Một thời gian sau đó, Kinh Hồng và Chu Sưởng đều duy trì trạng thái “cạnh tranh ban ngày, … ban đêm”.
Thỉnh thoảng khi thua cuộc, ban ngày Kinh Hồng ở văn phòng cũng không muốn phản ứng với Chu Sưởng, nhưng đến tối vừa thấy đối phương, anh sẽ lại một lần nữa vẫn bị người kia hấp dẫn một cách sâu sắc.
Đến tháng Bảy, Oceanwide và Thanh Huy lại đánh nhau một lần.
Vốn Thanh Huy là bên đánh bại Oceanwide.
Lần này, Oceanwide và Thanh Huy lại cùng muốn đầu tư vào một công ty tầm trung, theo lời bên ngoài nói thì là “Kinh Hồng và Chu Sưởng lại cùng ngắm trúng một món đồ chơi mới”, nhưng người sáng lập công ty mục tiêu lần này lại “quyết liệt” lạ thường, thấy chết không sờn, Oceanwide đã tốn rất nhiều thời gian nhưng hoàn toàn không thể nhảy vào đầu tư được, cuối cùng Oceanwide tuyên bố từ bỏ.
Nhưng anh không ngờ trong trường hợp này, Chu Sưởng lại một lần nữa thể hiện rõ bản sắc “kẻ phá vỡ thế cục” của mình. Không lâu sau đó, Tập đoàn Thanh Huy đã mua lại 100% công ty này và nắm 100% cổ phần khống chế.
Buộc phải thừa nhận Kinh Hồng rất kinh ngạc khi nghe tin này.
Triệu Hãn Thanh nói Chu Sưởng đã chia ra mấy bước.
Bước đầu là tỏ ra yếu thế. Nói rằng Tập đoàn Thanh Huy không muốn kiểm soát hay can thiệp mà chỉ muốn tìm kiếm lợi nhuận tài chính, hắn đã gây ấn tượng với người sáng lập bằng sự kiên nhẫn và chân thành của mình.
Đương nhiên bảo “yếu thế” thực ra có thể nói là “bịp bợm”.
Chỉ sáu tháng sau đó, Chu Sưởng đã đề xuất kế hoạch mới với người sáng lập: Tập đoàn Thanh Huy sẽ mua lại 100% công ty và nắm giữ toàn bộ cổ phần của công ty này, tuy nhiên người sáng lập sẽ không phải nghỉ việc. Trái lại, Thanh Huy muốn xây dựng một nhóm phát triển kinh doanh mới, công ty của người sáng lập này cùng với hai công ty khác sẽ được đưa vào nhóm phát triển mới này, người sáng lập đó sẽ giữ chức chủ tịch đồng thời cũng được đưa vào danh sách nhân sự của văn phòng tổng hợp thuộc Tập đoàn Thanh Huy, có thể tham gia vào những cuộc họp văn phòng tổng hợp trong tương lai của Tập đoàn Thanh Huy. Nói cách khác, sau khi mua lại, người sáng lập không chỉ có thể tiếp tục quản lý công ty của mình mà còn có thể quản lý cùng lúc hai công ty khác, thậm chí trở thành cá nhân cốt lõi của Thanh Huy.
Tất nhiên hành động này của Chu Sưởng là dựa vào năng lực của đối phương.
Đồng thời để thâu tóm được công ty này, Chu Sưởng đã dùng phương pháp tiếp cận đa hướng một lần nữa. Kế hoạch mà Chu Sưởng đề xuất không phải là mua lại bằng tiền mặt truyền thống mà là giao dịch chứng khoán, hoán đổi vốn cổ phần, sử dụng ADS* (Chứng chỉ lưu kí tại Mỹ) của Thanh Huy để đổi lấy cổ phiếu của đối phương. Và vì giá cổ phiếu của Thanh Huy vẫn đang cao, điều đó có nghĩa là cổ phiếu Thanh Huy vẫn còn không gian để tăng giá trong tương lai.
*Chứng chỉ lưu ký tại Mỹ (ADR) là chứng chỉ có thể thương lượng, được phát hành bởi một ngân hàng lưu kí của Mỹ đại diện cho một số lượng cổ phần nhất định (hoặc ít nhất là một cổ phiếu đầu tư) vào cổ phiếu của một công ty nước ngoài. ADR giao dịch trên các thị trường ở Mỹ vì bất kì cổ phiếu nào cũng có thể giao dịch.
Lúc này thì phương án kỳ lạ nhất của Chu Sưởng xuất hiện: Chu Sưởng nói hắn có thể cho người sáng lập vay một khoản tiền và để người sáng lập mua lại một số cổ phần của công ty kia từ trong tay Thanh Huy, khoản vay đó sẽ do Chu Sưởng bỏ tiền túi ra. Chu Sưởng nhìn ra được thực ra tỷ lệ sở hữu cổ phần của người sáng lập trong công ty kia không cao nên anh ta mới không mấy quan tâm đến việc “bán công ty”. Nhưng giờ Chu Sưởng lại đề nghị cho anh ta vay tiền, để anh ta đi mua thêm cổ phần rồi sau đó tiếp tục hoán đổi cổ phiếu với Thanh Huy và chờ cổ phiếu Thanh Huy trong tay hắn tiếp tục tăng giá. Cứ như vậy thì số tiền mà người sáng lập có thể kiếm được ngay lập tức trở nên khác biệt.
Nói cách khác, bây giờ Chu Sưởng cho anh ta vay một số tiền, anh ta sẽ dùng tiền của Chu Sưởng để mua lại một số cổ phần công ty mình từ Thanh Huy, gia tăng số cổ phần nắm giữ, rồi sau đó Thanh Huy sẽ mua lại toàn bộ công ty này và sử dụng ADS của Thanh Huy để thay thế. Lúc này chắc chắn báo giá sẽ cao hơn nhiều so với chi phí mua cổ phiếu anh ta bỏ ra trước đó, chưa kể giá cổ phiếu của Thanh Huy vẫn còn tăng cao.
Ngoài ra, Chu Sưởng còn thuyết phục hai người đồng sáng lập còn lại của công ty. Cả hai người này đều tỏ ý muốn bán và có thể chuyển nhượng một phần cổ phần của mình cho người sáng lập, để anh ta sở hữu nhiều hơn một chút.
Dưới sự tấn công liên tục của tiền bạc và quyền lực, cuối cùng người sáng lập cũng dao động.
Gật đầu, ký hợp đồng, giao cả công ty cho Thanh Huy.
Lại một lần nữa, thứ mà Chu Sưởng muốn nhưng mọi người đều cho rằng hắn không thể có được cuối cùng vẫn bị Chu Sưởng đút túi.
Kinh Hồng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi vào ngày thông tin được công bố.
Anh nghĩ: Mánh khóe kiểu gì thế này???
Cho CEO vay một khoản tiền để mua thêm ít cổ phần mà Thanh Huy nắm giữ? Cùng lúc đó lại yêu cầu các đối tác cũng chuyển nhượng thêm?
Thoạt nhìn hành vi nào cũng thái quá, nhưng cuối cùng lại hiệu quả.
Triệu Hãn Thanh cũng đỡ trán khi báo cáo, “Đây chính là “hành động hung hãn như hổ dữ” trong truyền thuyết sao? Từ trên xuống dưới toàn là âm mưu.”
Kinh Hồng cầm điện thoại mình lên nhắn một tin cho Chu Sưởng, nhưng lại mang theo thái độ khó ở: [Chúc mừng.]
Chu Sưởng nhanh chóng nhắn lại: [Sao nào? Không phục à?]
[Phục. Đương nhiên là phục rồi.] Kinh Hồng nói, [Tính toán thử thì pha này của giám đốc Chu đã khiến Oceanwide mất đi một thị trường hàng chục tỷ rồi.]
Chu Sưởng lập tức trả lời: [Có sao đâu. Chục tỷ thôi mà, tôi sẽ trả lại cho cậu năm mươi lần.]
“…?” Ban đầu Kinh Hồng không hiểu lắm.
Năm mươi lần gì cơ?
Anh còn cố gắng nghiền ngẫm thật kỹ, rất nhanh sau đó đã phát hiện ra đó thực chất là một câu dirty talk!
Kinh Hồng vốn đang quạu, đến giờ anh lại càng quạu hơn.
Và vào đêm hôm đó, Chu Sưởng bắt đầu trả “tiền cọc”.
Kinh Hồng vừa mở cửa nhà đã bị Chu Sưởng túm lấy. Chu Sưởng ôm lấy Kinh Hồng từ sau lưng, hắn kéo và ép cổ Kinh Hồng hạ thấp xuống một chút, rồi lại thêm một chút nữa, sau đó nhẹ nhàng hôn lên cổ anh.
Kinh Hồng vốn đang “quạu”, nhưng khi Chu Sưởng hôn từng cái lên cổ anh một cách đầy mê đắm, nghĩ đến việc người đàn ông sau lưng này cuồng nhiệt và khao khát mình đến thế, trái tim Kinh Hồng dần trở nên mềm mại. Cuối cùng anh khẽ thở dài, trở tay ôm lấy cổ Chu Sưởng, dùng đầu ngón tay chạm vào phần xương gồ lên ở cuối gáy Chu Sưởng, nhẹ nhàng trượt dọc theo đốt sống cổ hướng lên trên, cuối cùng luồn vào trong mái tóc đen của hắn, anh lặp đi lặp lại hành động này, vuốt ve sau gáy Chu Sưởng từng chút từng chút một. Một người hôn gáy đối phương, một người thì xoay tay và chạm vào cùng một vị trí, bầu không khí dịu dàng triền miên.
Đêm đó, Chu Sưởng “đặt cọc” một tỷ trong một lần.
***
Rồi chỉ hai tuần sau, Oceanwide đã thắng lại Thanh Huy.
Oceanwide luôn muốn đầu tư vào một công ty mà Thanh Huy đầu tư nhưng không thể nhảy vào. Ai ngờ đúng lúc này, CEO lại “làm phản”.
CEO của công ty này đã mâu thuẫn với Thanh Huy trong một thời gian dài. Một trong những điều kiện để Thanh Huy đầu tư vào công ty này là chi phí marketing hàng năm của đối phương sẽ phải đổ phần lớn vào nền tảng của Thanh Huy, các công cụ tìm kiếm, nền tảng video ngắn, v.v., đều quy định số định mức cụ thể. Công ty này hoạt động chủ yếu trong lĩnh vực giáo dục, đây lại là một trong những ngành có lượng quảng cáo lớn nhất bên cạnh y tế, du lịch, trò chơi, v.v. Thanh Huy không muốn đưa tiền cho người khác.
Tuy nhiên bên kia vẫn luôn cho rằng động thái này sẽ hạn chế sự phát triển của mình, đồng thời tin rằng công ty sẽ hoạt động tốt hơn nếu có nhiều sự tự do hơn. Chưa kể EQ của CEO kia rất thấp nhưng kỳ vọng lại cao, có hơi kiêu căng cậy tài, lúc nào cũng hoạnh họe và bỏ qua những “đề xuất” của Thanh Huy, người này cảm thấy đối phương không hiểu biết bằng mình và đã làm mất lòng rất nhiều người ở Thanh Huy trong hai năm qua, quan hệ giữa hai bên đã trở nên quá tồi tệ.
Kinh Hồng nhắm trúng mâu thuẫn này và đã tranh thủ ra tay ngay lúc hai bên đang gia hạn hợp đồng quảng cáo cho năm sau, anh đưa ra hai lời hứa với CEO của công ty.
Nội dung điều thứ nhất là yêu cầu CEO nói với Thanh Huy rằng nếu Oceanwide không đầu tư vào được thì bọn họ sẽ hỗ trợ đội ngũ sáng lập bao gồm cả CEO rời đi, lựa chọn hướng đi mới và thành lập công ty mới, không bao giờ chịu ảnh hưởng của Thanh Huy nữa.
Nội dung điều thứ hai là nếu Oceanwide đầu tư vào được thì bọn họ sẽ chuyển một phần vốn của công ty cho nhóm sáng lập để giúp họ giành quyền kiểm soát. Kinh Hồng hứa riêng sẽ chuyển nhượng 2,5% để cổ phần nắm giữ của đội ngũ sáng lập vượt qua Thanh Huy.
Tất nhiên, đối với Oceanwide và đội ngũ sáng lập thì điều thứ nhất chủ yếu là để uy hiếp Thanh Huy để đạt được mục đích chính là điều thứ hai.
Ngoài ra Oceanwide đã hứa Oceanwide tuyệt đối sẽ không ràng buộc chi phí quảng cáo.
Kinh Hồng thể hiện rất ôn hòa, anh nói với CEO kia rằng anh ta có thể đích thân xem dự án và đảm bảo đầy đủ tính chuyên nghiệp.
CEO kia lập tức rục rịch “đầu quân theo địch”.
Với sự hỗ trợ của Kinh Hồng, đội ngũ sáng lập của bên kia trở nên hung hãn hơn và bạo dạn hơn dưới sự xúi giục của Oceanwide, ngay từ đầu đã nói chuyện rất quyết liệt, không chừa lại bao nhiêu đường lui.
Trong hoàn cảnh đặc thù “nếu Oceanwide không đầu tư được thì đội ngũ sáng lập sẽ rời đi”, Chu Sưởng thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý với yêu cầu “đầu tư một phần” của Tập đoàn Oceanwide.
Chu Sưởng biết rõ rằng vị thế của Thanh Huy ở công ty này về sau sẽ rất kém. Một mặt là đội ngũ sáng lập thân thiết với Oceanwide như anh em cột chèo, mặt khác thì các quản lý cấp cao trong Thanh Huy đã ghét cái nết của CEO kia từ lâu, hắn không thể coi thường cảm xúc của các quản lý chỉ vì một công ty được. Khả năng cao kết quả cuối cùng sẽ là: tuy chiếm ưu thế ban đầu, đầu tư vào công ty và loại trừ Oceanwide, nhưng cuối cùng Thanh Huy mới là bên bị đá ra hoàn toàn.
Chu Sưởng biết Kinh Hồng đã nghiên cứu “cuộc hôn nhân” của công ty này với Thanh Huy trong mấy năm qua, biết đối phương muốn gì và không muốn gì, bốc thuốc đúng bệnh, dùng kinh nghiệm trước đó của Thanh Huy để mở cho mình một con đường mới và cướp đi đối phương.
Sau khi chính thức ký vào hợp đồng đầu tư của Oceanwide, tất nhiên Chu Sưởng cũng nhắn tin cho Kinh Hồng, hắn nói bằng giọng cực mỉa mai, “Oceanwide làm kẻ thứ ba chuyên nghiệp nhỉ. Nghe tin chồng cũ xích mích với vợ thì hốt thuốc đúng bệnh, ra cái vẻ dịu dàng hiểu lòng người.”
Khả năng cao kết quả cuối cùng sẽ là Thanh Huy “ly hôn” với công ty này.
Kinh Hồng nhìn cái giọng điệu oán giận kia thì không nhịn được mà bật cười, anh vui vẻ nhắn tin trả lời: [Biết con vịt sắp bay đi rồi, giám đốc Chu nghĩ gì trong lòng thế? “Đệch” à?]
Vài giây sau Chu Sưởng đáp lại, “Từa tựa vậy, nhưng tôi thích hương vị nguyên bản hơn.”
Kinh Hồng không hiểu nên tiếp tục gõ chữ: [Giải thích “hương vị nguyên bản hơn” xem nào.]
Chẳng lâu sau Chu Sưởng đã nhắn lại, hắn cũng gõ chữ: [Điều tôi nghĩ chính là, “Đ!t”.]
*Ở đây Kinh Hồng dùng “艹” [cǎo] là cách viết trại đi của từ gốc “肏” [cào] mà Chu Sưởng dùng, nghĩa là fu.ck.