Khí Trùng Tinh Hà

Chương 657

Vạn Hoa Cốc cách nơi họ đứng không xa, chỉ có hai ba nghìn dặm. Với tu luyện giả cấp bậc Linh Võ Cảnh, hai ba nghìn dặm đường chả là gì, với Tần Vô Song và Cửu Phương Vân Phi mà nói thì càng chẳng là cái mắt muỗi.

Bọn người Điền Minh Sơn đuổi theo dấu vết rất lâu nhưng chẳng có thu hoạch gì, lúc đó mới nhận ra rằng có lẽ mình đã mắc bẫy. Pháp vương Ngân Hoàn hậm hực nói:
- Đáng chết, hai tên đó rất giảo hoạt, xem ra cố ý bày ra cái mê cung này đùa giỡn với chúng ta!
Mặt Điền Minh Sơn tối sầm:
- Tên tiểu tử đó ta cứ thấy có gì đó không đúng. Nếu nói hắn là đệ tử của đại tông môn ở Mộng Huyễn Thiên Trì thì ta tuyệt đối không tin.
"Tên tiểu tử đó" mà hắn nói đương nhiên là Cửu Phương Vân Phi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tên Pháp vương còn lại, Pháp vương Trùng Quang thì rất bình tĩnh, khẩu khí kỳ quái hỏi:
- Nếu hắn không phải đệ tử tông môn bản địa, vậy thì tại sao tên đến sau kia lại nói dối giúp hắn?
Tần Vô Song nói Cửu Phương Vân Phi mặt rất quen, điều này khiến bọn Điền Minh Sơn tin là thật, nhưng sau đó nghĩ lại lại thấy không đúng lắm. Càng nghĩ càng thấy Cửu Phương Vân Phi đáng nghi, vì thế nên chúng mới ở gần Công hội Liên minh Tán tu, chờ khi Tần Vô Song và Cửu Phương Vân Phi chia tay sẽ phục kích một mình Cửu Phương Vân Phi rồi tra hỏi.
Ba kẻ cấp cao La Thiên Đạo Trường lần này đến Mộng Huyễn Thiên Trì mang theo một dã tâm lớn, chuyện vô cùng quan trọng, đương nhiên không muốn bị người khác nhằm tới.
- Hai tên đó không phải là một hội đấy chứ?
Pháp vương Ngân Hoàn lầm bầm.
Điền Minh Sơn lắc đầu dứt khoát:
- Không thể nào!
Pháp vương Trùng Quang cũng nói:
- Nhìn có vẻ không giống. Nếu cùng một hội thì sao chúng lại không cùng ngồi với nhau? Chúng không thể nào lại biết trước được chúng ta sẽ đến Công hội Liên minh Tán tu, cố ý diễn kịch cho chúng ta xem chứ? Hơn nữa nhìn biểu hiện cũng không giống là chúng quen nhau.
Pháp vương Ngân Hoàn chán nản nói:
- Giờ mất dấu rồi, nói những chuyện này thì có tác dụng gì. Tiếp theo chúng ta làm thế nào đây?
Pháp vương Trùng Quang nhìn Điền Minh Sơn một cái:
- Tam Đạo tôn, tên bán thông tin nói Nga Mi Đạo Trường đang bày lôi đài chiêu thân đúng không? Chuyện này liệu có ảnh hưởng đến đại kế đoạt bảo vật của chúng ta không?
Điền Minh Sơn trầm ngâm:
- Cũng không phải không thể. Nếu có người của Nga Mi Đạo Trường thì đoạt bảo vật sẽ khó hơn!
- Ài, Nga Mi Đạo Trường, sớm không chiêu thân, muộn không chiêu thân, sao lại cứ chiêu thân vào lúc này chứ? Hơn nữa, Nga Mi Đạo Trường không phải nói là rất ghét nam nhân, không có bất cứ liên hệ gì với nam nhân sao?
Điền Minh Sơn nói:
- Không nghĩ mấy cái đó nữa. Chúng ta đến Vạn Hoa Cốc trước. Chỉ là chiêu thân thôi mà. Vừa hay chúng ta có thể mượn cớ xem chiêu thân mà biến những nhân tố bất lợi thành nhân tố có lợi!
- Đúng, đến Vạn Hoa Cốc đã. Bọn La Nghị đi trước, chắn chắn có thể tìm hiểu được nhiều thông tin. Chúng ta đến đó cùng tập hợp với họ.
Ba người thống nhất rồi xuất phát đi Vạn Hoa Cốc.

Vạn Hoa Cốc, có tên đó là nhờ những loài hoa. Vạn Hoa Cốc chính là biển hoa, là quê hương của hoa. Tương truyền ở Vạn Hoa Cốc có đến một vạn loài hoa nên nơi đây mới có tên như vậy.
Cả Vạn Hoa Cốc rộng đến hàng vạn dặm, bát ngát mênh mông. Vì Vạn Hoa Cốc nằm dưới sự quản lý của Nga Mi Đạo Trường nên nó cũng có thể được xem là một nơi tu luyện của Nga Mi Đạo Trường.
Nếu bình thường Vạn Hoa Cốc là nơi cấm địa, ngoài đệ tử Nga Mi Đạo Trường ra, những người khác không phận sự mà vào chắc chắn sẽ bị Nga Mi Đạo Trường truy cứu trách nhiệm. Vì thế muốn vào Vạn Hoa Cốc nhất thiết phải được sự đồng ý của Nga Mi Đạo Trường.
Nhưng lần này Nga Mi Đạo Trường lại tổ chức cái gì mà nguyện vọng hoàn tục, bày lôi đài chiêu thân. Làm thế này cũng không phải Nga Mi Đạo Trường đang ra vẻ gì, chỉ là tông môn có nhiều nữ tu luyện giả như Nga Mi Đạo Trường sẽ có một vài người không vượt qua được thế tục tình quan, không đột phá được cửa ải tu luyện, cả đời là người bình thường.
Với những đệ tử như vậy Nga Mi Đạo Trường cũng không muốn nuôi không, mỗi ba mươi năm lại một lần bày lôi đài chiêu thân, đẩy những nữ đệ tử như thế đi khỏi Nga Mi Đạo Trường, để họ rời khỏi tông môn một cách có thể diện.
Tuy hành vi này cũng có ý như kiểu bán hàng giảm giá, nhưng nghĩ đến địa vị của Nga Mi Đạo Trường ở Mộng Huyễn Thiên Trì, vẫn có không ít đệ tử trẻ tuổi tranh nhau đến tham gia.
Dù gì thì nữ đệ tử Nga Mi Đạo Trường, dù là hoàn tục thì vẫn có liên quan đến Nga Mi Đạo Trường. Sau khi hoàn tục nếu gặp khó khăn lớn gì thì dù Nga Mi Đạo Trường không lộ diện nhưng các đồng môn năm xưa chỉ cần đồng ý giúp đỡ cũng rất tốt rồi.
Vì thế, đừng nói những người tu luyện từ nơi khác, rất nhiều các đệ tử trẻ tuổi ở các tông môn hạng hai, ba đều rất quan tâm đến nữ đệ tử hoàn tục của sáu đại Đạo Trường.
Dù sao thì đa số nữ đệ tử sáu đại Đạo Trường không tham gia hôn phối thế tục, chỉ có nữ tu luyện giả hoàn tục mới có thể hôn phối mà thôi. Tuy không phải sự lựa chọn tốt nhất nhưng vì Mộng Huyễn Thiên Trì chủ yếu vẫn là nữ tu luyện giả làm chủ nên các nữ đệ tử hoàn tục này trở thành sự lựa chọn hàng đầu.
Tần Vô Song và Cửu Phương Vân Phi đến vùng ngoại vi Vạn Hoa Cốc, cảm nhận được cấm chế mạnh mẽ tỏa ra từ Vạn Hoa Cốc, họ không thể bay mà vào được, đành xuống đi bộ.
Bên ngoài Vạn Hoa Cốc đã có rất nhiều tu luyện giả trẻ tuổi tập trung, thấy Tần Vô Song và Cửu Phương Vân Phi phong độ phi phàm họ đều cố ý dò xét, ánh mắt đầy sự đề phòng.
Tần Vô Song và Cửu Phương Vân Phi đều là người thông minh, đương nhiên biết ánh mắt của những người này có ý gì. Lắc đầu cười khổ, họ đến đây đương nhiên không phải tham gia cái chiêu thân gì đó.
Tần Vô Song và Cửu Phương Vân Phi tìm được một nơi kín đáo, bỗng tim Tần Vô Song rung lên, nói với Cửu Phương Vân Phi:
- Cửu Phương huynh, dáng vẻ này của huynh, ba kẻ La Thiên Đạo Trường đã nhớ, chi bằng huynh đeo mặt nạ vào.
Cửu Phương Vân Phi không thích ẩn mình sau mặt nạ cho lắm, đang do dự thì Tần Vô Song nói tiếp:
- Cửu Phương huynh, nếu huynh muốn biết hồng nhan tri kỷ của mình có thật lòng không thì vẫn nên đeo mặt nạ vào thử một cái là biết ngay!
Cửu Phương Vân Phi nghe cũng thấy động lòng, đeo mặt nạ vào, hình tượng đã thay đổi hoàn toàn.
Nhưng sự tuấn tú tiêu sái vẫn vậy. Tần Vô Song có chiếc mặt nạ Tùy Tâm Huyễn Tượng đương nhiên có thể tùy ý biến đổi gương mặt, đừng nói ba tên bọn Điền Minh Sơn, ngay cả đệ tử Tần gia cũng chưa chắc đã nhận ra hắn.
Hai người thay đổi hình dạng, đi qua đi lại mấy vòng, đến một cửa vào khác, trên dốc núi là các tu luyện giả đến từ khắp các nơi, rất cẩn thận trong việc ăn mặc.
Như thế ai ai nhìn cũng giống một vị công tử phong độ bất phàm, đương nhiên cũng có vài người không trẻ lắm, nhưng cũng không ảnh hưởng sự tự tin của họ.
Bỗng Tần Vô Song nheo mắt lại thành một đường kẻ, hắn thấy vài gương mặt quen thuộc.
Mấy kẻ này đang đi tới từ phía xa.
Kẻ dẫn đầu chính là Tân Vô Kỵ, con trai của Thiên Đế Hiên Viên Khâu!
Tần Vô Song hơi giật mình, lẽ nào Tân Vô Kỵ cũng rơi xuống ở gần đây? Mà ba kẻ bên cạnh hắn, một là Đệ tử Trung tâm của Thiên Phạt Sơn Trang, Yến Thiên Tùy, một là Đệ tử Trung tâm của Lôi Đình Tông, Lôi Oanh!
Kẻ còn lại là Đệ tử Trung tâm khác của Tân gia Thiên Đế Sơn, Tân Vô Vọng.
Tần Vô Song thầm thấy ngạc nhiên. Bốn kẻ này sao lại đi cùng nhau? Lẽ nào phi thuyền Tiên Diệp vứt chúng xuống cùng một nơi?
Tần Vô Song có rất nhiều nghi vấn như vẫn tỏ ra bình thản. Bốn kẻ đó, ba kẻ khác còn dễ chứ Tân Vô Kỵ không phải loại tầm thường. Hắn là người đứng dầu trong lứa thanh niên trẻ tuổi Hiên Viên Khâu, tu vi là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong. Tần Vô Song cũng tự tin thực lực của mình, nhưng nếu lúc này đối đầu với Tân Vô Kỵ thì e là có hơi sớm một chút. Thấy Tân Vô Kỵ đi cùng với Yến Thiên Tùy và Lôi Oanh, Tần Vô Song có một ý nghĩ kỳ quái. Vẫn nói kẻ đứng sau ủng hộ Lôi Đình Tông, Thiên Phạt Sơn Trang đối địch với Tần gia chính là Tân gia Thiên Đế Sơn. Đây là sự thật không được công khai, xem ra chính là sự thật rồi.
Lúc này bọn chúng đang ở Mộng Huyễn Thiên Trì, không chịu sự ràng buộc của quy tắc Hiên Viên Khâu. Một khi xảy ra xung đột, chúng nhất định sẽ nhân cơ hội hạ thủ với Tần Vô Song…
Dù sao ba hiến pháp lâm thời của Thiên Đế, ra khỏi Hiên Viên Khâu thì cũng đã hết hiệu lực, hơn nữa ở nơi đất khách xa xôi, nếu có xung đột thì Hiên Viên Khâu cũng khó lòng điều tra.
Đương nhiên, không phải Tần Vô Song sợ tên Tân Vô Kỵ. Chỉ là tạm thời hắn không muốn gây lớn chuyện.
Trở mặt với Tân Vô Kỵ, dù có thắng thì cũng rất thảm hại. Hơn nữa còn nhất định phải sử dụng Thâu Thiên Đan để thúc đẩy tu vi tăng lên Hư Võ Đại viên mãn, triệu hồi toàn bộ mười hai đầu Linh thú Phong ấn mới được. Nếu không thì rất khó để thắng được Tân Vô Kỵ!
Tần Vô Song đắn đo một lúc quyết định bình tĩnh quan sát.
Cửu Phương Vân Phi thấy bọn Tân Vô Kỵ thì sắc mặt cũng hơi thay đổi, quay mặt ra chỗ khác không nhìn vào chúng để tránh việc chúng phát hiện ra. Hắn dùng thần thức truyền âm nói với Tần Vô Song:
- Vô Song huynh, con trai của Thiên Đế sao lại cũng xuất hiện ở đây?
Tần Vô Song truyền âm lại:
- Có lẽ tình hình hắn cũng như ta, cũng là vô ý bị rơi xuống đây. Yên tâm đi, chúng ta đeo mặt nạ hắn không nhận ra đâu.
Cửu Phương Vân Phi cũng không sợ, vì hắn biết Tân Vô Kỵ chứ Tân Vô Kỵ chưa chắc đã biết hắn.
Đám người Tân Vô Kỵ đi lên sườn núi, cũng không có cảm giác ngang ngược bá đạo như ở Thiên Đế Sơn, ngược lại cảm giác rất trầm lặng, rõ ràng là chúng cũng không muốn khiến mình nổi bật.
Bốn người vừa ngồi xuống bỗng có một người chạy lên từ chân núi, tươi cười nói:
- Yến đại ca, còn nhớ tiểu đệ không? Yến đại ca?
Hắn gọi Yến đại ca đương nhiên là nói với Yến Thiên Tùy. Tân Vô Kỵ nhìn Yến Thiên Tùy kỳ lạ, sao hắn lại biết người ở đây?
Yến Thiên Tùy cũng có phần bất ngờ, khẽ nói:
- Đây hình như là đệ tử của La Thiên Đạo Trường? Tên La Trung gì đấy thì phải?
Tần Vô Song thấy La Trung cũng cảm thấy quen quen, rồi nhớ đến hôm đó phá đất bay ra ở La Thiên Đạo Trường, trong vòng bao vây có gương mặt của kẻ này!
Bình Luận (0)
Comment