút lút như vậy sao?”
Mặt Chu Bằng đỏ lên, cúi đầu không lên tiếng.
Thiển Thiển cười nói:“Kỳ thật cũng khó cho ngươi, ngươi xuất thân từ thế gia võ học, sau khi tòng quân là dựa vào bản lãnh của chính mình, tuổi còn trẻ đã làm tới phó tổng binh, dựa vào chính là ra trận giết địch, nghĩa đảm trung can ( can đảm gan dạ).”
Môi Chu Bằng hơi hơi mấp máy, tựa hồ hồi tưởng lại cảnh tượng các dời trước dũng cảm tắm máu nơi chiến trường