Khởi Đầu Của Bóng Đêm

Chương 111 - Thương Lượng Với Bên Nga

Quả nhiên! Vào việc rồi! Thế Minh cười thầm trong lòng, sắc mặt vẫn thản nhiên, nói: “Ồ? Không biết đại ca Đai Đen muốn hợp tác gì với tôi?”

“Việc này...” Tên lùn liếc nhìn tên cao to, nhìn có vẻ hắn ta không dám tự đưa ra quyết định, thấy đối phương khẽ gật đầu, hắn mới nói với Thế Minh:

“Đại ca chúng tôi hi vọng có thể hợp tác với cậu Minh để đối phó Chiến Trìu. Cậu Minh chỉ cần xóa sổ bang Hổ Trắng đã là một sự giúp đỡ rất lớn đối với chúng tôi rồi. Đương nhiên, Đai Đen chúng tôi cũng sẽ không để cậu thiệt thòi gì, cần bao nhiêu cậu cứ ra giá, chỉ cần trong phạm vi năng lực của tôi thì chúng tôi đều có thể đồng ý với cậu!”

“Ồ!” Thế Minh hơi nhếch miệng lên nhưng lại lập tức bình thường trở lại, chuyện này cũng thú vị phết đấy! Đai Đen đối phó với Chiến Trìu, muốn cậu xóa sổ bang Hổ Trắng, cho dù bọn họ không nói thì sớm muộn gì cậu cũng sẽ làm như vậy, hơn nữa bây giờ còn được thù lao nữa kìa, thú vị quá thể đáng mà! Nhưng những điều này Thế Minh đều không thể hiện ra mặt, cậu tỏ vẻ khó xử nói:

“Thực lực của bang Hổ Trắng tôi nghĩ chắc cũng không cần nói nữa nhỉ. Nếu tôi giúp hai người đối phó bang Hổ Trắng vậy thì đồng nghĩa với việc đã đối đầu với Chiến Trìu rồi, chuyện này... sức lực của tôi nhỏ bé, e là không giúp được gì cho mọi người!”

Tên lùn nói: “Việc này cậu Minh cứ yên tâm, về Chiến Trìu thì Đai Đen chúng tôi sẽ đối phó, gã không có dư sức để làm gì cậu đâu!”

Thế Minh híp mắt bật cười nói: “Anh có dám khẳng định lời nói này của anh không? Bọn họ chắc chắn sẽ không phái sát thủ đến ám sát tôi sao? Bọn họ chắc chắn sẽ không đánh úp tôi sao? Nói vậy khác gì coi tôi là thằng ngu không!”

“Chuyện này...” Tên lùn nói không thành lời, quay sang nhìn tên còn lại. Tên kia cúi đầu suy nghĩ một lúc, sau đó nói với tên lùn một tràng tiếng Nga. Thế Minh có chút khó chịu vì hai người này cứ thì thầm to nhỏ tiếng Nga với nhau, thầm nghĩ, người ta thì biết cậu đang nói gì mà cậu lại không thể hiểu người ta đang nói gì, cảm giác này rất không thoải mái. Tay cậu khẽ gõ lên mặt bàn, mỉm cười nhìn hai người thương lượng.

Một lúc sau, tên lùn cười nói với Thế Minh: “Chỉ cần cậu Minh đồng ý với yêu cầu của chúng tôi, Đai Đen chúng tôi không chỉ cho cậu một số thù lao hậu hĩnh mà còn có thể làm ăn lâu dài với cậu!”

“Ồ? Làm ăn gì?” Thế Minh hứng thú hỏi.

“Chúng tôi có thể dùng vũ khí để trao đổi thuốc phiện với cậu, hơn nữa còn là số lượng lớn!”

“Vũ khí đổi thuốc phiện! Ừm, thú vị đấy, nói rõ ra tôi nghe xem!” Thế Minh muốn đối phó với đội Hồn, bây giờ đang thiếu vũ khí hạng ưu (hạng cao cấp), mà thuốc phiện lại chính là thứ cậu đang muốn từ bỏ, hiện giờ bán thứ hàng trắng này quá nguy hiểm, buộc phải từ bỏ nó. Có thể dùng nó để đổi lấy vũ khí của Nga thì đương nhiên là cậu rất hứng thú rồi.

Đương nhiên, Đai Đen cũng không chịu kèo làm ăn thua lỗ. Thuốc phiện của bọn họ chủ yếu đến từ Columbia, nhưng cái giá này đắt hơn rất nhiều so với Tam Giác Vàng. Tam Giác Vàng và Nga cách nhau quá xa, tình hình bây giờ mà muốn vận chuyển quy mô lớn thì hoàn toàn không khả quan, nên Đai Đen mới nhập hàng đắt đỏ từ Columbia. Bọn họ đã biết trước Thế Minh là nguồn cung hàng lớn, độ tinh khiết lại cao, nếu giá có thể thấp hơn Columbia thì bọn họ không mong gì hơn nữa!

Tên lùn nói: “Đai Đen chúng tôi cũng buôn bán thuốc phiện, đương nhiên, chúng tôi cũng có nguồn hàng. Hàng của Columbia cũng là hạng nhất, có điều, nếu hàng của cậu Minh còn rẻ hơn bọn họ, đương nhiên chúng ta có thể hợp tác vui vẻ rồi! Hơn nữa chúng ta cũng không ở quá xa nhau, cùng hợp tác thì rất thuận tiện!”

“Không quá xa? Lời này thì tôi không hiểu rồi, nước S và Nga cách nhau cả cái Trung Quốc, thế mà không xa sao?” Thế Minh thắc mắc.

“Chúng tôi có thế lực ở Vân Nam, Trung Quốc, vì vậy nên sẽ chuyển hàng từ đây đến Vân Nam, sau đó mới đến nước chúng tôi.” Đối phương nói.

“Vậy thì sao mấy người không tìm thẳng Tam Giác Vàng luôn đi, thế thì không phải càng tiện hơn sao?”

Tên lùn thở dài nói: “Haiz, cậu Minh quả là hơn người, đây chính là nguyên nhân chúng tôi muốn đối phó với Chiến Trìu, vì chúng tôi có xung đột với Chiến Trìu ở khu vực Đông Nam Á đã nhiều năm, bọn họ ở gần Tam Giác Vàng nên đã chặt đứt đường qua lại giữa chúng tôi và Tam Giác Vàng, chặn đường tài lộc của người khác khác gì giết cha mẹ người ta đâu chứ, nên chúng tôi đương nhiên phải khai chiến toàn diện với Chiến Trìu rồi. Hơn nữa, tôi nghe nói quân Chiến Trìu là đàn em của bang Hổ Trắng đã có mâu thuẫn không nhỏ với cậu Minh, nên việc hợp tác của chúng ta là có lợi cho cả đôi bên mà.”

Đương nhiên còn có một lí do mà Thế Minh không biết, nguồn hàng chủ yếu của một số bang phái lớn buôn bán thuốc phiện ở châu u là Columbia, vì Columbia có rất nhiều bang phái nên giá cả giao động rất nhiều, thường thì những nơi có danh tiếng tốt, giá cả đều không quá thấp. Trước kia Đai Đen đã làm ăn vài vụ với Tam Giác Vàng, hai bên giao dịch trên biển. Vài lần đầu khá thuận lợi, sau đó Nga tăng cường phòng thủ trên biển, giao dịch đường thủy của Đai Đen và Tam Giác Vàng bị bắt liên tục, hai bên đều tổn thất không ít. Sau thời điểm đó, Tam Giác Vàng đã từ chối qua lại với Đai Đen, bất đắc dĩ đành phải đi tìm cò trung gian.

Thế Minh gật đầu, hỏi: “Vậy anh nói xem các anh nhập hàng giá bao nhiêu? Đừng nói tiền tây của bọn anh, cứ nói bao nhiêu tiền ta!”

Tên lùn do dự một lúc, cúi đầu liếc nhìn tên to cao đang ngầm ra hiệu bằng tay ở dưới gầm bàn, hắn giơ hai ngón tay ra.

Tên lùn hiểu ý, tỏ vẻ khó xử nói: “Thật ra đây đều là những tin cơ mật, chúng tôi không thể dễ dàng nói cho người khác được. Đương nhiên, cậu Minh không phải người ngoài, mong cậu đừng nói ra!”

Bình Luận (0)
Comment