Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 29

” Ngươi, đã bị khai trừ rồi.” Ai Đấu mặt không chút thay đổi nói.

” Cái…… Cái gì?” Trọc Luân cảm thấy trước mắt từng đợt biến thành màu đen. Thịt béo trên mặt giựt giựt vài lần, bật người bày ra bộ dáng đáng thương, khóc rối tinh rối mù.

” Hiệu trưởng, hiệu trưởng, ô ô…… Ta thật sự không có làm chuyện này. Nhất định là tên kia. Đúng, chính là cái tên giả mạo sư phụ học viện làm. Hắn nhất định dùng tà pháp đối phó ta, ô ô……” Bên khóc bên vụng trộm ngẩng đầu quan sát phản ứng của Ai Đấu. Ai Đấu vẫn bất động. Thấy thế, Trọc Luân khóc càng to, quyết định thêm một chút lửa:

“…… Ô ô…… Ta biết rồi, hắn nhất định là hắc ám pháp sư trong truyền thuyết, dùng hắc ám ma pháp tà ác mới có thể hại ta như vậy, ta….”

” Phanh”

Trọc Luân còn chưa nói xong, đã bị một tiếng đập bàn kinh thiên động địa chấn ở.

” Hỗn láo, hừ, ngươi không có một chút thái độ làm gương tốt còn chưa tính, cư nhiên dám tùy tiện bịa đặt. Người kia là sư phụ trong trường chúng ta, là ta giới thiệu tới. Hắn là hắc ám pháp sư ? Ta đây có phải hay không cũng là đồng đảng hắc ám pháp sư ? Ngươi, ngươi lập tức cút cho ta, không bao giờ nữa xuất hiện trước mặt ta. Từ nay về sau ngươi sẽ bị liệt vào danh sách “cự tuyệt lui tới” của Ai Lý học viện.”

Nói xong liền phẩy tay áo bỏ đi, không nghe Trọc Luân nói thêm lời vô nghĩa. Nực cười, hắc ám pháp sư ? Thân là một phần tử của liên minh, hắn như thế nào không biết đó là thuật thôi miên. Phải biết rằng thuật thôi miên của Vân Tả Ý chính là niềm kiêu ngạo của toàn bộ Hoành Vũ học viện. Thân là một phần tử của Hoành Vũ học viện, hắn đương nhiên không thể tùy ý cho người khác vũ nhục niềm kiêu ngạo, nhất là loại người đầu óc còn chưa hoàn toàn khai phá tốt này.

” Cái, cái gì? Ai Lý học viện “cự tuyệt lui tới”?”

Trọc Luân hiện tại hoàn toàn tuyệt vọng quỵ trên mặt đất, ngay cả âm thanh đóng mạnh cửa phía sau cũng không nghe. Ai Lý học viện là một trong hai học viện lớn nhất trên đại lục , thực lực so với một cường quốc không hề yếu kém. Bị liệt vào hàng ngũ “cự tuyệt lui tới”, dù quốc gia gì, dù là công hội gì cũng không dám mời mọc hắn làm việc. Hơn nữa hai đại học viện không biết vì cái gì, tuy rằng bình thường quan hệ dường đối chọi gay gắt, nhưng nếu có người bị một học viện liệt vào “cự tuyệt lui tới”, học viện kia cũng sẽ đem hắn liệt vào “cự tuyệt lui tới” . Bị Ai Lý học viện liệt vào “cự tuyệt lui tới” chẳng khác nào đồng thời bị trên đại lục hai học viện lớn nhất liệt vào “cự tuyệt lui tới” . Những học viện nhỏ lại càng không dám nhận hắn. Vốn sau khi hắn bị Ai Lý học viện khai trừ, còn có thể đến học viện khác nhậm chức hoặc đảm nhiệm một ít chức vụ quốc gia, nhưng hiện tại, hết thảy đều xong rồi, xong rồi……

————– ————-

Vân Tả Ý khép lại văn kiện cuối cùng, xoa xoa cái trán, nhìn xem sắc trời ngoài cửa sổ. Ân, Hồng Mân sắp tan học, đến giờ đi đón nàng rồi.

” Diệp đàn.”



” Có mặt, đại thiếu gia, ngài có gì phân phó?”

” Ta xử lý tốt văn kiện này rồi, ngươi gửi đi thôi.” Nói xong, đem văn kiện hướng Diệp Đàn.

” Vâng. Đại thiếu gia còn có gì phân phó?” Tiếp nhận văn kiện, Diệp Đàn hỏi.

” Đêm nay, ta sẽ dẫn một đệ tử trở về, ngươi không cần chờ ta, đúng rồi.” Vân Tả Ý nhìn xem sắc trời, nhíu nhíu mày nói:” Hôm nay buổi tối chuẩn bị một chút đồ ăn, đã trễ thế này, nàng hẳn là lưu lại ăn bữa tối.”

Mỗi ngày ăn cơm ,trên bàn cơm chỉ có một mình hắn , thức ăn đều là thuốc bổ, cái loại đồ ăn này cũng chỉ có hắn mới dùng.

” Vâng, đại thiếu gia.” Diệp Đàn vẫn vô cùng cung kính trả lời, nhưng ánh mắt hơi lóe lên vài tia khác lạ.

” Tốt lắm, không có gì nữa, ngươi đi chuẩn bị đi.”

” Vâng” Diệp Đàn nói xong rời khỏi văn phòng.

Diệp Đàn đi thẳng tới sau trang viên .Vài người hầu mà Vân Gia mang tới hướng Diệp Đàn hành lễ , Diệp Đàn thản nhiên gật gật đầu xem như đáp lễ, tốc độ không thay đổi hướng đến phòng hắn.

Trong phòng không trang trí gì đặc biệt, thoạt nhìn thực bình thường, thậm chí có chút đơn sơ nhưng trên thực tế không đơn giản như vậy. Chỉ thấy Diệp Đàn đóng kĩ cửa, xoa bóp một vòng tay cổ xưa, bên trong cánh cửa vừa đóng lập tức toát ra rất nhiều khóa điện tử, khóa chặt chẽ cửa vào, dù là đạo tặc mở khóa tài nhất liên minh cũng phải mất nửa giờ mới phá được. Cánh cửa vừa mới khóa lại sau, trong phòng lại bị một tầng ánh sáng màu lam bao vây, đây là kỹ thuật bảo vệ mới của Vân thị, vì phòng ngừa có người dùng công nghệ cao hoặc phương pháp nghe lén khác.

Lúc này, Diệp Đàn giống như mới yên lòng, đi đến mặt tường gần giường. Cái vòng nơi tay được xoay nữa. Từ nó bắn ra một làn ánh sáng màu tím, thẳng tắp chiếu vào mặt tường. Mặt tường cũng phát ra ánh sáng tím, chỉ chốc lát sau, tường thoáng hiện màu sáng kim loại, giống như do kim loại tạo thành. Bức tường chậm rãi biến thành trong suốt, sau cùng thành một siêu màn hình lớn. Trong màn hình có có thể nhìn thấy một người đang lật xem cái gì đó.

” Lão gia.” Diệp Đàn cung kính kêu.

Bị Diệp Đàn xưng là lão gia, không ai khác ngoài Vân Hàm Phong, Vân thị đương nhiệm gia chủ. Không nghĩ tới Diệp Đàn dùng phương pháp bí ẩn như vậy để liên lạc phụ thân Vân Tả Ý .

Nghe tiếng gọi của Diệp Đàn, Vân Hàm Phong vội vàng ngẩng đầu lên, câu đầu tiên chính là:

” Ý nhi xảy ra chuyện gì sao?”

” Đại thiếu gia không có chuyện gì.”

Diệp Đàn vội vàng trảm đinh triệt sắt nói, hắn biết lão gia rất quan tâm đại thiếu gia .



” Hô, không có việc gì là tốt rồi.” Vân Hàm Phong nhẹ nhàng thở ra, thái độ cũng bình tĩnh trở lại, lại hỏi:

” Ý nhi gần đây sống thế nào?”

” Đại thiếu gia gần đây rất hoàn hảo, chỉ gặp một chút phiền toái nhỏ……” Sau đó Diệp Đàn liền đem chuyện phát sinh gần đây hướng Vân Hàm Phong kể lại chi tiết.

” Phanh”

Nghe xong Diệp Đàn báo cáo, Vân Hàm Phong phẫn nộ dùng sức một quyền vỗ mặt bàn. Mặt bàn nháy mắt vỡ ra một cái hố to. Đồng thời, áp khí bên người nhanh chóng lắng đọng lại, không khí dường như đều đình chỉ lưu động. Xa ở ngoài tinh cầu, Diệp Đàn cũng cảm giác được áp lực đáng sợ kia, không tự chủ mà dừng hô hấp.

” Hừ, cư nhiên có người cả gan khi dễ Ý nhi, thật sự là không muốn sống mà. Xem ra, ta phải nhanh đến bên người Ý nhi. Công việc lúc này xem như gần ổn thỏa, chỉ cần đợi vài ngày nữa là có thể.”

Bình Luận (0)
Comment