Khí Trùng Tinh Hà

Chương 566

Bởi vì La Thiên Đạo Trường phong tỏa tin tức, ngoại giới căn bản không biết tai nạn của La Thiên Đạo Trường là do Tần Vô Song một tay gây ra, vì vậy nhận thức đối với Tần Vô Song cũng chỉ dừng lại ở mấy tin đồn.
Những tin đồn này đối với tán tu mà nói vô cùng chấn động, nhưng đối với Tần gia Thiên Đế Sơn hiểu biết sâu rộng, cũng không được xem kinh thiên động địa nhiều lắm.
Nếu tin tức sào huyệt của La Thiên Đạo Trường là Tần Vô Song một tay tiêu diệt truyền ra, sợ rằng cho dù là Thiên Đế Sơn, cũng theo đó mà chấn động.
Bao Bao thấy biểu tình của mấy đệ tử này không có một chút bộ dạng chấn động, trong lòng không khỏi có chút ảo não, lẽ nào danh khí của Lão Đại như sấm nổ bên tai như vậy, bọn chúng đều chưa nghe nói qua sao?
- Này, các ngươi như vậy là có biểu tình gì?
Bao Bao rất là sốt ruột:
- Bây giờ tên cũng báo rồi, tại sao các ngươi còn chưa đi thông báo chứ?
Mấy đệ tử đó cười khổ nói:
- Nói như vậy, hai người các ngươi cũng không phải là Tần Vô Song?
- Đương nhiên không phải, Tần Vô Song là Lão Đại của chúng ta. Hắn hiện tại bị vây ở La Thiên Đạo Trường, tình hình vô cùng nguy cấp. Lão Đại nhà ta vẫn luôn vì Tần gia tận sức, lúc này, các ngươi không thể thấy chết không cứu được?
Bao Bao giống như pháo ném, ba ba không ngừng nói ra.
- Nếu là đệ tử Tần gia gặp nạn, chúng ta đương nhiên không thể chối từ. Nhưng hai người các ngươi lai lịch không rõ, làm thế nào chứng minh các ngươi là đệ tử Tần gia?
Bao Bao vô cùng nôn nóng:
- Các ngươi thật sự mơ hồ. Chúng ta không phải là đệ tử Tần gia, chúng ta chỉ là tùy tùng của Lão Đại Tần Vô Song. Chứng cớ, trên người Lão Đại nhà ta có rất nhiều chứng cớ. Giúp đỡ Tần gia châu Bách Diệp, không tính là chứng cớ sao? Có lệnh bài của tổ tiên Tần Vũ của Tần gia, không xem là chứng cớ sao? Còn có di chúc và thi hài của Tần Thời Tốn tiền bối, có tính là chứng cớ không?
Những lời này, khiến mấy đệ tử giữ núi đều quay mặt nhìn nhau, nghe những lời này không giống những lời ba hoa. Một gã đệ tử tuổi tác có vẻ lớn hơn một chút trong số đó nói:
- Vậy các ngươi chờ một chút. Ta đi thông báo với Trưởng lão phụ trách quan khẩu này. Rất nhanh sẽ quay lại thôi.
- Đi nhanh đi nhanh đi, tốt nhất là trực tiếp thông báo với thủ lĩnh có vai vế cao nhất.
Gã đệ tử này vội vàng lên núi, một lát sau, trong mây mù xuyên tới một luồng bạch quang, luồng thân ảnh này hạ xuống chân núi, một nam tử trung niên, mặc trên người một chiếc áo gai vải thô, chân đi giày nhọn, lưng đeo một chiếc mũ rộng vành. Trang phục toàn thân như đạo sĩ, người này có một bộ râu dài, trái lại có phong thái thoát trần.
- Trưởng lão Quan Kỳ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mấy đệ tử, đều tiến lên yết kiến. Nam tử này, vốn tên là Trưởng lão Quan Kỳ, Bao Bao chạy lên:
- Trưởng lão, tình thế cấp bách…
- Các ngươi không cần nói, ta chỉ hỏi một câu, Tần Thời Tốn, chết như thế nào?
Bao Bao nhắc tới Tần Thời Tốn, cũng có chút buồn bã, đem chuyện xảy ra ở Cuồng Diễm Nhai hôm đó nói ra một lượt, cường điệu nói:
- Lúc đó Tần Thời Tốn tiền bối có lòng liều chết, muốn đưa chúng ta rời đi. Hắn còn lưu lại cho Lão Đại ta một túi hương trữ vật, bên trong có loại hắc ngọc thiên thạch, cực phẩm lục tinh ngọc tinh khiết gì đó. Hình như là thứ đoạt được từ chỗ Thiên Phạt Sơn Trang hay là Lôi Đình Tông.
- Đi theo ta!
Trưởng lão Quan Kỳ vừa nói, tay nhấc lên, nâng hai kẻ dở hơi này, trực tiếp kéo vào trong không trung, theo đám mây dưới chân hắn xông lên đỉnh núi.
- Trưởng lão, bản lĩnh cao cường.
Bao Bao tán thưởng nói.
- Biết tại sao ta lại tin các ngươi không?
Trưởng lão Quan Kỳ mỉm cười hỏi.
- Không biết.
Bao Bao rất thành thật.
- Tần gia châu Bách Diệp đem tin tức tới, đã khen ngợi các ngươi một trận. Từ lúc đó, chúng ta đã bắt đầu lưu ý đến phương hướng hành động của các ngươi. Nhưng sau này Tần Vô Song cũng không xâm nhập vào Hiên Viên Khâu, bị La Thiên Đạo Trường dùng kế bức quay về các quốc gia nhân loại. Do Thiên Đế Sơn gặp thế cục khó khăn, cho nên Tổng bộ không có bao nhiêu nhàn hạ đi quan tâm tới phát triển sau đó của Tần Vô Song.
Bao Bao mừng rỡ, đắc ý dào dạt nói:
- Nói như vậy, Tổng bộ các ngươi đã bắt đầu lưu ý đến danh tiếng của Lão Đại nhà ta sao?
- Có thể nói như vậy.
Tính tính và tu dưỡng của Trưởng lão Quan Kỳ vô cùng tốt:
- Hơn nữa, chẳng những là những Trưởng lão chúng ta, trong Tổng bộ, cao tầng cao hơn, cũng đều biết đến cái tên Tần Vô Song. Bảo toàn Tần gia châu Bách Diệp, công lao này rất lớn. Càng khó hơn là, một gã thanh niên tới từ các quốc gia nhân loại, có tiềm lực như vậy, thực là thu hoạch ngoài ý muốn của Tần gia. Vốn muốn triệu đến Tổng bộ, rèn luyện một chút. Bây giờ xem ra, căn bản không cần đến Tổng bộ rèn luyện, La Thiên Đạo Trường đã đem các ngươi ra rèn luyện rất tốt rồi, ha ha.
Trưởng lão Quan Kỳ tâm tình rất tốt, giữa lúc nói chuyện, đã tới đỉnh núi. Bao Bao quay đầu chỉ nhìn thấy trong biển sương mù, khắp nơi là một vùng kiến trúc khí thế khoáng đạt. Các loại đỉnh núi sơn cốc, trong mây mù, có vẻ sâu thẳm khó dò, loại khí thế hùng vĩ này, cho dù là Thiên Dương Sơn của La Thiên Đạo Trường, cũng không thể nào sánh được.
- Không thẹn là Thiên Đế Sơn.
Bao Bao tự đáy lòng cảm khái:
- Nếu Lão Đại chúng ta có thể tu luyện ở đây, nhất định sẽ rất nhanh trở thành sự tồn tại mạnh nhất trong hàng ngũ những người trẻ tuổi của Hiên Viên Khâu.
- Mạnh nhất trong hàng ngũ những người trẻ tuổi?
Trưởng lão Quan Kỳ cười cười:
- Dã tâm của các ngươi không lớn quá chứ.
- Sự thực chính là như vậy, Trưởng lão, nếu các ngươi nhìn thấy Lão Đại nhà ta, sẽ không cảm thấy ta đang nói khoác.
Bao Bao cười ha ha nói.
Trưởng lão Quan Kỳ dẫn theo bọn họ, hạ xuống phía trên đỉnh núi, đi vào bên trong. Chuyển qua rất nhiều thiên điện, tới một cánh cửa đại điện.
Đại điện này có một khối hoành phi khổng lồ, chỉnh tề khắc bốn chữ thiếp vàng lớn: Hạo Nhiên Chính Khí!
- Đây là Chính Khí Đường, vào trong đi.
Quan Kỳ chào hỏi một tiếng với Hộ pháp thủ vệ giữ cửa của Chính Khí Đường, dẫn theo Bao Bao và Cô Đơn đi vào trong.
Chính Khí Đường này, quả nhiên là khí thế to lớn, ngay cả những kẻ bất cần đời như bọn chúng, trước mặt Chính Khí Đường này, cũng mất sạch loại tập tính không nghiêm chỉnh thường ngày, nhắm mắt theo đuôi Trưởng lão Quan Kỳ, không dám có một chút vượt rào nào.
Quan Kỳ dẫn theo hai người, sau khi tiến vào Chính Khí Đường, bên trong đã có một nhóm người ăn mặc không khác biệt nhiều lắm so với Trưởng lão Quan Kỳ đang ngồi ở đó, còn có mấy người, nhìn thân phận và địa vị, tựa hồ còn cao hơn bọn người Quan Kỳ.
Nhưng bất kể là Quan Kỳ, hay là mấy người có thân phận cao hơn trước mặt người ngồi trên cao đều có vẻ vô cùng cung kính.
Người đó thân mặc hoàng bào ở chính giữa Chính Khí Đường, giống như một bức tượng điêu khắc, mang tới cho người ta một loại cảm giác vô cùng mờ ảo.
Bao Bao và Cô Đơn ngay cả dũng khí nhìn thẳng vào người đó cũng không có. Ánh mắt dừng trên thân người đó, giống như nhìn vào một lốc xoáy vô cùng sâu xa, nhìn không được bao lâu, đã choáng váng đầu óc.
Người đó, da thịt mềm mại, quay người lại, lại giống như khuôn mặt của trẻ con, nếu không phải dáng người cao lớn, tựa hồ khiến người ta nghi ngờ không biết hắn có phải là trẻ con hay không.
- Bái kiến Tam Chưởng môn.
Người nọ phất tay, nói với Quan Kỳ:
- Quan Kỳ, ngươi ở dưới núi truyền thức cho mọi người, là có chuyện gì quan trọng?
Trưởng lão Quan Kỳ cung kính đi ra:
- Tam Chưởng môn, nhớ rõ ngài từng tuyên bố mệnh lệnh, kêu mọi người lưu tâm một chút đến gã thanh niên tên là Tần Vô Song. Người này, lại xuất hiện ở Hiên Viên Khâu rồi.
- A? Trước đây, La Thiên Đạo Trường không phải đuổi giết hắn khắp nơi sao?
Tam Chưởng môn đó nhàn nhạt hỏi.
- Đúng vậy, nhưng La Thiên Đạo Trường đuổi giết vất vả như vậy, căn bản không có bất cứ manh mối nào. Giải thưởng mà bọn họ đưa ra càng ngày càng cao, nhưng cũng càng ngày càng giống trò cười.
Tam Chưởng môn đó cũng không kìm được mỉm cười nói:
- La Thiên Đạo Trường, thật sự là càng bưng bít càng trở về. Lần trước chúng ta phái đệ tử đi điều tra về Tần Vô Song, bị bọn chúng bao vây. Món nợ này, còn chưa tính với bọn chúng. Nghe nói La Hoành Dã của La Thiên Đạo Trường, gần đây thường xuyên chạy tới chạy lui ở Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, xem bộ dạng, La Thiên Đạo Trường đã quyết tâm đối nghịch với Tần Vô Song, đúng không?
Trưởng lão Quan Kỳ cười khổ, cũng không biết trả lời như thế nào.
Bao Bao lại tiếp lời kêu lên:
- Đúng vậy, trăm phần trăm không sai. La Thiên Đạo Trường cấu kết với Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cùng nhau đối phó với Tần gia, muốn thay thế vị trí của Tần gia ở Thiên Đế Sơn.
Trên mặt tất cả mọi người đều lóe lên một tia xấu hổ và khó xử, đồng thời cũng có một chút phẫn nộ. La Thiên Đạo Trường, cũng đòi trở thành kẻ địch của Tần gia Thiên Đế Sơn sao?
Tam Chưởng môn nhìn Bao Bao, có chút nghi hoặc:
- Quan Kỳ, ngươi dẫn theo hai tiểu linh thú lên đây làm gì?
Bao Bao và Cô Đơn cả kinh, bọn chúng lúc này đã biến hóa thành hình người. Cho dù là cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cũng chưa chắc có thể nhìn ra trạng thái biến hình của bọn chúng. Không ngờ Tam Chưởng môn này, lại có thể dễ dàng biết rõ chân thân của bọn chúng.
Quan Kỳ nói:
- Tiểu linh thú? A, đúng rồi, bọn chúng nói là tùy tùng đồng bọn của Tần Vô Song. Có chuyện quan trọng cần bẩm báo.
- Chuyện quan trọng?
Tam Chưởng môn mỉm cười hỏi.
- Đúng vậy, Chưởng môn đại nhân, cầu xin ngươi hãy nhanh chóng tiếp viện Lão Đại nhà ta. Hơn nữa phải nhanh lên, nếu để La Hoành Dã mượn được Thần khí của Thiên Đế Sơn, vậy thì muộn rồi.
- Chuyện này là thế nào, sao lại liên quan đến Thần khí chứ?
Bao Bao kêu lên:
- Các ngươi thật sự không biết sao?
- Biết cái gì?
Bao Bao thấy bộ dạng của bọn họ không giống như giả vờ, thở dài:
- Chuyện La Thiên Đạo Trường bị người ta phá hủy. Các ngươi đều không nghe nói sao?
Tất cả mọi người đều gật gật đầu, biểu thị không biết.
- Đó chính là chuyện do Lão Đại nhà ta làm.
Bao Bao nói đến đây, không kìm lòng nổi đập vào ngực, hiển nhiên, nó vì hành động vĩ đại này mà cảm thấy rất đỗi tự hào, mặc dù không phải do nó làm. Nhưng quang vinh của Tần Vô Song, nó cảm thấy mượn dùng một chút, dính chút hào quang căn bản không có vấn đề.
- Tần Vô Song, phá hủy Tổng bộ của La Thiên Đạo Trường?
Tam Chưởng môn không khỏi bật cười:
- Nếu nhớ không nhầm, Tần Vô Song hình như vừa mới tiến nhập vào Luyện Hư Cảnh?
- Ai, Chưởng môn đại nhân, đừng dùng mắt thường nhìn người. Ta không lừa ngươi, xác thực là Lão Đại nhà ta làm. La Thiên Đạo Trường có Trấn Ma Thạch Bia gì đó, hình như gắn bó với cơ nghiệp của La Thiên Đạo Trường, bị Lão Đại nhà ta dùng ba mũi tên Thần Tú Cung bắn thành bốn đoạn, ầm ầm sụp đổ. Sau đó, toàn bộ Thiên Dương Sơn hình như đều sụp đổ theo. Nhưng Lão Đại nhà ta rất không may, bị linh lực lốc xoáy dưới tấm bia đá sụp đổ cuốn vào bên trong, bị chôn ở trong địa mạch.
Bao Bao mặt mày hớn hở miêu tả, giống như tất cả hành động vĩ đại này đều do nó làm. Nhưng nói đến tình cảnh gian nan sau này của Tần Vô Song, khẩu khí của nó cũng không tránh khỏi ảm đảm rất nhiều, có vẻ rất là lo lắng.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, mơ hồ đều cảm thấy tiểu linh thú này có thể không phải đang ăn nói lung tung.
- Chưởng môn đại nhân, ta nói thật. Không phải nói đùa, nếu ngươi không đi cứu Lão Đại nhà ta, lần này hắn khẳng định không chống cự được. Con bài cuối cùng của hắn, vẫn không đủ để đối kháng với Thần khí, thậm chí là Thần đạo cường giả!
Bao Bao tựa hồ là dùng khẩu khí cầu xin để nói.
- Tần Vô Song một khi có thể bắn được tấm bia đá, tại sao ngược lại không ra được?
Có người nghi vấn hỏi.
- Lão Đại nhà ta không phải không ra được, mà là không thể ra. La Thiên Đạo Trường đã mượn được của Thiên Phạt Sơn Trang một con điểu ưng gì đó, đem vị trí của Lão Đại nhà ta xác định rõ ràng, ở đó giám thị hắn. Chỉ cần Lão Đại nhà ta có dấu hiệu lao ra, thiên la địa võng của La Thiên Đạo Trường sẽ bao vây hắn. Các ngươi không phải cảm thấy, Lão Đại nhà ta có thực lực nghịch thiên một mình đấu với La Thiên Đạo Trường chứ?
Tam Chưởng môn nghe đến đây, lông mày nhíu lại. Nội tâm xác thực có chấn động giống như sóng to gió lớn, chuyện này tuyệt đối là chuyện ngoài ý muốn, là đại thu hoạch ngoài ý muốn!
Đối với Tần gia Thiên Đế Sơn ngày càng suy thoái, gã thanh niên Tần Vô Song này quả thực là một viên đá ngọc mà ông trời đưa tới
Bình Luận (0)
Comment