Ngay từ lúc còn nhỏ thì ta đã không thích Khổ qua lại nhưng lại không ngờ Khổ qua "yêu thích" ta như thế, nhất quyết bám víu không rời tới nỗi ta tự hỏi Khổ qua cũng là đắng trước ngọt sau nhưng ta lại không biết mình có bao nhiêu kiên trì chờ đợi vị ngọt của nó nữa.........
Có những khi không phải người ta không thể kiên trì mà là không có mục đích để kiên trì.... ................. ......................... Không muốn văn án lừa người nên truyện tới đâu đọc xong sẽ rõ
(* Truyện dùng ngôi kể " Tôi" khi kể chuyện và " ta" khi nói chuyện theo văn phong cổ đại * Hơn nữa ta cảm thấy cô nương lá "lá ngọc cành vàng" nhà ta nếu gọi "Ngươi" ta không thích cho nên dùng "Cô" vậy...Hiện đại một chút cũng hay mà, dù sao cũng là hư cấu, ai nói rằng thời cổ đại nhất thiết gọi thế kia )