*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi hừ lạnh một tiếng: "Há, sai cái gì?"
Cuối cùng đã tới lúc Trương Trạng cẩn thận từng li từng tí cúi người xuống thỏ thẻ: "Tô Diêm, chúng ta ngồi xuống nói, có được hay không?"
Tôi cau mày lại, trước tiên để cho Trương Trạng đang đu trên lưng mình tụt xuống, sau đó tự rót cho mình một cốc nước sôi, ngồi ở ở trên giường chậm rãi nhấm nháp, giận bên nọ, quạu bên kia, đến Tần Thủy Hoàng cũng không bễ nghệ thiên hạ như tôi.
"Trước tiên nói cho anh nghe xem em đến Quảng Châu làm gì?"
Trương Trạng lúc này cúi thấp đầu, thành thật khai báo: "Trong nhà bức hôn, em trở về nói cho bọn họ biết rằng em không thể kết hôn với phụ nữ."
"Há, come out," tôi dùng ngữ khí nhạt nhẽo để nói: "Tại sao lại không nói với anh?"
Trương Trạng rụt người không nói lời nào.
Tôi bèn đổi đề tài khác: "Thế chuyện nhà em thế nào rồi?"
Trương Trạng ngồi tựa vào tường, mặt mày ra chiều mệt mỏi lắm, nửa ngày sau mới nói: "Xích mích."
Trương Trạng không nhìn tôi, ánh mắt giả vờ rơi vào góc tường, trong mắt đầy tơ máu, ria mép nhợt nhạt quanh miệng, sắc mặt tiều tụy trước nay chưa từng thấy, tôi nhìn tỉ mỉ tường tận mặt anh ta mới phát hiện trên má có một vết đánh nhàn nhạt, hình dạng khá giống dấu tay...
Tôi ngẩn người ra đó, mũi đau xót, đau lòng không sao nói thành lời, Trương Trạng tuy rằng cả ngày bày ra bộ dạng ông lãnh đạo lớn nhưng mà tôi biết anh ta thật ra rất ít khi tức giận lại sợ đau, mỗi lần tôi chuẩn bị phải mất đến nửa giờ, Trương Trạng mới không bị đau héo.
Tôi bò qua, xoa xoa mặt anh ta, nói không thành tiếng: "Em ấy à, mặt mũi sao thế này, bị đánh à...Có đau không..."
Trương Trạng nắm chặt lấy tay tôi, cúi đầu cọ cọ, hai tay vòng qua xương sườn của tôi, vùi đầu vào vị trí trái tim, tôi nghe thấy tiếng anh ta thì thào cùng tiếng khóc nức nở: "Đau lắm, Tô Diêm, em...em rất nhớ anh."
Tôi vỗ nhẹ sau lưng anh ta, toàn bộ lục phủ ngũ tạng tan thành một bãi chanh chua loét, tôi hôn lên tai Trương Trạng, vừa khóc vừa hạ giọng: "Xin lỗi em, mới nãy anh lại nổi nóng với em."
Trương Trạng bôi hết nước mắt nước mũi lên quần áo tôi tạo thành một vệt dài, đại khái là thấy oan ức quá đây mà, khóc đến khản cả tiếng: "Anh hung dữ với em...Anh còn muốn đi, làm sao anh lại bắt nạt người ta như thế..."
<tbody>
*Minh họa</tbody>
Tôi đã chẳng còn giận, chỉ đành đỡ lời: "Vâng vâng vâng, anh bắt nạt em, anh là tiểu yêu tinh của em, đừng khóc, em khóc là anh cũng muốn khóc theo đấy, em nói thử xem, sáng mai dậy mắt mũi của chúng ta sẽ buồn cười thế nào chứ, đều là hai anh giai đẹp trai, thế mà đôi mắt lại sưng vù y như thỏ tuzki*."
Nói về chuyện dỗ Trương Trạng thì cả thế giới này đại khái không ai lành nghề bằng tôi, Trương Trạng lập tức ngừng khóc, anh ta cầm khăn mặt lau quần áo tôi và mặt mũi mình, còn tôi thì cầm khăn lau nước mắt trên mặt của tôi...
Trương Trạng lau đến vui vẻ, híp mắt cười ngốc nghếch, tôi thấy anh ta vui thì phút chốc cảm thấy thế giới tốt đẹp hẳn lên, tôi tiêu sái cởi cái áo ngắn tay ra, đến gần ôm lấy Trương Trạng đùa giỡn lưu manh, cầm lấy tay Trương Trạng đặt lên trên cơ ngực của mình: "Bảo bối, cơ bắp và JJ của anh đều nói rằng chúng nhớ em."
Trương Trạng đỏ mặt quay đầu đi, rất không khí thế nói rằng: "Anh phiền muốn chết, sớm muộn cũng có ngày em chịch anh."
Tôi tinh tế thả nụ hôn dầy đặc lên cái cổ Trương Trạng, để lại dấu hôn ám muội trên cái nơi mà tôi yêu thích nhất, hàm hồ nói: "Cũng có phải là anh không cho em cơ hội đâu, nhưng đáng tiếc là em hoàn toàn không có cách nào thỏa mãn nhu cầu của anh, tiểu bảo bối ~"
Tôi dùng một tay ấn sau gáy Trương Trạng lại, công thành đoạt đất trong miệng anh ta, một tay linh hoạt kéo quần của cả hai xuống, cách một lớp quần lót ve vuốt nơi quan trọng, Trương Trạng sao có thể chịu nổi tôi làm thế, miệng anh ta bị tôi lấp lấy, cái nơi mẫn cảm nhất trong cơ thể cũng rơi vào tay tôi, theo động tác của tôi mà phát ra tiếng nghẹn ngào từ xoang mũi như động vật nhỏ, tôi làm cho anh ta cứng lên rồi mới buông tay. Bởi vì hôm nay, tôi ôm giấc mộng bảy lần một đêm với Trương Trạng, thế nên tôi phải tận lực giữ thể lực cho anh ta.
Trương Trạng thấy tôi bất động thì rất bất mãn cắn cắn đầu lưỡi tôi, tôi vỗ về mặt anh ta rồi dùng một cái hôn sâu kết thúc nụ hôn dài cửu biệt này, tôi lại hôn một cái lên trán anh ta, dịu dàng nói: "Chờ anh một chút, anh đi lấy lude, em cởi quần ra đợi anh có được hay không?" Trương Trạng nắm lấy quần áo tôi gật gật đầu, lại ngồi trên đùi tôi chẳng chịu nhúc nhích.
Tôi cười nhẹ ôm Trương Trạng đặt nhẹ lên giường, sau đó chạy thẳng đến vali hành lý của mình, đồ bên trong bị tôi xếp ngổn ngang ra đất, sau một trận loay hoay cuối cùng tôi cũng tập hợp được đầy đủ các đồ vật dùng trên giường. Có vài thần khí cần thiết, thẳng nam Lôi Thư Nhàn có lòng lang thang khắp hang cùng ngõ hẻm gửi cho tôi một hộp lube, trứng rung, sextoy mô phỏng cái ấy y xì đúc, chất lượng vô cùng, chuẩn bị hết từ nhà.
Trương Trạng trốn trong chăn khiếp sợ nhìn tôi mang về một đống đồ vật hồng hồng, dùng ánh mắt dùng để nhìn cầm thú để nhìn tôi.
Đúng, tôi thừa nhận là đã sớm dự mưu trước, hơn nữa còn là cầm thú chỉ biết dùng nửa người dưới để suy nghĩ.
Trương Trạng khiếp sợ thì cứ khiếp sợ, nhưng vẫn thuận theo bị tôi ôm lấy, anh ta ôm cổ tôi, có chút khẩn trương nhìn chằm chằm thần khí khai phá cúc hoa, hỏi: "Tô Diêm, đó là cái gì thế, sao trước đây em chưa từng nhìn thấy?"
Tôi chớp mắt một cái nói: "Sau này em có thể tự trải nghiệm, vừa khéo, thử dùng thần khí bạo cúc cấp độ nhỏ nhất xem nào."
...
"Bảo bối, thoải mái?" Tôi mò tay sờ cái lưng trần trụi của Trương Trạng, cảm nhận lồng ngực của anh ta khẽ run khi tay tôi chạm vào, anh ta khó nhịn nhấc cái mông ngồi lên trên đùi tôi, nắm lấy bờ vai tôi nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh cư nhiên dám mua loại lube này...Đưa cho em nhét thử cho anh xem..."
Tôi biết rõ còn cố hỏi: "Anh mua cho em loại lube gì cơ?"
Trương Trạng gân cổ im lặng cắn lên bả vai tôi.
Tôi mò tay tới phía sau Trương Trạng, nhấn một công tắc.
"A, a..." Trương Trạng kinh hô một tiếng, ôm tôi cuộn thành một cục run lẩy bẩy, "Dừng lại, nó trong người em...Tô Diêm...."
Tôi thấy Trương Trạng phản ứng lớn như vậy thì vội vàng tắt công tắc đi, Trương trạng thở hổn hển một hồi, hữu khí vô lực nện từng quyền nho nhỏ vào ngực tôi, bình mẻ không ngại sứt: "Anh tới đi, em sắp ngứa chết rồi!"
Tôi đoán chừng Trương Trạng bị tôi ép đến cực hạn rồi, trong nháy mắt mở ra trạng thái nhẫn nhục chịu khó, tôi cẩn thận lôi cái thứ đang đặt trong cơ thể Trương Trạng ra, một xue nhỏ màu hồng dính white lube* thoạt nhìn vô cùng dâm đãng*.
*Đại khái là đồ chơi tình thú dính bôi trơn, nguyên văn: □□ - vì chính sách cua đồng từ cổ trở xuống không được miêu tả nên các tác giả một là không miêu tả H hai là có miêu tả thì cũng thường censor bằng cách dùng tiếng anh hoặc □□/...Tôi cảm thấy cứng phát đau.
Tôi dấn thân lại gần, chân của anh ta bị tôi đặt lên trên vai, một cái khác thì làm bé ngoan ngoan ngoãn vòng qua eo tôi, sau khi tôi tiến vào thì hỏi anh ta xem mông có ngứa nữa hay không?
Trương Trạng quả thực phiền chết rồi, dùng một tay bắt lấy cái gối đầu ném về phía tôi.
Nhưng điều ấy lại làm tôi sướng đến phát rồ, lý do là bởi vì hoàng tử Trương làm vậy giúp tôi vào được càng sâu hơn một bước...
Lúc tôi cầm còng tay còng tay Trương Trạng lại, tôi cúi đầu xuống hôn anh ta: "Ông xã nhỏ dữ như vậy thì làm sao anh có thể chiếm được □□□□..."
Tôi ôm lấy Trương Trạng, đè anh ta lên kính thay quần áo của khách sạn mà làm, ánh đèn khách sạn rất tốt, da dẻ của Trương Trạng thấm đẫm mồ hôi dưới ánh đèn vàng thì càng thêm lóng lánh như trân châu, đôi hàng mi run rẩy, đôi môi nhếch lên cùng tiếng rên rỉ tràn ra, tôi nhìn Trương Trạng trong gương mà gia tăng tốc độ va chạm: "Bảo bối, mở mắt ra nhìn xem, anh có phải là một môtơ giỏi không?"
Trương Trạng dựa đầu vào người tôi, nắm lấy tay tôi cầu khẩn: "Tô Diêm, sờ em."
Tôi chà xát cổ anh ta, động tác dưới thân không hề giảm đi: "Dùng mặt sau thôi có được không, sau đó sẽ có chút không thoải mái, nhịn một chút là được."
Trương Trạng bị tôi đỉnh đến độ phải lấy tay ra chống vào gương, tôi dưới người lên cao hơn một chút, tập trung ép vào điểm mẫn cảm của Trương Trạng, Trương Trạng đạp chân giằng co, anh ta lắc lắc đầu xin tôi dừng lại, tôi thở hổn hển an ủi: "Không sao đâu, anh sẽ không làm em bị thương."
Trương Trạng trong lúc tôi chashe vẫn luôn gào khóc tên tôi, houxue co rút có nhịp điệu, trực tiếp cắn tôi đến bắn.
Crume chừng 20 giây, tôi đỡ lấy cơ thể xụi lơ của anh ta, nhìn hai mắt anh ta thất thần và nước bọt thuận theo khóe miệng chảy xuống thì cảm thấy trước đây mình chưa từng gặp ai quyến rũ đến vậy. Cơ mà ngay cả tôi cũng mệt ngất ngư, ôm Trương Trạng đi về phía giường, dự định nghỉ ngơi một chút, để Trương Trạng chợp mắt một lát rồi làm thêm một lần nữa.
Tác giả có lời muốn nói:lube là thuốc bôi trơncrume gaocaoĐừng ai hỏi mình về một nùi từ vô nghĩa tác giả xài, mình không biết đâu.