Thiếu nữ cùng tiểu loli rời khỏi sơn động, định tìm chỗ khác nghỉ ngơi.
“Thật là xui xẻo, tùy tiện vào một sơn động cũng đụng phải tiểu tặc vô sỉ” Tiểu loli lầm bầm, trong lòng vẫn còn cảm thấy tức giận.
“Được rồi, hắn cũng không có ý đồ gì xấu, ngươi cũng đừng vì một người bình thường mà tính toán chi ly quá”.
Thiếu nữ mỉm cười an ủi tiểu loli bên cạnh.
Sau đó hai người hướng lên trời bay đi.
…...
Hai mỹ nữ lớn nhỏ đều đi rồi, trong sơn động chỉ có một mình Khương Dự
Trong lòng hắn còn cảm thấy chút mất mát, vốn định cùng các nàng ở dưới đêm tuyết bàn chuyện nhân sinh đây này.
Không phải là ca đây không nắm được cơ hội này, mà lão thiên không cho chút cơ hội nào ah, Khương Dự ngẫm nghĩ.
“Thiên Chú thành…” Nhớ tới nơi mà thiếu nữ mới nói tới.
Nơi này có vẻ rất thích hợp với mình ah.
Là nơi có thế lực đỉnh tiêm của đại lục chuyên về luyện khí, các loại vật liệu ở nơi này hẳn có rất nhiều đi.
Năng lực của mình bị giới hạn bởi sự hiểu rõ đối với kết cấu vật liệu, bây giờ việc chuyển hóa vật liệu có hạn, phần lớn là tích lũy được những tri thức ở Địa cầu trước kia.
Nhưng nếu có đầy đủ vật liệu, có thể thông qua năng lực chuển hóa vật chất phân giải kết cấu, sau này nếu có sản phẩm khoa học kỹ thuật mới, cũng có thể kịp thời tìm tới vật liệu thay thế.
Ngoài ra, Thiên Chú thành là một thế lực đỉnh tiêm ở La Hư đại lục, danh tiếng cũng vô cùng tốt, chỉ cần có thể trở thành đệ tử, cũng sẽ được coi trọng, không lo sau này đi gây chuyện sẽ không có ai chùi đít cho.
Quyết định rồi, chính là Thiên Chú thành, đây là nơi ta sẽ làm giàu. Khương Dự tràn đầy lòng tin, ý chí tràn đầy, liền đi thu dọn đồ đạc, nói đi là đi.
“ Thiên Chú thành, ta tới đây”
Một lát sau, từ cửa động đi ra, hắn liền hướng lên trời hét lớn một tiếng, rất có tinh thần của một quân sỹ xuất chinh, không thắng không trở về.
Ở bên ngoài trời đã tối đen, gió lạnh thổi vù vù, cơ thể Khương Dự đơ liền hai giây, sắc mặt xấu hổ muốn chết
“Thôi, hay là sáng mai lên đường đi” Sau đó hắn lại nhảy vào trong sơn động
….………
Đêm dài đằng đẵng, có ngọn lửa màu xanh tỏa ấm, Khương Dự liền thoải mái chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ, một cái vòng tròn ánh sáng xuất hiện, hắn mơ mơ màng màng đi vào.
Trong hư không bóng tối vô biên vô hạn, một quang cầu khổng lồ tràn ngập trong ánh mắt, mặt ngoài là những điểm sáng lưu tinh bay qua bay lại.
Khương Dự liền tỉnh lại từ ý thức mơ hồ, một điểm sáng lưu tinh đi ngang qua mắt hắn, hắn theo bản năng đưa tay ra bắt lấy…
Tia sáng bắn ra bốn phía, liền tan vào thân thể hắn
Sáng sớm hôm sau
“ừm…” Khương Dự mở hai mắt, duỗi lưng một cái.
“Di”
Phát hiện mình tối hôm qua không ngờ lại tiến vào khu vực kỳ dị kia, chiếm được thứ gì đó, lòng vui mừng hớn hở, vội vàng xem tin tức trong đầu.
Không biết là đồ chơi Khoa học kỹ thuật gì đây? Khương Dự trong lòng mong đợi
Tên: Kiến nhảy múa
Thể loại: Món đồ chơi tiêu khiển
Cấp bậc: Khoa học kỹ thuật cấp 1
Người pháp minh: Andy ( tám tuổi)
Hiệu quả: nhảy múa, nhảy múa nữa, nhảy múa mãi.
(Andy là một nhà nữ khoa học gia vĩ đại, thiên phú siêu cấp, lúc cha mẹ không có nhà làm ra con Kiến nhảy múa này để chơi với mình)
Phương pháp luyện chế:….
“...”
Vừa xem xong tin tức, Khương Dự tâm tình đang hưng phấn như bị cho giáo nước lạnh, trong lòng cứ như là có một ngàn con quạ bay qua bay lại.
Hắn khóc không ra nước mắt, làm sao lại có thứ đồ chơi như vậy, cái này thì làm được gì…
Hắn không phải là thằng nhóc con ba tuổi, dùng cái đồ chơi này làm gì..
Nha. Cùng là Khoa học kỹ thuật cấp 1, so với Quang ảnh tráo chênh lệch cũng quá lớn đi.
Ta kiện, ta phải kiện.
….…
Mười ngày sau, vẫn ở trong sơn động kia, ba con Kiến nhảy múa ở trước mặt Khương Dự, một đỏ, một xanh lục, một xanh lam, đang biểu diễn một điệu nhảy hiphop trông đến buồn cười.
Cuối cùng thì Khương Dự vẫn quyết định đem thứ này làm ra, Kiến nhảy múa tốt xấu gì cũng là sản phẩm của Khoa học kỹ thuật cấp 1, cùng Quang ảnh tráo tồn tại ngang hàng.
Nếu như chỉ để dùng nhảy múa mà nói, thì lấy Khoa học kỹ thuật ở địa cầu cũng có thể tùy tiện làm ra được, Quang ảnh tráo rõ ràng đã vượt qua Khoa học kỹ thuật của Địa cầu
Chắc là sẽ có chỗ đặc biệt khác chứ, Khương Dự ôm lòng mong đợi, dù sao hắn lấy được tin tức chỉ có giới thiệu sơ lược về Khoa học kỹ thuật
Cuối cùng cũng chứng minh được, Khoa học kỹ thuật cấp 1 cũng không để cho hắn thất vọng.
Khóe miệng Khương Dự nở một nụ cười tươi
“Tiểu Lam, đổi mục tiêu nhìn, mục tiêu, Tiểu Hồng”
Theo mệnh lệnh của hắn, hai con mắt nhỏ của con kiến nhảy múa màu xanh lam đột nhiên bắn ra ánh sáng màu lam, bao phủ một vùng không gian trước mặt nó.
“Tiểu Hồng, rời sơn động”
Con kiến nhảy múa màu đỏ nghe được mệnh lệnh hướng phía ngoài đi ra.
Sau khi nó đi ra ngoài sơn động, bên trong không gian trước người con kiến nhảy múa màu xanh lam rõ ràng xuất hiện một hình ảnh 3D, chính là cảnh ngoài sơn động.
Con kiến màu đỏ càng đi, hình ảnh lại càng không ngừng thay đổi, cùng hình ảnh ngay phía trước con kiến màu đỏ giống nhau như đúc.
“Ba con kiến đều có thể cộng hưởng tầm nhìn của nhau, đây chính là thứ đồ chơi dùng cho điều tra rất tốt ah”
Trong lòng Khương Dự cảm thấy cực kỳ cao hứng.
Thứ như vậy mà lại bị mang đi làm món đồ chơi, người ngoài hành tính thật là lãng phí nha.
Hơn nữa, hình ảnh 3D chân thật như vậy, cứ như là tận mắt mình nhìn thấy vậy, không biết nghĩ tới điều gì, trên mặt Khương Dự đột nhiên lộ ra một nụ cười hèn mọn.
Vội vàng cho mình một cái tát. Phi. Ta là chính nhân quân tử xưa nay, tuyệt đối sẽ không có những suy nghĩ rình coi như vậy.
Khương Dự triệu hồi con kiến nhảy múa màu đỏ, đang muốn thu lại bọn nó.
“Ah, sao cảm giác như kỹ thuật nhảy của ba con kiến đã thay đổi nhỉ?”
Khương Dự kỳ quái, lúc mới đầu, động tác nhảy múa của ba con kiến còn tương đối cứng nhắc, nhưng hiện tại, càng ngày càng hòa hợp, cùng động tác có chút giống của hắn.
Không phải là đang học tập động tác của hắn chứ. Khương Dự nuốt nước miếng một cái
Hay là thí nghiệm một chút.
Khương Dự đứng dậy, mắt liếc ngang liếc dọc, nghĩ thầm dù sao cũng không ai thấy.
Tám bộ động tác tập thể dục của học sinh trung học, bắt đầu.
“Một hai ba bốn năm sáu bảy tám, hai hai ba bốn năm sáu bảy tám…”
Nhanh chóng tập xong, Khương Dự thở ra một hơi nóng, cảm thấy thân thể rất thoải mái.
Trở về chỗ cũ ngồi lại, làm bộ như không xảy ra chuyện gì, quan sát màn nhảy nhót của mấy con kiến…
Sáu cái chân cứng ngắc ban đầu chậm rãi cải biến, một lúc sau có tám phần giống với khi hắn nhảy, hai ba phần còn lại không phải thiếu sót mà là hoàn thiện mấy động tác đó.
Khương Dự kinh ngạc, mấy con kiến này thật lợi hại
Thân là thiếu niên của thế kỷ 21, Khương Dự biết rõ đồ vật có thể học tập đáng sợ ra sao.
Trong lòng lại hiểu rõ thiên phú của người chế tạo đến cùng cao bao nhiêu.
….……..
Sau khi chế tạo ra Kiến nhảy múa, Khương Dự cũng tính toán chuẩn bị đi Thiên Chú thành.
Trước khi đi, hắn lén lút trở lại ngôi miếu đổ nát ở gần đó, đem con kiến nhảy múa màu xanh lục để ở gần nơi đó.
Đối với cái chết của lão khất cái, Khương Dự từ đầu đến cuối không bỏ xuống được.
Chỉ cần người làm hại Lão khất cái phát hiện mấy tờ giấy màu vàng nhạt không đầy đủ nhất định sẽ quay lại
Con kiến màu xanh lục lúc đó có thể đem hình ảnh người đó truyền tới cho hắn, đây chính là chức năng nhỏ của Kiến nhảy múa.
….…………
Xử lý xong tất cả mọi việc, Khương Dự cuối cùng cũng lên đường tiến đến Thiên Chú thành.
Lúc này mùa đông lạnh lẽo đã qua, mùa xuân đang tới gần.
Dãy núi được bao phủ bởi tuyết trắng, nước dần dần hòa tan, thuận theo những khe hở chảy thành suối, phát ra tiếng róc rách nghe cực kỳ êm tai.
Thế giới màu trắng rút đi, ở bên trong hơi lạnh sinh sơ dần lộ ra với những mầm cây màu xanh.
Vị trí khu vực Khương Dự đang ở gọi là Nam cảnh, Thiên Chú thành là một thế lực đứng đầu trong đó, xung quanh chỉ có thế lực đứng đầu như Ma Hội tông mới có thể miễn cưỡng so sánh.
Nhưng Thiên Chú thành tinh thông luyện khí, sáu mươi phần trăm đồ vật nổi danh trên đại lục đều đến từ nơi này, cho dù Ma Hội tông cũng không dễ dàng đắc tội.
Hàng năm đệ tử đến bái sư rất nhiều, mà đầu xuân chính là thời điểm Thiên Chú thành chiêu thu đệ tử.
Có thể nói Khương Dự đi là đúng thời gian.